Xuyên Đến Thập Niên 60: Lén Lút Làm Ruộng Và Kiếm Thật Nhiều Tiền
Chương 14: Chuẩn Bị Đi Làm (2)
Dư Nhiên Tự Ngã
26/08/2024
“Đừng nhắc nó trước mặt mẹ.”
Tiếng cãi vã giữa hai mẹ con vang lên liên tục.
Từ Hi nhìn xung quanh, không biết phía trước là ai, bà ta chắc sẽ không cùng con gái xung đột mà chỉ điểm lung tung đâu!
Hầu hết các ngôi nhà ở thôn Song Khê đều được xây dựa núi, bên cạnh con đường của thôn có dòng suối trong vắt, có thể nhìn thấy rõ những viên sỏi và cá nhỏ dưới đáy.
Nhìn xa hơn, là những cánh đồng rộng lớn trải dài đến tận chân núi, mơ hồ có bóng những ngôi nhà dưới chân núi. Nhà cửa tương đối rải rác, đều có người sinh sống dưới chân núi, sườn núi và trong thung lũng.
Phía trước là cây cầu đá mang hơi thở thời gian, con sư tử đá ở đầu cầu bị sờ đánh bóng loáng, có thể thấy được độ nổi tiếng của nó.
Sau khi đi qua cây cầu đá, lọt vào tầm mắt chính là mạ đang được phơi dưới nắng. Cách đó không xa, người đang cúi xuống kiểm tra sự phát triển của mạ, không ai khác chính là đội trưởng Lý Kiến Dũng.
Ống ấy từng đi lính và tham gia chiến trường, nhưng đã xuất ngũ vì bị thương. Mấy năm trước, ông đã đảm nhận vị trí đội trưởng từ cha mình.
Vì đã từng ra chiến trường, khí thế mạnh mẽ, lại không cổ hủ, nên quản lý thôn rất giỏi.
Có lẽ cảm thấy có tiếng động phía sau, đại đội trưởng xoa xoa tay bùn, rồi đứng dậy.
Người trước mặt có dáng người cao gầy, ánh mắt kiên nghị, khuôn mặt chữ điền lấm tấm mồ hôi, khiến Từ Hi nháy mắt dâng lên sự tôn trọng trong lòng, thế hệ này thật chất phác, lãnh đạo thật có trách nhiệm, bảo sao thôn Song Khê lại giàu có hơn các thôn lân cận.
"Chú Dũng, cháu có chuyện tìm chú." Từ Hi lên tiếng trước.
Đại đội trưởng đánh giá cô vài lần, rồi nói: "Cô gái nhà Vĩnh An, đám bố cháu giữa trưa đi chặt cây ở bên ngoài rồi, buổi chiều mới trở về."
Thấy đại đội trưởng hiểu lầm, Từ Hi vội vàng xua tay: “Cháu biết, cháu chỉ thấy ở thành phố vẫn chưa có tin tuyển dụng, những thanh niên trí thức trong thôn đã đi xa như vậy để đến đây xây dựng, chúng cũng muốn góp chút lực để xây dựng quê hương, muốn đến hỏi chú một câu, xem có việc gì cho cháu làm không ạ?”
‘Mình hòa nhập thật nhanh mà’ cô thầm khen ngợi bản thân.
Đại đội trưởng gật đầu tán dương nói: "Giúp bố cháu giảm bớt gánh nặng cũng tốt. Lần nào hắn cũng chọn làm công việc nặng nhọc nhất, đều dành hết tiền lương để cho các cháu được ăn no." Ông nghĩ nghĩ, rồi nói tiếp: "Bây giờ đang thu hoạch khoai lang đỏ, cháu đi rửa sạch chỗ khoai lang đỏ đằng kia, công việc này nhẹ nhàng." Ông nhìn khuôn mặt và đôi bàn tay trắng nõn của cô rồi nói thêm: "Cháu cứ thử trước xem."
Từ Hi vui vẻ tiếp nhận lòng tốt của đại đội trưởng. Loại công việc này thường được làm bởi những đứa trẻ choai choai, Đại Trụ hàng xóm cũng làm cái này.
Tiếng cãi vã giữa hai mẹ con vang lên liên tục.
Từ Hi nhìn xung quanh, không biết phía trước là ai, bà ta chắc sẽ không cùng con gái xung đột mà chỉ điểm lung tung đâu!
Hầu hết các ngôi nhà ở thôn Song Khê đều được xây dựa núi, bên cạnh con đường của thôn có dòng suối trong vắt, có thể nhìn thấy rõ những viên sỏi và cá nhỏ dưới đáy.
Nhìn xa hơn, là những cánh đồng rộng lớn trải dài đến tận chân núi, mơ hồ có bóng những ngôi nhà dưới chân núi. Nhà cửa tương đối rải rác, đều có người sinh sống dưới chân núi, sườn núi và trong thung lũng.
Phía trước là cây cầu đá mang hơi thở thời gian, con sư tử đá ở đầu cầu bị sờ đánh bóng loáng, có thể thấy được độ nổi tiếng của nó.
Sau khi đi qua cây cầu đá, lọt vào tầm mắt chính là mạ đang được phơi dưới nắng. Cách đó không xa, người đang cúi xuống kiểm tra sự phát triển của mạ, không ai khác chính là đội trưởng Lý Kiến Dũng.
Ống ấy từng đi lính và tham gia chiến trường, nhưng đã xuất ngũ vì bị thương. Mấy năm trước, ông đã đảm nhận vị trí đội trưởng từ cha mình.
Vì đã từng ra chiến trường, khí thế mạnh mẽ, lại không cổ hủ, nên quản lý thôn rất giỏi.
Có lẽ cảm thấy có tiếng động phía sau, đại đội trưởng xoa xoa tay bùn, rồi đứng dậy.
Người trước mặt có dáng người cao gầy, ánh mắt kiên nghị, khuôn mặt chữ điền lấm tấm mồ hôi, khiến Từ Hi nháy mắt dâng lên sự tôn trọng trong lòng, thế hệ này thật chất phác, lãnh đạo thật có trách nhiệm, bảo sao thôn Song Khê lại giàu có hơn các thôn lân cận.
"Chú Dũng, cháu có chuyện tìm chú." Từ Hi lên tiếng trước.
Đại đội trưởng đánh giá cô vài lần, rồi nói: "Cô gái nhà Vĩnh An, đám bố cháu giữa trưa đi chặt cây ở bên ngoài rồi, buổi chiều mới trở về."
Thấy đại đội trưởng hiểu lầm, Từ Hi vội vàng xua tay: “Cháu biết, cháu chỉ thấy ở thành phố vẫn chưa có tin tuyển dụng, những thanh niên trí thức trong thôn đã đi xa như vậy để đến đây xây dựng, chúng cũng muốn góp chút lực để xây dựng quê hương, muốn đến hỏi chú một câu, xem có việc gì cho cháu làm không ạ?”
‘Mình hòa nhập thật nhanh mà’ cô thầm khen ngợi bản thân.
Đại đội trưởng gật đầu tán dương nói: "Giúp bố cháu giảm bớt gánh nặng cũng tốt. Lần nào hắn cũng chọn làm công việc nặng nhọc nhất, đều dành hết tiền lương để cho các cháu được ăn no." Ông nghĩ nghĩ, rồi nói tiếp: "Bây giờ đang thu hoạch khoai lang đỏ, cháu đi rửa sạch chỗ khoai lang đỏ đằng kia, công việc này nhẹ nhàng." Ông nhìn khuôn mặt và đôi bàn tay trắng nõn của cô rồi nói thêm: "Cháu cứ thử trước xem."
Từ Hi vui vẻ tiếp nhận lòng tốt của đại đội trưởng. Loại công việc này thường được làm bởi những đứa trẻ choai choai, Đại Trụ hàng xóm cũng làm cái này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.