Xuyên Không Ta Được Làm Con Nhà Giàu Hú Hú
Chương 20
Kim Tho
18/11/2017
Nó từ khi về đến nhà ở suốt trong phòng ,nhỏ đi vào thấy nó đã ngủ yên tâm leo lên ngủ luôn.
Sáng hôm sau nhỏ đi chợ mua đồ đặc biệt nấu cho nó ăn còn Jun phải giải quyết chuyện công ty giúp ba nên chỉ còn hắn ở nhà.
Nó thức dậy vệ sinh cá nhân thay một bộ váy đen đơn giản,nó lại bàn trang điểm dùng phấn che đi những vết thương khuôn mặt lạnh lùng vô hồn. Sau khi che hết vết thương nó bước xuống sảnh.
-Cô định đi đâu,cô còn rất yếu,hắn thấy nó đi ra xe thì chạy theo nắm tay nó lại.
-Buông ra,nó nhìn bàn tay bị hắn nắm rồi nhìn hắn giọng lạnh lùng.
-Hắn thấy nó như vậy kinh ngạc.''nếu cô không nghe tôi đoạn video đó tôi sẽ đưa lên mạng.''
-Nó vung tay thoát khỏi tay hắn ra sao đó lạnh lung nhìn hắn nói''TUỲ..''', sau đó bước lên xe ra lệnh bác tài xế cho xe chạy đi.
Hắn đứng sửng,nó bây giờ làm hắn cảm thấy rất khó chịu,hắn cảm thấy tim mình không biết tại sau rất đau ik như có ai đâm vậy,hắn hoàn hồn nhanh chóng leo lên xe đuổi theo nó.
Đi được một khoảng thì hắn thấy xe nó dừng lại một tiệm hoa,hắn lặng lẽ theo sau ,hắn muốn biết tại sao nó lại như vậy.
Nó đến tiệm hoa mua hai đoá Hoa violet,ánh mắt nhìn cô chủ tiệm gói hoa thì nhớ lại.
-Hai người sau lại thích hoa violet thế con thấy nó có gì đẹp bằng hoa hồng đâu.
-Ây,hoa hồng có gai đó hoa violet đẹp mộc mạt hơn Tiểu Băng không biết gì hết,Tiểu Điệp đang phụ người phụ nử chăm sóc hoa thấy nó đang trên cây nói thì trả lời.
Người phụ nữ vẻ đẹp dịu dàng trên môi bà luôn nở nụ cười nhìn nó giải thích.
-Tiểu Băng hoa violet tuy không đẹp bằng các loài hoa khác nhưng con biết không ta nghe mẹ ta nói hoa violet đại diện cho cơ hội về hạnh phúc,ta thích nó ta muốn trồng thật nhiều hy vọng nó sẽ mang lại hạnh phúc cho con.
Nó đang trên cây khuôn mặt vẫn không thay đổi nhưng trong lòng thấy rất ấm ấp.
.....Trở về thực tại....
-Em...em gì ơi...
-Dạ.
-Hoa của em đây tổng cộng 400k.
Nó đưa tiền ôm hai bó hoa lên xe,chiếc xe đi đến một khu hẻm nhỏ nó bước xuống men theo lối đi đi được một khoảng thì đến nghĩa trang,nó đặt hai bó hoa lên ngôi mộ của người phụ nữ và cô gái,nó lấy cái xẻng đã chuẩn bị dọn cỏ trên hai ngôi mộ.
Vẫn như mọi năm khung cảnh rất đau lòng nơi nghĩa trang ngày này hằng năm có một thân hình nhỏ đến bên hai ngôi một cô dọn dẹp chúng,cô ngồi kể tất cả chuyện của cô cho họ nghe.
Dọn dẹp xong nó đến bên ngôi mộ nhìn hai khung ảnh ,khuôn mặt người phụ nữ đã có nếp nhăn nhưng trên môi bà luôn nở nụ cười ấp áp ,cô gái bên cạnh khuôn mặt kia vẫn nụ cười ngây thơ tim nó càng đau.
-Sư phụ ,Tiểu Điệp hai người có khoẻ không con rất khoẻ bây giờ giất mơ con đã thành hiện thực,con có ba có mẹ có cả anh hai họ rất tốt ,họ luôn yêu thương con,con rất nhớ hai người.
Nó quỳ bên hai ngôi mộ nước mắt rơi,chợt trời trở nên u ám cơn mưa kéo đến làm cho khung cảnh thêm u buồn.
-Chị 3năm rồi chị vẫn như vậy.
Long Kì cầm dù che cho nó 3năm kể từ ngày hai người họ bỏ nó đi,nó vẫn tự trách bản thân mình mỏi năm nó đều đến bên mộ họ quỳ rất lâu,Long Kì chỉ đứng bên cạnh nhìn nó đau khổ không làm được gì.
Hắn đứng gần đó thấy cảnh tượng đó ánh mắt mông lung nhìn nó vừa đau lòng vừa khó hiểu,nhưng nhìn người con trai bên cạnh nó lại có gi đó khó chịu tức giận.
Chợt nó ngất đi Long Kì bên cạnh hoảng hốt vuông dù xuống định bế nó thì hắn đã nhanh chóng bế nó nhìn Long Kì một cái rồi nhanh chóng bước đi,̣̣để lại Long Ki nhì theo bóng hắn mắt hiện lên nét đau thương quay lại nhìn hai người trong hình họ vẫn đang cười rồi bước đi.
T/g: Ôi tim đau quá Man....
Sáng hôm sau nhỏ đi chợ mua đồ đặc biệt nấu cho nó ăn còn Jun phải giải quyết chuyện công ty giúp ba nên chỉ còn hắn ở nhà.
Nó thức dậy vệ sinh cá nhân thay một bộ váy đen đơn giản,nó lại bàn trang điểm dùng phấn che đi những vết thương khuôn mặt lạnh lùng vô hồn. Sau khi che hết vết thương nó bước xuống sảnh.
-Cô định đi đâu,cô còn rất yếu,hắn thấy nó đi ra xe thì chạy theo nắm tay nó lại.
-Buông ra,nó nhìn bàn tay bị hắn nắm rồi nhìn hắn giọng lạnh lùng.
-Hắn thấy nó như vậy kinh ngạc.''nếu cô không nghe tôi đoạn video đó tôi sẽ đưa lên mạng.''
-Nó vung tay thoát khỏi tay hắn ra sao đó lạnh lung nhìn hắn nói''TUỲ..''', sau đó bước lên xe ra lệnh bác tài xế cho xe chạy đi.
Hắn đứng sửng,nó bây giờ làm hắn cảm thấy rất khó chịu,hắn cảm thấy tim mình không biết tại sau rất đau ik như có ai đâm vậy,hắn hoàn hồn nhanh chóng leo lên xe đuổi theo nó.
Đi được một khoảng thì hắn thấy xe nó dừng lại một tiệm hoa,hắn lặng lẽ theo sau ,hắn muốn biết tại sao nó lại như vậy.
Nó đến tiệm hoa mua hai đoá Hoa violet,ánh mắt nhìn cô chủ tiệm gói hoa thì nhớ lại.
-Hai người sau lại thích hoa violet thế con thấy nó có gì đẹp bằng hoa hồng đâu.
-Ây,hoa hồng có gai đó hoa violet đẹp mộc mạt hơn Tiểu Băng không biết gì hết,Tiểu Điệp đang phụ người phụ nử chăm sóc hoa thấy nó đang trên cây nói thì trả lời.
Người phụ nữ vẻ đẹp dịu dàng trên môi bà luôn nở nụ cười nhìn nó giải thích.
-Tiểu Băng hoa violet tuy không đẹp bằng các loài hoa khác nhưng con biết không ta nghe mẹ ta nói hoa violet đại diện cho cơ hội về hạnh phúc,ta thích nó ta muốn trồng thật nhiều hy vọng nó sẽ mang lại hạnh phúc cho con.
Nó đang trên cây khuôn mặt vẫn không thay đổi nhưng trong lòng thấy rất ấm ấp.
.....Trở về thực tại....
-Em...em gì ơi...
-Dạ.
-Hoa của em đây tổng cộng 400k.
Nó đưa tiền ôm hai bó hoa lên xe,chiếc xe đi đến một khu hẻm nhỏ nó bước xuống men theo lối đi đi được một khoảng thì đến nghĩa trang,nó đặt hai bó hoa lên ngôi mộ của người phụ nữ và cô gái,nó lấy cái xẻng đã chuẩn bị dọn cỏ trên hai ngôi mộ.
Vẫn như mọi năm khung cảnh rất đau lòng nơi nghĩa trang ngày này hằng năm có một thân hình nhỏ đến bên hai ngôi một cô dọn dẹp chúng,cô ngồi kể tất cả chuyện của cô cho họ nghe.
Dọn dẹp xong nó đến bên ngôi mộ nhìn hai khung ảnh ,khuôn mặt người phụ nữ đã có nếp nhăn nhưng trên môi bà luôn nở nụ cười ấp áp ,cô gái bên cạnh khuôn mặt kia vẫn nụ cười ngây thơ tim nó càng đau.
-Sư phụ ,Tiểu Điệp hai người có khoẻ không con rất khoẻ bây giờ giất mơ con đã thành hiện thực,con có ba có mẹ có cả anh hai họ rất tốt ,họ luôn yêu thương con,con rất nhớ hai người.
Nó quỳ bên hai ngôi mộ nước mắt rơi,chợt trời trở nên u ám cơn mưa kéo đến làm cho khung cảnh thêm u buồn.
-Chị 3năm rồi chị vẫn như vậy.
Long Kì cầm dù che cho nó 3năm kể từ ngày hai người họ bỏ nó đi,nó vẫn tự trách bản thân mình mỏi năm nó đều đến bên mộ họ quỳ rất lâu,Long Kì chỉ đứng bên cạnh nhìn nó đau khổ không làm được gì.
Hắn đứng gần đó thấy cảnh tượng đó ánh mắt mông lung nhìn nó vừa đau lòng vừa khó hiểu,nhưng nhìn người con trai bên cạnh nó lại có gi đó khó chịu tức giận.
Chợt nó ngất đi Long Kì bên cạnh hoảng hốt vuông dù xuống định bế nó thì hắn đã nhanh chóng bế nó nhìn Long Kì một cái rồi nhanh chóng bước đi,̣̣để lại Long Ki nhì theo bóng hắn mắt hiện lên nét đau thương quay lại nhìn hai người trong hình họ vẫn đang cười rồi bước đi.
T/g: Ôi tim đau quá Man....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.