Xấu Nữ Làm Ruộng: Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ ( Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội )

Chương 320: Ngươi Lại Đây Vừa Lúc ( Canh Hai )

Đỉnh Mưa Nhỏ

26/04/2022

“Lan nhi, phấn mặt cháu đánh ngửi rất hương, cũng đánh cho ta một ít đi!” Dương Hoa Mai nói.

Dương Nhược Lan vui vẻ cười: “Khó được tiểu cô thích, cháu tặng cho cô hộp này!”

“Ai A, vẫn là Lan nhi đối tốt với cô!”

Trang điểm xong, Dương Hoa Mai cầm tay Dương Nhược Lan ra cửa.

“Các ngươi định đi đâu?”

Đàm thị đúng lúc từ trong phòng ra tới, nhìn vào hai người.

Dương Nhược Lan cung kính hành lễ với Đàm thị: “bà nội, cháu muốn đi một chuyến đến nhà bà ngoại bên kia, buổi trưa trước khi dùng cơm nhất định sẽ quay trở về.”

“Vậy Mai nhi đi đâu?”

Đàm thị lại hỏi.

Dương Hoa Mai vãn trụ cánh tay Dương Nhược Lan nói: “Con ở trong phòng buồn đến hoảng, bồi Lan nhi đi qua.”

Đàm thị nhìn tóc Dương Hoa Mai bôi dầu trơn bóng, còn có khuôn mặt rõ ràng đã được trang điểm qua.

Thầm nghĩ khuê nữ hôm nay trang điểm không kém, cũng nên đi ra ngoài dạo một chút.

Phụ cận nhà bà ngoại Lan nhi, đúng lúc chính là nhà Vương Hồng Toàn.

Để người nhà Vương Hồng Toàn nhìn thấy Mai nhi nhà mình, vừa trắng lại vừa béo, bộ dáng sinh đẻ tốt, chắc chắn sẽ thích.

“Được, vậy các ngươi cùng đi đi, sớm trở về!”

“Ai!”

Hai thiếu nữ tay khoác tay vui sướng ra cửa.

Đàm thị nhìn bóng dáng hai người.

Áo khoác hồng là Mai nhi, váy xanh lam là Lan nhi.

Đàm thị liền buồn bực.

Lan nhi này gầy như cây đậu giá, eo đều có thể véo đoạn.

Sao ai cũng nói nàng xinh đẹp?

Vẫn là con gái của mình Mai nhi đẹp hơn, không quan tâm đến chỗ nào đều khiến người ta yêu thích!

……

Ở giao lộ trong thôn.

Dương Nhược Lan nói: “Cô, cháu liền không bồi cô đi qua nữa, bà ngoại cháu thân mình không khỏe, cháu đi thăm đây. Chút nữa chúng ta lại gặp nhau ở chỗ giao lộ này, được không?”

Dương Hoa Mai nói: “Được.”

Hai người như vậy đường ai nấy đi.

Nhìn thân ảnh Dương Hoa Mai đi xa, Dương Nhược Lan từ mặt sau góc tường xoay người.

Cười khẩy.

Đồ ngu xuẩn!

Vừa béo lại vừa xấu, sao bà nội lại muốn đem toàn bộ của hồi môn để lại cho ngươi?

Rõ ràng ta mới là kiêu ngạo của Dương gia,

Lại là gả cho tú tài lang.

Vì sao của hồi môn của ta lại xa không bằng ngươi?

Đồ ngốc tử!

Không xúi ngươi đi làm mất mặt, ta liền không phải Dương Nhược Lan!

Khẽ hừ một tiếng, Dương Nhược Lan xoay người, đi về phía nhà bà ngoại.



Bên này, Dương Hoa Mai nhìn thấy nông gia tiểu viện ở dưới gốc cây phong già phía trước.

Sân không có cửa, ai cũng có thể tiến vào.

Càng đi, càng tới gần sân kia, Dương Hoa Mai liền càng kích động.

Lòng bàn tay đều toát ra mồ hôi.

……

Nhà chính Lão Lạc gia, Lạc Thiết Tượng đang ngồi ở bên cạnh bàn, cắt hương giấy do Lạc Phong Đường mua trở về.

Lạc Đại Nga ngồi ở một bên uống trà.

Đột nhiên nhìn thấy một người mập mạp mặc xiêm y màu đỏ đang nhòm ngó ở cửa.

Lạc Đại Nga kinh ngạc, quay đầu hướng bên ngoài sân hét to một tiếng.

“Ai vậy?”

Bên ngoài ngay sau đó truyền đến âm thanh của nữ tử xa lạ.

“Đường Nha Tử ở nhà không? Ta tìm hắn có chút việc!”

Tìm Đường Nha Tử?

Lạc Đại Nga nhìn Lạc Thiết Tượng.

Lạc Thiết Tượng nói: “Không giống như tiếng của Tình nha đầu, đi xem một chút.”

Hắn ngay sau đó buông hương giấy trong tay xuống, đi tới cửa phòng.

“Là tiểu cô hắn? Ngươi tới không khéo, Đường Nha Tử chân trước vừa mới ra cửa!”

Lạc Thiết Tượng mỉm cười nói.

Tuổi tác của cháu trai, so với Dương Hoa Mai trước mắt này còn muốn lớn hơn hai tuổi.

Nhưng mà bối phận vẫn bãi tại đây.

“A?” Dương Hoa Mai kinh ngạc, trên mặt lộ ra tia thất vọng.

“Tiểu cô hắn có việc gì gấp không? Nếu không nói cùng ta cũng được, chút nữa ta sẽ nói lại với Đường Nha Tử……” Lạc Thiết Tượng lại hỏi.

Dương Hoa Mai âm thầm bĩu môi.

Lão nhân chết tiệt này, ta vốn có lời riêng muốn nói với cháu trai ngươi.

Tại sao phải nói với ngươi?

Già không biết xấu hổ.

Dương Hoa Mai uể oải hỏi Lạc Thiết Tượng: “Hắn đi đâu? Bao giờ về tới nhà?”

Lạc Thiết Tượng nói: “Hắn nói là đi đến nhà Tình nha đầu, bao giờ về tới nhà cũng khó nói. Tiểu cô hắn, nếu không ngươi vào nhà uống một ngụm trà nhé?”

Lời nói còn chưa có dứt, Dương Hoa Mai đã hừ một tiếng, xoay người bỏ đi.

Vừa đi, vừa căm giận bất bình lẩm bẩm: “Phiền muốn chết, lại chạy đi tìm Mập Mạp chết tiệt kia, đáng ghét……”

Lạc Đại Nga từ nhà chính cùng ra tới, chỉ nhìn thấy một thân ảnh béo cuồn cuộn đi xa.

“A, khuê nữ béo kia không phải là con gái út của Dương gia hay sao?”

Lạc Đại Nga nói.

Ngày ấy còn cùng nhau ăn cơm, lượng cơm nàng ăn kia thật đáng kinh ngạc!

“Nàng tới làm gì?” Lạc Đại Nga lại hỏi.

“Tìm Đường Nha Tử, ta nói không ở nhà, liền thở phì phì đi rồi.”

Lạc Thiết Tượng nói, xoay người trở về nhà chính tiếp tục cắt hương giấy.

Lạc Đại Nga vội vàng đi theo vào phòng.

“Đường Nha Tử đi làm gì đấy? Lúc trước muội thấy hắn xách theo cái túi căng phồng ra cửa.”



“Ta hỏi hắn, hắn cũng không nói.” Nàng nói.

Lạc Thiết Tượng nói: “Ta cũng không biết, chỉ biết là hắn đi đến nhà Tình nha đầu.”

Ánh mắt Lạc Đại Nga chợt lóe: “Đường Nha Tử thật là chịu khó đi nhà Tình nha đầu nha, hai hài tử không phải là……”

Lạc Thiết Tượng trừng mắt nhìn Lạc Đại Nga một cái.

“Chuyện này còn chưa có làm rõ, muội đừng nói bừa, sau này lại xấu hổ!”

“Nga……”

Lạc Đại Nga rụt trở về.

Sau một lúc lâu, lại hỏi tiếp: “Khuê nữ Dương gia lại đây tìm Đường Nha Tử, không phải cũng thích Đường Nha Tử nhà ta đi?”

Lạc Thiết Tượng không hé răng.

Theo lý không nên a, cháu trai này cùng Dương Hoa Mai, có khoảng cách về bối phận!

Nhưng chuyện của mấy người trẻ tuổi này, ai có thể nói chuẩn được?

Lạc Đại Nga cười: “Việc này thật đúng là thú vị, cô chất hai người đều thích Đường Nha Tử nhà ta, đã thế một cái so với một cái còn béo hơn.”

“Đường Nha Tử nhà ta đây là trúng cái vận gì vậy? Sao lại cứ bị mấy nha đầu mập mạp thích chứ?”

“Ngươi không nói được lời tử tế thì liền câm miệng, sao cứ lẩm nhẩm, lầm nhầm không dứt vậy?”

Lạc Thiết Tượng không kiên nhẫn, quát lớn Lạc Đại Nga một câu, cầm lấy hương giấy trở về phòng mình.

……

Phòng bếp.

Dưới sự đồng tâm hiệp lực của hai mẹ con, một canh giờ công phu, sủi cảo đã được bao xong.

Sủi cảo một con một con, giống như chiếc thuyền nhỏ cong cong, bày biện trên hai cái sàng để ở một bên.

Bên cạnh còn có bột lúa mạch màu trắng nhàn nhạt.

Tôn thị xoa cánh tay có hơi chút đau nhức, nói với Dương Nhược Tình: “Chúng ta nấu sủi cảo luôn đi, buổi trưa trước khi dùng cơm đưa đi cho mọi người.”

Dương Nhược Tình gật đầu, bắt đầu múc nước vào trong nồi, đậy vung đun.

Nước sôi , nàng múc mấy chén sủi cảo bỏ vào trong nồi nấu.

Một thân ảnh cao lớn khom người đi vào phòng bếp.

“Tam thẩm, Tình Nhi!”

Dương Nhược Tình xoay người lại.

Nhìn thấy là Lạc Phong Đường, nàng cong môi cười.

“Đường Nha Tử, ngươi lại đây vừa lúc.”

“Nhà ta đang nấu sủi cảo, đợi lát nữa chính ngươi mang hai chén trở về đi, đỡ cho ta phải đi một chuyến.” Nàng nói.

Lạc Phong Đường nghe vậy gật gật đầu, lấy ra cái túi gai căng phồng phía sau lưng.

“Đây là gì?”

Dương Nhược Tình hỏi.

Lạc Phong Đường nói: “hôm nay là ngày đông chí, ta đưa chút thức ăn cho tam thúc, tam thẩm.”

Hắn nói, cúi người từ trong túi gai lấy đồ vật ra bên ngoài.

Tôn thị từ cửa bếp chạy vội tới.

Hai mẹ con nhìn Lạc Phong Đường móc đồ vật ra.

Phân biệt là một con gà rừng nướng, còn có một con thỏ hoang nướng.

Màu vàng rụm, phía ngoài còn lưu lại một tầng khói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xấu Nữ Làm Ruộng: Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ ( Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội )

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook