Xuyên Không: Chỉ Có 1 Nhân Vật Chính Trong Truyện Này , Và Đó Là Ta!!!!
Chương 10: Quá Ưa Là Nóng Mắt !
LittleTarusCute
22/08/2016
Chương 10 :
( REEEEEEEEENNNNNNNNNNNNGGGGGGGG !!!!!!!!! )
Bị phạt đứng 2 tiếng đồng hộ muốn rung luôn hai cái chân , cộng thêm bị tụi bạn cười cho nhục mặt , xui tận mạng mà . Cuối cùng thì cũng kết thúc , ông thầy thì thấy thương mình nên cho qua . Khi ổng đi ra khỏi lớp , tôi ngồi luôn xuống , hai tay xoa đôi chân ngọc ngà . Thiên thần nhỏ hối hoảng lại gần ,cái khuôn mặt đẹp trai ấy đầy sự lo lắng . điều đó làm cô rất hạnh phúc và hãnh diện , nhưng không lâu sau lại bị dập tắt bởi những ánh mắt viên đạn từ lũ con gái trong và ngoài lớp. Mùi súng nồng nạc , khiến tôi sợ khiếp chết đi được . Rồi một cô gái lại bắt chuyện với " thiên thần nhỏ " của tôi khiến tôi rất tức ghen đi được .
" Jae Hyung , để tớ dẫn cậu đi thăm quan trường nhé " - Cô gái vui vẻ nói -
" Không để tớ ! " - Một cô gái khác -
" Cậu không xứng , để mình " - Lại thêm cô khác -
Thế là đám nữ sinh trong và ngoài lớp tới , đông như kiến ấy , bu lại xung quanh cậu ta , Jae Hyung khó xử , nhìn mà tội thằng nhỏ . Tôi đứng ngoài rìa liếc trừng muốn rách mắt nhìn đám nữ sinh kia , trong lòng đang nổi lửa ghen , đừng có hiểu lầm , ghen này là ghen vì đám nữ sinh kia dám giật mất " thiên thần đáng yêu " của tôi ,giống như một thằng con trai cướp đứa con gái khỏi bố mình ấy . Không ! Tôi nhất định không đế mất đứa con gái ... nhầm... thiên thần của tôi . đang tức thì một chiếc bóng đèn lớn hiện ra trên đầu . Một ý tưởng hoàn hảo để giàng lại cậu ta nhưng cũng không biết nó có tác dung hay không ? Nhưng cứ thử , biết đâu được !
" Ah , chóng mặt quá , hình như tớ mất máu rồi thì phải ... " - Tôi giả vờ đau đớn nói -
Quyết tâm dành lại thiên thần nhỏ , tôi soạn một vở kịch . Giả vờ lão đảo , như người vô hồn . Khuôn mặt không một chút sức sống . Cả đám hoảng loan , Jae Hyung nhìn thấy , nhanh chóng thoát khỏi đám con gái kia đến bên tôi , không ngừng lo cho tôi , ái chà ! Coi bộ tôi diễn đạt đấy chớ , phải nói là thành công rực rỡ luôn ấy ! Chứ gì thiên tài Mộc Song Nhi này có thể làm tất cả nói chi là diễn kịch ! đúng như sắp đạt , cậu ta định bế tôi xuống phòng y tế , nở nụ cười chiến thắng , tôi mở to mắt ra . Những đứa xung quanh giật mình . Thời cơ đã đến , tôi nắm chặt tay cậu ta và bỏ chạy thật nhanh .
________________________________________________
Tôi dẫn cậu ta lên sân thượng , chỗ này bị cấm nhưng sao tôi phải sợ chứ ? Tới sân thượng , không khí mát lạnh , không một bóng người ở trên này , quay qua nhìn Jae Hyung thở không ra hơi , nhìn mà thấy thương . Không chần chờ, tôi vào thẳng vấn đề chính luôn .
" Kim Jae Hyung ! Từ giờ nhóc sẽ là " cún " của chị ! "
" Dạ ?!!!! Tại sao ?!!! " - Cậu ta bất ngờ thốt lên -
" Vì tại nhóc mà chị mất 19 % máu tươi của chị , mà nói cho nhóc biết , máu chị cực hiếm lắm ấy " - Tôi chém gió -
" Còn cách nào khác không ạ ? "
" NOPE ! "
" Vậy là em sẽ làm cún cho chị hết suốt cuộc đời luôn sao ? Em không chịu đâu . " - Cậu ta lắc đầu -
" Làm cái gì mà ghê dữ vậy . đừng lo , làm đến cuối cấp thui ! "
" Vậy thì ... em đồng ý ... "
" GOOD ! đã là cún thì em phải nghe lời chị , chị ở đâu , em phải có mặt ở đó , trừ những việc cá nhân ra . OK ? "
" Dạ .... "
Tôi mỉm cười hài lòng xoa đầu cậu ta . Sau đó tôi dẫn cậu ta đi thăm quan trường , nhưng mới đi ngang qua phòng giáo viên thì tôi bị bắt phải đem đống giấy tờ cao ngất lên phòng hiệu phó . Thầy bảo coi như là hình phạt dành cho tôi . Liếc nhìn sang cậu ta . Tôi cũng bắt cậu ta đem một nửa giấy , cậu ta ngoan ngoãn gật đầu làm tròn nhiệm vụ của mình . Như con cún ấy , đáng yêu đến ngất lòng người .
_____________________________________________________
đứng trước phòng hiệu phó , tôi quên bét việc đầu tiên phải làm là gõ cửa cho lịch sự . Chưa mở được nửa cánh cửa , tôi và Jae Hyung nghe thấy tiếng rên rĩ và thở gấp của một người phụ nữ . Jae Hyung thì thấy hơi đáng sợ , nó thể hiện rõ qua cử chỉ ngần ngại của cậu ta . Tôi thì khỏi nói , tất nhiên là tò mò rồi, nhanh chóng mở cửa ra . đập vào mắt chúng tôi là cảnh tượng quá ưa là nóng .
Một đôi nam nữ là học sinh và giáo viên đang ấu yếm và làm chuyện 18 + trước mắt chúng tôi . Bệnh tôi lại phát tán , đó là bệnh nổi loan , liền lấy điện thoại ra , chụp mấy tấm . Vậy mà đôi kia vẫn không biết cái mô tê gì , cho tới khi Jae Hyung sốc tới nổi làm rơi luôn chồng giấy tờ . Bố khỉ , tôi quên mẹ nó là " cún " yêu của tôi cũng chứng kiến cảnh này . Còn gì là " thiên thần nhỏ " trong sáng và ngây thơ nữa chứ . Mặt cậu ta biến dạng , chắc lần đầu thấy . Từ màu đỏ chuyển sang trắng bệch . Giờ thì đôi kia cũng dừng lại , liếc mắt nhìn chúng tôi . Cậu ta ôm hai mặt , chạy mất dép .
" XIN Lỗi !!!!!!!!! " - Cậu ta hét vọng lại -
( Rắc !!!! )
đầu tôi nức . Trái tim tôi vỡ ra từng hạt cát , cậu ta bỏ chạy để lại tôi một mình ngơ ngác như con nai vàng . Cậu ta đã chạy khỏi tôi . Bà hiệu phó trừng mắt nhìn tôi như thể tôi phá hoại giây phút của bả . Còn cậu học sinh kia thì nheo mắt nhìn tôi . Tôi sốc , sốc đến cột độ . Con " cún yêu " của tôi , nay đã còn đâu . Tên học sinh kia lên tiếng phá hỏng dòng suy nghĩ của tôi .
" Không phải là Choi Eun Ra sao ? Cô muốn gì ở tôi đây ? " - Hắn ta kiêu ngạo nói -
Mẹ Kiếp !!!!! Muốn gì ở mày ? Tao muốn rạch mặt mày ra làm hai !!!!!!!! Khốn Khiếp !!!!! Dám làm chuyện 18+ trước mắt thiên thần bé bỏng trong sáng của tôi . Các người chán sống rồi hay sao vậy ? Hai tay nắm chặt thành nắm đấm . Hiện tại tôi đang tức điên lên . Máu gần như tới não . Mà mụ đàn bà kia còn dám thêm dầu vào lửa nữa chứ !!!!!
" Mày không biết gõ cửa hả con kia ? Con nhỏ xấu xí nghèo nàn như mày đang mà gì ở đây ? " - ả ta hất mặt , chảnh chỏe với tôi -
Tôi chính thức điên lên ! Máu tới não rồi đấy ! Bây giờ tôi chỉ muốn giết người , giết 2 người kia , nếu trên đời này không cấm giết người thì tôi đã chặt 2 người đó ra từng khúc lâu rùi . Chính bà muốn đấy nhé ! đứng trách sao tôi độc ác mà trách bà sao gan và ngu ngốc đến cỡ này . Tôi bước vào nhẹ nhàng đóng cửa . Một đám mây tích điện xuất hiện trên đầu tôi . Lặng lẽ tới chỗ 2 người đó . Giơ nắm đấm lên và rồi ....
( Bốp !!!!!!!! )
Tất cả sự tức giận của tôi đã kiềm chế dồn hết vào nắm đấm . Tôi đánh mạnh không thương tiếc vào bụng cậu học sinh kia , chỉ nhìn mặt và các ăn nói của cậu ta cũng đủ biết cậu ta là tên " Hoàn Tử Hư Hỏng " do chính nữ chính kia đặt trong truyện kia , nam chính Jun kia , tôi thề , tôi sẽ loại bỏ thằng này ra đầu tiên . Cậu ta văng ra , máu từ miệng phun ra , ngã xuống , ôm bụng . Bà hiệu phó khinh hãi nhìn tôi , nhưng , chưa thấy quan tài chưa đổ lệ , bà ta vẫn hiên ngang chửa tôi .
" Con nhỏ đáng chết kia ? Sao mày dám ? Tao sẽ đuổi học mày !!! "
Lạnh lùng nhìn bà ta , tôi lấy trong túi bảo bối . Chuyển sang chế độ cây dao găm . Chỉa thẳng vào cô bả . Bà ta sợ hãi , người run lên . Mặt tái nét không một gọi máu . Tôi đưa mặt lại gần bà ta , miệng gần lại tai bả .
" ăn nói cho cẩn thận đấy bà già ! Bà mới là cái người đáng chết , đã già rồi mà còn làm chuyện này trước mặt " cún yêu " của tôi nữa chứ , tôi sẽ đuổi việc bà nhân danh pháp luật và Tổng Chỉ Huy lực lượng cảnh sát ngầm P.U " - Tôi lạnh lùng nói -
Vừa dứt lời ,tôi nắm tóc bà ta , dùng cây dao găm cắt một đường tóc bả . Lanh lùng thả tóc trước mặt bà ta . Trừng mắt sang nhìn hắn , tôi nắm chặt cổ áo hắn . Hùng hồ nói .
" Tôi nói cho mà biết , Choi Eun Ra đã mất , sự nhục nhã của anh đã đem làm cho con bé , tôi nhất định sẽ trả đủ lãi lẫn vốn , anh sẽ là người tôi loại bỏ đầu tiến ! "
Nói xong , tôi thả ra . Quay lưng đi ra khỏi văn phòng , không quên giơ chiếc điện thoại đã chụp hình cảnh tượng hồi nãy .
" Hiệu phó Trường Star ạ . Bà chết chắc , không còn đường lui đâu . "
Ra khỏi căn phòng ấy , vừa đúng lúc , tiếng chuông reo lên , báo hiệu đã đến giờ vô học tiếp.
( RENGGGGGGGGGGGGGG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! )
Trong căn phòng ấy , nam chính Jun vẫn ngỡ ngàng với câu nói của tôi . Bất giác trên nở một nụ cười .
" Thú vị đấy . "
( REEEEEEEEENNNNNNNNNNNNGGGGGGGG !!!!!!!!! )
Bị phạt đứng 2 tiếng đồng hộ muốn rung luôn hai cái chân , cộng thêm bị tụi bạn cười cho nhục mặt , xui tận mạng mà . Cuối cùng thì cũng kết thúc , ông thầy thì thấy thương mình nên cho qua . Khi ổng đi ra khỏi lớp , tôi ngồi luôn xuống , hai tay xoa đôi chân ngọc ngà . Thiên thần nhỏ hối hoảng lại gần ,cái khuôn mặt đẹp trai ấy đầy sự lo lắng . điều đó làm cô rất hạnh phúc và hãnh diện , nhưng không lâu sau lại bị dập tắt bởi những ánh mắt viên đạn từ lũ con gái trong và ngoài lớp. Mùi súng nồng nạc , khiến tôi sợ khiếp chết đi được . Rồi một cô gái lại bắt chuyện với " thiên thần nhỏ " của tôi khiến tôi rất tức ghen đi được .
" Jae Hyung , để tớ dẫn cậu đi thăm quan trường nhé " - Cô gái vui vẻ nói -
" Không để tớ ! " - Một cô gái khác -
" Cậu không xứng , để mình " - Lại thêm cô khác -
Thế là đám nữ sinh trong và ngoài lớp tới , đông như kiến ấy , bu lại xung quanh cậu ta , Jae Hyung khó xử , nhìn mà tội thằng nhỏ . Tôi đứng ngoài rìa liếc trừng muốn rách mắt nhìn đám nữ sinh kia , trong lòng đang nổi lửa ghen , đừng có hiểu lầm , ghen này là ghen vì đám nữ sinh kia dám giật mất " thiên thần đáng yêu " của tôi ,giống như một thằng con trai cướp đứa con gái khỏi bố mình ấy . Không ! Tôi nhất định không đế mất đứa con gái ... nhầm... thiên thần của tôi . đang tức thì một chiếc bóng đèn lớn hiện ra trên đầu . Một ý tưởng hoàn hảo để giàng lại cậu ta nhưng cũng không biết nó có tác dung hay không ? Nhưng cứ thử , biết đâu được !
" Ah , chóng mặt quá , hình như tớ mất máu rồi thì phải ... " - Tôi giả vờ đau đớn nói -
Quyết tâm dành lại thiên thần nhỏ , tôi soạn một vở kịch . Giả vờ lão đảo , như người vô hồn . Khuôn mặt không một chút sức sống . Cả đám hoảng loan , Jae Hyung nhìn thấy , nhanh chóng thoát khỏi đám con gái kia đến bên tôi , không ngừng lo cho tôi , ái chà ! Coi bộ tôi diễn đạt đấy chớ , phải nói là thành công rực rỡ luôn ấy ! Chứ gì thiên tài Mộc Song Nhi này có thể làm tất cả nói chi là diễn kịch ! đúng như sắp đạt , cậu ta định bế tôi xuống phòng y tế , nở nụ cười chiến thắng , tôi mở to mắt ra . Những đứa xung quanh giật mình . Thời cơ đã đến , tôi nắm chặt tay cậu ta và bỏ chạy thật nhanh .
________________________________________________
Tôi dẫn cậu ta lên sân thượng , chỗ này bị cấm nhưng sao tôi phải sợ chứ ? Tới sân thượng , không khí mát lạnh , không một bóng người ở trên này , quay qua nhìn Jae Hyung thở không ra hơi , nhìn mà thấy thương . Không chần chờ, tôi vào thẳng vấn đề chính luôn .
" Kim Jae Hyung ! Từ giờ nhóc sẽ là " cún " của chị ! "
" Dạ ?!!!! Tại sao ?!!! " - Cậu ta bất ngờ thốt lên -
" Vì tại nhóc mà chị mất 19 % máu tươi của chị , mà nói cho nhóc biết , máu chị cực hiếm lắm ấy " - Tôi chém gió -
" Còn cách nào khác không ạ ? "
" NOPE ! "
" Vậy là em sẽ làm cún cho chị hết suốt cuộc đời luôn sao ? Em không chịu đâu . " - Cậu ta lắc đầu -
" Làm cái gì mà ghê dữ vậy . đừng lo , làm đến cuối cấp thui ! "
" Vậy thì ... em đồng ý ... "
" GOOD ! đã là cún thì em phải nghe lời chị , chị ở đâu , em phải có mặt ở đó , trừ những việc cá nhân ra . OK ? "
" Dạ .... "
Tôi mỉm cười hài lòng xoa đầu cậu ta . Sau đó tôi dẫn cậu ta đi thăm quan trường , nhưng mới đi ngang qua phòng giáo viên thì tôi bị bắt phải đem đống giấy tờ cao ngất lên phòng hiệu phó . Thầy bảo coi như là hình phạt dành cho tôi . Liếc nhìn sang cậu ta . Tôi cũng bắt cậu ta đem một nửa giấy , cậu ta ngoan ngoãn gật đầu làm tròn nhiệm vụ của mình . Như con cún ấy , đáng yêu đến ngất lòng người .
_____________________________________________________
đứng trước phòng hiệu phó , tôi quên bét việc đầu tiên phải làm là gõ cửa cho lịch sự . Chưa mở được nửa cánh cửa , tôi và Jae Hyung nghe thấy tiếng rên rĩ và thở gấp của một người phụ nữ . Jae Hyung thì thấy hơi đáng sợ , nó thể hiện rõ qua cử chỉ ngần ngại của cậu ta . Tôi thì khỏi nói , tất nhiên là tò mò rồi, nhanh chóng mở cửa ra . đập vào mắt chúng tôi là cảnh tượng quá ưa là nóng .
Một đôi nam nữ là học sinh và giáo viên đang ấu yếm và làm chuyện 18 + trước mắt chúng tôi . Bệnh tôi lại phát tán , đó là bệnh nổi loan , liền lấy điện thoại ra , chụp mấy tấm . Vậy mà đôi kia vẫn không biết cái mô tê gì , cho tới khi Jae Hyung sốc tới nổi làm rơi luôn chồng giấy tờ . Bố khỉ , tôi quên mẹ nó là " cún " yêu của tôi cũng chứng kiến cảnh này . Còn gì là " thiên thần nhỏ " trong sáng và ngây thơ nữa chứ . Mặt cậu ta biến dạng , chắc lần đầu thấy . Từ màu đỏ chuyển sang trắng bệch . Giờ thì đôi kia cũng dừng lại , liếc mắt nhìn chúng tôi . Cậu ta ôm hai mặt , chạy mất dép .
" XIN Lỗi !!!!!!!!! " - Cậu ta hét vọng lại -
( Rắc !!!! )
đầu tôi nức . Trái tim tôi vỡ ra từng hạt cát , cậu ta bỏ chạy để lại tôi một mình ngơ ngác như con nai vàng . Cậu ta đã chạy khỏi tôi . Bà hiệu phó trừng mắt nhìn tôi như thể tôi phá hoại giây phút của bả . Còn cậu học sinh kia thì nheo mắt nhìn tôi . Tôi sốc , sốc đến cột độ . Con " cún yêu " của tôi , nay đã còn đâu . Tên học sinh kia lên tiếng phá hỏng dòng suy nghĩ của tôi .
" Không phải là Choi Eun Ra sao ? Cô muốn gì ở tôi đây ? " - Hắn ta kiêu ngạo nói -
Mẹ Kiếp !!!!! Muốn gì ở mày ? Tao muốn rạch mặt mày ra làm hai !!!!!!!! Khốn Khiếp !!!!! Dám làm chuyện 18+ trước mắt thiên thần bé bỏng trong sáng của tôi . Các người chán sống rồi hay sao vậy ? Hai tay nắm chặt thành nắm đấm . Hiện tại tôi đang tức điên lên . Máu gần như tới não . Mà mụ đàn bà kia còn dám thêm dầu vào lửa nữa chứ !!!!!
" Mày không biết gõ cửa hả con kia ? Con nhỏ xấu xí nghèo nàn như mày đang mà gì ở đây ? " - ả ta hất mặt , chảnh chỏe với tôi -
Tôi chính thức điên lên ! Máu tới não rồi đấy ! Bây giờ tôi chỉ muốn giết người , giết 2 người kia , nếu trên đời này không cấm giết người thì tôi đã chặt 2 người đó ra từng khúc lâu rùi . Chính bà muốn đấy nhé ! đứng trách sao tôi độc ác mà trách bà sao gan và ngu ngốc đến cỡ này . Tôi bước vào nhẹ nhàng đóng cửa . Một đám mây tích điện xuất hiện trên đầu tôi . Lặng lẽ tới chỗ 2 người đó . Giơ nắm đấm lên và rồi ....
( Bốp !!!!!!!! )
Tất cả sự tức giận của tôi đã kiềm chế dồn hết vào nắm đấm . Tôi đánh mạnh không thương tiếc vào bụng cậu học sinh kia , chỉ nhìn mặt và các ăn nói của cậu ta cũng đủ biết cậu ta là tên " Hoàn Tử Hư Hỏng " do chính nữ chính kia đặt trong truyện kia , nam chính Jun kia , tôi thề , tôi sẽ loại bỏ thằng này ra đầu tiên . Cậu ta văng ra , máu từ miệng phun ra , ngã xuống , ôm bụng . Bà hiệu phó khinh hãi nhìn tôi , nhưng , chưa thấy quan tài chưa đổ lệ , bà ta vẫn hiên ngang chửa tôi .
" Con nhỏ đáng chết kia ? Sao mày dám ? Tao sẽ đuổi học mày !!! "
Lạnh lùng nhìn bà ta , tôi lấy trong túi bảo bối . Chuyển sang chế độ cây dao găm . Chỉa thẳng vào cô bả . Bà ta sợ hãi , người run lên . Mặt tái nét không một gọi máu . Tôi đưa mặt lại gần bà ta , miệng gần lại tai bả .
" ăn nói cho cẩn thận đấy bà già ! Bà mới là cái người đáng chết , đã già rồi mà còn làm chuyện này trước mặt " cún yêu " của tôi nữa chứ , tôi sẽ đuổi việc bà nhân danh pháp luật và Tổng Chỉ Huy lực lượng cảnh sát ngầm P.U " - Tôi lạnh lùng nói -
Vừa dứt lời ,tôi nắm tóc bà ta , dùng cây dao găm cắt một đường tóc bả . Lanh lùng thả tóc trước mặt bà ta . Trừng mắt sang nhìn hắn , tôi nắm chặt cổ áo hắn . Hùng hồ nói .
" Tôi nói cho mà biết , Choi Eun Ra đã mất , sự nhục nhã của anh đã đem làm cho con bé , tôi nhất định sẽ trả đủ lãi lẫn vốn , anh sẽ là người tôi loại bỏ đầu tiến ! "
Nói xong , tôi thả ra . Quay lưng đi ra khỏi văn phòng , không quên giơ chiếc điện thoại đã chụp hình cảnh tượng hồi nãy .
" Hiệu phó Trường Star ạ . Bà chết chắc , không còn đường lui đâu . "
Ra khỏi căn phòng ấy , vừa đúng lúc , tiếng chuông reo lên , báo hiệu đã đến giờ vô học tiếp.
( RENGGGGGGGGGGGGGG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! )
Trong căn phòng ấy , nam chính Jun vẫn ngỡ ngàng với câu nói của tôi . Bất giác trên nở một nụ cười .
" Thú vị đấy . "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.