Xấu Nữ Làm Ruộng: Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ ( Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội )

Chương 259: Cười Một Cái Mới Soái Sao ( Canh Hai )

Đỉnh Mưa Nhỏ

05/04/2022

Dương Nhược Tình nhấp miệng cười: “Ta cũng không nhìn rõ. Dù sao, nếu không có chuyện của chúng ta, thì chúng ta vẫn nên chạy nhanh đi thôi!”

“Thật sự cứ đi như vậy sao?” Hắn có hơi chút do dự.

Tuy rằng chính mình tin tưởng vững chắc không có đụng vào lão giả kia, nhưng lão giả kia ngã ở trước xe mình.

Về tình về lý, cũng nên cho hắn mấy đồng tiền để mua chút đồ ăn!

“Tình Nhi, ta nghĩ……”

“Đừng nghĩ cái gì, cũng không tới phiên chúng ta nghĩ!”

Dương Nhược Tình dường như có thể nhìn ra trong lòng hắn đang nghĩ gì, trực tiếp cắt đứt lời nói của hắn.

Nàng tiến đến bên tai Lạc Phong Đường đè thấp âm thanh nói: “Lão nhân này rõ ràng là kẻ ăn vạ, trong đám người còn có đồng lõa.”

“Nếu không có mẹ con Dương thị trở thành dê béo thế tội, chúng ta hôm nay trốn không thoát bị đào tiền.”

Nghe được lời này của Dương Nhược Tình, Lạc Phong Đường bừng tỉnh đại ngộ.

Nam hài thiện lương chính nghĩa, nhưng không đại biểu hắn ngốc, càng không đại biểu hắn cam nguyện bị người gạt.

Lập tức, hắn nhăn chặt mày, nắm chặt hai tay, một bộ muốn đi lên lý luận với lão giả và nam tử đoạt dây cương kia.

Dương Nhược Tình lại lần nữa ngăn cản hắn.

“Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, ta đã chậm trễ không ít thời gian cần phải trở về rồi. Nhị mẹ cùng Lan nhi đường tỷ sẽ thu thập cục diện rối rắm này!”

Dương Nhược Tình hướng hắn cười chớp chớp mắt, túm hắn đi về phía xe cút kít bên kia.

Lạc Phong Đường nghĩ lại, Nhị mẹ cùng đường tỷ của Tình Nhi cũng không phải đèn cạn dầu.

Thân là người một nhà, thấy tình huống này không giúp Tình Nhi thì cũng thôi đi, lại còn bỏ đá xuống giếng.

Lúc này, để các nàng chịu điểm giáo huấn cũng tốt!

Vì thế, hai người đẩy xe cút kít, mau chóng rời đi nơi thị phi này.

Đi ra một đoạn đường, Dương Nhược Tình liền quay đầu nhìn về phía sau một cái.

Nhị mẹ các nàng vẫn còn đang bị vây khốn ở kia, người bên cạnh xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều.

Trong ba tầng, ngoài ba tầng.

Dương Nhược Tình nhếch miệng cười, ác nhân còn phải cần ác nhân trị, Nhị mẹ, các ngươi xứng đáng!

……

Khi đi ngang qua tiệm bánh bao ở cửa trấn, Dương Nhược Tình dừng lại.

Những thứ khác đều có thể không mua, nhưng bánh bao thịt mà hai đệ đệ thích ăn nhất định không thể thiếu.

Tiểu hài tử luôn thích người trong nhà từ bên ngoài trở về có thể mang theo chút kinh hỉ.

Kinh hỉ cũng không cần quá lớn.

Một ít hạt dưa, mấy viên đường, hai chiếc bánh bao thịt thơm ngào ngạt.

Liền cũng đủ làm tiểu hài tử vui vẻ.

Dương Nhược Tình tiêu sáu văn tiền, mua sáu chiếc bánh bao thịt.



Nàng thuận tiện đem hoa hồng hôm nay chia cho Lạc Phong Đường.

“Tổng cộng thu một ngàn văn, ngươi bốn ta sáu, 400 văn tiền Đường Nha Tử ngươi cầm lấy!”

Nàng đem tiền đẩy đến trước mặt hắn.

Lạc Phong Đường có hơi chút không vui nhíu mày.

“Lần trước không phải đã nói sao, sau này phần của ta đều do ngươi bảo quản.” Hắn nói.

Dương Nhược Tình kinh ngạc, “A? Tiểu tử ngươi nói thật sao?”

“Ta đã từng nói giỡn với ngươi sao?”

Hắn vẻ mặt nghiêm túc hỏi lại, căn bản không nhìn chỗ tiền kia.

Dương Nhược Tình không nhịn được mà bật cười.

Tiểu tử này, thật đúng là tín nhiệm nàng như vậy sao?

Nàng nhếch nhếch khóe miệng, đem tiền một lần nữa cất đi.

“Được được được, ta giúp ngươi bảo quản, đừng xụ mặt xuống nữa, cười một cái mới đẹp trai!”

Lạc Phong Đường: “……”.

……

Bởi vì bị chuyện ăn vạ làm chậm trễ một hồi, khi hai người trở lại trong thôn, đã tới thời điểm ăn cơm trưa.

Khi hai người đi trên đường trở về Dương gia, Dương Nhược Tình quay đầu bàn bạc với Lạc Phong Đường.

“Đường Nha Tử, đại bá ngươi buổi trưa sẽ ăn tiệc ở nhà gia gia ta. Ngươi buổi trưa cũng đừng về nhà nấu cơm nữa, cùng về nhà ta ăn cơm đi?”

Thôn Trường Bình có tập tục, thôn dân tặng lễ, tùy tình huống mà có thể mang theo một người trong gia đình.

Nếu là thành thân hoặc đám ma cần làm tiệc rượu trọng đại, có thôn phụ chỉ tặng một phần tiền lễ, nhưng lại dẫn theo đến hai, ba hài tử liền!

Trước đây khi Dương gia làm hỉ sự, Lão Lạc gia sẽ không lui tới.

Dương Nhược Tình biết rằng lúc này ngũ thẩm quá môn, Lạc Thiết Tượng đưa tới hạ lễ.

Hơn phân nửa nguyên nhân là hướng về giao tình với tam phòng nhà mình.

Cho nên, nàng mời Đường Nha Tử lại đây ăn cơm trưa là thiên kinh địa nghĩa.

Nghe Dương Nhược Tình mời, Lạc Phong Đường cảm thấy ấm áp trong lòng.

Nhưng hắn lại cười lắc lắc đầu.

“Không cần, Tình Nhi, ngươi đi ăn đi, ta về nhà tùy tiện kiếm đồ ăn qua bữa là được.”

Hắn không quá thích chỗ đông người, thà rằng một mình ở nhà ăn chút trấu nuốt chút đồ ăn, mà tự tại còn hơn.

Dương Nhược Tình dường như có thể hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn.

Cũng không cưỡng cầu, nàng gật gật đầu: “Vậy tùy ngươi, kỳ thật, ta cũng không thích người nhiều ầm ĩ, ăn cái gì cũng không được tự nhiên.”

Lạc Phong Đường cười cười, hai người đảo mắt đã đi đến đầu ngõ.

Phía trước, nơi cửa chính của Dương gia đang đỗ một chiếc xe bò.

Trên mặt đất, xác pháo đỏ rơi rụng khắp nơi.



Hiển nhiên là pháo đốt nghênh đón cô nương Bào gia quá môn.

Cửa chính rộng mở, bên trong truyền đến tiếng ăn uống linh đình.

Chắc chắn là tiệc rượu đã khai.

Nghĩ đến Nhị mẹ cùng Lan nhi đường tỷ vẫn còn bị kẹt lại ở trên thị trấn.

Các nàng khẳng định cũng đang trở về tham gia tiệc rượu, Dương Nhược Tình liền vụng trộm vui.

Xứng đáng!

Xe cút kít đi vào ngõ nhỏ, dừng lại trước cửa hông.

Dương Nhược Tình cầm hai chiếc giỏ tre dẫn đầu vào sân.

Chiếu theo phỏng đoán của nàng, cha và hai đệ đệ hẳn là được gia gia bọn họ đưa đi tiền viện ăn tiệc.

Nhưng khi nàng vừa mở then cài cửa bếp ra, Đại An từ trong phòng bên kia chạy ra tới, vẻ mặt cảnh giác hỏi: “Ai?”

Nhìn thấy là Dương Nhược Tình, Đại An cao hứng lên, “Tỷ!”

Dương Nhược Tình lại không cao hứng nổi.

“Đại An, sao đệ vẫn chưa đi tiền viện ăn cơm vậy?” Dương Nhược Tình hỏi.

Thấy Đại An im lặng, Dương Nhược Tình nghĩ đến điều gì đó, bèn buông giỏ tre trong tay xuống, đi vào phòng Dương Hoa Trung.

Trong căn phòng tối tăm thấp bé, lão cha nửa người dựa vào trên giường, khoác áo ngoài nhìn ra ngoài cửa.

Tiểu An ngồi trên một chiếc ghế con ở bên cạnh, đang chuyên tâm chơi lồng dế trong tay.

Nhìn thấy Dương Nhược Tình tiến vào, nam tử ngồi thẳng thân.

“Tình Nhi, con đã về rồi sao? hôm nay đưa đậu phụ có thuận lợi không?”

Dương Hoa Trung liên thanh dò hỏi.

Dương Nhược Tình gật gật đầu: “Thuận lợi ạ.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, Đường Nha Tử đâu? Không cùng con về đây sao?” nam tử lại hỏi.

Dương Nhược Tình hất cằm về phía sau phòng: “Hắn đang bê thùng, một hồi sẽ tới đây.”

Dương Hoa Trung gật gật đầu, ngay sau đó phân phó Đại An đi theo phía sau Dương Nhược Tình vào nhà.

“Đại An, con mau rót hai chén trà cho tỷ tỷ và Phong Đường ca ca.”

Đại An cúi khuôn mặt nhỏ xuống, có chút khó xử nói: “Cha, vại trà chỉ còn dư lại nửa chén nước ấm, là do nương buổi sáng đun.”

Dương Hoa Trung nói: “Trước đó không phải đã bảo con đi phòng bếp tiền viện lấy về một vại trà nóng sao? Sao không đi?”

Đại An nhíu mày: “Con đã đi rồi, nhưng bà nội nói trà nóng để tăng cường cho khách nhân ở tiền viện uống, nếu có thừa sẽ đưa qua cho chúng ta sau!”

Dương Nhược Tình nghe vậy liền tra hỏi Đại An: “Lúc đệ đi, nương chúng ta có đang ở trong phòng bếp không?”

Đại An lắc đầu: “Nương lúc đó đang đi hồ nước nơi cửa thôn để rửa rau.”

Dương Nhược Tình bừng tỉnh, trách không được.

“Sau đó đệ lại đi một lần nữa, còn chưa gặp được nương đã bị bà nội đuổi trở về, bà nội kêu đệ đừng gây thêm phiền phức!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xấu Nữ Làm Ruộng: Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ ( Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội )

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook