Xuyên Đến 70: Nữ Phụ Kiều Tiếu Vả Mặt Cực Đỉnh

Chương 47:

Hạ Đoan

22/11/2024

Hôm nay, đến lượt Tô Mộc Tuyết trực bếp. Nhiệm vụ của cô không chỉ là nấu ăn, mà còn phải quét dọn sân, nấu cám heo, cho heo ăn… Vì thế, dù không phải ra đồng làm việc, nhưng công việc cũng chẳng hề nhẹ nhàng. Điểm lợi duy nhất là cô có thể tiện tay lấy chút đồ từ kho lương thực.

Nông trường vừa thu hoạch đậu phộng, hạt hướng dương và một số sản phẩm khác. Những thứ chưa được bán đều được đóng gói kỹ lưỡng, để dành làm phúc lợi cuối năm cho công nhân. Thứ duy nhất có thể lấy là khoai lang. Bữa trưa hôm nay vẫn chỉ có cơm nấu cùng khoai lang, thứ mà hai thanh niên trí thức ở đây cực kỳ không ưa. Cả hai cùng rủ nhau nướng khoai lang trong bếp lửa để ăn cho đỡ chán.

Sau bữa sáng, Tô Mộc Tuyết nhìn thấy mấy quả bí đỏ còn sót lại từ bữa trước. Cô nảy ra ý tưởng:

"Hay mình rang hạt bí đỏ lên ăn đi?"

"Ý kiến hay đó!" Một thanh niên nhanh nhẹn lấy chảo và bắt đầu rang hạt bí đỏ.

Trong khi hạt bí đỏ đang được rang, Tô Mộc Tuyết cùng một thanh niên khác là Lý Quyên ra chuồng heo để cho chúng ăn. Họ đổ thức ăn vào máng, ngay lập tức, đàn heo chạy ào tới như tên bắn. Những con heo nhỏ bị lép vế không thể giành được thức ăn, chỉ biết đứng đằng sau mà húc qua húc lại để chen vào.

Nhìn cảnh tượng ấy, Tô Mộc Tuyết bật cười:



"Dễ thương thật đấy!"

Lý Quyên đã sống ở nông trường suốt bốn năm, chẳng còn chút hứng thú với mấy việc này. Cô nhìn Tô Mộc Tuyết như nhìn một sinh vật lạ:

"Chỉ là heo giành ăn thôi mà, có gì đáng yêu chứ."

Tô Mộc Tuyết không tranh luận, nhưng với cô, đó thực sự là một cảnh rất buồn cười và đáng yêu.

Sau khi cho heo ăn xong, họ quay về thì gặp người đưa thư. Tô Mộc Tuyết nhận được một lá thư gửi từ nhà. Dòng chữ trên phong bì không phải của em trai Tô Tiểu Khánh của cô mà là nét chữ mạnh mẽ, cứng cáp của ba cô, ông Tô Lập Dân.

Xé thư ra đọc, Tô Mộc Tuyết thấy lòng trĩu nặng. Em gái Tô Tiểu Thần của cô lại phát bệnh. Lần này, cô bé lên cơn suyễn khi đang chơi ở sân thể dục trường học. Nếu không được cứu kịp thời, có lẽ đã không qua khỏi.

Vì thời tiết mùa đông quá lạnh, Tiểu Thần rất dễ bị tái phát bệnh. Sau lần này, ba cô quyết định không cho cô bé đến trường nữa mà tự dạy học ở nhà. Giáo viên cũng đồng ý cho Tiểu Thần chỉ cần về trường dự thi cuối kỳ là được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến 70: Nữ Phụ Kiều Tiếu Vả Mặt Cực Đỉnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook