Xuyên Đến Khổ Tình Văn Làm Mỹ Nhân Trà Xanh
Chương 31:
Thính Kim Khảm
08/03/2024
Xoay người tìm một hồi mới phát hiện đối phương dừng ở cách đó không xa, bốn mắt nhìn nhau, lồng ngực trong nháy mắt phảng phất ngừng một giây, sau đó điên cuồng đập mạnh.
Nhưng đến khi hắn đi qua, lại không thấy bóng dáng đối phương.
Diệp Hoan xác định mình không nhìn lầm.
Vừa rồi nhìn quần áo của Trương Mậu Tài, hắn lại đỗ đạt công danh rồi.
Trương Mậu Tài trong nguyên tác là người chỉ vì thượng vị mà bỏ ra trăm phương ngàn kế, nửa đời trước làm không ít chuyện tổn hại âm đức, nhưng vẫn con cháu mãn đường.
Bởi vì gặp Trương Mậu Tài, Diệp Hoan mang theo Diệp Trường Minh về trước.
Trong lòng nàng đột nhiên lo lắng, bảo Diệp Thiên Thịnh đi ra ngoài hỏi thăm.
Hai ngày sau, Diệp Thiên Thịnh mang theo tin tức trở về, nói Trương Mậu Tài là Thái Thú mới nhậm chức của Từ Châu.
“Tỷ, sắc mặt tỷ sao lại khó coi như vậy, là người quen của tỷ sao?”
“Là chồng trước của ta." Diệp Hoan xem Diệp Thiên Thịnh là đệ đệ ruột, chuyện này không cần phải giấu hắn, "Chính là người trước đó ta đã kể qua, bị ta hưu phu.”
"Hắn không phải đã bị đoạt công danh rồi sao, vì sao lại thành Thái Thú? Hơn nữa hắn bây giờ cũng không gọi Trương Mậu Tài, mà là Trương Hợp Sinh." Diệp Thiên Thịnh kinh ngạc nói.
“Chắc là đổi quê quán rồi." Diệp Hoan đoán được.
Trương Mậu Tài trong nguyên tác thăng quan cũng rất nhanh, hắn biết nịnh hót, cũng biết vuốt mông ngựa. Chỉ cần có thể thượng vị, chuyện gì hắn cũng nguyện ý làm.
Theo kịch bản trong sách, nguyên chủ cũng sẽ gặp lại Trương Mậu Tài, chẳng qua đó là chuyện của mười năm sau. Đến lúc đó nguyên chủ sẽ tha thứ cho Trương Mậu Tài, tiếp tục gả cho hắn.
Nghĩ tới đây, Diệp Hoan liền buồn bực.
“Thiên Thịnh, mấy ngày nay ta sẽ không ra khỏi cửa." Diệp Hoan suy nghĩ, "Trương Mậu Tài nhất định sẽ hỏi thăm ta, đệ phái người về quê ta ở trấn Lâm Thủy, tìm tộc trưởng Diệp thái công đòi một phần hộ tịch của Trương Mậu Tài.”
“Được, ta sẽ phái người đi ngay, cũng sẽ dặn dò tiểu nhị trong tiệm chú ý." Diệp Thiên Thịnh nói.
Mười ngày sau, Diệp Hoan cũng không ra khỏi cửa.
Thẳng đến khi nàng lấy được hộ tịch của Trương Mậu Tài, tính toán gửi thư cho Tôn Gia Dụ.
Sau khi Diệp Hoan nghe được tin phu nhân Trương Mậu Tài họ Dư, liền đại khái đoán được chuyện gì xảy ra. Tám phần là năm đó Quận Thủ tiểu thư kia giúp Trương Mậu Tài, nguyên tác Quận Thủ tiểu thư rất nặng tình với hắn, bằng không cũng sẽ không sau khi biết được Trương Mậu Tài có phu nhân, còn nguyện ý gả cho Trương Mậu Tài.
Người bị đoạt công danh lại thay hình đổi dạng tiếp tục tham gia khoa cử, còn làm Thái Thú, đây chính là tội lớn khi quân, có thể mất đầu.
Sau khi thư được gửi đi, Diệp Hoan vẫn luôn chờ thư hồi âm của Tôn Gia Dụ.
Bên kia, Trương Mậu Tài cũng có tin tức của Diệp Hoan, dù sao Diệp Hoan ở Từ Châu năm năm, cho dù sống khiêm tốn, hắn tốn chút công phu vẫn có thể tìm được tin tức của nàng.
Đêm nay, Trương Mậu Tài nhắc đến Diệp Hoan với quản gia.
Dư Thiên Thiên chỉ nghe bốn chữ Thiên Thịnh tửu lâu liền vọt vào phòng, khóc nói, "Trương Hợp Sinh, chàng đừng quá đáng. Ta đã cho chàng nạp thiếp, vì sao chàng còn muốn chơi đùa nữ nhân tửu lâu?”
Trương Mậu Tài nhìn quản gia một cái, quản gia thức thời đóng cửa rời đi.
"Dư Thiên Thiên, nếu nàng không muốn sống cùng ta nữa có thể nói thẳng, nàng biết Diệp Hoan là ai không?" Trương Mậu Tài giận dữ hô lớn: “Là nguyên phối của ta!”
Nhưng đến khi hắn đi qua, lại không thấy bóng dáng đối phương.
Diệp Hoan xác định mình không nhìn lầm.
Vừa rồi nhìn quần áo của Trương Mậu Tài, hắn lại đỗ đạt công danh rồi.
Trương Mậu Tài trong nguyên tác là người chỉ vì thượng vị mà bỏ ra trăm phương ngàn kế, nửa đời trước làm không ít chuyện tổn hại âm đức, nhưng vẫn con cháu mãn đường.
Bởi vì gặp Trương Mậu Tài, Diệp Hoan mang theo Diệp Trường Minh về trước.
Trong lòng nàng đột nhiên lo lắng, bảo Diệp Thiên Thịnh đi ra ngoài hỏi thăm.
Hai ngày sau, Diệp Thiên Thịnh mang theo tin tức trở về, nói Trương Mậu Tài là Thái Thú mới nhậm chức của Từ Châu.
“Tỷ, sắc mặt tỷ sao lại khó coi như vậy, là người quen của tỷ sao?”
“Là chồng trước của ta." Diệp Hoan xem Diệp Thiên Thịnh là đệ đệ ruột, chuyện này không cần phải giấu hắn, "Chính là người trước đó ta đã kể qua, bị ta hưu phu.”
"Hắn không phải đã bị đoạt công danh rồi sao, vì sao lại thành Thái Thú? Hơn nữa hắn bây giờ cũng không gọi Trương Mậu Tài, mà là Trương Hợp Sinh." Diệp Thiên Thịnh kinh ngạc nói.
“Chắc là đổi quê quán rồi." Diệp Hoan đoán được.
Trương Mậu Tài trong nguyên tác thăng quan cũng rất nhanh, hắn biết nịnh hót, cũng biết vuốt mông ngựa. Chỉ cần có thể thượng vị, chuyện gì hắn cũng nguyện ý làm.
Theo kịch bản trong sách, nguyên chủ cũng sẽ gặp lại Trương Mậu Tài, chẳng qua đó là chuyện của mười năm sau. Đến lúc đó nguyên chủ sẽ tha thứ cho Trương Mậu Tài, tiếp tục gả cho hắn.
Nghĩ tới đây, Diệp Hoan liền buồn bực.
“Thiên Thịnh, mấy ngày nay ta sẽ không ra khỏi cửa." Diệp Hoan suy nghĩ, "Trương Mậu Tài nhất định sẽ hỏi thăm ta, đệ phái người về quê ta ở trấn Lâm Thủy, tìm tộc trưởng Diệp thái công đòi một phần hộ tịch của Trương Mậu Tài.”
“Được, ta sẽ phái người đi ngay, cũng sẽ dặn dò tiểu nhị trong tiệm chú ý." Diệp Thiên Thịnh nói.
Mười ngày sau, Diệp Hoan cũng không ra khỏi cửa.
Thẳng đến khi nàng lấy được hộ tịch của Trương Mậu Tài, tính toán gửi thư cho Tôn Gia Dụ.
Sau khi Diệp Hoan nghe được tin phu nhân Trương Mậu Tài họ Dư, liền đại khái đoán được chuyện gì xảy ra. Tám phần là năm đó Quận Thủ tiểu thư kia giúp Trương Mậu Tài, nguyên tác Quận Thủ tiểu thư rất nặng tình với hắn, bằng không cũng sẽ không sau khi biết được Trương Mậu Tài có phu nhân, còn nguyện ý gả cho Trương Mậu Tài.
Người bị đoạt công danh lại thay hình đổi dạng tiếp tục tham gia khoa cử, còn làm Thái Thú, đây chính là tội lớn khi quân, có thể mất đầu.
Sau khi thư được gửi đi, Diệp Hoan vẫn luôn chờ thư hồi âm của Tôn Gia Dụ.
Bên kia, Trương Mậu Tài cũng có tin tức của Diệp Hoan, dù sao Diệp Hoan ở Từ Châu năm năm, cho dù sống khiêm tốn, hắn tốn chút công phu vẫn có thể tìm được tin tức của nàng.
Đêm nay, Trương Mậu Tài nhắc đến Diệp Hoan với quản gia.
Dư Thiên Thiên chỉ nghe bốn chữ Thiên Thịnh tửu lâu liền vọt vào phòng, khóc nói, "Trương Hợp Sinh, chàng đừng quá đáng. Ta đã cho chàng nạp thiếp, vì sao chàng còn muốn chơi đùa nữ nhân tửu lâu?”
Trương Mậu Tài nhìn quản gia một cái, quản gia thức thời đóng cửa rời đi.
"Dư Thiên Thiên, nếu nàng không muốn sống cùng ta nữa có thể nói thẳng, nàng biết Diệp Hoan là ai không?" Trương Mậu Tài giận dữ hô lớn: “Là nguyên phối của ta!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.