Xuyên Không Mẹ Chồng Nàng Dâu Tổng Nghệ Đối Chiếu Tổ
Chương 47:
Cảnh Trản
19/11/2024
Hạ Lam, trước đó liên tục đứng trên bảng hot search, đã chặn mất đường của không ít người trong giới. Nay, khi gặp sóng gió, mọi người như được dịp xúm lại đẩy nàng xuống hố. Ai nấy đều tranh thủ giẫm lên một chân, hả hê vì thấy nàng rơi vào khốn cảnh.
Chẳng mấy chốc, các tin tức mang nội dung tiêu cực như *#Thần tiên bà bà nhân thiết sụp đổ#*, *#Hạ Lam có khả năng rời khỏi giới giải trí#* nhanh chóng leo lên top hot search.
Trước khi chương trình được phát sóng, Tạ Dao và Hạ Lam vẫn là cặp mẹ chồng nàng dâu được ca tụng như "thần tiên". Nhưng chỉ trong vài giờ ngắn ngủi sau khi chương trình lên sóng, hai người họ từ "thần tiên mẹ chồng nàng dâu" đã trở thành mục tiêu của mọi lời chỉ trích và thóa mạ.
Tại Giang gia.
“Vẫn là mẹ có cách, lần này ta muốn xem Hạ Lam còn có thể xoay người như thế nào!” Diệp Linh vừa lướt điện thoại, vừa nhìn cảnh Weibo của Hạ Lam bị cư dân mạng công kích không ngừng, khóe môi nhếch lên đầy thỏa mãn. Từng đợt oán khí và ấm ức dồn nén trong khoảng thời gian qua dường như theo đó mà tan biến, khiến nàng cảm thấy cả người nhẹ nhõm, sảng khoái hơn bao giờ hết.
“Xoay người? Nàng có muốn cũng phải xem ta có cho nàng cơ hội hay không.” Tô Mạn Thanh khẽ nhấp một ngụm cà phê, khóe môi cong lên một nụ cười khinh miệt, giọng nói thản nhiên nhưng đầy sắc lạnh: “Vệ Vân Dao thật sự nghĩ rằng với chút giao tình cùng Quý thị là có thể bảo vệ Hạ Lam? Bà ta không biết rằng giới giải trí sâu như biển, há lại đơn giản như vậy!”
“Phải đó.” Diệp Linh mắt sáng lên như vừa nghĩ ra điều gì, nói: “Mẹ, ngươi nói xem, chuyện này lùm xùm đến vậy, Quý thị liệu còn có thể giữ Hạ Lam làm người phát ngôn không?”
Chuyện bị Hạ Lam đoạt mất danh hiệu người phát ngôn của Quý thị luôn là cái gai trong lòng Diệp Linh. Là tiểu công chúa của Diệp gia, từ trước đến nay chỉ có nàng giành lấy những thứ thuộc về người khác, chứ chưa từng ai dám cướp đồ trong tay nàng. Sự nhục nhã này, nàng làm sao có thể dễ dàng quên được?
“Quý Vân Thần là người làm ăn, hắn tuyệt đối sẽ không để Hạ Lam kéo Quý thị xuống nước.” Tô Mạn Thanh khẳng định chắc nịch: “Cứ chờ mà xem, không lâu nữa, Quý thị sẽ phải tìm đến ngươi.”
“Hừ! Quý thị đại ngôn đúng là hấp dẫn, nhưng ta, Diệp Linh, không phải loại dễ dàng thỏa hiệp. Nếu bọn họ không đưa ra đủ thành ý, đừng mơ ta sẽ giúp họ thu dọn cục diện rối rắm này!” Diệp Linh ngửa đầu, ánh mắt đầy kiêu ngạo, thần sắc ngạo mạn nói.
“Hạ Lam cứ nghĩ rằng có Vệ Vân Dao chống lưng thì có thể tiến thêm một bước, trước đây đắc ý biết bao! Kết quả thì sao? Bây giờ bị biến thành công cụ sinh nở, bị chính fan của mình quay lưng chỉ trích. Thật khiến người ta hả dạ!” Diệp Linh lại lướt di động, nhìn Weibo của Hạ Lam bị mắng đến nỗi phải đóng phần bình luận, trong lòng nàng càng thêm vui sướng.
“Vệ Vân Dao, loại đại tiểu thư cao cao tại thượng như bà ta, làm sao có thể hiểu được lòng người hiểm ác trong chốn hồng trần này?” Tô Mạn Thanh cười nhạo một tiếng, giọng điệu đầy khinh bỉ: “Năm đó Vệ gia phá sản, ta còn tưởng bà ta sẽ học được gì đó, không ngờ vẫn chẳng thay đổi chút nào, mãi không đáng một đòn.”
Nghe đến đây, sắc mặt Diệp Linh hơi cứng lại. Dẫu sao, bản thân nàng cũng là một “đại tiểu thư cao cao tại thượng” như lời của Tô Mạn Thanh, nhưng nàng hiểu rõ khúc mắc trong lòng mẹ chồng mình nên cũng không để bụng, chỉ thuận miệng phụ họa:
Chẳng mấy chốc, các tin tức mang nội dung tiêu cực như *#Thần tiên bà bà nhân thiết sụp đổ#*, *#Hạ Lam có khả năng rời khỏi giới giải trí#* nhanh chóng leo lên top hot search.
Trước khi chương trình được phát sóng, Tạ Dao và Hạ Lam vẫn là cặp mẹ chồng nàng dâu được ca tụng như "thần tiên". Nhưng chỉ trong vài giờ ngắn ngủi sau khi chương trình lên sóng, hai người họ từ "thần tiên mẹ chồng nàng dâu" đã trở thành mục tiêu của mọi lời chỉ trích và thóa mạ.
Tại Giang gia.
“Vẫn là mẹ có cách, lần này ta muốn xem Hạ Lam còn có thể xoay người như thế nào!” Diệp Linh vừa lướt điện thoại, vừa nhìn cảnh Weibo của Hạ Lam bị cư dân mạng công kích không ngừng, khóe môi nhếch lên đầy thỏa mãn. Từng đợt oán khí và ấm ức dồn nén trong khoảng thời gian qua dường như theo đó mà tan biến, khiến nàng cảm thấy cả người nhẹ nhõm, sảng khoái hơn bao giờ hết.
“Xoay người? Nàng có muốn cũng phải xem ta có cho nàng cơ hội hay không.” Tô Mạn Thanh khẽ nhấp một ngụm cà phê, khóe môi cong lên một nụ cười khinh miệt, giọng nói thản nhiên nhưng đầy sắc lạnh: “Vệ Vân Dao thật sự nghĩ rằng với chút giao tình cùng Quý thị là có thể bảo vệ Hạ Lam? Bà ta không biết rằng giới giải trí sâu như biển, há lại đơn giản như vậy!”
“Phải đó.” Diệp Linh mắt sáng lên như vừa nghĩ ra điều gì, nói: “Mẹ, ngươi nói xem, chuyện này lùm xùm đến vậy, Quý thị liệu còn có thể giữ Hạ Lam làm người phát ngôn không?”
Chuyện bị Hạ Lam đoạt mất danh hiệu người phát ngôn của Quý thị luôn là cái gai trong lòng Diệp Linh. Là tiểu công chúa của Diệp gia, từ trước đến nay chỉ có nàng giành lấy những thứ thuộc về người khác, chứ chưa từng ai dám cướp đồ trong tay nàng. Sự nhục nhã này, nàng làm sao có thể dễ dàng quên được?
“Quý Vân Thần là người làm ăn, hắn tuyệt đối sẽ không để Hạ Lam kéo Quý thị xuống nước.” Tô Mạn Thanh khẳng định chắc nịch: “Cứ chờ mà xem, không lâu nữa, Quý thị sẽ phải tìm đến ngươi.”
“Hừ! Quý thị đại ngôn đúng là hấp dẫn, nhưng ta, Diệp Linh, không phải loại dễ dàng thỏa hiệp. Nếu bọn họ không đưa ra đủ thành ý, đừng mơ ta sẽ giúp họ thu dọn cục diện rối rắm này!” Diệp Linh ngửa đầu, ánh mắt đầy kiêu ngạo, thần sắc ngạo mạn nói.
“Hạ Lam cứ nghĩ rằng có Vệ Vân Dao chống lưng thì có thể tiến thêm một bước, trước đây đắc ý biết bao! Kết quả thì sao? Bây giờ bị biến thành công cụ sinh nở, bị chính fan của mình quay lưng chỉ trích. Thật khiến người ta hả dạ!” Diệp Linh lại lướt di động, nhìn Weibo của Hạ Lam bị mắng đến nỗi phải đóng phần bình luận, trong lòng nàng càng thêm vui sướng.
“Vệ Vân Dao, loại đại tiểu thư cao cao tại thượng như bà ta, làm sao có thể hiểu được lòng người hiểm ác trong chốn hồng trần này?” Tô Mạn Thanh cười nhạo một tiếng, giọng điệu đầy khinh bỉ: “Năm đó Vệ gia phá sản, ta còn tưởng bà ta sẽ học được gì đó, không ngờ vẫn chẳng thay đổi chút nào, mãi không đáng một đòn.”
Nghe đến đây, sắc mặt Diệp Linh hơi cứng lại. Dẫu sao, bản thân nàng cũng là một “đại tiểu thư cao cao tại thượng” như lời của Tô Mạn Thanh, nhưng nàng hiểu rõ khúc mắc trong lòng mẹ chồng mình nên cũng không để bụng, chỉ thuận miệng phụ họa:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.