Xuyên Đến Thập Niên 80, Mỹ Nhân Ôm Yếu Gả Cho Tháo Hán Dũng Mãnh

Chương 2:

Ngư Châu

12/11/2024

Trong đầu Hứa Hòa liên tục gọi hệ thống, nhưng hệ thống im lặng như đã chết, không có chút động tĩnh nào.

Đây là ngày đầu tiên cô nhận nhiệm vụ và Bùi Nghiêm là đối tượng đầu tiên mà cô phải chinh phục trong hành trình xuyên sách.

Bùi Nghiêm biết Hứa Hòa yếu đuối, nhưng không ngờ cô lại yếu đến mức này, mới chỉ giữa chừng mà đã ngất đi.

Anh vội vàng đứng dậy, chạy đi mời bác sĩ trong làng.

“Người trẻ phải biết kiềm chế, nhất là với người có thể trạng như cô ấy, không nên gấp gáp quá.”

“Có thời gian thì đưa lên huyện khám, làm cái giá đỡ tim gì đó, sống lâu được hơn chút.”

Hứa Hòa vốn bị bệnh kinh niên, từ nhỏ đến lớn đều sống nhờ thuốc, cha mẹ cô ghét bỏ cô vì cho rằng cô là gánh nặng, hận không sinh ra cô.

May mắn thay, có Hứa Tuệ sau này thông minh, học giỏi, họ mới nhìn thấy chút hy vọng, đổ dồn mọi sự chú ý lên cô em, dần dần quên lãng Hứa Hòa, khiến cơ thể cô càng thêm yếu ớt.

Bác sĩ kê đơn thuốc rồi ra về.

Bùi Nghiêm cau mày nhìn cô gái trên giường với khuôn mặt tái nhợt, đôi mày nhíu lại vì cơn đau.

Do bệnh tật kéo dài và suy dinh dưỡng, thân hình cô gầy yếu nhưng những đường nét cơ thể vẫn đầy đặn.

Sáng hôm sau khi tỉnh lại, toàn thân đau nhức nhắc nhở Hứa Hòa về những gì đã trải qua đêm qua. Mới xuyên sách ngày đầu đã vào đêm tân hôn, cô không biết nên khóc hay cười.

Điều duy nhất an ủi là cơ thể này không phải của cô.

Trước mắt là những vật dụng cũ kỹ, chậu sắt, ấm nước, tủ gỗ, bên trên để vài bộ chăn cưới, cửa sổ dán chữ hỉ đỏ rực và cả một chiếc tivi đen trắng.

“Dậy rồi à?”



Cô chưa kịp ngắm nhìn hết căn phòng thì giọng nam trầm ấm vang lên từ cửa.

Bùi Nghiêm khoanh tay dựa vào cửa, ánh mắt sâu thẳm quan sát Hứa Hòa.

Dù đêm qua thức cả đêm, nhưng nhìn Hứa Hòa tỉnh táo trông càng sinh động và xinh đẹp hơn.

Ban đầu anh không muốn cưới Hứa Hòa nhưng nhìn cô gái gầy yếu như cún con, vẻ mặt ngượng ngùng đứng sau cha mẹ, mắt ầng ậng nước, anh đã mềm lòng.

Cha mẹ Hứa nói:

“Bùi Nghiêm, nhà tôi nuôi Hòa từ nhỏ cưng chiều, lễ hỏi không cần nhiều đâu, chỉ 600 đồng thôi!”

Hứa Hòa trợn mắt, khẽ kéo tay mẹ, nói:

“Mẹ, 600 đồng có phải nhiều quá không?”

Nào ngờ lại bị mẹ lườm, bà còn ngầm cấu tay cô, nói nhỏ:

“Chưa xuất giá đã nghĩ cho người ngoài?

Nếu không phải vì mày gánh nặng, nhà chúng ta đâu khổ sở thế này?”

Thời đó, có con bệnh tật là cả gia đình như mất nửa mạng.

Bùi Nghiêm thấy hành động của mẹ cô, cô gái chịu đau mà không khóc, chỉ đỏ mắt đứng đó.

Anh không biết nghĩ gì, chỉ thấy đầu nóng lên rồi đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Thập Niên 80, Mỹ Nhân Ôm Yếu Gả Cho Tháo Hán Dũng Mãnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook