Xuyên Đến Thập Niên 60: Lén Lút Làm Ruộng Và Kiếm Thật Nhiều Tiền
Chương 19: Thay Đổi Công Việc (1)
Dư Nhiên Tự Ngã
26/08/2024
Thái Hoa vừa định trả lời thì sau lưng bị đánh bốp một cái.
Tiếng quát mắng ngay lập tức vang lên: "Mày đang làm gì ở đây? Rùa còn bò nhanh hơn mày, mày muốn cả nhà chết đói à, còn không mau về nhà nấu cơm?" Người nói là bà Lý trong thôn, bà nội của Thái Hoa, bộ dáng cầm nông cụ trông như vừa mới xong việc.
Thấy Từ Hi nhìn mình, còn hừ một tiếng, rồi rời đi.
Mà Thái Hoa đã nhanh như chớp chạy xa, sợ đến mức quên cả chào một tiếng với cả đồng bọn.
Gia đình Thái Hoa có tư tưởng trọng nam khinh nữ nghiêm trọng, cô ấy có hai đứa em trai, một người bà nội bất công, một người bố vũ phu, và một người mẹ yếu đuối.
Cô ấy bắt đầu đảm nhận việc nhà từ khi còn nhỏ, bố cô ấy hơi tí là giơ nắm đấm với cô ấy.
Có lần, Thái Hoa bị bố đánh đến lợi hại, bị quật ngã xuống đất, mẹ chỉ biết đứng bên cạnh khóc nức nở, những người chứng kiến chỉ dùng miệng khuyên bảo, thời điểm tên đàn ông này nổi giận đùng đùng đã giơ chân định đá cô ấy.
Nguyên chủ vội chạy tới đẩy bố của Thái Hoa ra, đồng thời chỉ trích gay gắt: "Ông không được ngược đãi phụ nữ và trẻ em. Việc này là phạm pháp. Nếu còn tái phạm, tôi sẽ gọi chú cảnh sát bắt ông đi."
Khi đó nguyên chủ mới 10 tuổi.
Sau đó, khi đại đội trưởng đến, đám đông giải tán, Lâm Hiểu Nguyệt kéo Thái Hoa dậy và thì thầm với cô ấy: "Em phải dũng cảm hơn, đánh không lại được thì không biết chạy trốn sao?"
Suy nghĩ một lúc, lại nói: “Lần sau ông ta còn đánh em, hãy đến tìm chị, chị sẽ đưa em đến đồn cảnh sát, hù chết ông ta”. Cô nỗ lực trợn mắt, làm bộ hung hãn, còn vỗ vỗ bả vai của tiểu Thái Hoa.
Tiểu Thái Hoa trán chảy máu, nước mắt lăn dài trên khóe mắt, mỉm cười nhìn cô.
Khi Từ Hi trở về nhà, cô nhìn thấy Mã Mai Hoa mặt mày xám tro, cùng với giọng nói chỉ đạo: "Đi nấu cơm đi." Từ Hi lười phản ứng lại bà ta, trực tiếp đi thẳng vào bếp.
Xem ra bà ta chưa chuẩn bị nấu nướng gì, nên vẫn là tự mình làm đi.
Có lẽ hôm nay đi làm đổ mồ hôi nhiều, cho nên Từ Hi đi ngủ sớm hơn hôm qua một chút.
Ngày hôm sau cô dậy sớm, hăng hái đi làm. Ngay cả việc thiếu bữa sáng cũng không làm cô thất vọng. Cô chỉ nhíu mày đi theo đám đông.
Sau một ngày làm việc, khi người ghi điểm cộng thêm 3 điểm công sau cái tên mới được thêm vào, ngay cả những vết phồng rộp mới trên tay cũng trông giống như huân chương của công nhân.
Về đến nhà, nghe thấy tiếng động trong bếp, càng thấy hài lòng hơn.
Không tồi không tồi, đồng chí Mã Mai Hoa cũng biết đổi ca.
Tiếng quát mắng ngay lập tức vang lên: "Mày đang làm gì ở đây? Rùa còn bò nhanh hơn mày, mày muốn cả nhà chết đói à, còn không mau về nhà nấu cơm?" Người nói là bà Lý trong thôn, bà nội của Thái Hoa, bộ dáng cầm nông cụ trông như vừa mới xong việc.
Thấy Từ Hi nhìn mình, còn hừ một tiếng, rồi rời đi.
Mà Thái Hoa đã nhanh như chớp chạy xa, sợ đến mức quên cả chào một tiếng với cả đồng bọn.
Gia đình Thái Hoa có tư tưởng trọng nam khinh nữ nghiêm trọng, cô ấy có hai đứa em trai, một người bà nội bất công, một người bố vũ phu, và một người mẹ yếu đuối.
Cô ấy bắt đầu đảm nhận việc nhà từ khi còn nhỏ, bố cô ấy hơi tí là giơ nắm đấm với cô ấy.
Có lần, Thái Hoa bị bố đánh đến lợi hại, bị quật ngã xuống đất, mẹ chỉ biết đứng bên cạnh khóc nức nở, những người chứng kiến chỉ dùng miệng khuyên bảo, thời điểm tên đàn ông này nổi giận đùng đùng đã giơ chân định đá cô ấy.
Nguyên chủ vội chạy tới đẩy bố của Thái Hoa ra, đồng thời chỉ trích gay gắt: "Ông không được ngược đãi phụ nữ và trẻ em. Việc này là phạm pháp. Nếu còn tái phạm, tôi sẽ gọi chú cảnh sát bắt ông đi."
Khi đó nguyên chủ mới 10 tuổi.
Sau đó, khi đại đội trưởng đến, đám đông giải tán, Lâm Hiểu Nguyệt kéo Thái Hoa dậy và thì thầm với cô ấy: "Em phải dũng cảm hơn, đánh không lại được thì không biết chạy trốn sao?"
Suy nghĩ một lúc, lại nói: “Lần sau ông ta còn đánh em, hãy đến tìm chị, chị sẽ đưa em đến đồn cảnh sát, hù chết ông ta”. Cô nỗ lực trợn mắt, làm bộ hung hãn, còn vỗ vỗ bả vai của tiểu Thái Hoa.
Tiểu Thái Hoa trán chảy máu, nước mắt lăn dài trên khóe mắt, mỉm cười nhìn cô.
Khi Từ Hi trở về nhà, cô nhìn thấy Mã Mai Hoa mặt mày xám tro, cùng với giọng nói chỉ đạo: "Đi nấu cơm đi." Từ Hi lười phản ứng lại bà ta, trực tiếp đi thẳng vào bếp.
Xem ra bà ta chưa chuẩn bị nấu nướng gì, nên vẫn là tự mình làm đi.
Có lẽ hôm nay đi làm đổ mồ hôi nhiều, cho nên Từ Hi đi ngủ sớm hơn hôm qua một chút.
Ngày hôm sau cô dậy sớm, hăng hái đi làm. Ngay cả việc thiếu bữa sáng cũng không làm cô thất vọng. Cô chỉ nhíu mày đi theo đám đông.
Sau một ngày làm việc, khi người ghi điểm cộng thêm 3 điểm công sau cái tên mới được thêm vào, ngay cả những vết phồng rộp mới trên tay cũng trông giống như huân chương của công nhân.
Về đến nhà, nghe thấy tiếng động trong bếp, càng thấy hài lòng hơn.
Không tồi không tồi, đồng chí Mã Mai Hoa cũng biết đổi ca.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.