We Are - Câu Chuyện Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 54: He is mine

Parawee

01/06/2024

"Mày bỏ vợ tao ra được chưa?"

Cả tôi và thằng Kleun đều quay về phía phát ra âm thanh, thằng Phum đang đứng sừng sững ở đó với vẻ mặt giận dữ. Sau khi cơn bất ngờ qua đi, đến chừng tỉnh ra tôi ngay lập tức rút tay mình khỏi tay thằng Kleun. Thằng Kleun nhướn mày, hết nhìn thằng Phum rồi lại quay sang nhìn tôi.

Đôi mắt nó đánh mất thì vẻ tươi tắn thường ngày mà thay vào đó là tràn ngập nét buồn, thắc mắc khiến tôi cảm thấy có lỗi dù không biết tại sao mình lại cảm thấy như thế. Nhưng với trí thông minh của mình, tôi nhanh chóng mở miệng giới thiệu đôi bên để cho tình hình bớt căng thẳng. Đúng rồi đúng rồi, nên làm thế.

"Ờ, Phum, đây là Kleun bạn tao, Kleun, đây là Phum, là..."

"Người yêu." - Giọng thằng Phum vô cùng trầm và lạnh lùng.

"Tao không hỏi mày." - Giọng thằng Kleun cũng lạnh chẳng kém.

"Nhưng tao có quyền trả lời." - Phum vừa nói vừa bước tới đứng trước mặt thằng Kleun, hai đứa nó cách nhau đúng một bước. Thằng Kleun cũng không sợ hãi mà lùi tuy nhiên người lùi lại là tôi. Tôi cảm thấy hoang mang vô cùng, sao hai đứa nó cứ phải làm cho không khí căng thẳng lên thế.

"Phum...thì là..."

"Mày im đi Peem." - Tôi im liền, mẹ kiếp, sao lại hét lên với tao.

"Này, sao phải hét lên thế, nói chuyện tử thế không được à."

"Đừng có xía vào chuyện vợ chồng nhà tao." - Phum đẩy ngực thằng Kleun nhưng kẻ chịu trận lại là tôi, thằng Kleun va vào làm tôi ngã chổng vó, cái mông hôn một dấu tròn trên nền gạch, đau kinh khủng.

"Peem!!!" - Mẹ, nên nắm lấy bàn tay nào đây, tôi hoang mang nhìn tay thằng Phum và tay thằng Kleun đang chìa ra trước mặt. Sao mà không khí đáng sợ rợn tóc gáy thế này. Thôi tao xin phép tự đứng bằng sức mình vậy.

Bằng sự nhanh nhẹn thường thấy, thằng Kleun kéo tay tôi hỗ trợ đứng lên trước nhưng cũng chẳng giúp được mấy vì ngay giây phút thằng Kleun chạm vào tay tôi Phum liền đưa tay ra kéo, à không, Phum giật tay tôi ra khỏi tay thằng Kleun. Kết cục là cả tay cả mông tôi đều đau. Hai thằng này bị cái đ** gì vậy.

"Ờm... bọn mình ra ngoài nói chuyện đi, cứ đứng đây ngửi mùi nước tiểu thế này ghê quá, đi..." - Tôi nhanh chóng lấy tay bịt miệng khi cả hai cặp mắt giận dữ ấy đồng thời chĩa về phía mình, tóc gáy tôi dựng đứng cả lên rồi. Ờ thì im.

"Tao hy vọng sẽ không có lần thứ ba mày ở gần người yêu tao quá mức như thế này." - Hửm? Lần thứ ba? Vậy có nghĩa là Phum từng thấy tôi đứng gần thằng Kleun rồi. Ở đâu nhỉ? Chả trách lúc nó nhìn thấy hai đứa tôi lại giận dữ như vậy.

Tôi nhìn thằng Kleun bằng ánh mắt như thế nào thì tôi không biết nhưng nó đang nhìn tôi với ánh mắt tô rõ vẻ đau thương. Phum chẳng để tôi đứng giải nghĩa được đôi mắt kia quá lâu, nó kéo tay tôi đi ra khỏi ra vệ sinh nhưng một tay còn lại của tôi thì...

"Peem." - Bị thằng Kleun nắm lấy.

"Buông." - Phum nghiến răng nhả chữ, cơ nó căng cứng và gân xanh nổi đầy mặt dù lúc này nó đang đứng quay lưng lại với thẳng Kleun. Mẹ kiếp, thằng Phum còn bóp tay tôi nữa chứ, đệch mợ nhà nó, tôi đau.

"Peem."

"Buông-tay-người-yêu-tao-ra." - Lần này thằng Phum vừa nói vừa quay người lại đối diện với thằng Kleun một lần nữa. Kleun từ từ buông tay tôi ra và điều tôi không dám nghĩ đến nhất giáng vào mặt tôi một cách thẳng thừng.

"Peem... tao thích mày."

Tôi còn không kịp chớp mắt hay nói bất cứ điều gì, thằng Phum đã nhảy vào cho thằng Kleun một đấm lên mặt và thằng Kleun cũng hùng hổ đáp trả. Tất cả mọi thứ diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức tôi không biết mình đã nín thở từ lúc nào.

Tôi chẳng phải nam chính phim truyền hình mà ngu ngốc đến mức không biết ai nghĩ gì có cảm xúc gì với tôi. Tôi cũng đoán được thằng Kleun nghĩ về tôi trên mức bạn bè, cơ mà nghe chính miệng nó nói ra thế này vẫn cảm thấy thật... nhức tai.

Các bạn có hiểu cái kiểu "sượng trân" không, là tôi lúc này đó, mẹ nó, bất ngờ kinh khủng. Dù tôi có đoán được nó nghĩ về tôi trên mức tình bạn thì sao chứ, chẳng nhẽ tôi lại đến nói thẳng với nó tao biết mày thích tao nhưng tao có người yêu rồi, mày đừng chơi với tao nữa ư?

Tôi không muốn tôi với Kleun quay mặt với nhau chỉ vì nó thích tôi mà tôi có người yêu rồi. Thằng Kleun là đứa tốt tính và cũng là một người bạn tốt, tôi muốn giữ mối quan hệ tốt đẹp này nên mới giả mù giả điếc lờ đi những hy vọng về một mốt quan hệ trên mức tình bạn từ nó.

"Này!!! Phum Kleun, dừng lại, chúng mày bị làm sao thế!!!" - Đến khi tôi tách được hai đứa nó ra thì mồm đứa nào cũng sứt cả rồi. Tao vẫn đ** hiểu tại sao chúng mày lại lao vào đấm nhau như thế, mẹ kiếp.

Thằng Kleun đưa tay lên lau đi vết máu trên khóe miệng, thằng Phum vẫn đứng yên mắt gườm gườm nhìn thằng Kleun như kẻ thù mười kiếp. Tôi phải chủ động lau máu cho nó. Sao mà bầu không khí cứ như thể chồng bắt tại trận vợ đi với bồ thế nhỉ?

"Mày nghe thấy rồi đúng không?" - Thằng Phum hỏi tôi. Đệch mợ, nghe thấy cái đ** gì chứ?

"Hả? À, ờ ờ, nghe thấy." - Dù tôi không hiểu câu hỏi của nó đang hướng đến cái đ** gì nhưng tôi vẫn ờ ờ cho qua. Vì tôi sợ chết. Mặt cả hai đứa lúc này đáng sợ cực kỳ. Tao xin, chúng mày đừng có nhai đầu tao nhé.

"Mày thích Peem đúng không?"

"Đúng, tao thích Peem." - Nghe thấy thế thằng Phum lại xông vào xốc cổ áo thằng Kleun lên, cái thằng, máu chiến thế không biết nhưng cũng may lần này tôi ngăn kịp. Ôi ôi, tao mệt chết rồi.

"Hừ, thành thật như thế là tốt nhưng đợi đến khi nào tao mù rồi hãy mơ nhìn đến Peem."- Đã rất rất lâu rồi tôi mới thấy Phum giận dữ đến mức đáng sợ như thế này. Bộ dạng nó lúc này cho tôi cảm giác như nó có thể giết người bất cứ lúc nào.

"Kleun...ờm... tao cảm ơn nhưng mà..." - Tôi cứ đứng ậm ờ mãi, tất cả những điều muốn nói và cần nói đã chuẩn bị sẵn trong đầu nhưng không sao mà phát ra được. Thằng Phum quay sang nhìn tôi, tôi cũng nhìn lại nó. Cảm nhận được ánh mắt thằng Kleun đặt trên người mình, tôi cũng quay lại nhìn nó. Cả hai đứa nó đồng thời nhìn tôi chằm chằm, vậy nên tôi chỉ đành nhìn hết đứa này lại nhìn sang đứa kia. Chóng cả mặt.

"Ờ...tao..."

"Peem, mày ra ngoài đợi đi, để đàn ông nói chuyện với nhau." - Ha, tôi chớp chớp mắt thể hiện sự hoang mang trước yêu cầu này. Chúng mày đánh nhau vì tao thì đàn ông quá nhỉ, đàn ông quá cơ, đàn ông thật sự ấy. Đệch mợ, tao cũng là đàn ông cơ mà.

"Chúng mày còn định nói gì nữa, tao đói rồi, tao muốn về, về nhà ăn cơm nhé Phum, Kleun." - Âm thanh cầu hòa của tôi dường như không đánh thức được sự chú ý của bọn nó, hai thằng vẫn tiếp tục nhìn nhau hằm hằm.



***

Tách được thằng Phum ra khỏi thằng Kleun là khi thằng Fang tới. Cũng may là chẳng ai hỏi han câu gì vì thực sự tôi không biết giải thích như thế nào. Nhóm tôi tách nhau ra đi về và tôi vẫn ngồi ghế phó lái quen thuộc trên con xe sang xịn của Phum.

Từ lúc ra khỏi Dream World cho đến khi về condo nó chẳng nói câu nào, vào trong thang máy mặt vẫn hằm hằm.

Đến phòng một cái là nó đi thằng vào phòng ngủ chẳng thèm quan tâm tới tôi. Thằng Phum cứ im lặng một cách bướng bỉnh, thà là nó nổi đóa lên rồi càm ràm tôi như mọi khi thì tôi còn biết cách xử lý, đằng này.... Tôi không biết nên làm thế nào và cũng không biết mình đã làm gì sai.

Khoảng hơn 20 phút sau, Phum đi ra từ nhà tắm, tôi tranh thủ vào tắm. Đến lúc đi ra thì thấy nó đang ngồi khoanh tay trước ngực ở đầu giường.

"Phum, tao không..."

"Mặc quần áo vào rồi hãy nói chuyện." - Ờ ha, trên người tôi có đúng chiếc khăn tắm đang quấn ngang eo, nói chuyện trong tình trạng hay cũng không hay ho cho lắm. Tôi nhanh chóng lau người, mặc quần áo rồi nhảy lên giường ngồi sán lại gần Phum.

"Lâu chưa?" - Câu hỏi đầu tiên làm tôi tí thì ngã lăn ra giường. Mày có thể vui lòng thêm chủ ngữ và đối tượng trong câu hỏi được không, tao chả hiểu gì cả.

"Cái gì lâu?"

"Lén lút với nó lâu chưa?" - Đau, câu này đau.

"Tao không lén lút, tao với nó là bạn, sao phải lén lút làm gì."

"Thế à, nhưng mà tao thấy nó ở nhà mày." - Chả trách, tôi há hốc miệng. Thằng Phum thấy thằng Kleun lúc nào, thời điểm nào, thấy cái gì rồi và sao lại thấy.

"Hừ, cứng họng rồi chứ gì, tao thấy mày với nó ngồi ăn bánh với nhau, thấy nó nhìn ngắm mày, cười với mày, tao chỉ muốn phi đến cho nó mấy cái bạt tai nhưng tao sợ các chị trong quán hay chú Pui sẽ không vui.

Tao gọi cho mày, nói dối là tao đang lái xe nhưng thực tế là đang đứng nhìn mày và nó ngồi với nhau. Tao phải đánh xe lượn một vòng rồi quay lại lần nữa sau khi đã thấy xe nó rời đi. Tao đã cố gắng không nghĩ ngợi gì cả vậy mà nó vẫn theo mày đến tận Dream World, thế này không phải hơi quá sao Peem?"

"Phum, mày hiểu nhầm rồi, thằng Kleun không đi theo tao, nó đưa em đi chơi rồi tình cờ gặp thôi. Tao không có bất kỳ suy nghĩ nào với thằng Kleun cả, thật đấy."

"Nhưng mày biết nó suy nghĩ thế nào về mày đúng không?"

"Thì... lúc đầu tao cũng không chắc nhưng giờ thì chắc rồi, nhưng nó chỉ là có cảm tình, dù sao cũng vẫn là bạn, không có gì đâu, thật đấy, mày tin tao đi mà."

"Tin tưởng và lo lắng là hai chuyện khác nhau đấy, tao muốn quay lại giết nó, mẹ kiếp." - Thế rồi thằng Phum hỏi tôi về lai lịch thằng Kleun, hỏi chi tiết cứ như là để viết sách vậy. Tôi cố gắng trả lời trong phạm vi hiểu biết của mình. Đến đoạn biết được thằng Kleun cũng đi cắm trại, Phum lại tức giận, nó một hai không cho tôi đi. Còn biết làm thế nào ngoài cách dỗ truyền thống được chứ, trước khi chìm vào giấc ngủ, Phum nói bên tai tôi

"Mày ghi nhớ thật kỹ nhé Peem, mày là của tao."

***

Phum chở tôi đến trước cửa khoa, lúc này là gần sáu giờ sáng, bầu không khí ở đây vô cùng nhộn nhịp. Các em học sinh đến cũng đông đông rồi, mấy người được phân công nhiệm vụ chào đón đang hoạt động rất nhiệt tình.

"Sao rồi mày, đi cắm trại mà phải kẻ mắt à?" - Mới sáng ra mà thằng Q đã ghẹo gan tôi. Trong tay nó đang cầm hai hộp milo, tôi thấy thế liền mỉm cười giễu cợt.

"Vẽ cho mày có bạn đồng hành đấy thằng quỷ." - Nhìn bộ dạng nó lúc này chắc đêm qua có vẻ cũng không ngủ được. Thằng Q nghe thấy tôi nói thế thì nhún vai rồi quay ra chào thằng Phum đang bước xuống xe theo tôi. Đám sinh viên khoa tôi cũng dán mắt lên người thằng nó, lúc nào nó cũng là tâm điểm của sự chú ý, hừ, đã bảo là không cần đưa tôi đi mà.

"Em tao đâu?" - Thằng Phum hỏi thằng Q dủ rõ ràng nó đã thấy thằng Toey đang nhảy mẫu để làm hình phạt cho các bạn đến muộn.

"Không dính dáng gì tới nhau, không biết."

"Hừ, chứ không phải là dính từ lúc đi nhà ma à." - Thằng Q quay lại mở to mắt ra nhìn thằng Phum.

"Có vẻ mõm chó lây được qua đường tình dục nhỉ, nhắn em mày hộ tao là đồ thừa, uống hộ cái." - Thằng Q dúi một hộp milo vào tay tôi rồi đi ra giúp nhóm P'Jet chuyển đồ lên xe.

Tôi đánh mắt qua đúng lúc thì thấy thằng Kleun, nó mỉm cười với tôi và tôi cũng mỉm cười với nó như mọi lần mà quên mất đang đứng cạnh ác quỷ. Phum đưa tay ra bịt miệng lại cho tôi khỏi cười rồi quay lại nhíu mày nhìn thằng Kleun. Hai đứa mày đừng có mở đấu trường Muay Thái ở đây đấy nhé.

"Anhhhhhhh" - Thằng Toey phi như bay đến ôm lấy cánh tay Phum, hôm nay em nó ăn diện bảnh lắm.

"Anh cũng đến ạ, Toey biết ngay mà, anh Phum kiểu gì cũng đến với anh Peem, đi chơi cùng bọn em đi, nhé?" - Mày hiểu nhầm cái gì rồi đúng không Toey, chúng ta có đi chơi đâu?

"Người ngoài đi được à?"

"Ờ ha, Toey quên mất là anh Phum học Kỹ thuật, vậy cho em xin tiền xe đi."

"Sao bảo ngân sách trường chi mà." - Tôi dí đầu thằng Toey với vẻ ghét bỏ. Không phải tôi ghét bỏ em nó mà tôi ghét cái thằng anh cùng mã cứ nhìn sang bên này từ nãy đến giờ.

"Thì nhỡ em đói còn có tiền mua bánh ăn dọc đường chứ."

"Rồi sẽ có người bao."



"Ai ạ?"

"Anh cùng mã mày chứ ai, mà rốt cuộc nó làm gì mày trong nhà ma thế Toey."

"Ma cà rồng."

"Ma cà rồng?" - Tôi và Phum ngơ ngác nhìn nhau.

"Đúng, P'Q là ma cà rồng, còn cắn em nữa." - Đệch, thằng chó Q, thằng quỷ hút máu (máu Toey) hahaha.

"Nó cắn mày chỗ nào, cắn cổ hay cắn môi?"

"Anh Peem bạo quá thể, em không biết, em không nhớ, anh Phum đưa em tiền đi." - Nó đổi chủ đề cộng thêm đòi tiền thằng Phum cho để chữa xấu hổ. Tôi và Phum đồng thời gật gù, thằng cu đẹp trai này giờ mặt đỏ đến tận mang tai rồi. Hahaha, bạn tôi còn có cả nhân cách ma cắn môi nữa cơ đấy.

"Đây, tiền bánh và tiền thuê, chăm sóc người yêu anh với nhé." - Thằng Phum đưa tiền cho thằng Toey. Ôi thần linh ơi!!! Năm ngàn(~3tr4)!!! Thằng Toey vừa vái vừa lạy chỉ thiếu điều quỳ xuống rồi nhanh nhẹn nhận tiền không quên thề thốt rằng nó chắn chắn sẽ chăm sóc tôi chu đáo, sẽ trông chừng để ngay cả một con kiến cũng không thể bò lên người tôi được. Sau đó là vừa hát líu lo vừa chạy tung tăng về phía bạn nó.

"Hừ, sao tao không được như thằng Toey chứ, cho tao 20000(~13tr8) đi."

"Mày ấy ả, tao nuôi cả đời."

"Hừ, chỉ giỏi văn vở." - Thằng Phum xoa xoa đầu tôi, nói qua nói lại mấy câu rồi tôi đuổi nó về. Trước khi về nó còn quay ra nhìn thằng Kleun làm tôi phải nhanh nhanh chóng chóng kéo nó nhét lên xe.

"Lái xe cẩn thận nhé, bao giờ đến nơi tao gọi cho."

"Ừm, đừng có phóng pheromone ra quá nhiều đấy, tao không muốn giết người đâu."

"Dạ dạ." - Tôi đóng cửa xe rồi đứng nhìn cho đến khi chiếc xe của nó khuất bóng mới chịu đi vào. Hai chiếc xe khách đã đợi sẵn ở đây rồi, cái Fai đưa cho tôi một tấm bìa có ghi P'Peem để tôi đeo lên cổ. Hôm nay các anh chị bên Mỹ thuật mặc áo màu xanh da trời, bên Kiến trúc mặc áo màu đen còn các em học sinh mặc áo màu hồng. Ai cũng đều có bảng tên đeo trên cổ.

"Peem, P'Jet gọi." - P'Baitei - thư ký của câu lạc bộ - đi tới nói với tôi, tôi gật đầu và không quên đưa hộp milo của thằng bạn yêu cho thằng Toey, hihi.

"P'Jet gọi em ạ."

"Peem, chuyện là anh định nhờ mày lái xe của anh đi theo hai xe kia, có được không? Lúc đầu anh định nhờ thằng Q nhưng nếu thế thì lại không có ai đánh trống."

"Vâng, được chứ anh, nhưng anh tìm cho em một bạn đi cùng với, cái Fai cũng được."

"Tao còn phải đi trông các em." - Mẹ, đừng có gặm cỏ non quá nha mày. Fai nhanh miệng từ chối rồi lủi đi trong tích tắc. Hừ, mày đáng mặt làm bạn lắm cơ.

"Ừm, sao được nhỉ, Tei mày gọi..."

"P'Jet ơi, để em đi cùng Peem cũng được ạ." - Tôi và P'Jet đồng thời quay ra nhìn người mới đến.

"Ờ tốt tốt, vậy Kleun đi cùng Peem nhé, có mệt thì còn đổi lái cho nhau." - P'Jet dặn dò tôi với thằng Kleun xong thì đi ra gọi mọi người tập trung. Ai nấy đều đã sẵn sàng tinh thần chuẩn bị lên đường, chỉ còn lại mỗi tôi và thằng Kleun.

"Sao?"

"Ờ...ừm"

"Sao thế, không thoải mái à?" - Không phải tôi không thoải mái, chỉ là cảm thấy không vui khi khiến một đứa tốt bụng như thằng Kleun phải buồn.

"Không có, tao xin lỗi chuyện hôm qua nhé, mày có sao không?" - Tôi nhìn khóe miệng của thằng Kleun, nó chỉ nhún vai rồi trả cho tôi một nụ cười tươi như mọi lần.

"À thì...cũng đau, tao nên đến sớm hơn."

"Kleun"

"Nhưng không sao, rồi sẽ hết thôi, người yêu mày đánh đấm cũng khá đấy."

"Tao thay mặt nó xin lỗi mày, Phum nó hơi nóng tính."

"Phum? Ngôi sao bên Kỹ thuật đó hả, hình như tao từng gặp nó hôm thi."

"Ừm, giống mày này, ngôi sao hệ quốc tế ạ."

"Uầy thế tính ra quanh mày toàn sao nhở, hahaha."

"Thằng quỷ, chọc tao."

Tôi mỉm cười với thằng Kleun như trước kia. Có thể bây giờ nó đau nhưng chẳng bao lâu nữa nỗi đau ấy rồi sẽ biến mất.

Dù thằng Kleun có đến sớm hay muộn thì tôi tin tưởng rằng tình cảm tôi dành cho nó chỉ có thể là tình bạn vì tôi chắc chẳng thể trao con tim mình cho một thằng con trai nào khác ngoài...Phum.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện We Are - Câu Chuyện Tình Yêu Của Chúng Ta

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook