Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 714: Phật Hệ Cá Mặn Đoàn Sủng (74)

Ngận Thị Kiểu Tình

15/07/2024

Edit: Kim

Trước kia, vì để giải quyết giá cổ phiếu gặp phải giông bão, đã lấy ra một số tiền lớn để giải quyết, kết quả lại chính là quân bài domino.

Phong Vân Đình nhìn một phòng ngồi đầy các nhà cung cấp, không một ai nao núng, cũng là vì Phong gia có vấn đề, tín dụng Phong gia mới bị giáng một đòn chí mạng.

Nếu là trước đây, những nhà cung cấp này sẽ tin tưởng Phong gia, nói một câu, những người này có thể chờ, sẽ không sốt ruột đòi tiền, nhưng gần đây Phong gia đã có quá nhiều tin tức tiêu cực.

Phong Vân Đình đều đã lợi dụng hôn nhân của chính mình để thể hiện sức mạnh của tập đoàn.

Kết quả đột nhiên lại tới nữa, lại là ai, là ai!

Hơn nữa còn kiêu ngạo đến mức không thay đổi cách làm, vẫn là dùng địa chỉ IP Lăng gia.

Lăng Kiều và Phong gia có bị oan hay không, trong lòng bọn họ là rõ nhất.

Vẫn không thể tìm ra đó là ai.

Bọn họ không bắt được bóng người ẩn nấp trong bóng tối, như hổ rình mồi nhìn Phong gia, làm Phong gia và Lăng gia tàn sát lẫn nhau.

Phong Vân Đình cảm thấy bất lực, hắn đang phải đối mặt với cuộc tấn công đến từ một phía, có báo cảnh sát cũng vô dụng, kết quả điều tra đều là từ Lăng gia, còn là vượt qua tầng tầng lớp lớp bảo mật, mới tìm ra được là Lăng gia.

Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì?

Phong Vân Đình đã tức muốn chết rồi, nhưng vẫn phải hứa hẹn với nhà cung cấp, trong vòng một tuần sẽ trả một nửa số tiền.

Còn có thể làm gì bây giờ, chỉ có thể đi vay ngân hàng, nhưng ngân hàng là kiểu nhân vật, trời nắng cho mượn dù, trời mưa thu dù, hơn nữa các nhà cung cấp sợ không lấy được tiền, ngân hàng cũng sợ nha, không dám cho vay tiền.

Không riêng gì không vay được tiền, mà còn thúc giục công ty trả tiền, thử hỏi có quá đáng hay không.

Về phần có sợ tập đoàn phá sản hay không, sợ cái gì, các khoản vay có thể thế chấp, ngân hàng vĩnh viễn không thiệt, trực tiếp tới lấy phương tiện sản xuất, bất luận có mang đi đấu giá thì vẫn là tài sản của ngân hàng……

Sắc mặt của Phong Vân Đình vô cùng khó coi, hắn có là thần tiên thì cũng không thể lấy ra nhiều tiền như vậy.

Chỉ có thể đi nhờ các mối quan hệ, nghĩ cách lấy tiền từ ngân hàng, hơn nữa tập đoàn cũng góp phần vào nguồn thuế, chẳng lẽ không thể cứu giúp một chút sao.

Cứu một chút cũng không phải là không thể, vấn đề là, giá cổ phiếu hiện tại của tập đoàn Phong gia bây giờ đã chạm tới mức giới hạn, giảm hơn 10%.

Tất cả các nhà đầu tư và tổ chức đã từ bỏ tập đoàn Phong gia.

Cú sốc dữ dội như vậy đã khiến nhiều người phải chịu thiệt hại.



Cơ quan Chính Phủ đã bị Phong gia làm phiền muốn chết, cho các người xây nhà, các người lại cắt xén vật liệu xây dựng, nhà còn chưa sửa xong, các người lại tòi ra vấn đề tài chính.

Thật sự có thể gây chuyện.

Thậm chí còn liên lụy cơ quan Chính Phủ bị người ta hoài nghi có cái giao dịch gì.

Giao dịch cái gì, đều là đấu thầu.

Phong gia nắm được, kết quả lại lừa người.

Mặc kệ Phong gia là thế nào, trước hết phải sửa nhà lại cho tốt, nếu không thể làm được thì giao cho người khác làm đi, tính toán tổn thất, Phong gia tới bồi thường.

Sắc mặt Phong Vân Đình xanh mét, gần như hất tung mọi thứ trên bàn xuống đất, suy sụp ngồi phịch xuống ghế, quần áo nhàu nát.

Hắn chưa từng nghĩ tới, Phong gia sẽ biến mất.

Con quái vật khổng lồ Phong gia, cứ như vậy mà biến mất.

Vậy mà lại yếu ớt như vậy, chỉ bằng mấy cái video.

Phong Vân Đình vẫn luôn cảm thấy, Phong gia rất mạnh, đứng sừng sững không ngã, nhưng yếu ớt như vậy là điều Phong Vân Đình không ngờ tới.

Không thể nhìn thấy kẻ thù, thật sự làm người ta tức giận, có bản lĩnh thì bước ra đây, dùng đao thương thật mà đấu, đừng sử dụng cách làm hèn hạ như vậy.

Bại mà không thể hiểu được.

Phong Vân Đình kéo lê thân xác mệt mỏi về nhà, Lăng Kiều đang cắm hoa, nhìn thấy Phong Vân Đình, cô đỡ eo bước tới hỏi: “Anh có vay được tiền không?”

Phong gia đã xảy ra chuyện lớn như vậy, khẳng định Lăng Kiều cũng biết, thời điểm cô biết được tin tức này, nhất thời cảm thấy như mình đang nằm mơ, sao có thể?

Phong Vân Đình, đó là Phong Vân Đình nha!

Làm sao Phong Vân Đình có thể ra nông nỗi này, trong cốt truyện chưa bao giờ có chuyện như vậy.

Đến cuối cùng Phong gia còn nuốt chửng sản nghiệp của Lăng gia, Phong gia muốn tham gia vào rất nhiều ngành nghề.

Nhưng bây giờ lại không còn, ngay cả chuỗi tài chính cũng bị chặt đứt.

Nhưng mà Lăng gia lại rất vui mừng, bởi vì nếu Phong gia ngã xuống, Lăng gia lại có thể bình yên vô sự.

Nhìn xem Phong gia có thể vượt qua hay không.

Lăng gia bây giờ muốn mua lại công ty thực phẩm thuộc quyền sở hữu của Phong gia, sản phẩm nhà bọn họ đã không thể bán được, cần một cái vỏ mới để tiếp tục bán.



Phong Vân Đình nhìn Lăng Kiều, lại nhìn cái bụng hơi phồng lên của cô, giọng nói của hắn có chút oán độc cùng tức giận, “Chuyện lần này lại là do Lăng gia các người làm.”

Lăng Kiều cảm nhận được mối đe dọa, theo bản năng ôm lấy bụng, “Ông xã, anh biết rõ đang xảy ra chuyện gì mà, là do người khác làm.”

Phong Vân Đình chỉ nói: “Ai biết được, ngoài Lăng gia, căn bản không thể tra ra người khác.”

Lăng Kiều lập tức hiểu ra, Phong Vân Đình là đang trút giận lên người cô, cô tức giận không chịu nổi, “Phong Vân Đình, anh đừng có mà càn quấy, chuyện này không phải do Lăng gia làm, đừng mơ ăn vạ chúng tôi, tôi thấy không thoải mái, tôi phải về nhà mẹ đẻ ở mấy hôm.”

Lăng Kiều rất sợ Phong Vân Đình sẽ làm cái gì đó với cô, mẹ Phong Vân Đình còn nói cô có số khắc phu, là đồ đen đủi.

Lăng Kiều lập tức thu dọn đồ đạc, cúi đầu rời đi, Phong Vân Đình chỉ là yên lặng mà nhìn, không ngăn cản, cũng không nói một lời.

Chờ Lăng Kiều đi rồi, Phong Vân Đình mới gọi điện thoại, nhờ người rao bán một số món đồ.

Vay tiền không dễ, đồ có thể bán cũng không nhiều.

Một chút sản nghiệp đã mang đi thế chấp, vay tiền với ngân hàng, xí nghiệp đều sẽ vay tiền của ngân hàng, đây là phương pháp mượn gà đẻ trứng, không ai có thể cự tuyệt.

Nhưng nếu xảy ra chuyện gì, ngân hàng sẽ lấy cả gà lẫn trứng đi.

Nếu Phong gia thật sự xảy ra chuyện gì, Lăng gia cũng đừng mong có kết quả tốt.

Phong Vân Đình nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chuyện này vẫn có liên quan tới Lăng gia, tại sao tất cả bằng chứng đều chỉ về phía Lăng gia.

Có lẽ căn bản không có kẻ địch nào khác, chỉ có Lăng gia!

Lăng gia, Lăng gia……

Phong Vân Đình gọi điện thoại cho luật sư, tiếp tục vụ kiện với con trai thứ hai Lăng gia, nếu có thể từ trên người Lăng gia hút chút máu, thì không còn gì có thể tốt hơn.

Lăng Hàng sau khi nộp tiền bảo lãnh đang ở nhà, đột nhiên nhận được lá thư từ luật sư, người Lăng gia vừa nhìn thấy đã biết Phong Vân Đình đang lên kế hoạch gì.

Sắc mặt của Lăng Kiều rất khó coi, Phong Vân Đình hoàn toàn không bận tâm đến cô, còn muốn đưa anh trai cô ra tòa.

Mặc kệ là thắng hay hòa giải, đều phải lột từ trên người Lăng gia một lớp da, dùng để bù đắp cho chính mình.

Lăng Hàng cười lạnh một tiếng, “Anh phải nhìn xem Phong gia có thể kiên trì bao lâu, có thể chờ được tiền cứu mạng của anh không.”

Nhưng trên thực tế, so với tưởng tượng của Lăng Hàng, Phong Vân Đình càng thêm ngoan độc, trực tiếp đem Lăng gia ra cảnh báo mọi người trong giới.

Lăng gia chính là tiểu nhân đánh lén đằng sau, các người phải chú ý một chút, cẩn thận bọn họ đào được đồ của các người, tung lên mạng, hủy hoại thanh danh của các người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook