Xuyên Đến Niên Đại Văn, Vợ Yêu Lão Đại Làm Giàu Mau Chóng
Chương 46:
Triều Dự
17/07/2024
"Cô đừng nói bừa, những gì nên tra chúng tôi đều đã tra. Nhưng thật kỳ lạ, ông Phương và người đó đều một mực phủ nhận, nói là em họ của ông ta nhìn nhầm. Không tìm được hồ sơ giao dịch tiền bạc rõ ràng, cũng không có hợp đồng giấy trắng mực đen làm bằng chứng, chúng tôi cũng không có cách nào, không thể cứ giữ người lại mãi được."
Ôn Noãn hiểu rõ trong lòng, cũng không quá thất vọng. Vừa lúc đó có người gọi Thường Duy Thực họp, Thường Duy Thực lại mở lời:
"Người đó là Trần Nguyên, tôi... nói với cô cũng vô dụng, cô nhớ về nói với Ôn Thành một tiếng."
Ôn Noãn lười để ý đến hắn ta, lập tức cúp điện thoại.
"Ai gọi điện vậy?" Triệu Mỹ Quyên dùng khăn tay tao nhã lau khóe mắt, xem xong một tập phim truyền hình khóc đến đỏ cả mắt.
"Thường Duy Thực."
Triệu Mỹ Quyên lập tức cầm lấy điều khiển từ xa trong tay cô, vặn nhỏ âm lượng: "Duy Thực gọi điện cho con làm gì? Có phải cậu ta và Tiểu Tuyết sắp kết hôn rồi không?"
Đến tuổi rồi, Triệu Mỹ Quyên rất quan tâm chuyện hôn sự của con cháu.
"Không phải." Ôn Noãn không có gì phải giấu: "Là mấy hôm trước nhà máy của anh trai con xảy ra chút chuyện, hắn ta đã bắt một ông chủ lừa đảo."
"Lừa đảo gì cơ? Không bị thiệt hại gì chứ?" Triệu Mỹ Quyên đầy vẻ lo lắng, lại không nhịn được phàn nàn: "Con xem bây giờ anh trai con lớn thật rồi, chuyện gì cũng không nói với mẹ."
"Không phải chuyện gì to tát, người đã bắt được rồi, cũng không bị thiệt hại gì." Ôn Noãn cười: "Chắc chắn là anh trai con sợ mẹ lo lắng."
"Vẫn là con gái chúng ta tốt, vừa ngoan ngoãn vừa hiểu chuyện." Triệu Mỹ Quyên lẩm bẩm mắng Ôn Thành hai câu, lại vỗ vỗ tay Ôn Noãn, đầy vẻ yêu thương, hỏi chuyện chính: "Gần đây, con và Trần Nguyên thế nào?"
Ôn Noãn lật báo cáo sột soạt, không lên tiếng.
"Mẹ biết bây giờ con không thích Trần Nguyên nhưng con cũng nhìn xung quanh con có ai thích hợp hơn cậu ta không." Triệu Mỹ Quyên vẫn luôn có ấn tượng rất tốt về Trần Nguyên: "Đứa trẻ đó học đại học, có học thức, ngoại hình đẹp trai cao ráo, lại từng theo ba làm ăn, biết ơn báo đáp còn biết nhường nhịn, thương yêu con. Con gái à, con tin mẹ đi, Trần Nguyên là người có thể dựa dẫm được."
Ôn Noãn hiểu rõ trong lòng, cũng không quá thất vọng. Vừa lúc đó có người gọi Thường Duy Thực họp, Thường Duy Thực lại mở lời:
"Người đó là Trần Nguyên, tôi... nói với cô cũng vô dụng, cô nhớ về nói với Ôn Thành một tiếng."
Ôn Noãn lười để ý đến hắn ta, lập tức cúp điện thoại.
"Ai gọi điện vậy?" Triệu Mỹ Quyên dùng khăn tay tao nhã lau khóe mắt, xem xong một tập phim truyền hình khóc đến đỏ cả mắt.
"Thường Duy Thực."
Triệu Mỹ Quyên lập tức cầm lấy điều khiển từ xa trong tay cô, vặn nhỏ âm lượng: "Duy Thực gọi điện cho con làm gì? Có phải cậu ta và Tiểu Tuyết sắp kết hôn rồi không?"
Đến tuổi rồi, Triệu Mỹ Quyên rất quan tâm chuyện hôn sự của con cháu.
"Không phải." Ôn Noãn không có gì phải giấu: "Là mấy hôm trước nhà máy của anh trai con xảy ra chút chuyện, hắn ta đã bắt một ông chủ lừa đảo."
"Lừa đảo gì cơ? Không bị thiệt hại gì chứ?" Triệu Mỹ Quyên đầy vẻ lo lắng, lại không nhịn được phàn nàn: "Con xem bây giờ anh trai con lớn thật rồi, chuyện gì cũng không nói với mẹ."
"Không phải chuyện gì to tát, người đã bắt được rồi, cũng không bị thiệt hại gì." Ôn Noãn cười: "Chắc chắn là anh trai con sợ mẹ lo lắng."
"Vẫn là con gái chúng ta tốt, vừa ngoan ngoãn vừa hiểu chuyện." Triệu Mỹ Quyên lẩm bẩm mắng Ôn Thành hai câu, lại vỗ vỗ tay Ôn Noãn, đầy vẻ yêu thương, hỏi chuyện chính: "Gần đây, con và Trần Nguyên thế nào?"
Ôn Noãn lật báo cáo sột soạt, không lên tiếng.
"Mẹ biết bây giờ con không thích Trần Nguyên nhưng con cũng nhìn xung quanh con có ai thích hợp hơn cậu ta không." Triệu Mỹ Quyên vẫn luôn có ấn tượng rất tốt về Trần Nguyên: "Đứa trẻ đó học đại học, có học thức, ngoại hình đẹp trai cao ráo, lại từng theo ba làm ăn, biết ơn báo đáp còn biết nhường nhịn, thương yêu con. Con gái à, con tin mẹ đi, Trần Nguyên là người có thể dựa dẫm được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.