Chương 14: Xin Đừng Biến Mất Ken !
Nhok Cô Đơn
23/11/2015
Sau vụ đó thì mỗi ngày Hana đều mang một bó hoa đến bệnh viện và đến
phòng Ken nằm để thăm và kể cho cậu nghe chuyện của cô nhưng lời đáp lại của Ken là sự im lặng. Mỗi ngày cứ như thế Hana cứ đem hoa đến để thăm
Ken và cũng có những lúc các bạn khác cũng đến thăm và một hôm....Hana
bước đi trên con đường vô cùng quen thuộc mà cô ngày nào cũng đi qua, đi đến bờ sông thì cô nhìn về con sông với ánh mắt mang một nỗi buồn sau
thẳm....trong vô thức cô đã đi đến cây táo to cao kia và nhìn vào thân
cây, nhẹ nhàng đặt tay mình lên cây táo và phủi sau khi phủi xong thì cô thấy hai hàng chữ viết trông rất đáng yêu và hàng chữ đó là " Tôi là
Hana và tôi sẽ vợ của Ken !!!" " Tôi là Ken và tôi sẽ là chồng của
Hana". Hana cười lên khi nhìn thấy hai hàng chữ đáng yêu của mình và Ken khi nhỏ và điều đó cũng làm cô nhớ về Ken, nghĩ đến Ken thì nước mắt cô lại trào ra không ngừng dù cố dụi đi nhưng vẫn không thể cầm nước mắt.
Từ xa thì Miki và Souma đứng nhìn Hana cả hai người đều hiện rõ vẻ đau
buồn khi thấy Hana như vậy và Miki không thể ngăn được cảm xúc, hành
động của mình cô vội chạy đến chỗ Hana rồi ôm Hana thật chặc sau đó Miki nói...
- Đừng như vậy mà Hana ! nếu cậu cứ như vậy thì tớ không thể yên tâm được đâu _ Miki vừa khóc vừa nói
Hana cầm tay Miki và cô quay đầu lại tựa vào vai Miki.
- Tớ không sao ! mọi chuyện rồi cũng sẽ qua mà _ Hana nhắm mắt cười và nói
- Ukm _Miki lên tiếng
Thấm thoát hai năm đã trôi qua...Hana càng lớn lại càng xinh đẹp, cô được rất nhiều người mến mộ nhưng cô vẫn chưa có một ai là mảnh tình của mình...Cô vào đại học ngành sân khấu điện ảnh và học cùng với Miki, Yumi, Akira và Souma. Mỗi người đều có ước mơ và muốn thực hiện nó, Hana đã nhận được rất nhiều lời tỏ tình nhưng cô vẫn không chấp nhận vì có bao lâu đi chăng nữa thì Hana vẫn không thể nào quên được Ken....và hôm nay lại một lần nữa cô được tỏ tình và đối tượng tỏ tình lại là người mà cô đã thầm thương lúc học cấp 2 đến nay Hana có lẽ vẫn không quên được người đó và cô đã đi đến chỗ hẹn. Một nơi có quan cảnh tuyệt đẹp cái cảnh hoàng hôn vừa xuống, những chiếc lá bay theo gió nghe xào xạc, hòa vào cùng với thiên nhiên Hana cảm thấy rất ấm áp và người đối diện Hana đã nói
- Tơ- Tớ thích cậu Hana ! tớ thật sự rất thích cậu. Xin hãy hẹn hò với tớ !_Chàng trai ngượng ngùng
- Thật vậy sao ? tớ vui ! nhưng có lẽ là không được. Tớ không thể hẹn hò với cậu _ Hana thẳng thừng từ chối
- Tại sao ? tớ có gì không tốt à ? _ Chàng trai hỏi
- Không ! cậu rất tốt, thực sự mà nói thì tớ đã từng rất mến cậu lúc tớ và cậu học cấp 2 _ Hana nói
- Vậy thì tại sao chứ ?_Chàng trai hỏi
- Nhưng bây giờ trái tim tớ chỉ thuộc về một người..._Hana nói nhẹ nhàn
- Người đó là ai vậy ? hiện giờ anh ta đang ở đâu ? _Chàng trai lại hỏi
- Cậu không biết cậu ấy đâu...còn cậu ấy thì....đang ở một nơi xa và rất xa_Hana nhìn lên trời và nói
- V-vậy sao ? vậy thì...tớ._Chàng trai nói
- Có lẽ chúng ta không có duyên nên tớ sẽ chúc cậu tìm được người sẽ luôn quan tâm và luôn yêu cậu _ Hana cười tươi và nói
- Phù ! nghe cậu nói vậy tớ cũng nhẹ lòng lắm rồi. Và chúc cậu sẽ sống hạnh phúc bên người mà cậu yêu nhé _Chàng trai vẫy tay và chạy đi.
Hana cũng vẫy tay lại nhưng mặt cô lại buồn...cô tự nói với bản thân
- Có lẽ chuyện đó....sẽ không bao giờ sảy ra đâu_Hana nói
- Ôi ! mình lại như thế nữa rồi _ Hana vội lấy khăn lau nước mắt
Cô nhìn về phía ánh hoàn hôn buôn xuống nhìn thật lâu và rồi có tiếng điện thoại reo lên " ♫♪♪♪♫♫♪" cô bắt máy và nghe thì trong điện thoại là giọng của Yumi.
- Hana cậu đang ở đâu thế ?_Yumi nói
- Tớ đang ở gần trường có chuyện gì sao ? _Hana hỏi
- Cậu hãy bình tĩnh nghe tớ nói nhé ! nhớ phải bình tĩnh đó._Yumi nói
- Cậu cứ nói đi ! thật ra là có chuyện gì thế ?_Hana bắt đầu căng thẳng
- Nhớ phải bình tĩnh đấy !!! _Yumi nói
- Biết rồi ! tớ đang rất bình tĩnh đây. Cậu nói đi có chuyện gì ? _Hana bực bội
- Chuyện là...bác sĩ nói...là...là_Yumi ấp úng
- Cậu nói mau đi ! bác sĩ nói gì ? _Hana lại căng thẳng
- K-k-k....._Yumi nói lắp
- K ? cậu nói rõ hơn đi ! _Hana nói
- Ken đã cử động ! và bác sĩ đang đưa cậu ấy vào phòng phẫu thuật !!! _Yumi nói lớn
- Sao ?_Hana ngạc nhiên
Hana làm rơi điện thoại và im lặng thì bỗng nhiên xung quanh cũng lặng đi...Hana quỳ xuống và khóc. Giọng cô như nghẹn lại và không thể nói thành lời, cô vội cầm lấy điện thoại và chạy đến bệnh viện. Đến phong phẫu thuật thì cô thấy vẫn chưa có ai ra và Yumi, Akira, Miki, Souma đều ngồi bên ngoài chờ....Cả bốn người đều đứng bật dậy khi thấy Hana. Hana đi đến và họ ai nấy đều lắc đầu và Souma lại nói với cô
- Cái lắc đầu của mọi người có nghĩa là có thể Ken sẽ không thể qua khỏi..._Souma buồn bã và nghiêm túc nói
- K-không thể nào....Ken !!!_Hana nói to
Rồi cô chạy về phía cánh cửa như muốn đập tan mọi thứ để được vào trong nhưng Yumi và Miki đã cản cô lại, cô quỳ xuống và nói
- K-Ken....xi-xin cậu.....ư...ha...hic ! _Hana vừa khóc vừa nói
- XIN ĐỪNG BIẾN MẤT KEN !!!! XIN CẬU ĐỪNG BỎ TỚ MÀ ĐI NHƯ VẬY.....KEN ƠI !!!_Hana thét lên trong đau đớn
Mọi người xung quanh chỉ biết đứng đó nhìn Hana và khóc...họ cũng không thể làm gì cũng chính lúc này tinh thần mọi người kể cả Hana đều xuống và hy vọng của họ bắt đầu mất. Cũng chính lúc này tiếng tim của Ken lại đập chậm hơn bao giờ hết. Thình thịch...thình thịch.....thình thịch............thình.......thịch...................Mọi thứ yên lặng và Hana cùng mọi người đã rơi vào tuyệt vọng.
- Đừng như vậy mà Hana ! nếu cậu cứ như vậy thì tớ không thể yên tâm được đâu _ Miki vừa khóc vừa nói
Hana cầm tay Miki và cô quay đầu lại tựa vào vai Miki.
- Tớ không sao ! mọi chuyện rồi cũng sẽ qua mà _ Hana nhắm mắt cười và nói
- Ukm _Miki lên tiếng
Thấm thoát hai năm đã trôi qua...Hana càng lớn lại càng xinh đẹp, cô được rất nhiều người mến mộ nhưng cô vẫn chưa có một ai là mảnh tình của mình...Cô vào đại học ngành sân khấu điện ảnh và học cùng với Miki, Yumi, Akira và Souma. Mỗi người đều có ước mơ và muốn thực hiện nó, Hana đã nhận được rất nhiều lời tỏ tình nhưng cô vẫn không chấp nhận vì có bao lâu đi chăng nữa thì Hana vẫn không thể nào quên được Ken....và hôm nay lại một lần nữa cô được tỏ tình và đối tượng tỏ tình lại là người mà cô đã thầm thương lúc học cấp 2 đến nay Hana có lẽ vẫn không quên được người đó và cô đã đi đến chỗ hẹn. Một nơi có quan cảnh tuyệt đẹp cái cảnh hoàng hôn vừa xuống, những chiếc lá bay theo gió nghe xào xạc, hòa vào cùng với thiên nhiên Hana cảm thấy rất ấm áp và người đối diện Hana đã nói
- Tơ- Tớ thích cậu Hana ! tớ thật sự rất thích cậu. Xin hãy hẹn hò với tớ !_Chàng trai ngượng ngùng
- Thật vậy sao ? tớ vui ! nhưng có lẽ là không được. Tớ không thể hẹn hò với cậu _ Hana thẳng thừng từ chối
- Tại sao ? tớ có gì không tốt à ? _ Chàng trai hỏi
- Không ! cậu rất tốt, thực sự mà nói thì tớ đã từng rất mến cậu lúc tớ và cậu học cấp 2 _ Hana nói
- Vậy thì tại sao chứ ?_Chàng trai hỏi
- Nhưng bây giờ trái tim tớ chỉ thuộc về một người..._Hana nói nhẹ nhàn
- Người đó là ai vậy ? hiện giờ anh ta đang ở đâu ? _Chàng trai lại hỏi
- Cậu không biết cậu ấy đâu...còn cậu ấy thì....đang ở một nơi xa và rất xa_Hana nhìn lên trời và nói
- V-vậy sao ? vậy thì...tớ._Chàng trai nói
- Có lẽ chúng ta không có duyên nên tớ sẽ chúc cậu tìm được người sẽ luôn quan tâm và luôn yêu cậu _ Hana cười tươi và nói
- Phù ! nghe cậu nói vậy tớ cũng nhẹ lòng lắm rồi. Và chúc cậu sẽ sống hạnh phúc bên người mà cậu yêu nhé _Chàng trai vẫy tay và chạy đi.
Hana cũng vẫy tay lại nhưng mặt cô lại buồn...cô tự nói với bản thân
- Có lẽ chuyện đó....sẽ không bao giờ sảy ra đâu_Hana nói
- Ôi ! mình lại như thế nữa rồi _ Hana vội lấy khăn lau nước mắt
Cô nhìn về phía ánh hoàn hôn buôn xuống nhìn thật lâu và rồi có tiếng điện thoại reo lên " ♫♪♪♪♫♫♪" cô bắt máy và nghe thì trong điện thoại là giọng của Yumi.
- Hana cậu đang ở đâu thế ?_Yumi nói
- Tớ đang ở gần trường có chuyện gì sao ? _Hana hỏi
- Cậu hãy bình tĩnh nghe tớ nói nhé ! nhớ phải bình tĩnh đó._Yumi nói
- Cậu cứ nói đi ! thật ra là có chuyện gì thế ?_Hana bắt đầu căng thẳng
- Nhớ phải bình tĩnh đấy !!! _Yumi nói
- Biết rồi ! tớ đang rất bình tĩnh đây. Cậu nói đi có chuyện gì ? _Hana bực bội
- Chuyện là...bác sĩ nói...là...là_Yumi ấp úng
- Cậu nói mau đi ! bác sĩ nói gì ? _Hana lại căng thẳng
- K-k-k....._Yumi nói lắp
- K ? cậu nói rõ hơn đi ! _Hana nói
- Ken đã cử động ! và bác sĩ đang đưa cậu ấy vào phòng phẫu thuật !!! _Yumi nói lớn
- Sao ?_Hana ngạc nhiên
Hana làm rơi điện thoại và im lặng thì bỗng nhiên xung quanh cũng lặng đi...Hana quỳ xuống và khóc. Giọng cô như nghẹn lại và không thể nói thành lời, cô vội cầm lấy điện thoại và chạy đến bệnh viện. Đến phong phẫu thuật thì cô thấy vẫn chưa có ai ra và Yumi, Akira, Miki, Souma đều ngồi bên ngoài chờ....Cả bốn người đều đứng bật dậy khi thấy Hana. Hana đi đến và họ ai nấy đều lắc đầu và Souma lại nói với cô
- Cái lắc đầu của mọi người có nghĩa là có thể Ken sẽ không thể qua khỏi..._Souma buồn bã và nghiêm túc nói
- K-không thể nào....Ken !!!_Hana nói to
Rồi cô chạy về phía cánh cửa như muốn đập tan mọi thứ để được vào trong nhưng Yumi và Miki đã cản cô lại, cô quỳ xuống và nói
- K-Ken....xi-xin cậu.....ư...ha...hic ! _Hana vừa khóc vừa nói
- XIN ĐỪNG BIẾN MẤT KEN !!!! XIN CẬU ĐỪNG BỎ TỚ MÀ ĐI NHƯ VẬY.....KEN ƠI !!!_Hana thét lên trong đau đớn
Mọi người xung quanh chỉ biết đứng đó nhìn Hana và khóc...họ cũng không thể làm gì cũng chính lúc này tinh thần mọi người kể cả Hana đều xuống và hy vọng của họ bắt đầu mất. Cũng chính lúc này tiếng tim của Ken lại đập chậm hơn bao giờ hết. Thình thịch...thình thịch.....thình thịch............thình.......thịch...................Mọi thứ yên lặng và Hana cùng mọi người đã rơi vào tuyệt vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.