Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 841: Thiên Tài Huyền Học (7)

Ngận Thị Kiểu Tình

12/10/2024

Edit: Kim

Cuối cùng, Tống Hà vẫn bỏ tiền ra, tổn thất nhiều tiền như vậy, toàn thân Tống Hà đều hốt hoảng, giống như cơ thể đã bị đào rỗng.

Không nhịn được mà hỏi lại một lần nữa, tiêu nhiều tiền như vậy là thật sự đúng đắn sao?

Nhưng cái tiểu quỷ kia lại không làm được việc.

Những chuyện trước kia đều có thể làm được, bây giờ lại không làm được.

Hơn nữa, Tống Hà căn bản không có nói với đại sư, cô gái kia hình như biết vẽ bùa, làm tiểu quỷ không thể đi vào nhà được.

Chờ đến khi bọn họ chiến đấu kịch liệt, trong đầu đều muốn đưa đối phương vào chỗ chết.

Lão già đáng chết, lấy của tôi nhiều tiền như vậy, thật sự cho rằng có thể lấy được tiền của tôi dễ dàng như vậy sao, đó là tiền tôi vất vả lắm mới kiếm được, còn phải nuôi một cái tiểu quỷ mới có được.

Nam Chi đi theo phía sau chị gái nhỏ, Diêu Thiên đi siêu thị mua đồ, Nam Chi cũng đi theo vào, quanh quẩn bên cạnh như đòi nợ.

Nhưng những người khác đều không nhìn thấy Nam Chi, Nam Chi lướt qua một người, làm cho người ta cảm giác như có một cơn gió lạnh lẽo thổi qua.

Cho người ta một loại cảm giác không khỏe, mọi người đều chỉ cho rằng điều hòa của siêu thị mở nhiệt độ quá thấp.

Diêu Thiên cầm một món đồ lên xem xét kỹ càng, vật chất của thế giới này thật là phong phú, Diêu Thiên nhìn đến mức hoa mắt, một đồ vật làm sao có thể có nhiều chủng loại như vậy, làm Diêu Thiên rơi vào sầu khổ.

Ta phải chọn thế nào đây!

Diêu Thiên đã học thuộc những đồ vật cần thiết, như vậy sẽ không cần phải tìm kiếm, nhưng siêu thị lại có nhiều đồ như vậy, làm Diêu Thiên rất khổ sở.

Bên cạnh còn có một con quỷ không ngừng đi theo cô, “Ngươi muốn đi theo ta đến khi nào?”

Con quỷ này chắc chắn là do người phụ nữ muốn làm hại chị họ sai đến, nhưng Diêu Thiên không ngờ nó vẫn luôn không có ra tay.

Ngươi nên ra tay đi, ra tay rồi ta có thể thu thập ngươi, bất luận là hồn phi phách tán hay là gì khác, đều tuân theo quy tắc.

Nam Chi nào biết Diêu Thiên đang lựa chọn khó khăn tới mức nào, thấy cô tình nguyện nói chuyện với mình, lập tức nói: “Chị gái, chị gái, chị có thể cứu ta không, ta không muốn làm chuyện xấu.”

Sắc mặt Diêu Thiên không thay đổi, cô khẽ nhíu mày, có chút nghi hoặc, sao trên người con quỷ này lại có công đức được?

Trên người hơi tỏa ra ánh sáng vàng của công đức, đúng là vô cùng kỳ quái.

Nam Chi lập tức giải thích: “Ta, ta không cố ý, ta không có cách nào.”

Diêu Thiên chỉ à một tiếng.

Diêu Thiên gian nan lựa chọn những món đồ mình muốn mua, ra khỏi siêu thị về nhà.



Bây giờ Diêu Thiên đã không còn nơi nào để đi, căn phòng trọ trước kia đã hết hạn, bây giờ cô phải sống với chị họ, hơn nữa còn có người đang muốn hại Lý Trinh, Diêu Thiên không thể nào yên tâm được.

“Rống……”

Nam Chi đột nhiên cảm thấy thân thể nóng bừng, không khống chế được mà phình to ra, giống như có một cỗ lực lượng vô hình đang thổi vào trong linh hồn cô.

Nam Chi sửng sốt: “Ca ca, ca ca, đây là chuyện gì?”

Hệ thống nhanh chóng nói: “Linh hồn ngươi đang bị thiêu đốt.”

Nam Chi kinh ngạc: “Tại sao ta lại như vậy, thiêu đốt sẽ thế nào, đầu óc ta sao lại choáng váng như vậy, a, ta rất muốn giết chị Diêu Thiên.”

Có người cứ nói vào tai cô, giết cô ta, giết cô ta.

Hệ thống: “Linh hồn là một bó củi, sau khi bị thiêu đốt, chính là một đống tro, ngươi cũng không còn nữa.”

“Hu hu hu……” Nam Chi sợ ngây người, vội vàng thổi thân thể mình, hy vọng có thể dập tắt ngọn lửa, nhưng đó không phải là lửa thật, mà là lực lượng mạnh mẽ thiêu đốt linh hồn.

Diêu Thiên đi đằng trước lập tức nhận ra một luồng khí đen khổng lồ đang dần tích tụ lại, nhìn thấy linh hồn không ngừng bành trướng, nhìn như mạnh lên, nhưng tiếp theo sẽ là bất lực, hồn phi phách tán.

Diêu Thiên móc ra một lá bùa dán lên người Nam Chi, thân thể Nam Chi như một quả bóng xì hơi lập tức xẹp xuống, sợi thô bạo trong lòng Nam Chi cũng dần dần tiêu tan, kéo theo sự mệt mỏi từ tận sâu trong linh hồn.

Cô cảm thấy thân mình trở nên nhẹ nhàng hơn.

Nam Chi khôi phục lại tinh thần, nói lời cảm ơn với Diêu Thiên: “Cảm ơn chị gái, cảm ơn chị gái.”

Diêu Thiên nhíu mày, nói thẳng: “Có người hạ cấm chế lên người ngươi, nếu hắn kích hoạt nó, ngươi sẽ chết.”

Nam Chi sợ tới mức khóc hu hu, “Chị, chị, thật là đáng sợ.”

Diêu Thiên hỏi: “Mẹ ngươi tìm ai làm việc này?”

Phương pháp nuôi quỷ tăng vận may này vô cùng thiếu đạo đức, không chỉ thiếu đạo đức, mà người nuôi cũng sẽ vô cùng thê thảm.

Mẹ của tiểu quỷ chỉ chiếm được một phần nhỏ, người đứng đằng sau mới chiếm được phần lớn lợi ích.

Người nuôi tiểu quỷ chỉ uống được một ngụm canh.

Từ đầu đến cuối tiểu quỷ chính là một cái công cụ, cho dù có không bị hồn phi phách tán, cũng không thể nào trốn thoát được, hết lần này tới lần khác, tội nghiệt đều tính trên người tiểu quỷ và người nuôi tiểu quỷ.

Người phụ nữ kia thật sự là vô cùng ngu xuẩn.

Nam Chi cũng không biết Tống Hà nhờ ai làm chuyện này, chỉ có thể nói: “Để ta trở về hỏi một câu.”

Diêu Thiên đánh giá tiểu quỷ này từ trên xuống dưới, những linh hồn bình thường không thể có thần trí và trí tuệ như vậy.

Diêu Thiên hỏi: “Ngươi đi theo ta, là vì muốn thoát khỏi mẹ của ngươi sao?”



Nam Chi liên tục gật đầu, “Đúng vậy, đúng vậy, chị gái, chị là tốt nhất, là người tốt bụng nhất, chị giúp ta đi.”

Diêu Khiêm cười nhìn Nam Chi từ trên xuống dưới, “Tại sao ta phải giúp ngươi, ta và ngươi không duyên không phận, giúp ngươi thì có lợi gì cho ta?”

Nam Chi ai da ai da hai tiếng, hỏi: “Vậy phải làm thế nào chị mới có thể giúp ta?”

Diêu Thiên nói: “Đi theo ta làm việc, ta cũng thuận tiện loại bỏ những thứ không tốt trên người đi.”

Cái linh hồn này đã làm một chút chuyện xấu, cho dù trên lưng không gánh mạng người, nhưng vì lợi ích của Tống Hà, cũng đã làm ra hành vi đe dọa, tổn thương tới người khác, có người vì vậy mà phát điên.

Dính nghiệt nợ, liền bị nghiệp lực quấn thân.

Nam Chi a một tiếng, “Vậy ta phải làm bao lâu, ta, ta có được trả lương không?”

Diêu Thiên:……

Tiền lương?

Thời hạn làm việc?

Đứa nhỏ này còn biết những thứ này, chưa ra đời đã biến thành một con quỷ, còn biết đòi tiền lương.

Diêu Thiên lại nói: “Ta cứu ngươi, giải thoát ngươi khỏi kẻ xấu và mẹ ngươi, còn chưa đủ để ngươi tình nguyện trung thành với ta sao, chờ tới thời cơ thích hợp, ta sẽ đưa ngươi đi đầu thai.”

Nam Chi:…

Ta từ chỗ Tống Hà chuyển tới bên cạnh Diêu Thiên sao?

Nam Chi do dự, vậy ta vẫn phải ở lại thế giới này sao?

Nam Chi hỏi hệ thống, hệ thống chỉ nói, tới thời cơ thích hợp sẽ rời khỏi thế giới này.

Nam Chi:???

Ca ca, sao lời ngươi nói cũng giống với Diêu Thiên như vậy.

Diêu Thiên nhìn cái tiểu quỷ này vậy mà lại do dự, đối với một linh hồn mà nói, điều kiện cô đưa ra hoàn toàn có thể chấp nhận được.

Diêu Thiên vừa mới tới thế giới này, vẫn còn chưa quen thuộc, cũng cần có tiểu đệ giúp đỡ làm một số chuyện.

Nam Chi do dự hỏi: “Ngươi cần ta làm gì, ta sẽ không làm chuyện xấu đâu.”

Diêu Thiên thiếu chút nữa đã bật cười, trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên ý cười, “Ngươi biết cái gì là chuyện tốt, chuyện xấu sao, những chuyện ngươi làm trước kia đều là chuyện xấu.”

Đối với một tiểu quỷ mà nói, không có đúng hay sai về mặt đạo đức, tất cả đều dựa vào ý muốn của chủ nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook