Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 300: Ngộ Không, ta muốn sinh khỉ con cho chàng (7)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Nàng không có chút hình tượng nào ợ một cái: “Ợ ~ Thức ăn này ngon thật, có chút căng bụng!” Ý ngầm là: Không nên vận động!
Hồ Tiểu Tiên lấy ống tay áo che miệng cười một lát, sau đó phất khăn tay về phía nàng: “Tiểu công tử, chàng thật đúng là đáng yêu!”
“Ha ha ~” Trong lòng Kim Đản Đản trợn trắng mắt, tùy ngươi khen như thế nào, chỉ cần không ‘bạch bạch’ là được.
Ánh mắt Hồ Tiểu Tiên e lệ ngượng ngùng đánh giá Kim Đản Đản, nhìn từ trên xuống dưới, cuối cùng ánh mắt dừng lại giữa hai chân nàng.
Kim Đản Đản kẹp chặt hai chân, tay áo vung lên chặn tầm mắt của nàng ta.
Mồ hôi lạnh chảy ra liên tục sau lưng nàng. Nàng cảm giác ánh mắt muội tử này nhìn xuyên thấu mình như thể tia X.
Hồ Tiểu Tiên dựa vào người Kim Đản Đản, duỗi tay vuốt ve mặt nàng, quyến rũ nói: “Đây là lần đầu của tiểu công tử sao, đừng khẩn trương!”
Kim Đản Đản: Ta sao? Muội tử, ngươi nói cứ như rất quen thuộc vậy.
Ta có quen thuộc không sao?
Ta đây đã cùng Tiểu Mạch Tử đại chiến hơn ba nghìn hiệp rồi đó!
Kim Đản Đản kéo bàn tay đang vuốt ve ở trên mặt nàng xuống, đứng dậy, giống như một vị quân tử khiêm tốn nghiêm túc nói: “Cô nương, nam nữ thụ thụ bất thân!”
Nhưng Hồ Tiểu Tiên không thèm để lời nói của nàng vào trong lòng, lại nhích tới gần nàng.
Kim Đản Đản vội vàng khuyên: “Tiểu Tiên cô nương, dựa vào nhan sắc của ngươi muốn dạng nam nhân nào mà không có chứ, hà cớ gì phải như vậy?”
Hồ Tiểu Tiên duỗi tay kéo Kim Đản Đản tới ngồi ở trên đùi nàng ta. Ả ôm vai nàng, mị hoặc nói: “Nói như vậy…Ý chàng là chàng không muốn cá nước thân mật cùng với ta, muốn để ta lột da ăn thịt, gặm xương cốt của chàng sao?”
Kim Đản Đản ngã vào lòng Hồ Tiểu Tiên, lần đầu tiên nàng có tư thế kỳ quái như vậy cùng một muội tử. Nàng ngửa đầu nhìn nàng ta, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, hiển nhiên là bị dọa sợ.
Suýt chút nữa thì nàng đã quên, lúc này nàng đang là Đường Tăng!
Yêu quái bắt nàng, hoặc là ăn thịt nàng, hoặc là vì thấy sắc đẹp của nàng mà muốn ngủ với nàng.
┭┮﹏┭┮ Trong lòng nàng thầm rơi hai dòng nước mắt như hai sợi mì lớn, trên mặt lại miễn cưỡng lộ vẻ tươi cười.
“Tiểu Tiên cô nương, việc này cứ từ từ, không thể gấp.”
Hồ Tiểu Tiên cúi người, nhìn chằm chằm cánh môi hồng nhạt của nàng, duỗi tay sờ soạng một chút, cảm thán nói: “Tiểu công tử, chàng lớn lên thật đẹp, còn đẹp hơn cả nữ tử.”
Nụ cười của Kim Đản Đản cứng đờ, thân mình khẽ chuyển, thoát khỏi vòng ôm của Hồ Tiểu Tiên.
Nàng lui về phía sau, Hồ Tiểu Tiên ở phía trước đuổi theo.
Kim Đản Đản buộc phải lui đến góc tường, khoé miệng Hồ Tiểu Tiên lộ ra ý cười quyến rũ, cởi sa lụa màu đỏ trên người xuống.
Lộ ra cái yếm màu đỏ, quần đùi màu đỏ, đôi chân đẹp thon dài.
Kim Đản Đản nhìn dáng người bốc lửa của nàng ta, nội tâm lại oán giận trời xanh không công bằng một lần nữa. Nàng đã trải qua nhiều vị diện như vậy, không là ngực phẳng thì chính là trứng luộc, lúc nào mới có thể giống như Hồ Tiểu Tiên chứ!
Gương mặt quyến rũ của Hồ Tiểu Tiên kề sát lại gần: “Tiểu công tử, ta biết chàng rất muốn đưa tay sờ sờ!”
Nàng ta hà hơi vào lỗ tai Kim Đản Đản: “Công tử, chàng đừng kiềm chế nữa, ở đây không có người ngoài.”
“Ta… Ta không có…” Kim Đản Đản lập tức nghiêng đầu nhỏ tránh nàng ta.
Khóe miệng Hồ Tiểu Tiên nhếch một cái, bắt lấy tay Kim Đản Đản ấn lên cảnh đẹp trước ngực mình: “Công tử, chàng muốn sờ thì sờ đi, xin chớ thương tiếc!”
Kim Đản Đản kinh ngạc trợn tròn hai mắt: Muội tử, ngươi đừng đùa như vậy chứ ~~~
Hồ Tiểu Tiên nhìn thấy vẻ mặt giật mình của nàng, trong lòng vô cùng đắc ý. Nàng ta cảm thấy nàng bị dáng người của mình làm cho kinh ngạc rồi, thật lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh!
Nàng ta ấn tay Kim Đản Đản bóp bóp, Kim Đản Đản chỉ cảm thấy một luồng khí nóng truyền qua đầu ngón tay xộc thẳng lên đầu, sau đó nàng khổ cực chảy máu mũi!
Hồ Tiểu Tiên lấy ống tay áo che miệng cười một lát, sau đó phất khăn tay về phía nàng: “Tiểu công tử, chàng thật đúng là đáng yêu!”
“Ha ha ~” Trong lòng Kim Đản Đản trợn trắng mắt, tùy ngươi khen như thế nào, chỉ cần không ‘bạch bạch’ là được.
Ánh mắt Hồ Tiểu Tiên e lệ ngượng ngùng đánh giá Kim Đản Đản, nhìn từ trên xuống dưới, cuối cùng ánh mắt dừng lại giữa hai chân nàng.
Kim Đản Đản kẹp chặt hai chân, tay áo vung lên chặn tầm mắt của nàng ta.
Mồ hôi lạnh chảy ra liên tục sau lưng nàng. Nàng cảm giác ánh mắt muội tử này nhìn xuyên thấu mình như thể tia X.
Hồ Tiểu Tiên dựa vào người Kim Đản Đản, duỗi tay vuốt ve mặt nàng, quyến rũ nói: “Đây là lần đầu của tiểu công tử sao, đừng khẩn trương!”
Kim Đản Đản: Ta sao? Muội tử, ngươi nói cứ như rất quen thuộc vậy.
Ta có quen thuộc không sao?
Ta đây đã cùng Tiểu Mạch Tử đại chiến hơn ba nghìn hiệp rồi đó!
Kim Đản Đản kéo bàn tay đang vuốt ve ở trên mặt nàng xuống, đứng dậy, giống như một vị quân tử khiêm tốn nghiêm túc nói: “Cô nương, nam nữ thụ thụ bất thân!”
Nhưng Hồ Tiểu Tiên không thèm để lời nói của nàng vào trong lòng, lại nhích tới gần nàng.
Kim Đản Đản vội vàng khuyên: “Tiểu Tiên cô nương, dựa vào nhan sắc của ngươi muốn dạng nam nhân nào mà không có chứ, hà cớ gì phải như vậy?”
Hồ Tiểu Tiên duỗi tay kéo Kim Đản Đản tới ngồi ở trên đùi nàng ta. Ả ôm vai nàng, mị hoặc nói: “Nói như vậy…Ý chàng là chàng không muốn cá nước thân mật cùng với ta, muốn để ta lột da ăn thịt, gặm xương cốt của chàng sao?”
Kim Đản Đản ngã vào lòng Hồ Tiểu Tiên, lần đầu tiên nàng có tư thế kỳ quái như vậy cùng một muội tử. Nàng ngửa đầu nhìn nàng ta, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, hiển nhiên là bị dọa sợ.
Suýt chút nữa thì nàng đã quên, lúc này nàng đang là Đường Tăng!
Yêu quái bắt nàng, hoặc là ăn thịt nàng, hoặc là vì thấy sắc đẹp của nàng mà muốn ngủ với nàng.
┭┮﹏┭┮ Trong lòng nàng thầm rơi hai dòng nước mắt như hai sợi mì lớn, trên mặt lại miễn cưỡng lộ vẻ tươi cười.
“Tiểu Tiên cô nương, việc này cứ từ từ, không thể gấp.”
Hồ Tiểu Tiên cúi người, nhìn chằm chằm cánh môi hồng nhạt của nàng, duỗi tay sờ soạng một chút, cảm thán nói: “Tiểu công tử, chàng lớn lên thật đẹp, còn đẹp hơn cả nữ tử.”
Nụ cười của Kim Đản Đản cứng đờ, thân mình khẽ chuyển, thoát khỏi vòng ôm của Hồ Tiểu Tiên.
Nàng lui về phía sau, Hồ Tiểu Tiên ở phía trước đuổi theo.
Kim Đản Đản buộc phải lui đến góc tường, khoé miệng Hồ Tiểu Tiên lộ ra ý cười quyến rũ, cởi sa lụa màu đỏ trên người xuống.
Lộ ra cái yếm màu đỏ, quần đùi màu đỏ, đôi chân đẹp thon dài.
Kim Đản Đản nhìn dáng người bốc lửa của nàng ta, nội tâm lại oán giận trời xanh không công bằng một lần nữa. Nàng đã trải qua nhiều vị diện như vậy, không là ngực phẳng thì chính là trứng luộc, lúc nào mới có thể giống như Hồ Tiểu Tiên chứ!
Gương mặt quyến rũ của Hồ Tiểu Tiên kề sát lại gần: “Tiểu công tử, ta biết chàng rất muốn đưa tay sờ sờ!”
Nàng ta hà hơi vào lỗ tai Kim Đản Đản: “Công tử, chàng đừng kiềm chế nữa, ở đây không có người ngoài.”
“Ta… Ta không có…” Kim Đản Đản lập tức nghiêng đầu nhỏ tránh nàng ta.
Khóe miệng Hồ Tiểu Tiên nhếch một cái, bắt lấy tay Kim Đản Đản ấn lên cảnh đẹp trước ngực mình: “Công tử, chàng muốn sờ thì sờ đi, xin chớ thương tiếc!”
Kim Đản Đản kinh ngạc trợn tròn hai mắt: Muội tử, ngươi đừng đùa như vậy chứ ~~~
Hồ Tiểu Tiên nhìn thấy vẻ mặt giật mình của nàng, trong lòng vô cùng đắc ý. Nàng ta cảm thấy nàng bị dáng người của mình làm cho kinh ngạc rồi, thật lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh!
Nàng ta ấn tay Kim Đản Đản bóp bóp, Kim Đản Đản chỉ cảm thấy một luồng khí nóng truyền qua đầu ngón tay xộc thẳng lên đầu, sau đó nàng khổ cực chảy máu mũi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.