Chương 49: Chương 49 H
Tả Mộc Trà Trà Quân
19/10/2021
Mã Phú Quý mơ mơ màng màng tỉnh lại, hắn cảm giác trên người giống như bị
đồ vật nào đó mấy chục cân đè ép, đến mức thở không nổi.
Bất quá, tiếng heo kêu này từ đâu ra a?
"Hừ hừ hừ hừ hô! Hừ hừ hừ hừ hừ hừ hô.." Tiếng ngáy to như tiếng sấm từ bên tai Mã Phú Quý truyền đến.
"Chẳng lẽ ta ngủ ở chuồng heo? Không đúng a, màu sắc này cũng không giống chuồng heo a!" Mã Phú Quý cố sức mở lớn hai mắt, đập vào mắt xác thật là một mảnh sắc đỏ, "Có chút giống phòng lúc trước cùng Tiểu Vũ thành thân."
"Ba!" một tiếng, Mã Phú Quý hét thảm, giãy giụa ngồi dậy, xoa xoa mặt mình, "Ngươi là ai! Làm gì đánh ta!"
Chỉ thấy một đại hán to lớn béo tròn, ách, không đúng, giữa mày có nốt ruồi son, đây là.. Ca nhi? Ca nhi kia trở mình khiến đồ trang trí đỏ thẫm trên giường lắc lư, không kiên nhẫn dùng âm thanh vang vọng như tiếng chuông oán giận: "Không đánh ngươi thì đánh ai, sáng sớm không để người khác ngủ! Không muốn ngủ thì cút đi cho lão tử ngủ!"
Âm thanh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ cộng thêm thân thể ca nhi to lớn khiến cho Mã Phú Quý khiếp sợ, trong lòng trào ra một cỗ bất an cường đại, hắn cứng ngắc cúi đầu kéo chăn ra, nhìn thân thể mình không mặc gì cả, lại cứng ngắc nhìn ca nhi "Thật lớn" bên cạnh cùng xung quanh tân phòng.
Mã Phú Quý cứng ngắc nuốt xuống một ngụm nước miếng, vươn bàn tay run rẩy đẩy đẩy người bên cạnh, "Ngươi.. A!"
Lời còn chưa được nói xong Mã Phú Quý đã bị Dương Tiểu Xuân không kiên nhẫn ném đi ra ngoài, hung hăng đóng lại cửa phòng, "Cút đi, dong dong dài dài dây dưa không xong! Đẹp chứ xài không được, vừa nhỏ vừa mềm như gà con!"
Mã Phú Quý thân mình trần trụi bị ném xuống đất, đau đến nhe răng trợn mắt, phu phu Mã gia cơ hồ một đêm không ngủ nghe được tiếng động vội vàng chạy ra.
"Phú Quý! Phú Quý nhà ta thật đáng thương a!" Mã bà tử vẻ mặt đau lòng đỡ Mã Phú Quý ngồi dậy, "Dương Tiểu Xuân đáng chết! Ngươi làm đau quả tim nhỏ của ta a!"
"Dương Tiểu Xuân?"
Mã Phú Quý nghe thấy tên này, đau đớn trên người đều quên đi, tên này.. Không phải là cùng một người hắn đang nghĩ tới vừa béo lại vừa xấu, còn bủn xỉn, hơn nữa một lời không hợp liền thích động thủ đánh người Dương Tiểu Xuân kia đi!
Mã lão gia tử lấy quần áo đem tới đắp lên người Mã Phú Quý, khoa chân múa tay thúc giục Mã bà tử tiến lên đem Mã Phú Quý đỡ đến phòng bọn họ.
"Đây còn không phải là Dương gia Dương Tiểu Xuân! Ta nói ngươi a! Tại sao lại như thế! Tại sao lại uống say làm chuyện hồ đồ như vậy a!" Mã bà tử vừa ngồi xuống liền vỗ đùi tức giận nói, nhà bọn họ đã làm ra cái nghiệt gì đây! Ca nhi trong sạch không cưới được! Mà lại bị cưỡng ép nhét vào một thứ hàng rách nát! Còn không bằng Tạ Vũ không biết đẻ trứng kia!
Mã Phú Quý một đường trở về phòng cha mẹ, nhìn bố trí trong nhà hắn còn có cái gì không rõ? Chính là! Cho tới bây giờ hắn cũng không dám tin, mình cư nhiên lại cưới Dương Tiểu Xuân bị hưu bỏ kia! Hơn nữa hắn còn không biết vì sao lại cưới? Cưới như thế nào? Cũng không có ai báo trước cho hắn một tiếng! Đây là chuyện gi đang xảy ra a!
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Ta chỉ đi ra ngoài uống rượu một chuyến, Tại sao lại.. Này! Aizz!" Mã Phú Quý khí thật sự không biết dùng từ ngữ gì để diễn đạt.
Mã bà tử nghe xong hét lớn: "Đừng nói với ta ngươi chỉ uống rượu! Nếu không phải uống rượu xong! Ngươi! Ngươi!" Nói đoạn có chút thở không nổi, Mã lão gia tử bên cạnh vội vàng tiến lên giúp Mã bà tử thuận khí, Mã Phú Quý vẻ mặt ủy khuất, trong chuyện này hắn mới là người không biết gì đâu!
Mã bà tử thuận khí xong, nhìn bộ dáng kia của Mã Phú Quý, càng thêm bực mình, tất cả đều là do hắn làm ra giờ còn tỏ vẻ không hiểu! "Ngươi nếu không phải uống rượu say, thì làm sao, làm sao lại bò lên giường ca nhi béo Dương Tiểu Xuân kia! Ngươi từ trước đến nay không phải đều thích người có nhan sắc đẹp sao! Như thế nào uống rượu say lại ngược lại!"
"Ta? Ta bò lên trên giường Dương Tiểu Xuân? Ta! Ta!" Mã Phú Quý vẻ mặt không thể tin tưởng, hắn tuy là biết Dương gia ở chỗ nào, nhưng hắn làm sao biết được giường của Dương Tiểu Xuân ở đâu! Hắn làm sao có thể trèo lên giường Dương Tiểu Xuân!
"Đây rốt cuộc là chuyện gì? Ta làm sao lại trèo lên giường hắn! Làm sao chỉ mới qua một đêm liền cùng Dương Tiểu Xuân thành thân?" Mã Phú Quý lớn tiếng truy hỏi nhưng cũng không thể quên được căn phòng đầy sắc đỏ, tất cả như nhắc nhở hắn, hắn đã cùng ca nhi bất kham mà mọi người đều né tránh - Dương Tiểu Xuân kia thành thân.
Tạ ca nhi đang ở trong sân phơi quần áo đã được giặt sạch, Tạ thúc đi chợ trở về vẻ mặt tràn ngập vui vẻ mở cổng bước vào, "Cha, đi chợ gặp được chuyện gì tốt sao? Cười vui vẻ như vậy."
Tạ thúc đem sọt vào phòng bếp, lấy đồ vật trong sọt bỏ ra ngoài, trong lòng thoải mái, thân thể cũng cực kỳ thoải mái, từ khi Tạ ca nhi hòa ly về nhà đến bây giờ tâm trạng hắn mới thật sự thanh thản.
"Ca nhi hỏi ngươi đó! Chỉ biết cười!" Tạ thẩm cầm trứng gà vừa nhặt trong tay, đây là muốn cất giữ nhiều một chút đem đến chợ bán.
Tạ thúc vẫn giữ gương mặt tươi cười, ngồi ở ghế trước mái hiên, lấy ra thuốc lá sợi chậm rãi đốt lên, "Là Mã Phú Quý thành thân!"
Tạ ca nhi nghe vậy, động tác trên tay dừng lại, trong nháy mắt lại tiếp tục làm việc đang dang dở, Tạ thẩm đen mặt nhìn Tạ thúc, "Còn tưởng chuyện gì của nhà chúng ta! Về sau đừng nhắc tới Mã gia trước mặt ta! Ghê tởm!"
Tạ thúc ngậm thuốc lá sợi lắc lắc đầu với Tạ thẩm, "Hắn lần này thì tốt rồi, ca nhi nhà ta tốt như vậy không cần, cưới Dương gia ca nhi trấn trên kia vừa bủn xỉn lại thích đánh người, chậc chậc, khẩu vị cũng thật nặng!"
"Dương gia ca nhi? Chính là ca nhi mập mạp Dương Tiểu Xuân mới vừa bị hưu không lâu kia?"
Tạ thẩm nghe được Mã Phú Quý cư nhiên cưới người như vậy, cũng thấy hứng thú.
Tạ thúc nhả một hơi thuốc lá sợi, gật gật đầu, "Nghe nói là hôm qua Mã Phú Quý uống say, không biết như thế nào liền cùng Dương gia ca nhi ngủ chung, Dương gia tới cửa đòi một cái công đạo, phu phu Mã gia kia tính tình ngươi cũng biết, đó là chết cũng không nhận sai còn mời cái kia! Cái người làm trong nha môn kia tới!"
"Là Ngô tam!" Tạ thẩm rất hận nói, lúc trước nếu không có hắn chống lưng cho Mã gia, ca nhi nhà mình cũng sẽ không bị ép phải hòa ly!
"Đúng đúng đúng! Chính là cái tên chó má kia! Kết quả! Ngươi đoán thế nào!"
"Đoán cái gì mà đoán! Mau nói!"
Tạ thúc sờ sờ cái mũi, "Kết quả Dương gia kia không biết thế nào lại có quan hệ với sư gia ở trong nha môn, sư gia này trực tiếp đến Mã gia, trước mặt Ngô Tam cùng phu phu Mã gia nói hôm nay chính là một ngày lành, chọn ngày chi bằng nhằm ngày! Liền làm hỉ sự ngay trong ngày! Mã Phú Quý kia vừa ngủ vừa bị Dương gia ca nhi lôi kéo bái đường rồi."
Bất quá, tiếng heo kêu này từ đâu ra a?
"Hừ hừ hừ hừ hô! Hừ hừ hừ hừ hừ hừ hô.." Tiếng ngáy to như tiếng sấm từ bên tai Mã Phú Quý truyền đến.
"Chẳng lẽ ta ngủ ở chuồng heo? Không đúng a, màu sắc này cũng không giống chuồng heo a!" Mã Phú Quý cố sức mở lớn hai mắt, đập vào mắt xác thật là một mảnh sắc đỏ, "Có chút giống phòng lúc trước cùng Tiểu Vũ thành thân."
"Ba!" một tiếng, Mã Phú Quý hét thảm, giãy giụa ngồi dậy, xoa xoa mặt mình, "Ngươi là ai! Làm gì đánh ta!"
Chỉ thấy một đại hán to lớn béo tròn, ách, không đúng, giữa mày có nốt ruồi son, đây là.. Ca nhi? Ca nhi kia trở mình khiến đồ trang trí đỏ thẫm trên giường lắc lư, không kiên nhẫn dùng âm thanh vang vọng như tiếng chuông oán giận: "Không đánh ngươi thì đánh ai, sáng sớm không để người khác ngủ! Không muốn ngủ thì cút đi cho lão tử ngủ!"
Âm thanh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ cộng thêm thân thể ca nhi to lớn khiến cho Mã Phú Quý khiếp sợ, trong lòng trào ra một cỗ bất an cường đại, hắn cứng ngắc cúi đầu kéo chăn ra, nhìn thân thể mình không mặc gì cả, lại cứng ngắc nhìn ca nhi "Thật lớn" bên cạnh cùng xung quanh tân phòng.
Mã Phú Quý cứng ngắc nuốt xuống một ngụm nước miếng, vươn bàn tay run rẩy đẩy đẩy người bên cạnh, "Ngươi.. A!"
Lời còn chưa được nói xong Mã Phú Quý đã bị Dương Tiểu Xuân không kiên nhẫn ném đi ra ngoài, hung hăng đóng lại cửa phòng, "Cút đi, dong dong dài dài dây dưa không xong! Đẹp chứ xài không được, vừa nhỏ vừa mềm như gà con!"
Mã Phú Quý thân mình trần trụi bị ném xuống đất, đau đến nhe răng trợn mắt, phu phu Mã gia cơ hồ một đêm không ngủ nghe được tiếng động vội vàng chạy ra.
"Phú Quý! Phú Quý nhà ta thật đáng thương a!" Mã bà tử vẻ mặt đau lòng đỡ Mã Phú Quý ngồi dậy, "Dương Tiểu Xuân đáng chết! Ngươi làm đau quả tim nhỏ của ta a!"
"Dương Tiểu Xuân?"
Mã Phú Quý nghe thấy tên này, đau đớn trên người đều quên đi, tên này.. Không phải là cùng một người hắn đang nghĩ tới vừa béo lại vừa xấu, còn bủn xỉn, hơn nữa một lời không hợp liền thích động thủ đánh người Dương Tiểu Xuân kia đi!
Mã lão gia tử lấy quần áo đem tới đắp lên người Mã Phú Quý, khoa chân múa tay thúc giục Mã bà tử tiến lên đem Mã Phú Quý đỡ đến phòng bọn họ.
"Đây còn không phải là Dương gia Dương Tiểu Xuân! Ta nói ngươi a! Tại sao lại như thế! Tại sao lại uống say làm chuyện hồ đồ như vậy a!" Mã bà tử vừa ngồi xuống liền vỗ đùi tức giận nói, nhà bọn họ đã làm ra cái nghiệt gì đây! Ca nhi trong sạch không cưới được! Mà lại bị cưỡng ép nhét vào một thứ hàng rách nát! Còn không bằng Tạ Vũ không biết đẻ trứng kia!
Mã Phú Quý một đường trở về phòng cha mẹ, nhìn bố trí trong nhà hắn còn có cái gì không rõ? Chính là! Cho tới bây giờ hắn cũng không dám tin, mình cư nhiên lại cưới Dương Tiểu Xuân bị hưu bỏ kia! Hơn nữa hắn còn không biết vì sao lại cưới? Cưới như thế nào? Cũng không có ai báo trước cho hắn một tiếng! Đây là chuyện gi đang xảy ra a!
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Ta chỉ đi ra ngoài uống rượu một chuyến, Tại sao lại.. Này! Aizz!" Mã Phú Quý khí thật sự không biết dùng từ ngữ gì để diễn đạt.
Mã bà tử nghe xong hét lớn: "Đừng nói với ta ngươi chỉ uống rượu! Nếu không phải uống rượu xong! Ngươi! Ngươi!" Nói đoạn có chút thở không nổi, Mã lão gia tử bên cạnh vội vàng tiến lên giúp Mã bà tử thuận khí, Mã Phú Quý vẻ mặt ủy khuất, trong chuyện này hắn mới là người không biết gì đâu!
Mã bà tử thuận khí xong, nhìn bộ dáng kia của Mã Phú Quý, càng thêm bực mình, tất cả đều là do hắn làm ra giờ còn tỏ vẻ không hiểu! "Ngươi nếu không phải uống rượu say, thì làm sao, làm sao lại bò lên giường ca nhi béo Dương Tiểu Xuân kia! Ngươi từ trước đến nay không phải đều thích người có nhan sắc đẹp sao! Như thế nào uống rượu say lại ngược lại!"
"Ta? Ta bò lên trên giường Dương Tiểu Xuân? Ta! Ta!" Mã Phú Quý vẻ mặt không thể tin tưởng, hắn tuy là biết Dương gia ở chỗ nào, nhưng hắn làm sao biết được giường của Dương Tiểu Xuân ở đâu! Hắn làm sao có thể trèo lên giường Dương Tiểu Xuân!
"Đây rốt cuộc là chuyện gì? Ta làm sao lại trèo lên giường hắn! Làm sao chỉ mới qua một đêm liền cùng Dương Tiểu Xuân thành thân?" Mã Phú Quý lớn tiếng truy hỏi nhưng cũng không thể quên được căn phòng đầy sắc đỏ, tất cả như nhắc nhở hắn, hắn đã cùng ca nhi bất kham mà mọi người đều né tránh - Dương Tiểu Xuân kia thành thân.
Tạ ca nhi đang ở trong sân phơi quần áo đã được giặt sạch, Tạ thúc đi chợ trở về vẻ mặt tràn ngập vui vẻ mở cổng bước vào, "Cha, đi chợ gặp được chuyện gì tốt sao? Cười vui vẻ như vậy."
Tạ thúc đem sọt vào phòng bếp, lấy đồ vật trong sọt bỏ ra ngoài, trong lòng thoải mái, thân thể cũng cực kỳ thoải mái, từ khi Tạ ca nhi hòa ly về nhà đến bây giờ tâm trạng hắn mới thật sự thanh thản.
"Ca nhi hỏi ngươi đó! Chỉ biết cười!" Tạ thẩm cầm trứng gà vừa nhặt trong tay, đây là muốn cất giữ nhiều một chút đem đến chợ bán.
Tạ thúc vẫn giữ gương mặt tươi cười, ngồi ở ghế trước mái hiên, lấy ra thuốc lá sợi chậm rãi đốt lên, "Là Mã Phú Quý thành thân!"
Tạ ca nhi nghe vậy, động tác trên tay dừng lại, trong nháy mắt lại tiếp tục làm việc đang dang dở, Tạ thẩm đen mặt nhìn Tạ thúc, "Còn tưởng chuyện gì của nhà chúng ta! Về sau đừng nhắc tới Mã gia trước mặt ta! Ghê tởm!"
Tạ thúc ngậm thuốc lá sợi lắc lắc đầu với Tạ thẩm, "Hắn lần này thì tốt rồi, ca nhi nhà ta tốt như vậy không cần, cưới Dương gia ca nhi trấn trên kia vừa bủn xỉn lại thích đánh người, chậc chậc, khẩu vị cũng thật nặng!"
"Dương gia ca nhi? Chính là ca nhi mập mạp Dương Tiểu Xuân mới vừa bị hưu không lâu kia?"
Tạ thẩm nghe được Mã Phú Quý cư nhiên cưới người như vậy, cũng thấy hứng thú.
Tạ thúc nhả một hơi thuốc lá sợi, gật gật đầu, "Nghe nói là hôm qua Mã Phú Quý uống say, không biết như thế nào liền cùng Dương gia ca nhi ngủ chung, Dương gia tới cửa đòi một cái công đạo, phu phu Mã gia kia tính tình ngươi cũng biết, đó là chết cũng không nhận sai còn mời cái kia! Cái người làm trong nha môn kia tới!"
"Là Ngô tam!" Tạ thẩm rất hận nói, lúc trước nếu không có hắn chống lưng cho Mã gia, ca nhi nhà mình cũng sẽ không bị ép phải hòa ly!
"Đúng đúng đúng! Chính là cái tên chó má kia! Kết quả! Ngươi đoán thế nào!"
"Đoán cái gì mà đoán! Mau nói!"
Tạ thúc sờ sờ cái mũi, "Kết quả Dương gia kia không biết thế nào lại có quan hệ với sư gia ở trong nha môn, sư gia này trực tiếp đến Mã gia, trước mặt Ngô Tam cùng phu phu Mã gia nói hôm nay chính là một ngày lành, chọn ngày chi bằng nhằm ngày! Liền làm hỉ sự ngay trong ngày! Mã Phú Quý kia vừa ngủ vừa bị Dương gia ca nhi lôi kéo bái đường rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.