Chương 24: Tin tưởng tôi
Candyrua
06/01/2021
Người dân của U Linh sinh hoạt cũng giống như những người bình thường nhưng có vẻ họ không mấy thân thiện với người khác và họ cũng không phải là những người hiếu khách. Ai biết việc của người đấy và cũng không muốn chào đón những sinh vật mới.
Thiên Ân cảm thấy đi đến đâu cũng có rất nhiều cặp mắt đang nhìn về phía mình. Có khá nhiều điều được thể hiện thông qua ánh mắt của họ tò mò, kinh bỉ, coi thường, thận trọng... Đối diện với tất cả nhiều đó cậu cũng chả quan tâm. Một con người bình thường có thể tự do đi lại giữa U Linh gia tộc đúng là thu hút không ít sự chú ý.
Vốn là người lớn lên trong hào quang, việc luôn được người khác để ý chỉ trỏ là một việc là một việc hết sức bình thường. Nên bây giờ khi đi giữa những con người có sức mạnh hơn mình phong thái quý tộc và hào quang phát ra từ Thiên Ân cũng không làm cậu trở nên yếu thế với những sinh vật có sức mạnh dị dạng này.
Dạo quanh một vòng ngôi biệt thự của Timmy, theo chỉ dẫn của Linh tộc dẫn đường Thiên Ân có thể nắm được phong cách thiết kế ở nơi đây và cũng phần nào hiểu được tập tục của họ.
U Linh gia tộc cũng giống với Vampire, vô cùng kiệm lời hỏi gì nói đó, khi quan sát tất cả những phòng ốc nơi đây, Thiên Ân hết ngó nơi này đến nơi khác, hỏi tới hỏi lui kiến người chỉ đường cũng dở khóc dở cười với cậu.
Sau một buổi đi tham quan Thiên Ân trở lại phòng mình chuẩn bị đi tắm.
Khi bước vào phòng tắm Thiên ân đảo mắt qua một vòng, trên môi cậu nở một nụ cười lạnh. Không cần phải lắp cả máy theo dõi trong phòng tắm chứ.
Thiên Ân biết nhất cử nhất động của mình đều được giám sát chặt chẽ, vốn lớn lên trong một rừng công nghệ, được mệnh danh là thiên tài, cái biệt danh này cũng không phải để trưng bày.
Thiên Ân vặn vòi nước rửa tay, không ai nhìn thấy một động tác nhỏ của cậu. một chút bột rơi từ móng tay của cậu ra, hòa vào trong nước, hơi nước bay lên tạo thành một màng mỏng bám vào máy quay siêu nhỏ gắn trên tường.
Người ngồi trước máy quan sát nhìn hình ảnh Thiên Ân trước màn hình dần mờ nhạt đi, môi hắn khẽ nhếch lên.
Thiên Ân có mục đích khi đến đây không. Tất nhiên là có, với những ghi chép cậu tìm được về U Linh, thì gia tộc này còn thần bí hơn Vampire. Trước đây con người còn sùng bái U linh như thánh thần, cũng không hiểu vì sao đội nhiên có xung đột, Thông tin ghi chép rất ít, và còn một điều gì đó Thiên Ân cảm thấy không ổn, vì vậy cậu quyết tâm đến đây để tìm hiểu.
Rốt cuộc trong thời gian gần đây U linh có âm mưu gì, những thông tin cậu nhận được về gia tộc này khiến cậu không khỏi cảm thấy nghi ngờ. Những nghi ngờ này cậu cảm thấy rất mơ hồ.
Vì vậy cho dù Timmy không đến đây bắt cậu, Thiên Ân chắc chắn cũng sẽ tự mình tìm đến nơi đây.
Mọi việc cũng khó khăn y như cậu nghĩ, tất cả mọi nơi ở U Linh gia tộc đều gắn các thiết bị điện tử theo dõi tối tân, không phải chuyên gia lâu năm căn bản không thể phát hiện ra được. Bề ngoài nơi đây có vẻ vô cùng cổ kính, nhưng thật ra đó chỉ là ngụy trang, bên trong đó là cả một mạng lưới thiết bị điện tử hiện đại hết sức tinh vi.
Tại sao một gia tộc ẩn cư có thể có nhiều trang thiết bị tối tân như vậy. Đúng là, cậu đã lơ là với các mối đe dọa này rồi.
\-\-\-\-
Sáng sớm dậy Erik chỉ dặn cậu chú ý an toàn, anh có việc cần phải giải quyết một chút, tối sẽ quay lại với cậu.
Một điều lạ là Timmy không đến tìm cậu, mất công bắt cậu đến đây mà vẫn chưa có động tĩnh gì điều này cũng khiến Thiên Ân cảm thấy tò mò, hay hắn ta còn đang e dè Erik.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Buổi tối khi Erik trở về , sắc mặt anh không được tốt cho lắm. Thiên Ân chạy đến bên cạnh anh, vẻ mặt lo lắng. Đang định nói thì bỗng nhiên Erik ôm cậu vào lòng, chặt đến mức Thiên Ân cảm thấy không thở được.
"Erik anh sao vậy, anh ổn chứ"
Erik không nói gì, chỉ yên lặng ôm cậu, điều này khiến Thiên Ân hơi lo lắng. một cái ôm mà tưởng như cả thế kỉ trôi qua. Erik nhẹ buông cậu ra.
"Erik,..."
Thiên Ân nhẹ gọi tên anh, ánh mắt anh nhìn sâu vào mắt cậu, Thiên Ân khi gặp anh tưởng anh đeo lens mắt nhưng sau cậu biết màu mắt của Vampire rất đặc biệt và có thể đổi màu. Mắt Erik rất đẹp, cậu đã từng nói với anh điều đó chưa nhỉ.
"Thiên Ân, tất cả những gì tôi làm đều muốn tốt cho em, tin tưởng tôi"
Thiên Ân mù mù cạp cạp không hiểu anh đang nói cái gì, nhưng cậu gật đầu, cậu biết Erik chắc chắn không hại mình và cậu tin tưởng anh.
Erik nhẹ hôn lên tóc cậu.
Hôm nay Erik khác lạ quá.
Thiên Ân cảm thấy đi đến đâu cũng có rất nhiều cặp mắt đang nhìn về phía mình. Có khá nhiều điều được thể hiện thông qua ánh mắt của họ tò mò, kinh bỉ, coi thường, thận trọng... Đối diện với tất cả nhiều đó cậu cũng chả quan tâm. Một con người bình thường có thể tự do đi lại giữa U Linh gia tộc đúng là thu hút không ít sự chú ý.
Vốn là người lớn lên trong hào quang, việc luôn được người khác để ý chỉ trỏ là một việc là một việc hết sức bình thường. Nên bây giờ khi đi giữa những con người có sức mạnh hơn mình phong thái quý tộc và hào quang phát ra từ Thiên Ân cũng không làm cậu trở nên yếu thế với những sinh vật có sức mạnh dị dạng này.
Dạo quanh một vòng ngôi biệt thự của Timmy, theo chỉ dẫn của Linh tộc dẫn đường Thiên Ân có thể nắm được phong cách thiết kế ở nơi đây và cũng phần nào hiểu được tập tục của họ.
U Linh gia tộc cũng giống với Vampire, vô cùng kiệm lời hỏi gì nói đó, khi quan sát tất cả những phòng ốc nơi đây, Thiên Ân hết ngó nơi này đến nơi khác, hỏi tới hỏi lui kiến người chỉ đường cũng dở khóc dở cười với cậu.
Sau một buổi đi tham quan Thiên Ân trở lại phòng mình chuẩn bị đi tắm.
Khi bước vào phòng tắm Thiên ân đảo mắt qua một vòng, trên môi cậu nở một nụ cười lạnh. Không cần phải lắp cả máy theo dõi trong phòng tắm chứ.
Thiên Ân biết nhất cử nhất động của mình đều được giám sát chặt chẽ, vốn lớn lên trong một rừng công nghệ, được mệnh danh là thiên tài, cái biệt danh này cũng không phải để trưng bày.
Thiên Ân vặn vòi nước rửa tay, không ai nhìn thấy một động tác nhỏ của cậu. một chút bột rơi từ móng tay của cậu ra, hòa vào trong nước, hơi nước bay lên tạo thành một màng mỏng bám vào máy quay siêu nhỏ gắn trên tường.
Người ngồi trước máy quan sát nhìn hình ảnh Thiên Ân trước màn hình dần mờ nhạt đi, môi hắn khẽ nhếch lên.
Thiên Ân có mục đích khi đến đây không. Tất nhiên là có, với những ghi chép cậu tìm được về U Linh, thì gia tộc này còn thần bí hơn Vampire. Trước đây con người còn sùng bái U linh như thánh thần, cũng không hiểu vì sao đội nhiên có xung đột, Thông tin ghi chép rất ít, và còn một điều gì đó Thiên Ân cảm thấy không ổn, vì vậy cậu quyết tâm đến đây để tìm hiểu.
Rốt cuộc trong thời gian gần đây U linh có âm mưu gì, những thông tin cậu nhận được về gia tộc này khiến cậu không khỏi cảm thấy nghi ngờ. Những nghi ngờ này cậu cảm thấy rất mơ hồ.
Vì vậy cho dù Timmy không đến đây bắt cậu, Thiên Ân chắc chắn cũng sẽ tự mình tìm đến nơi đây.
Mọi việc cũng khó khăn y như cậu nghĩ, tất cả mọi nơi ở U Linh gia tộc đều gắn các thiết bị điện tử theo dõi tối tân, không phải chuyên gia lâu năm căn bản không thể phát hiện ra được. Bề ngoài nơi đây có vẻ vô cùng cổ kính, nhưng thật ra đó chỉ là ngụy trang, bên trong đó là cả một mạng lưới thiết bị điện tử hiện đại hết sức tinh vi.
Tại sao một gia tộc ẩn cư có thể có nhiều trang thiết bị tối tân như vậy. Đúng là, cậu đã lơ là với các mối đe dọa này rồi.
\-\-\-\-
Sáng sớm dậy Erik chỉ dặn cậu chú ý an toàn, anh có việc cần phải giải quyết một chút, tối sẽ quay lại với cậu.
Một điều lạ là Timmy không đến tìm cậu, mất công bắt cậu đến đây mà vẫn chưa có động tĩnh gì điều này cũng khiến Thiên Ân cảm thấy tò mò, hay hắn ta còn đang e dè Erik.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Buổi tối khi Erik trở về , sắc mặt anh không được tốt cho lắm. Thiên Ân chạy đến bên cạnh anh, vẻ mặt lo lắng. Đang định nói thì bỗng nhiên Erik ôm cậu vào lòng, chặt đến mức Thiên Ân cảm thấy không thở được.
"Erik anh sao vậy, anh ổn chứ"
Erik không nói gì, chỉ yên lặng ôm cậu, điều này khiến Thiên Ân hơi lo lắng. một cái ôm mà tưởng như cả thế kỉ trôi qua. Erik nhẹ buông cậu ra.
"Erik,..."
Thiên Ân nhẹ gọi tên anh, ánh mắt anh nhìn sâu vào mắt cậu, Thiên Ân khi gặp anh tưởng anh đeo lens mắt nhưng sau cậu biết màu mắt của Vampire rất đặc biệt và có thể đổi màu. Mắt Erik rất đẹp, cậu đã từng nói với anh điều đó chưa nhỉ.
"Thiên Ân, tất cả những gì tôi làm đều muốn tốt cho em, tin tưởng tôi"
Thiên Ân mù mù cạp cạp không hiểu anh đang nói cái gì, nhưng cậu gật đầu, cậu biết Erik chắc chắn không hại mình và cậu tin tưởng anh.
Erik nhẹ hôn lên tóc cậu.
Hôm nay Erik khác lạ quá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.