Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 282: Quỷ vương bám lấy nữ thầy bói (21)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Con ngươi của Kim Đản Đản co rụt lại, bàn tay giấu trong ống tay áo run rẩy: Bọn họ… hôm qua bọn họ thật sự đã quan hệ!
Vân Nhiễm thu biểu cảm của nàng vào trong mắt, nàng ta khuyên bảo: “Cô nương, xin ngươi đừng ra tay với Quỷ Vương. Ta yêu y, đời này không phải y thì không gả. Ta cũng sẽ không để y nạp ngươi làm thiếp!”
Kim Đản Đản nhìn nàng ta không nói lời nào, dường như đang cân nhắc xem lời của nàng ta chân thực đến đâu.
Vân Nhiễm nói tiếp: “Lúc đầu Quỷ Vương nói là cảm thấy ngươi rất mới lạ nên mới chơi đùa với ngươi. Y còn nói, với thân phận của ngươi thì ngay cả làm thiếp cũng không đủ tư cách.”
“Nhưng mà ta thấy bây giờ sự trong trắng của ngươi đã trao cho y nên đã thay ngươi nói mấy lời hay ý tốt. Quỷ Vương đã đồng ý nạp ngươi làm thiếp. Muội muội, sau này chúng ta là người một nhà, cần phải giúp đỡ lẫn nhau. Nếu ngươi cần gì thì cứ nói với tỷ tỷ một tiếng!”
Vân Nhiễm vỗ vỗ bàn tay của Kim Đản Đản, diễn vở tỷ muội tình thâm.
Kim Đản Đản đảo mắt, che giấu sự mất mát nơi đáy mắt, cất giọng bình thản: “Ta biết rồi, ngươi lui ra đi!”
Vân Nhiễm tạm biệt, lắc lắc bờ eo thon đi ra ngoài.
Trong mắt nàng ta là vẻ ác độc. Lãnh Mạc Tà, Hoàng Tiểu Đồng, các người đừng mong có thể sống tốt. Nếu ta không có được, vậy thà rằng phá hủy cũng sẽ không giao người cho ngươi.
Sắc mặt Kim Đản Đản trắng bệch, trong đầu hiện ra dấu vết màu hồng trên cổ Vân Nhiễm.
Ở nơi này, ngoại trừ mấy nữ nhân xinh đẹp khác thì nàng chỉ thấy một nam nhân duy nhất là Lãnh Mạc Tà. Từ đấy có thể nghĩ được dấu vết trên cổ nàng ta là có chuyện gì.
Kim Đản Đản che dấu đau đớn nơi trái tim, nằm lại trên giường. Nỗi đau không thể nào kiềm chế nhưng cũng không thể thoát khỏi lồng giam của Lãnh Mạc Tà dành cho nàng.
Hai thị nữ ở cổng trông coi nàng rất nghiêm, không cho phép nàng ra ngoài.
Cuối cùng cũng đợi được Lãnh Mạc Tà đi đến.
Y chuẩn bị cho nàng một chút đồ ăn của con người, thế nhưng nàng ăn giống như một người gỗ, chưa từng bố thí cho y một ánh mắt.
Lãnh Mạc Tà có chút hoang mang: “Nữ nhân, ngươi sao vậy?”
“Ta muốn đi ra ngoài một chút!” Giọng điệu của nàng rất bình thản, không buồn không vui.
“Vậy để ta đi cùng với ngươi!” Dáng vẻ này của nàng khiến Lãnh Mạc Tà rất lo lắng.
“Không cần, ta chỉ đi lại gần đây để giải sầu một chút!”
Lãnh Mạc Tà thấy nàng khăng khăng muốn đi tản bộ một mình thì cũng theo ý nàng. Dù sao đây cũng là Quỷ Điện, chỉ sợ nàng chạy trốn không thành.
Sau nửa canh giờ, y nghe được bọn thị nữ báo cáo lại: Nàng chạy trốn rồi!
Lãnh Mạc Tà lập tức truy tìm dấu vết của nàng, nhưng lại phát hiện ra thần thức của y đột nhiên nhói đau. Một chút thần thức của y còn sót lại trên người nàng đã bị chặt đứt một cách dứt khoát.
Y lo lắng nàng đã xảy ra chuyện gì bất trắc, huy động toàn bộ binh lực trong Quỷ điện đi tìm nàng.
Nhưng mà nàng giống như bị bốc hơi khỏi nhân gian, không còn chút dấu vết nào cả.
……
Thời gian vội vàng trôi qua hai năm, Kim Đản Đản bình yên vượt qua tuổi mười tám.
Kim Đản Đản tìm được một nam tử Thuần Dương khác tên là Bạch Thu Diệc. Hắn cũng mặc toàn thân áo trắng, nụ cười ấm áp như gió xuân, là sư huynh đồng môn của Kim Đản Đản.
Sư phụ Bạch Thu Diệc là sư huynh của sư phụ Kim Đản Đản. Hai người họ cùng chung một môn phái, đương nhiên cũng là quan hệ sư huynh muội.
Mà thuật Mao Sơn của Bạch Thu Diệc tinh thông hơn nhiều so với Kim Đản Đản. Hắn dùng thuật dịch dung để che đi dung mạo vốn có của nàng để nàng sống trong một thị trấn nhỏ bình thường hai năm.
Trong vòng hai năm.
Lãnh Mạc Tà ngày đêm say rượu, mỗi ngày đều uống đến mức say mèm.
Trong phòng ngủ của y dường như toàn mùi rượu. Nam nhân tuấn lãng không nhiễm khói lửa trần gian ngày xưa, lúc này đang ngồi trên mặt thảm tuyết trắng, ôm bình uống rượu.
Trên mặt của y râu ria xồm xoàm, hiển nhiên là lâu rồi chưa sửa sang lại.
So với trước kia, y của bây giờ mang theo một vẻ đẹp hoang phế, tướng mạo cũng trưởng thành hơn rất nhiều.
Ánh mắt Vân Nhiễm sáng rực nhìn vào trong phòng. Nam nhân này, dù có uống say cũng vẫn đẹp như vậy.
*
Ài… Hình như còn chưa miêu tả nam chính có tứ chi tiếp xúc với Vân Nhiễm, thế mà các ngươi đã kích động thành thế này rồi ╮(╯▽╰)╭
Vân Nhiễm thu biểu cảm của nàng vào trong mắt, nàng ta khuyên bảo: “Cô nương, xin ngươi đừng ra tay với Quỷ Vương. Ta yêu y, đời này không phải y thì không gả. Ta cũng sẽ không để y nạp ngươi làm thiếp!”
Kim Đản Đản nhìn nàng ta không nói lời nào, dường như đang cân nhắc xem lời của nàng ta chân thực đến đâu.
Vân Nhiễm nói tiếp: “Lúc đầu Quỷ Vương nói là cảm thấy ngươi rất mới lạ nên mới chơi đùa với ngươi. Y còn nói, với thân phận của ngươi thì ngay cả làm thiếp cũng không đủ tư cách.”
“Nhưng mà ta thấy bây giờ sự trong trắng của ngươi đã trao cho y nên đã thay ngươi nói mấy lời hay ý tốt. Quỷ Vương đã đồng ý nạp ngươi làm thiếp. Muội muội, sau này chúng ta là người một nhà, cần phải giúp đỡ lẫn nhau. Nếu ngươi cần gì thì cứ nói với tỷ tỷ một tiếng!”
Vân Nhiễm vỗ vỗ bàn tay của Kim Đản Đản, diễn vở tỷ muội tình thâm.
Kim Đản Đản đảo mắt, che giấu sự mất mát nơi đáy mắt, cất giọng bình thản: “Ta biết rồi, ngươi lui ra đi!”
Vân Nhiễm tạm biệt, lắc lắc bờ eo thon đi ra ngoài.
Trong mắt nàng ta là vẻ ác độc. Lãnh Mạc Tà, Hoàng Tiểu Đồng, các người đừng mong có thể sống tốt. Nếu ta không có được, vậy thà rằng phá hủy cũng sẽ không giao người cho ngươi.
Sắc mặt Kim Đản Đản trắng bệch, trong đầu hiện ra dấu vết màu hồng trên cổ Vân Nhiễm.
Ở nơi này, ngoại trừ mấy nữ nhân xinh đẹp khác thì nàng chỉ thấy một nam nhân duy nhất là Lãnh Mạc Tà. Từ đấy có thể nghĩ được dấu vết trên cổ nàng ta là có chuyện gì.
Kim Đản Đản che dấu đau đớn nơi trái tim, nằm lại trên giường. Nỗi đau không thể nào kiềm chế nhưng cũng không thể thoát khỏi lồng giam của Lãnh Mạc Tà dành cho nàng.
Hai thị nữ ở cổng trông coi nàng rất nghiêm, không cho phép nàng ra ngoài.
Cuối cùng cũng đợi được Lãnh Mạc Tà đi đến.
Y chuẩn bị cho nàng một chút đồ ăn của con người, thế nhưng nàng ăn giống như một người gỗ, chưa từng bố thí cho y một ánh mắt.
Lãnh Mạc Tà có chút hoang mang: “Nữ nhân, ngươi sao vậy?”
“Ta muốn đi ra ngoài một chút!” Giọng điệu của nàng rất bình thản, không buồn không vui.
“Vậy để ta đi cùng với ngươi!” Dáng vẻ này của nàng khiến Lãnh Mạc Tà rất lo lắng.
“Không cần, ta chỉ đi lại gần đây để giải sầu một chút!”
Lãnh Mạc Tà thấy nàng khăng khăng muốn đi tản bộ một mình thì cũng theo ý nàng. Dù sao đây cũng là Quỷ Điện, chỉ sợ nàng chạy trốn không thành.
Sau nửa canh giờ, y nghe được bọn thị nữ báo cáo lại: Nàng chạy trốn rồi!
Lãnh Mạc Tà lập tức truy tìm dấu vết của nàng, nhưng lại phát hiện ra thần thức của y đột nhiên nhói đau. Một chút thần thức của y còn sót lại trên người nàng đã bị chặt đứt một cách dứt khoát.
Y lo lắng nàng đã xảy ra chuyện gì bất trắc, huy động toàn bộ binh lực trong Quỷ điện đi tìm nàng.
Nhưng mà nàng giống như bị bốc hơi khỏi nhân gian, không còn chút dấu vết nào cả.
……
Thời gian vội vàng trôi qua hai năm, Kim Đản Đản bình yên vượt qua tuổi mười tám.
Kim Đản Đản tìm được một nam tử Thuần Dương khác tên là Bạch Thu Diệc. Hắn cũng mặc toàn thân áo trắng, nụ cười ấm áp như gió xuân, là sư huynh đồng môn của Kim Đản Đản.
Sư phụ Bạch Thu Diệc là sư huynh của sư phụ Kim Đản Đản. Hai người họ cùng chung một môn phái, đương nhiên cũng là quan hệ sư huynh muội.
Mà thuật Mao Sơn của Bạch Thu Diệc tinh thông hơn nhiều so với Kim Đản Đản. Hắn dùng thuật dịch dung để che đi dung mạo vốn có của nàng để nàng sống trong một thị trấn nhỏ bình thường hai năm.
Trong vòng hai năm.
Lãnh Mạc Tà ngày đêm say rượu, mỗi ngày đều uống đến mức say mèm.
Trong phòng ngủ của y dường như toàn mùi rượu. Nam nhân tuấn lãng không nhiễm khói lửa trần gian ngày xưa, lúc này đang ngồi trên mặt thảm tuyết trắng, ôm bình uống rượu.
Trên mặt của y râu ria xồm xoàm, hiển nhiên là lâu rồi chưa sửa sang lại.
So với trước kia, y của bây giờ mang theo một vẻ đẹp hoang phế, tướng mạo cũng trưởng thành hơn rất nhiều.
Ánh mắt Vân Nhiễm sáng rực nhìn vào trong phòng. Nam nhân này, dù có uống say cũng vẫn đẹp như vậy.
*
Ài… Hình như còn chưa miêu tả nam chính có tứ chi tiếp xúc với Vân Nhiễm, thế mà các ngươi đã kích động thành thế này rồi ╮(╯▽╰)╭
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.