Chương 15: Kết Thúc
Nhok Cô Đơn
17/12/2015
Trong sự im lặng đáng sợ đó thì bỗng nhiên ánh đèn đỏ của dòng chữ
"Phòng phẫu thuật" đã tắt, bác sĩ bước ra từ cánh cửa trắng bạc đó với
vẻ mặt buồn bã. Ông không nói gì mà chỉ lắc đầu nhưng cái lắc đầu đó của ông cũng đủ để làm cho Hana và mọi người quỳ xuống trong nỗi đau tột
cùng...Hana khóc trong tuyệt vọng vì tình cảm cô dành cho Ken rất sâu
đậm nhưng giờ thì Ken đã không còn nữa rồi.....Đột ngột một cô y tá chạy ra từ phòng phẫu thuật với vẻ mặt hoang man, mồ hôi chảy từ mặt cô như
lúc cô vừa mới rữa mặt, miệng run run như muốn nói mà lại không thể nói
thành lời. Cô cố gồng lên rồi nói
- Bác....Bác sĩ...B-Bệnh nhân....Tim của bệnh nhân đang đập trở lại ạ !!! _ Cô y tá nói
- Cô nói sao ? Tim bệnh nhân đã đập trở lại à ? mau đưa tôi đi xem _ Bác sĩ nói
- Vâng ! _Cô y tá nói
Nói xong họ lại chạy vào phòng phẫu thuật, ánh đèn đỏ trên dòng chữ đó lại sáng lên mọi người như có thêm hy vọng, Miki đỡ Hana dậy và họ tiếp tục chờ đợi...rồi 3 tiếng đã trôi qua. Mọi thứ vẫn yên lặng nhưng phía ánh đèn đỏ đó đã tắt và một người thanh niên rất trẻ chạy ra với vẻ mặt bối rối, anh đến chỗ Hana và nói.
- Etou....Cô là người nhà của bệnh nhân à ?_ Người thanh niên nói
- Ukm ! là tôi. Nhưng anh là...._ Hana liền nói
- Tôi là phụ tá của bác sĩ phẩu thuật, tôi ra đây để nói về tình trạng của bệnh nhân với cô_Người phụ tá
- Vâng ! tôi nghe đây. Anh hãy nói đi_Hana nói
- Thực ra thì....bệnh nhân hiện tại...._Người phụ tá
- Hiện tại thế nào ? _ Miki nói
- Hiện tại thì bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch và giờ chỉ cần cho bệnh nhân tịnh dưỡng vài ngày nữa là bệnh nhân sẽ khỏe lại ! _Người phụ tá
Nghe người phụ tá nói xong thì Hana khụy xuống, vẻ mặt cô hiện rõ sự mệt mỏi mà cô đã phải chờ đợi...hy vọng cho người mà cô yêu nhất. Tuy mệt mỏi nhưng Hana ngước mặt lên rồi cười rất tươi và cô nói.
- Tạ ơn trời ! cậu ấy không sao nữa rồi. Thực sự là không sao nữa rồi...._Hana nói
Lời nói của Hana khiến mọi người cảm thấy nhẹ lòng và tới khi họ đưa Ken ra. Hana đến gần và nhẹ nhàng đặt tay lên vuốt má cậu, cô cười hiền hậu và nói với Ken.
- Okaieri ! (mừng cậu về) _ Hana nói.
- Okaieri ! _ Souma và Miki nói
- Okaieri !!!! _ Yumi và Akira nói.
Không khí lúc đó chỉ có tiếng cười và cả những giọt nước mắt của hạnh phúc nữa. Mọi chuyện có thể xem như đã êm xuôi...7 ngày sau. Ken tỉnh dậy và điều đầu tiên cậu được nhận là cái ôm rất chặt và chứa đầy tình cảm của Hana, suốt 7 ngày kể từ lúc cậu vừa ra khỏi phòng phẫu thuật thì Hana là người đã luôn ở bên và chăm sóc cậu. Ken nhắm mắt lại khẽ cười rồi cậu vuốt mái tóc mượt của Hana, cậu nói.
- Cảm ơn Hana ! cậu đã luôn chăm sóc tớ đúng không ? cảm ơn cậu ! _Ken nói
- Đồ ngốc ! sau này cậu đừng làm cho tớ sợ nữa đấy. _ Hana giận dỗi
- Ừ ! hahahaha...._Ken cười
Đột ngột Ken nắm lấy tay Hana làm cô giật mình. Cậu ngước lên nhìn cô một hồi rồi cậu hôn lên tay của Hana khiến cô cực kì mắc cỡ và hoan man , rồi cậu nói.
- Mizuki Hana. Anh yêu em ! _Ken nói
- Hơ....._Hana ngơ ngác
Ken lấy ra một cặp nhẫn đôi làm bằng vàng lấp lánh và trên nhẫn có ghi tên của hai người, Hana ngạc nhiên đến nỗi không nói được gì, Ken lại nói.
- Hana à ! em sẽ đồng ý làm vợ anh chứ ?_Ken cầu hôn
- Ôi Ken à ! hic....E-Em đồng ý _Hana nói
Hana vừa bất ngờ vừa cảm động, cô ôm Ken và khóc lên vì sự hạnh phúc không ai có thể tả được rồi bất chợt cánh cửa mở ra và Miki, Souma, Akira, Yumi té xuống. Nhìn vẻ mặt của họ thì cũng đủ biết là họ đã nghe hết rồi, họ đến và chúc mừng cho Hana và Ken sau đó thì Ken đến nhà Hana và giải thích với gia đình Hana, cả gia đình cô ai cũng cảm động rơi nước mắt vì họ sợ Hana sẽ không lấy chồng dù có rất nhiều người tỏ tình với cô nhưng giờ thì họ đã có thể an tâm được rồi....và kế tiếp thì Ken và Hana đến Mĩ để giải thích với ba mẹ Ken, tuy họ không nói gì nhưng vẻ mặt của họ rất hài lòng khi thấy Hana. Rồi một đám cưới linh đình đã được tổ chức, Hana và Ken đã trở thành vợ và chồng. Khi tàn tiệc thì Ken hỏi Hana.
- Hana à ! có thật là trong lúc anh đang nằm viện thì em từ chối mọi lời tỏ tình sao ?_Ken hỏi
- Thực ra thì...em cảm thấy rối bời khi họ tỏ tình với em vì trong đầu em lúc nào cũng chỉ nghĩ tới anh, mỗi ngày em luôn đến thăm anh với hy vọng anh sẽ tỉnh lại nhưng đã có lúc em tính bỏ cuộc rồi..._Hana
- Là lúc nào ? _Ken hỏi
- Là lúc mà người em từng thích lúc em học cấp II tỏ tình với em...lúc đấy em đã định bỏ cuộc và đồng ý lời tỏ tình nhưng hình ảnh của anh lại hiện ra trong đầu em. Nên em đã từ chối cậu ấy rồi sau đó nghe tin về anh thì em đã đến. Thật sự cảm ơn anh vì đã không bỏ rơi em, nhưng xin anh, xin đừng rời xa em một lần nào nữa được không ?_Hana nghẹt ngào nói.
- Anh đã bỏ rơi em một lần rồi...và tất nhiên là anh sẽ không để em cô đơn lần thứ hai đâu ! vì trên đời này không ai có thể thay thế em cả Hana à !_Ken nói
Hana tựa vào vai Ken, miệng cười hạnh phúc. Cô ngước lên nhìn Ken rồi nói.
- Anh hứa đấy ! nhất định không bỏ rơi em nhé._Hana nói
- Ừ ! Anh thề với trời sẽ không bao giờ bỏ rơi em._Ken nói
- Em yêu anh Ken à !_Hana nói
- Anh cũng vậy ! Mãi mãi..._Ken nói
Và họ sống với nhau hạnh phúc đến trọn đời..............
HAPPY ENDING.....♥♥♥
- Bác....Bác sĩ...B-Bệnh nhân....Tim của bệnh nhân đang đập trở lại ạ !!! _ Cô y tá nói
- Cô nói sao ? Tim bệnh nhân đã đập trở lại à ? mau đưa tôi đi xem _ Bác sĩ nói
- Vâng ! _Cô y tá nói
Nói xong họ lại chạy vào phòng phẫu thuật, ánh đèn đỏ trên dòng chữ đó lại sáng lên mọi người như có thêm hy vọng, Miki đỡ Hana dậy và họ tiếp tục chờ đợi...rồi 3 tiếng đã trôi qua. Mọi thứ vẫn yên lặng nhưng phía ánh đèn đỏ đó đã tắt và một người thanh niên rất trẻ chạy ra với vẻ mặt bối rối, anh đến chỗ Hana và nói.
- Etou....Cô là người nhà của bệnh nhân à ?_ Người thanh niên nói
- Ukm ! là tôi. Nhưng anh là...._ Hana liền nói
- Tôi là phụ tá của bác sĩ phẩu thuật, tôi ra đây để nói về tình trạng của bệnh nhân với cô_Người phụ tá
- Vâng ! tôi nghe đây. Anh hãy nói đi_Hana nói
- Thực ra thì....bệnh nhân hiện tại...._Người phụ tá
- Hiện tại thế nào ? _ Miki nói
- Hiện tại thì bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch và giờ chỉ cần cho bệnh nhân tịnh dưỡng vài ngày nữa là bệnh nhân sẽ khỏe lại ! _Người phụ tá
Nghe người phụ tá nói xong thì Hana khụy xuống, vẻ mặt cô hiện rõ sự mệt mỏi mà cô đã phải chờ đợi...hy vọng cho người mà cô yêu nhất. Tuy mệt mỏi nhưng Hana ngước mặt lên rồi cười rất tươi và cô nói.
- Tạ ơn trời ! cậu ấy không sao nữa rồi. Thực sự là không sao nữa rồi...._Hana nói
Lời nói của Hana khiến mọi người cảm thấy nhẹ lòng và tới khi họ đưa Ken ra. Hana đến gần và nhẹ nhàng đặt tay lên vuốt má cậu, cô cười hiền hậu và nói với Ken.
- Okaieri ! (mừng cậu về) _ Hana nói.
- Okaieri ! _ Souma và Miki nói
- Okaieri !!!! _ Yumi và Akira nói.
Không khí lúc đó chỉ có tiếng cười và cả những giọt nước mắt của hạnh phúc nữa. Mọi chuyện có thể xem như đã êm xuôi...7 ngày sau. Ken tỉnh dậy và điều đầu tiên cậu được nhận là cái ôm rất chặt và chứa đầy tình cảm của Hana, suốt 7 ngày kể từ lúc cậu vừa ra khỏi phòng phẫu thuật thì Hana là người đã luôn ở bên và chăm sóc cậu. Ken nhắm mắt lại khẽ cười rồi cậu vuốt mái tóc mượt của Hana, cậu nói.
- Cảm ơn Hana ! cậu đã luôn chăm sóc tớ đúng không ? cảm ơn cậu ! _Ken nói
- Đồ ngốc ! sau này cậu đừng làm cho tớ sợ nữa đấy. _ Hana giận dỗi
- Ừ ! hahahaha...._Ken cười
Đột ngột Ken nắm lấy tay Hana làm cô giật mình. Cậu ngước lên nhìn cô một hồi rồi cậu hôn lên tay của Hana khiến cô cực kì mắc cỡ và hoan man , rồi cậu nói.
- Mizuki Hana. Anh yêu em ! _Ken nói
- Hơ....._Hana ngơ ngác
Ken lấy ra một cặp nhẫn đôi làm bằng vàng lấp lánh và trên nhẫn có ghi tên của hai người, Hana ngạc nhiên đến nỗi không nói được gì, Ken lại nói.
- Hana à ! em sẽ đồng ý làm vợ anh chứ ?_Ken cầu hôn
- Ôi Ken à ! hic....E-Em đồng ý _Hana nói
Hana vừa bất ngờ vừa cảm động, cô ôm Ken và khóc lên vì sự hạnh phúc không ai có thể tả được rồi bất chợt cánh cửa mở ra và Miki, Souma, Akira, Yumi té xuống. Nhìn vẻ mặt của họ thì cũng đủ biết là họ đã nghe hết rồi, họ đến và chúc mừng cho Hana và Ken sau đó thì Ken đến nhà Hana và giải thích với gia đình Hana, cả gia đình cô ai cũng cảm động rơi nước mắt vì họ sợ Hana sẽ không lấy chồng dù có rất nhiều người tỏ tình với cô nhưng giờ thì họ đã có thể an tâm được rồi....và kế tiếp thì Ken và Hana đến Mĩ để giải thích với ba mẹ Ken, tuy họ không nói gì nhưng vẻ mặt của họ rất hài lòng khi thấy Hana. Rồi một đám cưới linh đình đã được tổ chức, Hana và Ken đã trở thành vợ và chồng. Khi tàn tiệc thì Ken hỏi Hana.
- Hana à ! có thật là trong lúc anh đang nằm viện thì em từ chối mọi lời tỏ tình sao ?_Ken hỏi
- Thực ra thì...em cảm thấy rối bời khi họ tỏ tình với em vì trong đầu em lúc nào cũng chỉ nghĩ tới anh, mỗi ngày em luôn đến thăm anh với hy vọng anh sẽ tỉnh lại nhưng đã có lúc em tính bỏ cuộc rồi..._Hana
- Là lúc nào ? _Ken hỏi
- Là lúc mà người em từng thích lúc em học cấp II tỏ tình với em...lúc đấy em đã định bỏ cuộc và đồng ý lời tỏ tình nhưng hình ảnh của anh lại hiện ra trong đầu em. Nên em đã từ chối cậu ấy rồi sau đó nghe tin về anh thì em đã đến. Thật sự cảm ơn anh vì đã không bỏ rơi em, nhưng xin anh, xin đừng rời xa em một lần nào nữa được không ?_Hana nghẹt ngào nói.
- Anh đã bỏ rơi em một lần rồi...và tất nhiên là anh sẽ không để em cô đơn lần thứ hai đâu ! vì trên đời này không ai có thể thay thế em cả Hana à !_Ken nói
Hana tựa vào vai Ken, miệng cười hạnh phúc. Cô ngước lên nhìn Ken rồi nói.
- Anh hứa đấy ! nhất định không bỏ rơi em nhé._Hana nói
- Ừ ! Anh thề với trời sẽ không bao giờ bỏ rơi em._Ken nói
- Em yêu anh Ken à !_Hana nói
- Anh cũng vậy ! Mãi mãi..._Ken nói
Và họ sống với nhau hạnh phúc đến trọn đời..............
HAPPY ENDING.....♥♥♥
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.