Xuyên Không Vào Vương Phi Thất Sủng
Chương 30
Gấu Trúc Thức Đêm
23/05/2022
Trong đêm thanh vắng, hắn nhẹ nhàng đột nhập vào cung của hoàng hậu. Nhưng điều kỳ lạ là cả một cái cung rộng lớn cả ngàn mét vuông, mà không có lấy một ánh nến.
Hắn cũng không suy nghĩ nhiều, như vậy thì càng tốt chứ sao. Cố tránh khỏi sự giám sát của binh lính, hắn lẻn vào phòng của hoàng hậu.
Xung quanh khung cảnh vẫn tối đen như mực nhưng trực giác của một sát thủ nhiều năm, cho hắn biết trong phòng không có người. Rút trong người ra một cái ống, thổi một cái phực ra lửa. Hắn đi soi sáng xung quanh tìm kiếm.
Bài trí của căn phòng có chút kì lạ. Đã là hoàng hậu thì bổng lộc ắt hẳn sẽ rất nhiều nhưng trong phòng chả thấy có đồ gì quý giá cả. Phòng rất rộng nhưng trong phòng lại toàn là bình gốm sứ, trên kệ cũng có, nằm la liệt dưới đất cũng có.
Và hình như, trong bình có chứa một thứ gì đó. Tò mò hắn có mở thử một bình, xem trong đó có gì. Thì đập vào mắt hắn chính là máu, cả một bình gốm to chứa toàn là máu.
Vì nhất thời hoảng sợ, hắn lùi về sau mấy bước. Tay hắn vô tình xoay một cái cái bình được đặt trên kệ. Một cái hộc nhỏ phía dưới được mở ra, trong cái hộc đó chứa một cuộn giấy. Vừa lúc đó, có người mở cửa phòng bước vào. Hắn nhanh chóng cầm lấy cuộn giấy, đóng cái hộc lại, trốn phía sau một tấm rèm.
- Hoàng hậu nương nương, cả ngày nay người bận chuyện của Huyết Tộc chắc áp lực lắm. Vừa hay nô tỳ có nhận một lượng lớn máu từ người trong bang phái đưa tới, không biết người có muốn tắm máu không?
Đôi mắt sắc bén của hoàng hậu lia hết một vòng căn phòng, liền cười nhếch mép, ra hiệu cho nô tỳ lui xuống. Hoàng hậu thông thả đốt nến thắp sáng căn phòng, sau đó ngồi xuống bàn rót ra hai ly trà.
- Đừng trốn nữa mau ra đi.
Biết mình đã bị lộ, hắn cũng không muốn trốn tránh mà đi ra chào hỏi một chút.
- Tham kiến hoàng hậu nương nương.
- Vào tới tận phòng của ta, xem ra gan của vương gia không nhỏ.
- Hoàng hậu quá khen rồi, nhưng nhờ vậy ta mới biết được bí mật động trời của hoàng hậu...Dùng máu người để tắm và hình như còn có quan hệ không bình thường với Huyết Tộc
Nghe hắn nói đến Huyết Tộc thì bà ta đã không còn giữ được bình tĩnh, gằng giọng:
- Ngươi muốn gì?
- Dễ thôi, bản đồ chỉ đường đi vào Huyết Tộc.
- Ta không có.
- Biết điều thì ngoan ngoãn giao ra. Bà đừng tưởng rằng âm mưu, soán ngôi đoạt vị của gia tộc bà.... ta không biết gì. Bà định cướp ngôi sau đó đưa Thái Tử lên làm vua đúng không?
Bà ta mặt bất biến sắc, vẫn bình thản cười đáp:
- Tội gì ta phải làm thế, không phải con trai ta đã là thái Tử rồi sao. Sớm muộn gì nó cũng làm vua thôi
- Tại vì bà sợ... phi tần trong cung bà đã tìm cách hạ thuốc để cho bọn họ không thể có thai. Nhưng dạo này hoàng thượng hay xuất cung, tới tờ mờ sáng mới về. Nếu ta đoán không lầm thì hoàng thượng đến tửu lâu tìm kỹ nữ. Giả sử như một ngày nào đó, hoàng huynh đem về một cô kỹ nữ đang mang long thai thì không phải địa vị của thái tử sẽ bị lung lay sao.
- Xem ra.. vương gia biết không ít chuyện.
- Cái chức vương gia của ta không phải để chưng cho đẹp... À...sẵn đây ta cũng báo cho bà một chuyện. Bởi vì lần trước ta vào cung, Hoàng thượng không cho ta một câu trả lời thoả đáng. Nên ta trên đường tới đây, đã ghé vào Đông cung lỡ tay THIẾN mất cái đó của Nguyên Ý Hiên rồi..hahahahaha.
Bà ta đứng hình mất mấy giây, sau đó là như người điên, rút dao ra lao tới muốn đâm hắn. Với thân thủ của hắn thì rất dễ dàng tránh đi. Nhanh chóng bỏ chạy trước khi binh lính tới, trước khi hắn đi còn chọc tức bà ta.
- Bản đồ ta đã tìm thấy rồi, không phiền hoàng hậu nữa Ta...Đi.... đây hahahaha.
Bà ta điên cuồng thét, cầm dao chém loạn khắp nơi. Không ai dám lại gần, nhớ đến thái tử bà ta vội vàng chạy sang Đông cung.
Đông cung lúc này đã loạn đến nỗi gà bay chó sủa. Tiếng thái tử gào thét, tiếng câu xin của thái y.
- Thái Tử hãy bình tĩnh, để ta khám cho ngài được không.
Mắc kệ lời khuyên ngăn của thái y, thái tử mất hết bình tĩnh, rút kiếm đòi đi bắt thích khách.
- CÁC NGƯỜI TRÁNH RA, TA PHẢI GIẾT HẮN.....TA PHẢI GIẾT HẮN....AAAAAA
Có được trong tay tấm bản đồ, hắn đã nhanh chóng tới trước hang ổ của Huyết Tộc, đó là một hang động lớn. Đi cửa trước thì không được có người canh giữ.
Theo như bản đồ nói rằng thì vẫn còn một cửa nữa để đi vào trong. Nhưng mà phải nhảy xuống một cái giếng. Bản đồ nói đáy giếng thông với một cái hồ bên trong hang động. Hắn đứng trên thành giếng, nhìn xuống có vẻ là rất sâu.
Nếu nhảy xuống, mà giếng không có nước thì không phải là hắn tiêu đời à. Nhưng nếu nhảy xuống, giếng có nước thì hắn cũng tiêu đời. Bởi vì hắn không biết bơi. Đang loay hoay không biết phải làm sao thì có người vỗ vai hắn, làm hắn giật mình.
- Phu quân cần giúp gì không?
Hắn cũng không suy nghĩ nhiều, như vậy thì càng tốt chứ sao. Cố tránh khỏi sự giám sát của binh lính, hắn lẻn vào phòng của hoàng hậu.
Xung quanh khung cảnh vẫn tối đen như mực nhưng trực giác của một sát thủ nhiều năm, cho hắn biết trong phòng không có người. Rút trong người ra một cái ống, thổi một cái phực ra lửa. Hắn đi soi sáng xung quanh tìm kiếm.
Bài trí của căn phòng có chút kì lạ. Đã là hoàng hậu thì bổng lộc ắt hẳn sẽ rất nhiều nhưng trong phòng chả thấy có đồ gì quý giá cả. Phòng rất rộng nhưng trong phòng lại toàn là bình gốm sứ, trên kệ cũng có, nằm la liệt dưới đất cũng có.
Và hình như, trong bình có chứa một thứ gì đó. Tò mò hắn có mở thử một bình, xem trong đó có gì. Thì đập vào mắt hắn chính là máu, cả một bình gốm to chứa toàn là máu.
Vì nhất thời hoảng sợ, hắn lùi về sau mấy bước. Tay hắn vô tình xoay một cái cái bình được đặt trên kệ. Một cái hộc nhỏ phía dưới được mở ra, trong cái hộc đó chứa một cuộn giấy. Vừa lúc đó, có người mở cửa phòng bước vào. Hắn nhanh chóng cầm lấy cuộn giấy, đóng cái hộc lại, trốn phía sau một tấm rèm.
- Hoàng hậu nương nương, cả ngày nay người bận chuyện của Huyết Tộc chắc áp lực lắm. Vừa hay nô tỳ có nhận một lượng lớn máu từ người trong bang phái đưa tới, không biết người có muốn tắm máu không?
Đôi mắt sắc bén của hoàng hậu lia hết một vòng căn phòng, liền cười nhếch mép, ra hiệu cho nô tỳ lui xuống. Hoàng hậu thông thả đốt nến thắp sáng căn phòng, sau đó ngồi xuống bàn rót ra hai ly trà.
- Đừng trốn nữa mau ra đi.
Biết mình đã bị lộ, hắn cũng không muốn trốn tránh mà đi ra chào hỏi một chút.
- Tham kiến hoàng hậu nương nương.
- Vào tới tận phòng của ta, xem ra gan của vương gia không nhỏ.
- Hoàng hậu quá khen rồi, nhưng nhờ vậy ta mới biết được bí mật động trời của hoàng hậu...Dùng máu người để tắm và hình như còn có quan hệ không bình thường với Huyết Tộc
Nghe hắn nói đến Huyết Tộc thì bà ta đã không còn giữ được bình tĩnh, gằng giọng:
- Ngươi muốn gì?
- Dễ thôi, bản đồ chỉ đường đi vào Huyết Tộc.
- Ta không có.
- Biết điều thì ngoan ngoãn giao ra. Bà đừng tưởng rằng âm mưu, soán ngôi đoạt vị của gia tộc bà.... ta không biết gì. Bà định cướp ngôi sau đó đưa Thái Tử lên làm vua đúng không?
Bà ta mặt bất biến sắc, vẫn bình thản cười đáp:
- Tội gì ta phải làm thế, không phải con trai ta đã là thái Tử rồi sao. Sớm muộn gì nó cũng làm vua thôi
- Tại vì bà sợ... phi tần trong cung bà đã tìm cách hạ thuốc để cho bọn họ không thể có thai. Nhưng dạo này hoàng thượng hay xuất cung, tới tờ mờ sáng mới về. Nếu ta đoán không lầm thì hoàng thượng đến tửu lâu tìm kỹ nữ. Giả sử như một ngày nào đó, hoàng huynh đem về một cô kỹ nữ đang mang long thai thì không phải địa vị của thái tử sẽ bị lung lay sao.
- Xem ra.. vương gia biết không ít chuyện.
- Cái chức vương gia của ta không phải để chưng cho đẹp... À...sẵn đây ta cũng báo cho bà một chuyện. Bởi vì lần trước ta vào cung, Hoàng thượng không cho ta một câu trả lời thoả đáng. Nên ta trên đường tới đây, đã ghé vào Đông cung lỡ tay THIẾN mất cái đó của Nguyên Ý Hiên rồi..hahahahaha.
Bà ta đứng hình mất mấy giây, sau đó là như người điên, rút dao ra lao tới muốn đâm hắn. Với thân thủ của hắn thì rất dễ dàng tránh đi. Nhanh chóng bỏ chạy trước khi binh lính tới, trước khi hắn đi còn chọc tức bà ta.
- Bản đồ ta đã tìm thấy rồi, không phiền hoàng hậu nữa Ta...Đi.... đây hahahaha.
Bà ta điên cuồng thét, cầm dao chém loạn khắp nơi. Không ai dám lại gần, nhớ đến thái tử bà ta vội vàng chạy sang Đông cung.
Đông cung lúc này đã loạn đến nỗi gà bay chó sủa. Tiếng thái tử gào thét, tiếng câu xin của thái y.
- Thái Tử hãy bình tĩnh, để ta khám cho ngài được không.
Mắc kệ lời khuyên ngăn của thái y, thái tử mất hết bình tĩnh, rút kiếm đòi đi bắt thích khách.
- CÁC NGƯỜI TRÁNH RA, TA PHẢI GIẾT HẮN.....TA PHẢI GIẾT HẮN....AAAAAA
Có được trong tay tấm bản đồ, hắn đã nhanh chóng tới trước hang ổ của Huyết Tộc, đó là một hang động lớn. Đi cửa trước thì không được có người canh giữ.
Theo như bản đồ nói rằng thì vẫn còn một cửa nữa để đi vào trong. Nhưng mà phải nhảy xuống một cái giếng. Bản đồ nói đáy giếng thông với một cái hồ bên trong hang động. Hắn đứng trên thành giếng, nhìn xuống có vẻ là rất sâu.
Nếu nhảy xuống, mà giếng không có nước thì không phải là hắn tiêu đời à. Nhưng nếu nhảy xuống, giếng có nước thì hắn cũng tiêu đời. Bởi vì hắn không biết bơi. Đang loay hoay không biết phải làm sao thì có người vỗ vai hắn, làm hắn giật mình.
- Phu quân cần giúp gì không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.