Xoay Người Sống Tốt Trong Văn Niên Đại
Chương 3:
Tụ Trặc
04/10/2023
Tiếp nhận ký ức đến đây, Kiều Vi thở dài một tiếng.
Cô là cực kỳ muốn sống nhưng lại thua bởi bệnh tật, thế mà Kiều Vi Vi lại không trân trọng sinh mệnh đến vậy.
Khi cô mới xuyên qua, thông tin về cuộc đời của nữ phụ cứ thế trút vào đầu cô như đang nhồi cho vịt ăn vậy, khiến não cô đau cứ như là bị hàng trăm mũi kim đâm vào. Kiều Vi chỉ có thể nằm im bất động.
Bên trong những thông tin này đều mang theo rất nhiều cảm xúc, có oán giận, bất mãn, hối tiếc, phẫn nộ. Hầu hết chúng đều là những cảm xúc tiêu cực, chỉ có duy nhất một cảm xúc khác biệt là sự áy náy.
Cảm giác áy náy này không phải là dành cho nam chính mà là dành cho đứa con của cô ta và nam chính. Cô ta không hề có chút tình cảm nào với nam chính cả, một chút dịu dàng còn xót lại trước khi chết cũng là dành cho đứa con mà cô ta vẫn đau đáu trong lòng.
Thực ra, lấy gốc độ của một người đã đọc nguyên tác thì bài viết gốc, Kiểu Vi biết rằng sau này con trai của Kiều Vi Vi và nam chính sẽ được người mẹ kế là nữ chính chăm sóc. Ở trong mắt những người khác, cuộc sống cũng xem như là khá tốt.
Nữ chính của tiểu thuyết này mặc dù ngoại trừ trọng sinh ra thì không có bàn tay vàng nào khác, nhưng đời trước cô ấy cũng đã từng là bà chủ gia đình, có thể quán xuyến mọi việc trong nhà, thậm chí có thể nói việc nhà là chuyên môn của cô ấy nữa kìa.
Mà nam chính là một sĩ quan, thuộc tầng lớp có thu nhập cao, cả nhà bọn họ đều sống rất tốt. Con trai của nguyên chủ Kiều Vi Vi cũng được ăn no mặc đẹp, tuy rằng không thích nói chuyện, hay trầm mặc nhưng sau này lại thi đậu đại học, hơn nữa thành tích còn rất xuất sắc.
Ai cũng khen nữ chính là một người mẹ kế tốt.
Những người khác có ngẫu nhiên nhắc tới pháo hôi nữ phụ Kiều Vi Vi thì cũng chỉ nhếch môi cười khẩy: “Sống trong phúc mà không biết là phúc.”
Cũng có người mắng cô ta là "kẻ ngu ngốc hết ăn lại nằm", thậm chí còn có thân thích của nam chính còn làm trò mắng cô ta ngay trước mặt nam chính và con trai anh nữa. Sau khi mắng nữ phụ xong thì còn nói thêm một câu: “Về sau nhớ phải hiếu thuận với mẹ kế của cháu đấy.”
Những khi như vậy, con trai của nữ phụ chỉ đều trầm mặc, chẳng hề nói năng gì.
Sau này, nam chính và con trai cũng không bao giờ chủ động nhắc đến cô ta nữa, dù chỉ một lần cũng không. Ít nhất là nó không hề xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết này, còn ở những nơi tác giả không đề cập đến, nam chính và con trai cô ta có nghĩ đến cô ta hay không, Kiều Vi cũng không biết.
Tóm lại, nữ phụ Kiều Vi Vi là một pháo hôi hoàn hảo.
Kiều Vi nhắm mắt lại, tiếp nhận phần cảm xúc này của Kiều Vi Vi.
Một lúc lâu sau, khi những thông tin hỗn loạn trong đầu cô cuối cùng cũng dừng lại, Kiều Vi mở mắt ra. Từ giờ trở đi, cô là Kiều Vi Vi.
Là vợ của ai đó, là mẹ của ai đó.
Kỳ thật, Kiều Vi Vi còn chưa tốt nghiệp cấp ba thì đã đi làm, đi làm chưa đầy một năm thì đã kết hôn, hiện tại con cô ta mới bốn tuổi, cô ta cũng chỉ mới hai mươi hai tuổi. Còn trẻ hơn tuổi thật của Kiều Vi.
Đối với Kiều Vi mà nói, không có gì may mắn hơn việc có được một cuộc sống mới, một thân thể càng trẻ trung hơn.
Nhiệm vụ cấp bách lúc này là tìm một người để cứu chính mình. Thân thể này đang sốt cao, bởi vì có một sức mạnh thần kỳ nào đó mà chưa mất đi, chỉ là rất yếu.
Cô là cực kỳ muốn sống nhưng lại thua bởi bệnh tật, thế mà Kiều Vi Vi lại không trân trọng sinh mệnh đến vậy.
Khi cô mới xuyên qua, thông tin về cuộc đời của nữ phụ cứ thế trút vào đầu cô như đang nhồi cho vịt ăn vậy, khiến não cô đau cứ như là bị hàng trăm mũi kim đâm vào. Kiều Vi chỉ có thể nằm im bất động.
Bên trong những thông tin này đều mang theo rất nhiều cảm xúc, có oán giận, bất mãn, hối tiếc, phẫn nộ. Hầu hết chúng đều là những cảm xúc tiêu cực, chỉ có duy nhất một cảm xúc khác biệt là sự áy náy.
Cảm giác áy náy này không phải là dành cho nam chính mà là dành cho đứa con của cô ta và nam chính. Cô ta không hề có chút tình cảm nào với nam chính cả, một chút dịu dàng còn xót lại trước khi chết cũng là dành cho đứa con mà cô ta vẫn đau đáu trong lòng.
Thực ra, lấy gốc độ của một người đã đọc nguyên tác thì bài viết gốc, Kiểu Vi biết rằng sau này con trai của Kiều Vi Vi và nam chính sẽ được người mẹ kế là nữ chính chăm sóc. Ở trong mắt những người khác, cuộc sống cũng xem như là khá tốt.
Nữ chính của tiểu thuyết này mặc dù ngoại trừ trọng sinh ra thì không có bàn tay vàng nào khác, nhưng đời trước cô ấy cũng đã từng là bà chủ gia đình, có thể quán xuyến mọi việc trong nhà, thậm chí có thể nói việc nhà là chuyên môn của cô ấy nữa kìa.
Mà nam chính là một sĩ quan, thuộc tầng lớp có thu nhập cao, cả nhà bọn họ đều sống rất tốt. Con trai của nguyên chủ Kiều Vi Vi cũng được ăn no mặc đẹp, tuy rằng không thích nói chuyện, hay trầm mặc nhưng sau này lại thi đậu đại học, hơn nữa thành tích còn rất xuất sắc.
Ai cũng khen nữ chính là một người mẹ kế tốt.
Những người khác có ngẫu nhiên nhắc tới pháo hôi nữ phụ Kiều Vi Vi thì cũng chỉ nhếch môi cười khẩy: “Sống trong phúc mà không biết là phúc.”
Cũng có người mắng cô ta là "kẻ ngu ngốc hết ăn lại nằm", thậm chí còn có thân thích của nam chính còn làm trò mắng cô ta ngay trước mặt nam chính và con trai anh nữa. Sau khi mắng nữ phụ xong thì còn nói thêm một câu: “Về sau nhớ phải hiếu thuận với mẹ kế của cháu đấy.”
Những khi như vậy, con trai của nữ phụ chỉ đều trầm mặc, chẳng hề nói năng gì.
Sau này, nam chính và con trai cũng không bao giờ chủ động nhắc đến cô ta nữa, dù chỉ một lần cũng không. Ít nhất là nó không hề xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết này, còn ở những nơi tác giả không đề cập đến, nam chính và con trai cô ta có nghĩ đến cô ta hay không, Kiều Vi cũng không biết.
Tóm lại, nữ phụ Kiều Vi Vi là một pháo hôi hoàn hảo.
Kiều Vi nhắm mắt lại, tiếp nhận phần cảm xúc này của Kiều Vi Vi.
Một lúc lâu sau, khi những thông tin hỗn loạn trong đầu cô cuối cùng cũng dừng lại, Kiều Vi mở mắt ra. Từ giờ trở đi, cô là Kiều Vi Vi.
Là vợ của ai đó, là mẹ của ai đó.
Kỳ thật, Kiều Vi Vi còn chưa tốt nghiệp cấp ba thì đã đi làm, đi làm chưa đầy một năm thì đã kết hôn, hiện tại con cô ta mới bốn tuổi, cô ta cũng chỉ mới hai mươi hai tuổi. Còn trẻ hơn tuổi thật của Kiều Vi.
Đối với Kiều Vi mà nói, không có gì may mắn hơn việc có được một cuộc sống mới, một thân thể càng trẻ trung hơn.
Nhiệm vụ cấp bách lúc này là tìm một người để cứu chính mình. Thân thể này đang sốt cao, bởi vì có một sức mạnh thần kỳ nào đó mà chưa mất đi, chỉ là rất yếu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.