Chương 39:
Cẩn Du
13/03/2023
Bộ phim tiến triển khá thuận lợi, bởi vì đầu tư nhiều nên bộ phim truyền hình trước đó sản xuất kĩ xảo hơn rất nhiều. Tin tức này bị truyền thông săn được, chụp rất nhiều Reuters đặt trên mạng, tự nhiên dấy lên một trận chờ mong cuồng nhiệt.
Đường Vãn vừa mới tổ chức một buổi họp nhỏ ở công ty, đang muốn đi tới đoàn làm phim xem tình hình quay phim, chuông điện thoại liền vang lên.
Trương Hòa Nhuế đang ở bên cạnh thao thao bất tuyệt, đại khái đang thảo luận về mấy chuyện bát quái của các nữ minh tinh gần đây, Đường Vãn không có tâm tư nghe, tất cả tâm tình tốt đều bị cái tên gọi điện thoại làm cho mất hết.
"Cái gì vậy? Điện thoại kêu kìa, nhận đi…” Trương Hòa Nhuế nhìn thoáng qua ID điện thoại gọi tới, còn chưa nói xong liền cứng đờ, cô ta nhíu nhíu mày: "Chị đi phía trước chờ em nhé."
Đường Vãn nghe điện thoại: "Mẹ, có việc gì không?"
"Tối nay đến nhà ăn một bữa cơm đi."
"Con không rảnh."
"Dù có không rảnh cũng phải ăn cơm, làm xong công việc nhanh một chút rồi về nhà ăn cơm."
Không đợi Đường Vãn từ chối, điện thoại đã bị cúp máy ngang, cô nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động đen kịt đến ngẩn người, khóe miệng hiện lên một nụ cười tự giễu, về nhà? Cô còn nhà để về sao?
Lúc Đường Vãn đi tới chỗ của Trương Hòa Nhuế, cô ta đang mua đồ ở ven đường, thấy Đường Vãn tới liền đưa nước ngọt cho cô: "Hạ hỏa nào."
Đường Vãn cầm lấy nở nụ cười nói: "Chỉ có chị hiểu em. Hai người đến đoàn làm phim nhìn tình hình quay phim, Trương Hòa Nhuế nhìn chăm chú công việc kế tiếp, còn Đường Vãn đến nhà cha dượng.”
Chuyện này nói đến lại buồn cười, cha mẹ cô kết hôn không lâu liền nảy sinh mâu thuẫn, song còn ngoại tình rồi cùng người khác sinh con, dây dưa liên tục đến mười năm trước mới ly hôn, tự mình thành lập gia đình, thanh danh là vì Đường Vãn mới kiên trì nhiều năm đến vậy.
Mười năm trước Đường Vãn mới biết được, cô ở nhà kia thế nào cũng không phải, ba có người yêu theo đuổi, mẹ cũng không được, bọn họ cùng tình yêu đích thực của nhau rồi thai nghén ra kết tinh tình yêu, nhưng cô là cái gì? Một tai nạn hay một sai lầm?
Đường Vãn đè nén phiền muộn trong lòng dừng xe ở gara, lên lầu gõ cửa, người mở cửa chính là Tiêu Quân, con gái của mẹ và cha dượng, Tiêu Quân nhỏ hơn cô mấy tuổi, đang học ở viện điện ảnh.
Tiêu Quân rất nhiệt tình, cao hứng nghênh đón Đường Vãn vào phòng, mẹ Đường đang nấu cơm, nghe được tiếng mở cửa đi ra nhìn cô một cái: "Đến rồi, lập tức ăn cơm thôi." Nói xong liền vào phòng bếp tiếp tục bận rộn.
Cha dượng Tiêu Như Sơn không để ý tới cô, tự mình xem TV, Tiêu Quân đẩy cô ngồi xuống, vẻ mặt Đường Vãn lãnh đạm.
Tiêu Quân lấy điếu thuốc từ trong hộp thuốc ra, đưa một điếu cho Đường Vãn, Đường Vãn căn bản không để ý tới, cô ta "tạch" một tiếng châm thuốc cho mình.
Thuốc lá này gần đây rất thịnh hành, là một trong những thứ mà nữ minh tinh trong giới giải trí và nữ sinh học viện điện ảnh đều rất yêu thích, Đường Vãn không hút thuốc, bất quá cũng biết một số cô gái trong giới này thích.
Ví dụ như Tiêu Quân, hoàn cảnh gia đình cô ta coi như có thể, nhưng hút thuốc đắt tiền như vậy vẫn xa hoa hơn một chút.
Đường Vãn nghĩ thông suốt, Tiêu Quân là người bước vào giới giải trí, dù gì thế nào cũng phải trang bị mặt tiền.
Mùi thuốc lá không nồng nicotine như thuốc lá nam, mang theo chút hương vị tươi mát mà nữ sinh thích. Tiêu Như Sơn đại khái không thích Tiêu Quân hút thuốc, nhìn cô ta vài lần, bất quá cô con gái này là viên ngọc quý trên tay ông ta, ông ta cũng không nỡ mắng.
Bởi vậy liền quay đầu nhìn thoáng qua Đường Vãn, bộ dáng thập phần không vui.
Đường Vãn nhíu mày, cười như không cười nhìn Tiêu Như Sơn, Tiêu Như Sơn bị ánh mắt lạnh lùng lại mang chút trào phúng của cô nhìn đến tức giận.
Kế nữ này nhìn ôn hòa, kỳ thật toàn thân đều là xảo quyệt, nếu không phải vì Tiêu Quân suy nghĩ, ông ta cũng không cần loại người này bước vào cửa nhà mình.
Tiêu Như Sơn hừ hừ, quay đầu xem TV.
Nửa tiếng sau, Ngụy Hương Lê mời mọi người vào ăn cơm, Đường Vãn ngồi xuống như một tiểu thư, cũng không cần ai mời gọi, ánh mắt có chút vô thức nhìn lướt qua đồ ăn trên bàn.
Rất phong phú, xem ra là có việc cầu xin cô, bất quá cũng đúng, nếu không có việc gì, những người này căn bản sẽ không liên lạc với mình.
Tiêu Quân và Tiêu Như Sơn đều không quen với bộ dáng cao cao tại thượng này của Đường Vãn, Ngụy Hương Lê cũng nhíu nhíu mày, bà đưa đũa cho Đường Vãn, cô chậm rãi nhận đũa.
"Vãn Vãn, nếm thử giấm đường này có hợp khẩu vị của con hay không."
Đường Vãn gắp một miếng lên nếm thử, lấy khăn giấy ra nôn vào trong đấy: "Bình thường."
Đường Vãn vừa mới tổ chức một buổi họp nhỏ ở công ty, đang muốn đi tới đoàn làm phim xem tình hình quay phim, chuông điện thoại liền vang lên.
Trương Hòa Nhuế đang ở bên cạnh thao thao bất tuyệt, đại khái đang thảo luận về mấy chuyện bát quái của các nữ minh tinh gần đây, Đường Vãn không có tâm tư nghe, tất cả tâm tình tốt đều bị cái tên gọi điện thoại làm cho mất hết.
"Cái gì vậy? Điện thoại kêu kìa, nhận đi…” Trương Hòa Nhuế nhìn thoáng qua ID điện thoại gọi tới, còn chưa nói xong liền cứng đờ, cô ta nhíu nhíu mày: "Chị đi phía trước chờ em nhé."
Đường Vãn nghe điện thoại: "Mẹ, có việc gì không?"
"Tối nay đến nhà ăn một bữa cơm đi."
"Con không rảnh."
"Dù có không rảnh cũng phải ăn cơm, làm xong công việc nhanh một chút rồi về nhà ăn cơm."
Không đợi Đường Vãn từ chối, điện thoại đã bị cúp máy ngang, cô nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động đen kịt đến ngẩn người, khóe miệng hiện lên một nụ cười tự giễu, về nhà? Cô còn nhà để về sao?
Lúc Đường Vãn đi tới chỗ của Trương Hòa Nhuế, cô ta đang mua đồ ở ven đường, thấy Đường Vãn tới liền đưa nước ngọt cho cô: "Hạ hỏa nào."
Đường Vãn cầm lấy nở nụ cười nói: "Chỉ có chị hiểu em. Hai người đến đoàn làm phim nhìn tình hình quay phim, Trương Hòa Nhuế nhìn chăm chú công việc kế tiếp, còn Đường Vãn đến nhà cha dượng.”
Chuyện này nói đến lại buồn cười, cha mẹ cô kết hôn không lâu liền nảy sinh mâu thuẫn, song còn ngoại tình rồi cùng người khác sinh con, dây dưa liên tục đến mười năm trước mới ly hôn, tự mình thành lập gia đình, thanh danh là vì Đường Vãn mới kiên trì nhiều năm đến vậy.
Mười năm trước Đường Vãn mới biết được, cô ở nhà kia thế nào cũng không phải, ba có người yêu theo đuổi, mẹ cũng không được, bọn họ cùng tình yêu đích thực của nhau rồi thai nghén ra kết tinh tình yêu, nhưng cô là cái gì? Một tai nạn hay một sai lầm?
Đường Vãn đè nén phiền muộn trong lòng dừng xe ở gara, lên lầu gõ cửa, người mở cửa chính là Tiêu Quân, con gái của mẹ và cha dượng, Tiêu Quân nhỏ hơn cô mấy tuổi, đang học ở viện điện ảnh.
Tiêu Quân rất nhiệt tình, cao hứng nghênh đón Đường Vãn vào phòng, mẹ Đường đang nấu cơm, nghe được tiếng mở cửa đi ra nhìn cô một cái: "Đến rồi, lập tức ăn cơm thôi." Nói xong liền vào phòng bếp tiếp tục bận rộn.
Cha dượng Tiêu Như Sơn không để ý tới cô, tự mình xem TV, Tiêu Quân đẩy cô ngồi xuống, vẻ mặt Đường Vãn lãnh đạm.
Tiêu Quân lấy điếu thuốc từ trong hộp thuốc ra, đưa một điếu cho Đường Vãn, Đường Vãn căn bản không để ý tới, cô ta "tạch" một tiếng châm thuốc cho mình.
Thuốc lá này gần đây rất thịnh hành, là một trong những thứ mà nữ minh tinh trong giới giải trí và nữ sinh học viện điện ảnh đều rất yêu thích, Đường Vãn không hút thuốc, bất quá cũng biết một số cô gái trong giới này thích.
Ví dụ như Tiêu Quân, hoàn cảnh gia đình cô ta coi như có thể, nhưng hút thuốc đắt tiền như vậy vẫn xa hoa hơn một chút.
Đường Vãn nghĩ thông suốt, Tiêu Quân là người bước vào giới giải trí, dù gì thế nào cũng phải trang bị mặt tiền.
Mùi thuốc lá không nồng nicotine như thuốc lá nam, mang theo chút hương vị tươi mát mà nữ sinh thích. Tiêu Như Sơn đại khái không thích Tiêu Quân hút thuốc, nhìn cô ta vài lần, bất quá cô con gái này là viên ngọc quý trên tay ông ta, ông ta cũng không nỡ mắng.
Bởi vậy liền quay đầu nhìn thoáng qua Đường Vãn, bộ dáng thập phần không vui.
Đường Vãn nhíu mày, cười như không cười nhìn Tiêu Như Sơn, Tiêu Như Sơn bị ánh mắt lạnh lùng lại mang chút trào phúng của cô nhìn đến tức giận.
Kế nữ này nhìn ôn hòa, kỳ thật toàn thân đều là xảo quyệt, nếu không phải vì Tiêu Quân suy nghĩ, ông ta cũng không cần loại người này bước vào cửa nhà mình.
Tiêu Như Sơn hừ hừ, quay đầu xem TV.
Nửa tiếng sau, Ngụy Hương Lê mời mọi người vào ăn cơm, Đường Vãn ngồi xuống như một tiểu thư, cũng không cần ai mời gọi, ánh mắt có chút vô thức nhìn lướt qua đồ ăn trên bàn.
Rất phong phú, xem ra là có việc cầu xin cô, bất quá cũng đúng, nếu không có việc gì, những người này căn bản sẽ không liên lạc với mình.
Tiêu Quân và Tiêu Như Sơn đều không quen với bộ dáng cao cao tại thượng này của Đường Vãn, Ngụy Hương Lê cũng nhíu nhíu mày, bà đưa đũa cho Đường Vãn, cô chậm rãi nhận đũa.
"Vãn Vãn, nếm thử giấm đường này có hợp khẩu vị của con hay không."
Đường Vãn gắp một miếng lên nếm thử, lấy khăn giấy ra nôn vào trong đấy: "Bình thường."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.