[Xuyên Không] Ta Làm Con Tin???
Chương 1: Xuyên
becauseimissyou
03/02/2021
Mới sáng sớm, nửa đêm canh ba ta còn chưa chợp mắt được đã bị bọn khốn tử tù làm cho thức giấc.
Trương quản sự:" Tổ trưởng, 9786 vượt ngục rồi. "
Diệp Ương Ương:" Lại là con khốn đó, thật là không an phận. "
Diệp Ương Ương dụi mắt vươn vai cho tỉnh ngủ đội mũ, đeo giày tiến ra phía cửa:" Đi thôi, trời giúp ta thăng trức đây mà haha. "
....Nhà tắm....
Diệp Ương Ương:" Thoát bằng đường cống sao? Bao lâu rồi? "
Cai ngục:" 9786 vượt ngục từ tị trí này cách đây khoảng 15'. "
Diệp Ương Ương ngẵm nghĩ một chút rồi vẽ ra bản đồ đường cống:" Tôi đi đây, bắt về nhất định phải cho đám chó ăn. "
Quản ngục:" Diệp tổ trưởng đi một mình thôi sao? "
Diệp Ương Ương phì cười:" Phải, mau chuẩn bị đồ bảo hộ, cả đèn pin nữa. "
Quản Ngục:" Nhớ mang theo súng, 9786 rất xảo trá. "
Diệp Ương Ương cứ thấy tên này lạ lạ, lo lắng cho cô vậy sao? Chỉ " được " một cái rồi đi chuẩn bị cho hành trình tăng chức thôi.
Xuống đường cống, một mùi ẩm mốc xộc vào mũi Diệp Ương Ương làm cô có phần khó chịu. Tuy làm Tổ trưởng của đội cai ngục nhưng Diệp Ương Ương cô còn là cháu nội của Thống đốc nên rất ít khi phải chịu khổ.
Ánh sáng len lỏi một vùng để lộ những hạt bụi li ty cùng tiếng bước chân vang khắp nơi. Bỗng nhiên Diệp Ương Ương đã thấy bóng của một người, cô cười khẽ rồi quay người lại. Quả nhiên là 9768, người luôn đối đầu với cô.
9768:" Diệp Ương Ương, khỏe không?"
Diệp Ương Ương nở một nụ cười khinh bỉ, sắc bén:" Rất khỏe. "
9768:" Một tiểu thư khuê các như cô không biết là vì cái gì lại đi làm cái nghề thấp kém này, còn chui xuống cái cống rách này vậy"
Diệp Ương Ương nở một nụ cười chua chát trả lời:" Hạ tiểu thư không biết vì sao lại giết chồng rồi phải làm tử tù, lá ngọc cành vàng như vậy thật đánh tiếc mà! "
9768:" Mày... dù sao cũng là người sắp chết thôi, mày thì mạnh miệng gì chứ? "
Diệp Ương Ương:" Ồ, cái này hình như tôi phải nói mới đúng nha! Bắt cô về rồi tôi sẽ cho đám chó săn cấu từng miếng thịt của cô. "
9768:" Diệp Ương Ương đi chết đi. " Nói rồi 9768 không bết rút con dao lam ở đâu ra phi vào cô, chết tiệt đèn pin lại hết điện vào lúc này nên Diệp Ương Ương không né được nên một phát dao đã găm vào sườn bụng cô.
Cơn đau nhói ập đến, từng làm máu ứa ra như suối chảy, Diệp Ương Ương rút khẩu súng ra bắn lung tung cho đến khi hết đạn, cô khuỵu xuống bỗng ở đâu phát ra tiếng nước chảy.
9768:" Diệp Ương Ương, sợ cô lên đường mệt mỏi nên tôi sẽ đi cùng cô. 10' Nữa thôi nước sẽ ngập ở đây, chúng ta đừng hòng thoát. "
Diệp Ương Ương:" Hạ Thu Nhi, tại sao cậu phải làm vậy? "
9768:" Vì cậu đã giết cha tớ. "
Diệp Ương Ương cố gắng gượng thốt ra từng chữ:" Bố cậu phạm tội phải chịu trách nhiệm. "
9768:" Dù sao cũng chết dưới tay cậu. "
Diệp Ương Ương:" Sao cậu lại hồ đồ như vậy chứ? "
9768:" Là bọn họ uy hiếp tớ, họ lấy con của tớ ra uy hiếp tớ, Ương Ương xin lỗi cậu. "
Bầu không khí rơi vào im lặng, nước dâng cao, chiếm từng luồng không khí, Diệp Ương Ương cố gắng vùng vẫy, cô không muốn như vậy, cô không muốn chết như vậy. Ông trời ơi, xin hãy cho con sống.
Ý thức cô dần chìm vào bóng tối, cô chưa bao giờ bất lực như vậy, Diệp Ương Ương cố chạy, chạy mãi để thoát ra khỏi bóng tối đáng sợ này, cô rất sợ bóng tối, rất cô đơn và đau khổ.
Có phải đây là âm phủ không? Ánh sáng, cô đã nhìn thấy ánh sáng rồi. Diệp Ương Ương mở đôi mắt nặng trĩu ra, đập vào mắt cô là một nam tử cực soái ca.
Nhưng người cô rất ê ẩm, phía sườn bụng rất đau, máu sao? Phải rồi cô bị dao lam găm trúng. Ý trí mơ hồ của Diệp Ương Ương nhanh chóng bị đánh thức bởi dọng nói khàn khàn và vô cùng lạnh lẽo:" Tinh Nhi cô nương đã tỉnh rồi sao? Ta chờ cô lâu lắm đó. "
Diệp Ương Ương cực kỳ ghét người có thái độ không coi ai ra gì nói với cô nên cúng không cần tôn trọng, với lại Diệp Ương Ương vừa phát hiện mình đang bị trói, Chắc chắn là trò nhảm của cái tên Chết bầm kia. Kiểu trói này mà cũng trói cho Diệp Ương ương như cô được. Cô chỉ cần dùng lực với một chút khéo léo là đã bật dây ra được.
Xù trói cô, mằn mơ:" Têm chết bầm này, Tinh cái con khỉ. Ngươi lại còn dám trói lão nương nữa, đau chết ta rồi. "
____________
Tử Tù: Tù nhân sắp bị sử tử
Trương quản sự:" Tổ trưởng, 9786 vượt ngục rồi. "
Diệp Ương Ương:" Lại là con khốn đó, thật là không an phận. "
Diệp Ương Ương dụi mắt vươn vai cho tỉnh ngủ đội mũ, đeo giày tiến ra phía cửa:" Đi thôi, trời giúp ta thăng trức đây mà haha. "
....Nhà tắm....
Diệp Ương Ương:" Thoát bằng đường cống sao? Bao lâu rồi? "
Cai ngục:" 9786 vượt ngục từ tị trí này cách đây khoảng 15'. "
Diệp Ương Ương ngẵm nghĩ một chút rồi vẽ ra bản đồ đường cống:" Tôi đi đây, bắt về nhất định phải cho đám chó ăn. "
Quản ngục:" Diệp tổ trưởng đi một mình thôi sao? "
Diệp Ương Ương phì cười:" Phải, mau chuẩn bị đồ bảo hộ, cả đèn pin nữa. "
Quản Ngục:" Nhớ mang theo súng, 9786 rất xảo trá. "
Diệp Ương Ương cứ thấy tên này lạ lạ, lo lắng cho cô vậy sao? Chỉ " được " một cái rồi đi chuẩn bị cho hành trình tăng chức thôi.
Xuống đường cống, một mùi ẩm mốc xộc vào mũi Diệp Ương Ương làm cô có phần khó chịu. Tuy làm Tổ trưởng của đội cai ngục nhưng Diệp Ương Ương cô còn là cháu nội của Thống đốc nên rất ít khi phải chịu khổ.
Ánh sáng len lỏi một vùng để lộ những hạt bụi li ty cùng tiếng bước chân vang khắp nơi. Bỗng nhiên Diệp Ương Ương đã thấy bóng của một người, cô cười khẽ rồi quay người lại. Quả nhiên là 9768, người luôn đối đầu với cô.
9768:" Diệp Ương Ương, khỏe không?"
Diệp Ương Ương nở một nụ cười khinh bỉ, sắc bén:" Rất khỏe. "
9768:" Một tiểu thư khuê các như cô không biết là vì cái gì lại đi làm cái nghề thấp kém này, còn chui xuống cái cống rách này vậy"
Diệp Ương Ương nở một nụ cười chua chát trả lời:" Hạ tiểu thư không biết vì sao lại giết chồng rồi phải làm tử tù, lá ngọc cành vàng như vậy thật đánh tiếc mà! "
9768:" Mày... dù sao cũng là người sắp chết thôi, mày thì mạnh miệng gì chứ? "
Diệp Ương Ương:" Ồ, cái này hình như tôi phải nói mới đúng nha! Bắt cô về rồi tôi sẽ cho đám chó săn cấu từng miếng thịt của cô. "
9768:" Diệp Ương Ương đi chết đi. " Nói rồi 9768 không bết rút con dao lam ở đâu ra phi vào cô, chết tiệt đèn pin lại hết điện vào lúc này nên Diệp Ương Ương không né được nên một phát dao đã găm vào sườn bụng cô.
Cơn đau nhói ập đến, từng làm máu ứa ra như suối chảy, Diệp Ương Ương rút khẩu súng ra bắn lung tung cho đến khi hết đạn, cô khuỵu xuống bỗng ở đâu phát ra tiếng nước chảy.
9768:" Diệp Ương Ương, sợ cô lên đường mệt mỏi nên tôi sẽ đi cùng cô. 10' Nữa thôi nước sẽ ngập ở đây, chúng ta đừng hòng thoát. "
Diệp Ương Ương:" Hạ Thu Nhi, tại sao cậu phải làm vậy? "
9768:" Vì cậu đã giết cha tớ. "
Diệp Ương Ương cố gắng gượng thốt ra từng chữ:" Bố cậu phạm tội phải chịu trách nhiệm. "
9768:" Dù sao cũng chết dưới tay cậu. "
Diệp Ương Ương:" Sao cậu lại hồ đồ như vậy chứ? "
9768:" Là bọn họ uy hiếp tớ, họ lấy con của tớ ra uy hiếp tớ, Ương Ương xin lỗi cậu. "
Bầu không khí rơi vào im lặng, nước dâng cao, chiếm từng luồng không khí, Diệp Ương Ương cố gắng vùng vẫy, cô không muốn như vậy, cô không muốn chết như vậy. Ông trời ơi, xin hãy cho con sống.
Ý thức cô dần chìm vào bóng tối, cô chưa bao giờ bất lực như vậy, Diệp Ương Ương cố chạy, chạy mãi để thoát ra khỏi bóng tối đáng sợ này, cô rất sợ bóng tối, rất cô đơn và đau khổ.
Có phải đây là âm phủ không? Ánh sáng, cô đã nhìn thấy ánh sáng rồi. Diệp Ương Ương mở đôi mắt nặng trĩu ra, đập vào mắt cô là một nam tử cực soái ca.
Nhưng người cô rất ê ẩm, phía sườn bụng rất đau, máu sao? Phải rồi cô bị dao lam găm trúng. Ý trí mơ hồ của Diệp Ương Ương nhanh chóng bị đánh thức bởi dọng nói khàn khàn và vô cùng lạnh lẽo:" Tinh Nhi cô nương đã tỉnh rồi sao? Ta chờ cô lâu lắm đó. "
Diệp Ương Ương cực kỳ ghét người có thái độ không coi ai ra gì nói với cô nên cúng không cần tôn trọng, với lại Diệp Ương Ương vừa phát hiện mình đang bị trói, Chắc chắn là trò nhảm của cái tên Chết bầm kia. Kiểu trói này mà cũng trói cho Diệp Ương ương như cô được. Cô chỉ cần dùng lực với một chút khéo léo là đã bật dây ra được.
Xù trói cô, mằn mơ:" Têm chết bầm này, Tinh cái con khỉ. Ngươi lại còn dám trói lão nương nữa, đau chết ta rồi. "
____________
Tử Tù: Tù nhân sắp bị sử tử
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.