Xuyên Không: Chỉ Có 1 Nhân Vật Chính Trong Truyện Này , Và Đó Là Ta!!!!
Chương 11: Em Thật Đáng Yêu !
LittleTarusCute
22/08/2016
Chương 11 :
( T/g : Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình * cúi chào * Hãy cho mình ý kiến nha , nếu thấy hay , hay cho mình 1 Like nhé ! Xin Cảm ơn !!!!! )
" Nhất định phải giết chết hắn , nhất định phải giết chết hắn , nhất định phải giết chết hắn , .... "
Và thế cái câu ấy cứ lặp đi lặp lại liên tục . Cái tên đáng ghét ấy , dám tình ta tình tứ trước mặt tôi . Nhất định tôi phải loại bỏ hắn đầu tiên . Tôi đan hai tay lại chống cằm , mặt đen xì , ánh mắt như muốn giết người . Bây giờ thì trông tôi đáng sợ gấp đôi tụi kia , chúng nó còn không dám quay xuống trừng mắt nhìn tôi như lúc nãy , giáo viên đang giảng bài cũng phải sợ , mà tôi cũng quên bét Jae Hyung cũng đang sợ tôi . Cho tới khi giáo viên cắt đứt suy nghĩ của tôi ...
" Trò .... trò Eun Ra ... ? " - Thầy ấy sợ hãi gọi tên tôi -
" Gì hả ? "
" Không ... không có gì ... bài giảng của tôi... em có... muốn hỏi gì không ? " - Thầy ấy ngại ngùng gãi đầu -
" Không ! "
" Vậy ... vây thì tốt rùi ... Thầy ra về trước ... cả lớp khỏi chào ! "
Vừa dứt câu , thầy ấy nhanh chóng chạy ra khỏi lớp , làm lớp tôi và tôi ngơ ngác , cả lớp quay xuống nhìn tôi lắc đầu , bỗng nhiên tôi cảm thấy mình có lỗi quá , tự nhiên trút giận một giáo viên mới ra dạy lần đầu tiên , đã thế tính tình nhút nhát , hậu đậu, vụng về . ầy ~ tôi phải xin lỗi mới được , không thì tôi cảm thấy có lỗi đến suốt đời mất .
( Reeeeeeeeeeennnnnnnngggggggggg!!!!!!!!!! )
Tiếng chuông trường lại vang lên , bây giờ mặt trời cũng đã diệu lại hẳng , tất cả học sinh trong lớp nhanh chóng thu dọn tập vở , sau khi dặn dò chú cún yêu xong , tôi lập tức đi ra khỏi phòng , sân trường rộng thế này , tôi biết làm sao tìm phòng giáo viên đây ? Chạy tới chạy lui gần như 15 phút , mồ hôi bắt đầu xuất hiện , người tôi cũng bắt đầu nóng lên , cởi áo khoác ra , tôi buộc ngang hông , cột tóc cao lên , tôi tiếp tục đi tìm . Sân trường từ đông nay chỉ thấy mấy cô chú lao công đang quét sân trường , đang đi qua một căn phòng , bất ngờ , cánh cửa mở ra , hậu quả là cái cánh cửa ấy đập thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của tôi ...
( Bụp !!!!! )
Một tiếng rõ đau vang lên khắp hành lang không một bóng người sự việc diễn ra quá đột ngột , cái này nằm ngoài những dự đoán của tôi , lảo đảo vài bước lùi về phía sau . Căn phòng ấy là phòng Chủ Tịch Hội Học Sinh của trường , và chủ tịch đâu không ai khác ngoài Sung Ji Wook ra , thủ phạm mở cánh cửa . Vì đang gấp , mở cửa ra nhanh , anh nghe thấy một tiếng khá to đằng sau cánh cửa , nhanh chóng mở ra , mắt anh to tròn khi người đó là cô gái hồi sáng nay , cô gái với số điểm tuyệt đối , làm náo loan ở căn - tin và sân bóng . Còn ai ngoài ra là Choi Eun Ra , thấy tôi đang lảo đảo sắp ngã , tôi cũng biết mình sẽ ngã nên cho ngã luôn , anh nhanh chóng chộp lấy tay tôi , kéo về phía mình . Lực kéo quá mạnh , làm cả người tôi lẫn khuôn mặt nằm gọn trong lòng anh . Mắt tôi to hết cơ , người run run lên . Khi tôi còn ở Việt Nam , tôi luôn tránh xa lũ đàn ông ra , ngoài anh và ông tôi , tôi không tới gần dù chỉ là 1 cm tới đàn ông , giờ đây lại nằm gọn trong lòng một thằng nhóc tì , đâm ra tôi xấu hổ và ngỡ ngàng, hai vành tai đỏ lên , khuôn mặt như trái cà chua chín mọng , nhanh đẩy anh ra .
" Anh Làm Cái Quái Gì Thế Hả ?!!!!!!!! " - Tôi che nửa mặt dưới lại , tay còn lại xấu hổ + tức giận chỉ mặt hắn ta -
"... Tôi vừa mới cứu em mà , nhờ tôi mà em không ngã đấy ! Em phải biết ơn tôi chứ ? " - Anh hơi ngỡ ngàng trước cái vẻ xấu hổ của tôi ,nhưng cũng bình thản nói -
" Cứu Cái Con Khỉ Nhà Anh !!!!! Chứ Ai Là Cái Kẻ Mở Cánh Cửa đó Ra Hả ?!!!!!! - Mặt tôi vẫn chưa hết đỏ , tôi hét vào mặt hắn ta -
" ừ thì ... đúng là tôi sai , nhưng .... tôi cũng chuộc lỗi rồi còn gì , coi như ta hòa ! " - Anh mỉm cười nhìn tôi -
" Sao cũng được , tôi không quan tâm ! " - Tôi chống hai tay ngang hông , quay mặt chỗ khác , không nhìn hắn ta mà nói -
" .... Em đáng yêu thật đó ! " - Ngẫm nghĩ gì đó , anh chỉ tôi , cười dịu dàng nói -
" Gì ... gì... Gì Hả ?!!!!!!! Anh đùa tôi chắc ! " - Mới hết xong , mặt tôi đỏ lại như lần nãy nữa , quay phắc qua hét lên -
" đâu có , em dễ thương thật mà , nhất là cái mặt ấy , đáng yêu ghê ~ " - Vừa nói , anh bất giấc nhéo hai má tôi , cười cười -
" .... Anh ... anh... Không giỡn nữa ! Hứ ! " - Tôi xấu hổ lắp bắp , nhanh chóng gạt 2 tay hắn ta ra -
Làm ngơ hắn ta luôn , tôi không thèm nhìn mặt hắn ta , xấu hổ chết đi được, từ ngày ông mất đi , tôi chưa lần nào xấu hổ như vậy , lại còn đỏ mặt trước hắn ta , mà hắn ta lại là đối thủ của tôi nữa chứ , xấu hổ và nhục nhã chết đi được . Tôi tức ói máu luôn , ước gì có cái hố để tôi chui vào .đi vài bước tôi chợt nhận ra , tôi đâu biết phòng giáo viên ở chốn nơi nào đâu ? Không có ai ở đây cả , ngoài hắn ta và tôi ra .... chết tiệt mà !!!!!!!! . Ji Wook mỉm cười nhìn bóng dáng xinh đẹp ấy đi một hồi , quay chân đi , nhưng có ai đó nắm áo anh như níu lại , anh tò mò ngó đầu quay lại ,không lẽ nào .... khỏi phải nói , tôi đang níu hắn lại , ngại ngùng cúi đầu không dám ngẩn lên đối mặt sự thật , đôi mắt màu đen nháy mở to hết cỡ , nhưng vẫn dịu dàng đầy ấm áp nhìn Eun Ra .
" Có chuyện gì à ? " - Anh dịu dàng hỏi tôi -
" ừm... thật ra thì .... anh có biết... phòng giáo viên ở đâu không ? ... Làm ơn chỉ tôi .... " - Tôi xấu hổ , mặt cúi xuống quay hướng khác , lí nhí nói -
" Phòng giáo viên ? Nó nằm ở lầu một , giữa hành lang khối 10 khu chính . " - Anh đáp lại -
" Vậy sao... cảm ơn .... " - Vẫn không dám đối mặt , giọng tôi càng nhỏ đáp lại-
" Sao cơ ? " - Anh giả vờ không nghe , cúi xuống , đưa mặt hắn gần mặt tôi -
" ... Tôi cảm ơn ... hài lòng chưa ? " - Giọng tôi chuyển sang bình thường -
" Không có gì ... "
Anh đưa mặt mình gần lại hơn , cọ mũi anh vào mũi tôi . Tôi giật mình , chết lặng luôn . Nhưng cũng lấy lại ý thức . Một tay ( lại ) che nửa mặt dưới , tay còn lại tát một cái vào khuôn mặt ưa nhìn của hắn ta . Sau đó chạy mất dép ra khỏi hành lang này . Thật là lạ , cái tác này không hề đau chút nào , anh đứng đó ôm má mình , nhìn cái người đáng yêu đang xấu hổ che mặt chạy đi . đúng là dễ thương thật , ngay cả tức giận nhìn Eun Ra cũng rất đáng yêu , như một con mèo nhỏ . Quay đi , cầm giấy tờ tới văn phòng hiệu trưởng , trên đường đi , anh gặp được thằng bạn thân lâu năm của mình , là tên sát gái , đào hoa nhất trường , kể cả giáo viên cũng không tha , Kang Sang Hee . Hắn ta đang ôm bụng , khuôn mặt điển trai nhăn nhó , lom khom đi như một ông già bước ra từ phòng y tế. Thấy lạ , Ji Wook lại gần bèn hỏi .
" Sao vậy ? đừng nói " tới tháng " nha ! " - Ji Wook vui vẻ đùa -
" Cái đầu mày ấy ! Tớ bị một con nhỏ chết tiệt đấm thẳng vào bụng , ói ra máu luôn " - Sang Hee nhăn nhó đáp -
" Bị một đứa con gái đánh ? Chuyện lạ có thật ! "
" Còn cậu , sao trên mặt in 5 vết tay vậy , bị nhỏ nào tát à ? Chuyện lạ có thật ! "
" đây là dấu vết mà con mèo dễ thương , đáng yêu để lại ... "
" !!!? "
Sang Hee ngạc nhiên nhìn Ji Wook , lùi lại vài bước . Tên này có vấn đề hơn mình à ?
( T/g : Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình * cúi chào * Hãy cho mình ý kiến nha , nếu thấy hay , hay cho mình 1 Like nhé ! Xin Cảm ơn !!!!! )
" Nhất định phải giết chết hắn , nhất định phải giết chết hắn , nhất định phải giết chết hắn , .... "
Và thế cái câu ấy cứ lặp đi lặp lại liên tục . Cái tên đáng ghét ấy , dám tình ta tình tứ trước mặt tôi . Nhất định tôi phải loại bỏ hắn đầu tiên . Tôi đan hai tay lại chống cằm , mặt đen xì , ánh mắt như muốn giết người . Bây giờ thì trông tôi đáng sợ gấp đôi tụi kia , chúng nó còn không dám quay xuống trừng mắt nhìn tôi như lúc nãy , giáo viên đang giảng bài cũng phải sợ , mà tôi cũng quên bét Jae Hyung cũng đang sợ tôi . Cho tới khi giáo viên cắt đứt suy nghĩ của tôi ...
" Trò .... trò Eun Ra ... ? " - Thầy ấy sợ hãi gọi tên tôi -
" Gì hả ? "
" Không ... không có gì ... bài giảng của tôi... em có... muốn hỏi gì không ? " - Thầy ấy ngại ngùng gãi đầu -
" Không ! "
" Vậy ... vây thì tốt rùi ... Thầy ra về trước ... cả lớp khỏi chào ! "
Vừa dứt câu , thầy ấy nhanh chóng chạy ra khỏi lớp , làm lớp tôi và tôi ngơ ngác , cả lớp quay xuống nhìn tôi lắc đầu , bỗng nhiên tôi cảm thấy mình có lỗi quá , tự nhiên trút giận một giáo viên mới ra dạy lần đầu tiên , đã thế tính tình nhút nhát , hậu đậu, vụng về . ầy ~ tôi phải xin lỗi mới được , không thì tôi cảm thấy có lỗi đến suốt đời mất .
( Reeeeeeeeeeennnnnnnngggggggggg!!!!!!!!!! )
Tiếng chuông trường lại vang lên , bây giờ mặt trời cũng đã diệu lại hẳng , tất cả học sinh trong lớp nhanh chóng thu dọn tập vở , sau khi dặn dò chú cún yêu xong , tôi lập tức đi ra khỏi phòng , sân trường rộng thế này , tôi biết làm sao tìm phòng giáo viên đây ? Chạy tới chạy lui gần như 15 phút , mồ hôi bắt đầu xuất hiện , người tôi cũng bắt đầu nóng lên , cởi áo khoác ra , tôi buộc ngang hông , cột tóc cao lên , tôi tiếp tục đi tìm . Sân trường từ đông nay chỉ thấy mấy cô chú lao công đang quét sân trường , đang đi qua một căn phòng , bất ngờ , cánh cửa mở ra , hậu quả là cái cánh cửa ấy đập thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của tôi ...
( Bụp !!!!! )
Một tiếng rõ đau vang lên khắp hành lang không một bóng người sự việc diễn ra quá đột ngột , cái này nằm ngoài những dự đoán của tôi , lảo đảo vài bước lùi về phía sau . Căn phòng ấy là phòng Chủ Tịch Hội Học Sinh của trường , và chủ tịch đâu không ai khác ngoài Sung Ji Wook ra , thủ phạm mở cánh cửa . Vì đang gấp , mở cửa ra nhanh , anh nghe thấy một tiếng khá to đằng sau cánh cửa , nhanh chóng mở ra , mắt anh to tròn khi người đó là cô gái hồi sáng nay , cô gái với số điểm tuyệt đối , làm náo loan ở căn - tin và sân bóng . Còn ai ngoài ra là Choi Eun Ra , thấy tôi đang lảo đảo sắp ngã , tôi cũng biết mình sẽ ngã nên cho ngã luôn , anh nhanh chóng chộp lấy tay tôi , kéo về phía mình . Lực kéo quá mạnh , làm cả người tôi lẫn khuôn mặt nằm gọn trong lòng anh . Mắt tôi to hết cơ , người run run lên . Khi tôi còn ở Việt Nam , tôi luôn tránh xa lũ đàn ông ra , ngoài anh và ông tôi , tôi không tới gần dù chỉ là 1 cm tới đàn ông , giờ đây lại nằm gọn trong lòng một thằng nhóc tì , đâm ra tôi xấu hổ và ngỡ ngàng, hai vành tai đỏ lên , khuôn mặt như trái cà chua chín mọng , nhanh đẩy anh ra .
" Anh Làm Cái Quái Gì Thế Hả ?!!!!!!!! " - Tôi che nửa mặt dưới lại , tay còn lại xấu hổ + tức giận chỉ mặt hắn ta -
"... Tôi vừa mới cứu em mà , nhờ tôi mà em không ngã đấy ! Em phải biết ơn tôi chứ ? " - Anh hơi ngỡ ngàng trước cái vẻ xấu hổ của tôi ,nhưng cũng bình thản nói -
" Cứu Cái Con Khỉ Nhà Anh !!!!! Chứ Ai Là Cái Kẻ Mở Cánh Cửa đó Ra Hả ?!!!!!! - Mặt tôi vẫn chưa hết đỏ , tôi hét vào mặt hắn ta -
" ừ thì ... đúng là tôi sai , nhưng .... tôi cũng chuộc lỗi rồi còn gì , coi như ta hòa ! " - Anh mỉm cười nhìn tôi -
" Sao cũng được , tôi không quan tâm ! " - Tôi chống hai tay ngang hông , quay mặt chỗ khác , không nhìn hắn ta mà nói -
" .... Em đáng yêu thật đó ! " - Ngẫm nghĩ gì đó , anh chỉ tôi , cười dịu dàng nói -
" Gì ... gì... Gì Hả ?!!!!!!! Anh đùa tôi chắc ! " - Mới hết xong , mặt tôi đỏ lại như lần nãy nữa , quay phắc qua hét lên -
" đâu có , em dễ thương thật mà , nhất là cái mặt ấy , đáng yêu ghê ~ " - Vừa nói , anh bất giấc nhéo hai má tôi , cười cười -
" .... Anh ... anh... Không giỡn nữa ! Hứ ! " - Tôi xấu hổ lắp bắp , nhanh chóng gạt 2 tay hắn ta ra -
Làm ngơ hắn ta luôn , tôi không thèm nhìn mặt hắn ta , xấu hổ chết đi được, từ ngày ông mất đi , tôi chưa lần nào xấu hổ như vậy , lại còn đỏ mặt trước hắn ta , mà hắn ta lại là đối thủ của tôi nữa chứ , xấu hổ và nhục nhã chết đi được . Tôi tức ói máu luôn , ước gì có cái hố để tôi chui vào .đi vài bước tôi chợt nhận ra , tôi đâu biết phòng giáo viên ở chốn nơi nào đâu ? Không có ai ở đây cả , ngoài hắn ta và tôi ra .... chết tiệt mà !!!!!!!! . Ji Wook mỉm cười nhìn bóng dáng xinh đẹp ấy đi một hồi , quay chân đi , nhưng có ai đó nắm áo anh như níu lại , anh tò mò ngó đầu quay lại ,không lẽ nào .... khỏi phải nói , tôi đang níu hắn lại , ngại ngùng cúi đầu không dám ngẩn lên đối mặt sự thật , đôi mắt màu đen nháy mở to hết cỡ , nhưng vẫn dịu dàng đầy ấm áp nhìn Eun Ra .
" Có chuyện gì à ? " - Anh dịu dàng hỏi tôi -
" ừm... thật ra thì .... anh có biết... phòng giáo viên ở đâu không ? ... Làm ơn chỉ tôi .... " - Tôi xấu hổ , mặt cúi xuống quay hướng khác , lí nhí nói -
" Phòng giáo viên ? Nó nằm ở lầu một , giữa hành lang khối 10 khu chính . " - Anh đáp lại -
" Vậy sao... cảm ơn .... " - Vẫn không dám đối mặt , giọng tôi càng nhỏ đáp lại-
" Sao cơ ? " - Anh giả vờ không nghe , cúi xuống , đưa mặt hắn gần mặt tôi -
" ... Tôi cảm ơn ... hài lòng chưa ? " - Giọng tôi chuyển sang bình thường -
" Không có gì ... "
Anh đưa mặt mình gần lại hơn , cọ mũi anh vào mũi tôi . Tôi giật mình , chết lặng luôn . Nhưng cũng lấy lại ý thức . Một tay ( lại ) che nửa mặt dưới , tay còn lại tát một cái vào khuôn mặt ưa nhìn của hắn ta . Sau đó chạy mất dép ra khỏi hành lang này . Thật là lạ , cái tác này không hề đau chút nào , anh đứng đó ôm má mình , nhìn cái người đáng yêu đang xấu hổ che mặt chạy đi . đúng là dễ thương thật , ngay cả tức giận nhìn Eun Ra cũng rất đáng yêu , như một con mèo nhỏ . Quay đi , cầm giấy tờ tới văn phòng hiệu trưởng , trên đường đi , anh gặp được thằng bạn thân lâu năm của mình , là tên sát gái , đào hoa nhất trường , kể cả giáo viên cũng không tha , Kang Sang Hee . Hắn ta đang ôm bụng , khuôn mặt điển trai nhăn nhó , lom khom đi như một ông già bước ra từ phòng y tế. Thấy lạ , Ji Wook lại gần bèn hỏi .
" Sao vậy ? đừng nói " tới tháng " nha ! " - Ji Wook vui vẻ đùa -
" Cái đầu mày ấy ! Tớ bị một con nhỏ chết tiệt đấm thẳng vào bụng , ói ra máu luôn " - Sang Hee nhăn nhó đáp -
" Bị một đứa con gái đánh ? Chuyện lạ có thật ! "
" Còn cậu , sao trên mặt in 5 vết tay vậy , bị nhỏ nào tát à ? Chuyện lạ có thật ! "
" đây là dấu vết mà con mèo dễ thương , đáng yêu để lại ... "
" !!!? "
Sang Hee ngạc nhiên nhìn Ji Wook , lùi lại vài bước . Tên này có vấn đề hơn mình à ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.