Xuyên Không Dị Giới Vô Thượng Hệ Thống
Chương 36: Ma Thần Tông Thập Ngũ Điện Điện Chủ
thuyenhyun
11/09/2019
-“Ha ha, ta đã đợi ngày này từ lâu, Đoan Mộc gia tộc các ngươi cuối cùng cũng sắp chấm dứt”, Hắc Vũ giọng nói vẫn vang lên.
-“Chúc mừng ngươi sắp nắm được Lạc Ảnh Dong binh đoàn….”.
Trong không trung lúc này một khoảng đen xuất hiện một hắc y nhân toàn thân y phục đen trùm kín, quanh người quấn hai thanh trọng xích từ từ bước ra lơ lửng ngồi xếp bằng trên không.
-“Huyết Tử Ưng Liệt, thập ngũ điện chủ của Ma Thần Tông”, dưới mật thất lúc này Lục Vô Thiên qua khe hở nhìn thấy khung cảnh trước mắt lẩm bẩm nói.
Thiên Hạo và Đoan Mộc Bạch ở bên nghe Lục Vô Thiên nói ra thân phận của hắc y nhân mới tới kia liền kinh ngạc, nhất là Đoan Mộc Bạch lúc này đầu óc càng thêm choáng váng.
-“Thập ngũ điện chủ giá lâm, thật làm ta thấy vinh hạnh”, thanh âm Hắc Vũ vang lên.
-“Hắc Vũ, ngươi không quên lời hứa với ta chứ”, Ưng Liệt lên tiếng.
-“Xin thập ngũ điện chủ yên tâm, lời Hắc Vũ ta đã hứa sẽ tuyệt đối không quên”.
-“Tốt, không uổng công bổn điện chủ giúp ngươi giải quyết tên Đoan Mộc Khang này”, Ưng Liệt nói.
-“Nhưng thưa điện chủ, tên Đoan Mộc Khang này quả thật cứng đầu, dù ta đã hỏi nhiều lần nhưng hắn vẫn nhất quyết không nói ra tung tích của hậu nhân Vương gia”, Hắc Vũ một bên nói.
-“Khốn khiếp, năm năm trước trong trận truy quét đó đã để xổng được mối hậu hoạn nghiêm trọng, còn có Huyết Liên Châu cũng bị thất lạc mất”, Ưng Liệt hừ nhẹ nói.
-“Hắc Vũ, việc lần này liên quan rất lớn tới Tông chủ, ngươi hãy liệu sự mà làm, đây là đan dược có thể kiềm hãm lại độc tính của Cổ trùng độc ma công, không thể để tên Đoan Mộc Khang này chết trước khi hỏi được thứ mà ta muốn”, Ứng Liệt ném vào trong tay Hắc Vũ một lọ đan dược rồi nói.
-“Thập ngũ điện chủ yên tâm, Hắc Vũ ta thề trung thành với Tông chủ, trung thành với Ma Thần Tông bất diệt”, Hắc Vũ ôm tay cung kính đáp.
-“Được, được đây là lệnh bài phó điện chủ Thập ngũ điện, từ nay địa vị của ngươi ở thập ngũ phân điện sẽ chỉ đứng sau ta”, Ưng Liệt ném về phía Hắc Vũ một cái lệnh bài rồi từ từ biến mất .
-“Hừ, phó điện chủ thập ngũ phân điện, khi ta có được bí mật của tên Đoan Mộc Khang rồi thì còn cần gì cái danh phó điện chủ này chứ”, cầm lệnh bài trong tay Hắc Vũ âm hiểm nói.
Lúc này bên ngoài tiếng bước chân dồn dập, một tên thuộc hạ tiến về phía Hắc Vũ nói:
-“Phó đoàn trưởng không xong rồi, người của ta ở Cổ Vân Trấn báo về không tìm thấy Hắc Ưu thiếu gia đâu cả”.
-“Cái gì, không tìm thấy , vậy bọn hắn có thấy tên tiểu tử Đoan Mộc Bạch kia không?”, Hắc Vũ liền hỏi.
-“Bọn hắn báo về cũng không thấy nhị công tử Đoan Mộc Bạch đâu cả, nhưng ở bìa rừng cách Cổ Vân Trấn một trăm dặm phát hiện vết tích đánh nhau dữ dội, còn có xác của một tên thuộc hạ đi theo Hắc Ưu công tử nữa ạ”, Tên thuộc hạ nhanh chóng báo lại.
-“Xác chết…..Hừ tên Đoan Mộc Bạch này là phế vật không thể nào tu luyện được thì làm sao có thể trốn thoát được Ưu nhi, không lẽ bên cạnh hắn có cao thủ à”, Hắc Vũ trong đầu ngĩ thầm.
-“Ngươi lui xuống đi, căn dạn bọn chúng bằng mọi cách phải tìm được Đoan Mộc Bạch và Hắc Ưu cho ta”.
-“Vâng thưa phó đoàn trưởng”, tên thuộc hạ nhanh chóng nhận lệnh rời đi.
-“Đoan Mộc Bạch ơi là Đoan Mộc Bạch, đối với ta ngươi có chạy đằng trời cũng không thoát được…..Ha ha”.
Hắc Vũ cao hứng cười to, sau đó hướng cửa phía trước đi thẳng, bọn thuộc hạ canh gác bên ngoài nhanh chóng rời đi.
Đám người Thiên Hạo, Đoan Mộc Bạch và Lục Vô Thiên lúc này mới từ dưới mật thất mà đi lên.
-“Không ngờ tên Hắc Vũ này lại liên quan đến Ma Thần Tông kia”, Lục Vô Thiên âm trầm nói.
-“Lục gia gia, cái tên điện chủ kia lợi hại lắm sao, ta thấy hắn có vẻ rất quỷ dị”, Thiên Hạo ở bên hiếu kì hỏi.
-“Dưới trướng Tông chủ Ma Thần Tông có thập ngũ vị điện chủ, Huyết Tử Ưng Liệt là Thập ngũ điện chủ, tu vi yếu nhất so với mười bốn người còn lại”, Lục Vô Thiên lắc đầu nói ra.
-“Lục gia gia, hắn như vậy mà còn yếu hơn mười bốn tên điện chủ còn lại sao”, Thiên hạo thắc mắc hỏi.
-“Các ngươi đừng xem thường Ma Thần Tông, tuy trăm năm trước bị các thế lực khác vây công nhưng vẫn không cách nào đem Ma Thần Tông chặt đứt được”, Lục Vô Thiên nói tiếp.
-“Tiểu tử, giờ thì ngươi đã biết vì sao cha ngươi lại trúng Cổ trùng độc ma công rồi chứ”, Lục Vô Thiên nhìn về Đoan Mộc Bạch nói.
-“Vâng, có lẽ cha ta có bí mật nào đó liên quan đến Ma Thần Tông…….nhưng Lục gia gia, người có thể cứu cha ta trước được không”. Đôan Mộc Bạch nhìn Lục Vô Thiên đáp.
-“Khục khục….Thiên Hạo tiểu tử, ngươi còn không chuẩn bị a”, Lục Vô Thiên vô giục Thiên Hạo.
……………..Phân……..Cách……….
Trong trạch viện lúc này, ba người Tú Vi, Tiểu ngọc và Hưng Quân đi đi lại lại, thỉnh thoảng còn nhìn ra bên ngoài trông ngóng thứ gì đó.
-“Hưng Quân, ngươi làm ta và Tiểu Ngọc chóng hết cả mặt rồi đây nè”, Tú Vi đang chơi cùng Tiểu Ngọc lên tiếng.
-“Ta đang lo lắng cho đám người thiếu gia, bọn họ đi Đoan Mộc phủ lâu vậy rồi mà vẫn chưa thấy quay về”, Hưng Quân liền đáp.
-“Ngươi yên tâm, có Lục gia gia đi theo thì có chuyện gì cơ chứ, với lại Đoan Mộc phủ là nhà của tên Tiểu Bạch kia mà, sao có nguy hiểm được chứ”.
-“Nhưng hiện nay ở Ngân Thành đều do người của phó đoàn trưởng Hắc Vũ nắm giữ, cho dù Đoan Mộc Phủ là nhà của Đoan Mộc Bạch thiếu gia nhưng cũng không phải là nơi an toàn lúc này”, Hưng Quân đáp.
Nghe thấy lời Hưng Quân nói Tú Vi liền cho là hợp tình hợp lý, hiện nay tất cả mọi việc ở Ngân Thành đều đã bị một tay Hắc Vũ chi phối, cho dù là Đoan Mộc phủ lúc này cũng chưa chắc là nơi an toàn.
-“Đại ca ca rất lợi hại, đại ca ca sẽ nhanh chóng trở về”.
Tiểu Ngọc một bên kéo tay Hưng Quân cười nói.
Trải qua sự việc ở “Đệ Nhất lâu” vừa rồi, đối với nhận thức của nha đầu Tiểu Ngọc về Thiên Hạo đại ca ca này là người lợi hại nhất.
-“Tiểu Ngọc, sau này phải gọi là thiếu gia, không được gọi là đại ca ca hiểu chưa”, Hưng Quân bên cạnh xoa xoa đầu Tiểu Ngọc nói.
-“Không!, muội muốn gọi đại ca ca hơn cơ”, Tiểu Ngọc chu môi phản đối, sau đó lại chạy về phía Tú Vi mách lại.
-“Tú Vi tỷ tỷ, ca ca bắt nạt ta”…..
…………………………………..
-“Lục gia gia, không biết thân thể này của đoàn trưởng có thể chịu nổi đầu hỏa diễm của ta không a”, Thiên Hạo một bên hỏi.
-“Ngươi xuất hỏa diễm, ta một bên vận khí đưa vào, hy vọng tên này mạng lớn có thể qua được”, Lục Vô Thiên một bên đáp.
-“Lục gia gia, Thiên Hạo đại ca, hai người không nên không chắc chắn vậy a, đây là cha của ta đó”, Đoan Mộc Bạch ở bên khóc dở ý kiến.
-“Tiểu Bạch, đành liều thôi, ta cũng là lần đầu làm cách này, hy vọng cha ngươi mạng lớn qua khỏi”, Lục Vô Thiên thở dài nói.
-“Đoan Mộc Khang đoàn trưởng, nếu người có chuyện gì xảy ra thì hãy đi tìm Lục gia gia mà đòi nợ, tiểu tử Thiên hạo hoàn toàn không biết gì”, Thiên Hạo một bên nhắm mắt lẩm bẩm.
-“Thiên Hạo tiểu tử ngươi ở đó lẩm bẩm gì thế mau tới đây giải Cổ trùng độc cho hắn thôi”.
Cả ba người nhanh chóng liền đưa Đoan Mộc Khang đi xuống mật thất phía dưới.
-“Chúc mừng ngươi sắp nắm được Lạc Ảnh Dong binh đoàn….”.
Trong không trung lúc này một khoảng đen xuất hiện một hắc y nhân toàn thân y phục đen trùm kín, quanh người quấn hai thanh trọng xích từ từ bước ra lơ lửng ngồi xếp bằng trên không.
-“Huyết Tử Ưng Liệt, thập ngũ điện chủ của Ma Thần Tông”, dưới mật thất lúc này Lục Vô Thiên qua khe hở nhìn thấy khung cảnh trước mắt lẩm bẩm nói.
Thiên Hạo và Đoan Mộc Bạch ở bên nghe Lục Vô Thiên nói ra thân phận của hắc y nhân mới tới kia liền kinh ngạc, nhất là Đoan Mộc Bạch lúc này đầu óc càng thêm choáng váng.
-“Thập ngũ điện chủ giá lâm, thật làm ta thấy vinh hạnh”, thanh âm Hắc Vũ vang lên.
-“Hắc Vũ, ngươi không quên lời hứa với ta chứ”, Ưng Liệt lên tiếng.
-“Xin thập ngũ điện chủ yên tâm, lời Hắc Vũ ta đã hứa sẽ tuyệt đối không quên”.
-“Tốt, không uổng công bổn điện chủ giúp ngươi giải quyết tên Đoan Mộc Khang này”, Ưng Liệt nói.
-“Nhưng thưa điện chủ, tên Đoan Mộc Khang này quả thật cứng đầu, dù ta đã hỏi nhiều lần nhưng hắn vẫn nhất quyết không nói ra tung tích của hậu nhân Vương gia”, Hắc Vũ một bên nói.
-“Khốn khiếp, năm năm trước trong trận truy quét đó đã để xổng được mối hậu hoạn nghiêm trọng, còn có Huyết Liên Châu cũng bị thất lạc mất”, Ưng Liệt hừ nhẹ nói.
-“Hắc Vũ, việc lần này liên quan rất lớn tới Tông chủ, ngươi hãy liệu sự mà làm, đây là đan dược có thể kiềm hãm lại độc tính của Cổ trùng độc ma công, không thể để tên Đoan Mộc Khang này chết trước khi hỏi được thứ mà ta muốn”, Ứng Liệt ném vào trong tay Hắc Vũ một lọ đan dược rồi nói.
-“Thập ngũ điện chủ yên tâm, Hắc Vũ ta thề trung thành với Tông chủ, trung thành với Ma Thần Tông bất diệt”, Hắc Vũ ôm tay cung kính đáp.
-“Được, được đây là lệnh bài phó điện chủ Thập ngũ điện, từ nay địa vị của ngươi ở thập ngũ phân điện sẽ chỉ đứng sau ta”, Ưng Liệt ném về phía Hắc Vũ một cái lệnh bài rồi từ từ biến mất .
-“Hừ, phó điện chủ thập ngũ phân điện, khi ta có được bí mật của tên Đoan Mộc Khang rồi thì còn cần gì cái danh phó điện chủ này chứ”, cầm lệnh bài trong tay Hắc Vũ âm hiểm nói.
Lúc này bên ngoài tiếng bước chân dồn dập, một tên thuộc hạ tiến về phía Hắc Vũ nói:
-“Phó đoàn trưởng không xong rồi, người của ta ở Cổ Vân Trấn báo về không tìm thấy Hắc Ưu thiếu gia đâu cả”.
-“Cái gì, không tìm thấy , vậy bọn hắn có thấy tên tiểu tử Đoan Mộc Bạch kia không?”, Hắc Vũ liền hỏi.
-“Bọn hắn báo về cũng không thấy nhị công tử Đoan Mộc Bạch đâu cả, nhưng ở bìa rừng cách Cổ Vân Trấn một trăm dặm phát hiện vết tích đánh nhau dữ dội, còn có xác của một tên thuộc hạ đi theo Hắc Ưu công tử nữa ạ”, Tên thuộc hạ nhanh chóng báo lại.
-“Xác chết…..Hừ tên Đoan Mộc Bạch này là phế vật không thể nào tu luyện được thì làm sao có thể trốn thoát được Ưu nhi, không lẽ bên cạnh hắn có cao thủ à”, Hắc Vũ trong đầu ngĩ thầm.
-“Ngươi lui xuống đi, căn dạn bọn chúng bằng mọi cách phải tìm được Đoan Mộc Bạch và Hắc Ưu cho ta”.
-“Vâng thưa phó đoàn trưởng”, tên thuộc hạ nhanh chóng nhận lệnh rời đi.
-“Đoan Mộc Bạch ơi là Đoan Mộc Bạch, đối với ta ngươi có chạy đằng trời cũng không thoát được…..Ha ha”.
Hắc Vũ cao hứng cười to, sau đó hướng cửa phía trước đi thẳng, bọn thuộc hạ canh gác bên ngoài nhanh chóng rời đi.
Đám người Thiên Hạo, Đoan Mộc Bạch và Lục Vô Thiên lúc này mới từ dưới mật thất mà đi lên.
-“Không ngờ tên Hắc Vũ này lại liên quan đến Ma Thần Tông kia”, Lục Vô Thiên âm trầm nói.
-“Lục gia gia, cái tên điện chủ kia lợi hại lắm sao, ta thấy hắn có vẻ rất quỷ dị”, Thiên Hạo ở bên hiếu kì hỏi.
-“Dưới trướng Tông chủ Ma Thần Tông có thập ngũ vị điện chủ, Huyết Tử Ưng Liệt là Thập ngũ điện chủ, tu vi yếu nhất so với mười bốn người còn lại”, Lục Vô Thiên lắc đầu nói ra.
-“Lục gia gia, hắn như vậy mà còn yếu hơn mười bốn tên điện chủ còn lại sao”, Thiên hạo thắc mắc hỏi.
-“Các ngươi đừng xem thường Ma Thần Tông, tuy trăm năm trước bị các thế lực khác vây công nhưng vẫn không cách nào đem Ma Thần Tông chặt đứt được”, Lục Vô Thiên nói tiếp.
-“Tiểu tử, giờ thì ngươi đã biết vì sao cha ngươi lại trúng Cổ trùng độc ma công rồi chứ”, Lục Vô Thiên nhìn về Đoan Mộc Bạch nói.
-“Vâng, có lẽ cha ta có bí mật nào đó liên quan đến Ma Thần Tông…….nhưng Lục gia gia, người có thể cứu cha ta trước được không”. Đôan Mộc Bạch nhìn Lục Vô Thiên đáp.
-“Khục khục….Thiên Hạo tiểu tử, ngươi còn không chuẩn bị a”, Lục Vô Thiên vô giục Thiên Hạo.
……………..Phân……..Cách……….
Trong trạch viện lúc này, ba người Tú Vi, Tiểu ngọc và Hưng Quân đi đi lại lại, thỉnh thoảng còn nhìn ra bên ngoài trông ngóng thứ gì đó.
-“Hưng Quân, ngươi làm ta và Tiểu Ngọc chóng hết cả mặt rồi đây nè”, Tú Vi đang chơi cùng Tiểu Ngọc lên tiếng.
-“Ta đang lo lắng cho đám người thiếu gia, bọn họ đi Đoan Mộc phủ lâu vậy rồi mà vẫn chưa thấy quay về”, Hưng Quân liền đáp.
-“Ngươi yên tâm, có Lục gia gia đi theo thì có chuyện gì cơ chứ, với lại Đoan Mộc phủ là nhà của tên Tiểu Bạch kia mà, sao có nguy hiểm được chứ”.
-“Nhưng hiện nay ở Ngân Thành đều do người của phó đoàn trưởng Hắc Vũ nắm giữ, cho dù Đoan Mộc Phủ là nhà của Đoan Mộc Bạch thiếu gia nhưng cũng không phải là nơi an toàn lúc này”, Hưng Quân đáp.
Nghe thấy lời Hưng Quân nói Tú Vi liền cho là hợp tình hợp lý, hiện nay tất cả mọi việc ở Ngân Thành đều đã bị một tay Hắc Vũ chi phối, cho dù là Đoan Mộc phủ lúc này cũng chưa chắc là nơi an toàn.
-“Đại ca ca rất lợi hại, đại ca ca sẽ nhanh chóng trở về”.
Tiểu Ngọc một bên kéo tay Hưng Quân cười nói.
Trải qua sự việc ở “Đệ Nhất lâu” vừa rồi, đối với nhận thức của nha đầu Tiểu Ngọc về Thiên Hạo đại ca ca này là người lợi hại nhất.
-“Tiểu Ngọc, sau này phải gọi là thiếu gia, không được gọi là đại ca ca hiểu chưa”, Hưng Quân bên cạnh xoa xoa đầu Tiểu Ngọc nói.
-“Không!, muội muốn gọi đại ca ca hơn cơ”, Tiểu Ngọc chu môi phản đối, sau đó lại chạy về phía Tú Vi mách lại.
-“Tú Vi tỷ tỷ, ca ca bắt nạt ta”…..
…………………………………..
-“Lục gia gia, không biết thân thể này của đoàn trưởng có thể chịu nổi đầu hỏa diễm của ta không a”, Thiên Hạo một bên hỏi.
-“Ngươi xuất hỏa diễm, ta một bên vận khí đưa vào, hy vọng tên này mạng lớn có thể qua được”, Lục Vô Thiên một bên đáp.
-“Lục gia gia, Thiên Hạo đại ca, hai người không nên không chắc chắn vậy a, đây là cha của ta đó”, Đoan Mộc Bạch ở bên khóc dở ý kiến.
-“Tiểu Bạch, đành liều thôi, ta cũng là lần đầu làm cách này, hy vọng cha ngươi mạng lớn qua khỏi”, Lục Vô Thiên thở dài nói.
-“Đoan Mộc Khang đoàn trưởng, nếu người có chuyện gì xảy ra thì hãy đi tìm Lục gia gia mà đòi nợ, tiểu tử Thiên hạo hoàn toàn không biết gì”, Thiên Hạo một bên nhắm mắt lẩm bẩm.
-“Thiên Hạo tiểu tử ngươi ở đó lẩm bẩm gì thế mau tới đây giải Cổ trùng độc cho hắn thôi”.
Cả ba người nhanh chóng liền đưa Đoan Mộc Khang đi xuống mật thất phía dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.