Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 307: Ngộ Không, ta muốn sinh khỉ con cho chàng (14)

Hỏa Huỳnh Nhi

01/12/2023

Dưới ánh mặt trời, mái tóc vàng của hắn bị chiếu vào phản xạ màu vàng đẹp đến tột cùng, đôi con ngươi màu vàng nhuốm ý cười: “Sư phụ, cảm ơn người!”

Kim Đản Đản nhìn mà hơi ngẩn ra, người yêu là con khỉ này cũng khá đẹp!

Nhanh như vậy mà hắn đã học được phương pháp sử dụng Như Ý Kim Cô Bổng, xem ra đây là định mệnh của hắn!

Khoé miệng nàng hơi cong lên, mở hai tay về phía hắn: “Không Không, ngươi đến đây cõng vi sư đi!”

Ngộ Không ngoan ngoãn cõng nàng, thầy trò bốn người tiếp tục đi.

Sắc trời sắp tối, phải nhanh chóng tìm nơi nghỉ chân mới được.

Trước khi trời tối, họ gặp được một gia đình nhà nông.

Thầy trò mấy người tiến đến xin ở nhờ.

Phạm vi mấy dặm xung quanh chỉ có một hộ gia đình, một bà lão bảy tám mươi tuổi và một đứa nhỏ năm, sáu tuổi.

Bà lão cầm ngọn nến trong tay, nhìn người tới, Bát Giới vội vàng tiến lên: “Bà cụ, cho chúng ta ở nhờ một đêm đi?”

Đột nhiên xuất hiện một cái đầu heo khiến bà lão sợ tới mức sắc mặt vốn đã tái nhợt lại càng thêm tái.

“A~ Có yêu quái!” Bà lão lùi về phía sau mấy bước, bảo vệ đứa cháu nhỏ ở trong lòng.



Kim Đản Đản lập tức kéo Bát Giới ra phía sau, lễ phép nói: “Bà cụ, chúng ta đến từ Đông Thổ Đại Đường, đi tới Tây Thiên bái Phật thỉnh kinh. Đường nhỏ tới đây, còn mong bà cụ giúp đỡ để thuận lợi.”

Bà lão liếc mắt đánh giá Kim Đản Đản một cái, một tia sáng chợt loé qua trong mắt, nhanh đến mức khiến người ta khó mà phát hiện.

Vẻ mặt bà lão hoảng sợ vỗ ngực: “Suýt nữa thì doạ chết lão bà là ta đây, mời mấy vị tiểu sư phụ vào bên trong.”

Kim Đản Đản liếc mắt đánh giá bà lão. Sắc mặt của bà lão và đứa bé đều tái nhợt, đoán chừng là bị Bát Giới làm cho hoảng sợ.

Nhất thời nàng cũng không để tâm, chỉ cảm thấy cuộc sống của hai bà cháu này thật không dễ gì.

Dẫn theo bốn thầy trò vào trong nhà, bà lão đóng cổng lớn lại.

Đứa trẻ kia vẫn luôn đi theo bên cạnh Kim Đản Đản, nhìn chằm chằm vào nàng.

Kim Đản Đản duỗi tay vuốt tóc đứa bé, thằng bé này trông rất đẹp chỉ có hơi gầy.

Đứa trẻ còn muốn gần gũi với nàng, Ngộ Không đã đi tới làm đứa trẻ sợ tới mức trốn ra sau lưng bà lão, len lén nhìn Kim Đản Đản.

Bà lão giải thích: “Đứa cháu này của lão nhát gan từ nhỏ, tiểu sư phụ chớ để ở trong lòng.”

“Không sao đâu, bà cụ!” Khoé miệng Kim Đản Đản mang theo ý cười yếu ớt, trong lòng lại có chút nghi hoặc. Đứa trẻ này có hơi kỳ lạ.

“Tiểu sư phụ, mọi người chờ một lát để lão đi nấu cơm cho các vị!” Bà lão rất khách khí.

“Vậy làm phiền bà cụ rồi!” Kim Đản Đản thi lễ một cái.



Bà lão liếc nhìn đứa cháu trai, thằng bé vẫn còn nhìn trộm Kim Đản Đản, lập tức dắt nó rời đi.

Không lâu sau, bà lão bưng cháo nóng hổi đến.

Kim Đản Đản ngửi không thấy có mùi lạ thì chuẩn bị uống.

Ngộ Không đưa tay đẩy cháo ra, bị văng một ít trên bàn. Trên mặt bàn bốc lên một làn khói xanh.

Kim Đản Đản nhìn về phía bà lão, lúc này đâu phải bà lão gì rõ ràng là một con ác quỷ mặt xanh.

Căn nhà cũng lập tức biến thành nghĩa địa, Bát Giới sợ tới mức nhảy dựng lên, kêu to: “Sư phụ, cứu con!”

Kim Đản Đản liếc nhìn hắn, bình tĩnh nói: “Vi sư là tên cặn bã chỉ có sức chiến đấu bằng năm*, còn trông cậy vào ngươi đến cứu đấy!”

*Thường được sử dụng để mô tả lực chiến đấu thấp và không đủ khả năng. Nó được sử dụng phổ biến trong vòng tròn trò chơi, và trong quá trình sử dụng liên tục, nó thường được sử dụng để mô tả những người ngu ngốc và ngớ ngẩn.(ngôn ngữ mạng TQ)

Tóc của bà lão mọc ra với tốc độ mắt thường có thể thấy được, móng tay dài hơn mười centimet.

“Đường Tăng, ngươi chạy không thoát đâu. Chỉ cần ăn thịt của ngươi, chúng ta có thể sống lại! Ha ha ha ha ha a”

Tiếng cười kia khiến người ta sởn hết cả gai ốc!

Trong nháy mắt, trong mỗi phần mộ thò lên một, hai con quỷ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook