Xuyên Không Mẹ Chồng Nàng Dâu Tổng Nghệ Đối Chiếu Tổ

Chương 48:

Cảnh Trản

19/11/2024

“Vệ Vân Dao đương nhiên không phải đối thủ của mẹ rồi. Nếu không, hơn hai mươi năm trước, bà ta làm sao lại bị Giang gia đuổi ra khỏi cửa chứ?”

Tô Mạn Thanh nghe vậy, nụ cười đắc ý trên môi chợt khựng lại. Một tia bất định thoáng qua trong đáy mắt bà.

Ngoại trừ những người trong cuộc, không ai biết rằng năm xưa Vệ Vân Dao không phải bị Giang gia đuổi đi. Ngược lại, chính Giang Bác Viễn đã từng nhẫn nhục cầu xin, tìm mọi cách để níu kéo nàng ở lại.

Nhưng khi đó, Vệ gia đại tiểu thư vốn là người kiêu ngạo và cứng rắn đến nhường nào?

Đối mặt với một người trượng phu bội bạc, khổ sở quỳ gối van nài, nàng không hề ngoái đầu lại mà dứt khoát rời đi. Thứ duy nhất nàng mang theo là đứa trẻ còn nằm trong tã lót – Giang Thừa Húc. Ngoài ra, nàng chẳng lấy bất cứ thứ gì từ Giang gia.

Tô Mạn Thanh vĩnh viễn không quên được ánh mắt của Vệ Vân Dao khi bà ta tìm đến nàng, bụng đã mang thai, tự mình diễn vở kịch tranh giành phu quân.

Ánh mắt ấy không có chút phẫn nộ, không mang theo hận thù, càng không có sự cuồng loạn nào. Vệ Vân Dao chỉ đứng đó, lặng lẽ nhìn Tô Mạn Thanh như thể đang quan sát một trò hề, hoặc có lẽ chỉ là nhìn vào một món đồ vô tri.

Bao nhiêu năm qua, Tô Mạn Thanh dốc lòng khiến mọi người tin rằng nàng và Giang Bác Viễn là cặp vợ chồng ân ái, và rằng chính vì nàng mà Giang Bác Viễn mới ly hôn với Vệ Vân Dao.

Dần dần, những lời dối trá ấy lặp đi lặp lại đến mức có lúc chính Tô Mạn Thanh cũng tự huyễn hoặc mình, nghĩ rằng Giang Bác Viễn thực sự rời bỏ Vệ Vân Dao vì yêu nàng.

Nhưng mỗi khi đêm khuya chợt tỉnh giấc, hình ảnh ánh mắt bình thản của Vệ Vân Dao ngày ấy lại hiện về rõ mồn một, khiến nàng bừng tỉnh.

Từ đầu đến cuối, Vệ Vân Dao chưa bao giờ để nàng vào trong mắt.



Nếu năm xưa Vệ gia không xảy ra biến cố, Tô Mạn Thanh biết rõ rằng bản thân sẽ chẳng bao giờ có cơ hội bước chân vào Giang gia. Nhưng những thứ mà nàng khao khát đến tột cùng, Vệ Vân Dao lại dễ dàng buông bỏ như một đôi giày cũ không đáng giá.

Càng nhận ra điều này, lòng hận thù của Tô Mạn Thanh đối với Vệ Vân Dao lại càng sâu đậm.

Chỉ là nàng không biết, đến tận hôm nay, liệu Vệ Vân Dao có từng hối hận vì sự kiêu ngạo của năm xưa, vì ánh mắt cao ngạo đến mức không chấp nhận nổi một hạt cát?

Nếu Vệ Vân Dao yêu quý Hạ Lam đến vậy, thì nàng – Tô Mạn Thanh – sẽ dành cho Hạ Lam một “món quà lớn”! Chương trình tổng nghệ này mới chỉ phát sóng một tập, những “món quà lớn” hơn vẫn đang chờ đợi họ phía trước.

Không vội, cứ từ từ mà đến.

“Mẹ, Vệ Vân Dao gửi luật sư hàm tới mấy account marketing rồi!” Diệp Linh cười hả hê, nói: “Nàng thực sự cho rằng mấy trò này có tác dụng sao?”

Tô Mạn Thanh nghe xong cũng bật cười khinh bỉ:

“Loại đại tiểu thư Vệ gia, sống cao cao tại thượng, làm sao hiểu được những thủ đoạn hiểm ác trong giới giải trí?”

Luật sư hàm ư? Đó chẳng qua chỉ là một tờ giấy vụn. Dùng để dọa dẫm vài sinh viên non nớt còn được, nhưng với những account marketing lão làng, cáo già trong giới giải trí, thì chẳng khác gì trò cười.

“Cứ chờ xem, sóng gió vẫn còn dài!”

Phải nói rằng, Tô Mạn Thanh rất hiểu giới giải trí. Những account marketing nhận được luật sư hàm chẳng những không sợ hãi mà còn lồng lộn hơn, làm tình hình thêm rối ren.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Mẹ Chồng Nàng Dâu Tổng Nghệ Đối Chiếu Tổ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook