Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 395: Thần tôn, xin dừng bước! (27)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Kim Đản Đản cúi đầu nhìn xuống, ngay lập tức khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ bừng lên đến cổ và sau tai.
Nàng nàng nàng…
Chỗ nhô lên mà nàng nắm trong tay lại chính là: Vị trí không thể miêu tả được của Diệp Tuyệt Vũ.
Đột nhiên nàng cảm thấy đây là một củ khoai lang nóng phỏng tay. Nàng vội vàng buông ra, lắp bắp nói: “Xin… xin… xin lỗi, ta không có cố ý!” Sau đó nàng đồng thời dùng tay chân cố leo lên, muốn thoát khỏi.
Nhưng Diệp Tuyệt Vũ lại nắm lấy cánh tay của nàng từ phía sau, giọng nói của hắn truyền đến: “Sờ lâu đến như vậy, nói một câu xin lỗi là xong chuyện sao? Hả?”
Âm cuối của hắn rất trêu ngươi, nhưng lại tràn đầy nguy hiểm!
Mặt Kim Đản Đản lại đỏ thêm đôi phần bởi những gì hắn nói, đầu óc nàng hơi choáng váng: “Nếu không thì ngươi muốn như thế nào?”
“Để ta sờ lại ngươi, thì chúng ta sẽ huề nhau!” Giọng nói của hắn lạnh lùng, hắn nói rất có lý.
Trong lúc xấu hổ, Kim Đản Đản vô cùng căng thẳng, đầu óc như chập mạch, nàng một mực đáp lại: “Được!”
Nàng chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi tình huống này, đừng tiếp tục xấu hổ như vậy nữa.
Diệp Tuyệt Vũ rất kinh ngạc, hắn đưa tay ra kéo nàng thật mạnh. Kim Đản Đản ngả người vào trong vòng tay hắn, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ngơ ngác của nàng, khóe miệng hắn hơi nhếch cong lên.
Hắn đưa tay ra dò tìm tới vị trí không thể miêu tả ấy của Kim Đản Đản.
Toàn thân Kim Đản Đản run cầm cập, cả người nàng đột nhiên tỉnh táo lại ngay lập tức như thể bị sét đánh, nàng vừa xấu hổ vừa tức tối: “Ngươi đang làm cái gì vậy?”
Diệp Tuyệt Vũ nhìn nàng bằng ánh mắt hơi lạnh lùng, nghiêm nghị nói: “Sờ lại ngươi!”
Kim Đản Đản nghiến răng nghiến lợi, siết chặt bàn tay nhỏ trắng hồng và chuẩn bị vung nó về phía mặt hắn.
Diệp Tuyệt Vũ nắm lấy nắm đấm của nàng, ngờ vực hỏi: “Tại sao lại muốn đánh ta? Không phải ngươi đã đồng ý để cho ta sờ lại rồi sao?”
Kim Đản Đản bực mình, vừa rồi bản thân nàng lại làm chuyện ngu ngốc rồi, nên mới mắc bẫy của tên cáo già này.
Vị trí không thể miêu tả trên người nàng một lần nữa lại truyền đến một cảm giác khác thường, tên khốn nạn lại sờ vào nó.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kim Đản Đản tức giận đến đỏ bừng, trong tay nàng xuất hiện một thanh chủy thủ. Nàng liền đâm về phía Diệp Tuyệt Vũ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi đừng đi quá xa!”
“Nói một đằng làm một nẻo, Bạch Nhiễm Nhiễm, cái danh tiếng Thần trộm nhất ngôn cửu đỉnh của nàng thật đúng là hư danh!” Giọng điệu của Diệp Tuyệt Vũ có chút giễu cợt!
Kim Đản Đản đuối lý, nhưng nàng cũng không thể cứ chắp tay để cho hắn sờ như vậy được!
“Ta cũng không ngờ rằng Thần tôn lại có thể là một tên dê xồm háo sắc đội lốt cừu?” Kim Đản Đản cũng châm chọc lại.
“Cũng như nhau thôi, bổn tôn cũng chỉ là gậy ông đập lưng ông mà thôi!” Từng câu nói của Diệp Tuyệt Vũ đều có lý, khuôn mặt nhỏ nhắn của Kim Đản Đản đỏ bừng khi nghe thấy.
Không thèm tranh cãi với hắn nữa, mọi điều hắn nói đều có lý, Dĩ nhiên nàng cứng họng không biết nói gì.
Hai người đánh nhau càng lúc càng kịch liệt. Trong lúc đánh nhau, vạt áo trước ngực của Diệp Tuyệt Vũ bị hở ra một chút, lộ ra dấu vết bông hoa bỉ ngạn màu đỏ ở bên trong.
Kim Đản Đản ngơ ngác nhìn, nàng nhất thời quên mất phản kháng.
Diệp Tuyệt Vũ đưa tay ngăn nàng lại, biến thanh chủy thủ của nàng thành bột vụn. Hắn nhìn thấy nàng vẫn đang nhìn chằm chằm vào ngực mình không thèm chớp mắt.
Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, trêu chọc nói: “Có phải là rất đẹp không?”
Kim Đản Đản định thần lại, tiến đến gần ngửi mùi hương trên cơ thể hắn, hơi thắc mắc hỏi: “Tại sao lại không có mùi hương thơm ngát như cỏ trúc?”
Diệp Tuyệt Vũ ngạc nhiên, mùi hương trên người đã thay đổi, từ mùi hương hoa lan chuyển sang mùi hương cỏ trúc.
“Ta không thích mùi hương này cho lắm, trái tim ta sẽ rất khó chịu!” Diệp Tuyệt Vũ hơi tránh mắt nàng, hắn không nhìn nàng.
Từ khi sinh ra hắn đã có mùi hương thơm như cỏ trúc, mỗi lần ngửi thấy mùi này, trái tim hắn đều rất đau đớn.
Vì vậy, sau này khi tu luyện, trong lúc vô tình hắn đã học được một bí thuật, đó chính là thay đổi mùi hương của cơ thể.
Kim Đản Đản cảm thấy có chút đau lòng. Nàng vẫn nhớ ở thế giới trước, hắn đã chết trong vòng tay nàng.
Nàng nàng nàng…
Chỗ nhô lên mà nàng nắm trong tay lại chính là: Vị trí không thể miêu tả được của Diệp Tuyệt Vũ.
Đột nhiên nàng cảm thấy đây là một củ khoai lang nóng phỏng tay. Nàng vội vàng buông ra, lắp bắp nói: “Xin… xin… xin lỗi, ta không có cố ý!” Sau đó nàng đồng thời dùng tay chân cố leo lên, muốn thoát khỏi.
Nhưng Diệp Tuyệt Vũ lại nắm lấy cánh tay của nàng từ phía sau, giọng nói của hắn truyền đến: “Sờ lâu đến như vậy, nói một câu xin lỗi là xong chuyện sao? Hả?”
Âm cuối của hắn rất trêu ngươi, nhưng lại tràn đầy nguy hiểm!
Mặt Kim Đản Đản lại đỏ thêm đôi phần bởi những gì hắn nói, đầu óc nàng hơi choáng váng: “Nếu không thì ngươi muốn như thế nào?”
“Để ta sờ lại ngươi, thì chúng ta sẽ huề nhau!” Giọng nói của hắn lạnh lùng, hắn nói rất có lý.
Trong lúc xấu hổ, Kim Đản Đản vô cùng căng thẳng, đầu óc như chập mạch, nàng một mực đáp lại: “Được!”
Nàng chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi tình huống này, đừng tiếp tục xấu hổ như vậy nữa.
Diệp Tuyệt Vũ rất kinh ngạc, hắn đưa tay ra kéo nàng thật mạnh. Kim Đản Đản ngả người vào trong vòng tay hắn, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ngơ ngác của nàng, khóe miệng hắn hơi nhếch cong lên.
Hắn đưa tay ra dò tìm tới vị trí không thể miêu tả ấy của Kim Đản Đản.
Toàn thân Kim Đản Đản run cầm cập, cả người nàng đột nhiên tỉnh táo lại ngay lập tức như thể bị sét đánh, nàng vừa xấu hổ vừa tức tối: “Ngươi đang làm cái gì vậy?”
Diệp Tuyệt Vũ nhìn nàng bằng ánh mắt hơi lạnh lùng, nghiêm nghị nói: “Sờ lại ngươi!”
Kim Đản Đản nghiến răng nghiến lợi, siết chặt bàn tay nhỏ trắng hồng và chuẩn bị vung nó về phía mặt hắn.
Diệp Tuyệt Vũ nắm lấy nắm đấm của nàng, ngờ vực hỏi: “Tại sao lại muốn đánh ta? Không phải ngươi đã đồng ý để cho ta sờ lại rồi sao?”
Kim Đản Đản bực mình, vừa rồi bản thân nàng lại làm chuyện ngu ngốc rồi, nên mới mắc bẫy của tên cáo già này.
Vị trí không thể miêu tả trên người nàng một lần nữa lại truyền đến một cảm giác khác thường, tên khốn nạn lại sờ vào nó.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kim Đản Đản tức giận đến đỏ bừng, trong tay nàng xuất hiện một thanh chủy thủ. Nàng liền đâm về phía Diệp Tuyệt Vũ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi đừng đi quá xa!”
“Nói một đằng làm một nẻo, Bạch Nhiễm Nhiễm, cái danh tiếng Thần trộm nhất ngôn cửu đỉnh của nàng thật đúng là hư danh!” Giọng điệu của Diệp Tuyệt Vũ có chút giễu cợt!
Kim Đản Đản đuối lý, nhưng nàng cũng không thể cứ chắp tay để cho hắn sờ như vậy được!
“Ta cũng không ngờ rằng Thần tôn lại có thể là một tên dê xồm háo sắc đội lốt cừu?” Kim Đản Đản cũng châm chọc lại.
“Cũng như nhau thôi, bổn tôn cũng chỉ là gậy ông đập lưng ông mà thôi!” Từng câu nói của Diệp Tuyệt Vũ đều có lý, khuôn mặt nhỏ nhắn của Kim Đản Đản đỏ bừng khi nghe thấy.
Không thèm tranh cãi với hắn nữa, mọi điều hắn nói đều có lý, Dĩ nhiên nàng cứng họng không biết nói gì.
Hai người đánh nhau càng lúc càng kịch liệt. Trong lúc đánh nhau, vạt áo trước ngực của Diệp Tuyệt Vũ bị hở ra một chút, lộ ra dấu vết bông hoa bỉ ngạn màu đỏ ở bên trong.
Kim Đản Đản ngơ ngác nhìn, nàng nhất thời quên mất phản kháng.
Diệp Tuyệt Vũ đưa tay ngăn nàng lại, biến thanh chủy thủ của nàng thành bột vụn. Hắn nhìn thấy nàng vẫn đang nhìn chằm chằm vào ngực mình không thèm chớp mắt.
Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, trêu chọc nói: “Có phải là rất đẹp không?”
Kim Đản Đản định thần lại, tiến đến gần ngửi mùi hương trên cơ thể hắn, hơi thắc mắc hỏi: “Tại sao lại không có mùi hương thơm ngát như cỏ trúc?”
Diệp Tuyệt Vũ ngạc nhiên, mùi hương trên người đã thay đổi, từ mùi hương hoa lan chuyển sang mùi hương cỏ trúc.
“Ta không thích mùi hương này cho lắm, trái tim ta sẽ rất khó chịu!” Diệp Tuyệt Vũ hơi tránh mắt nàng, hắn không nhìn nàng.
Từ khi sinh ra hắn đã có mùi hương thơm như cỏ trúc, mỗi lần ngửi thấy mùi này, trái tim hắn đều rất đau đớn.
Vì vậy, sau này khi tu luyện, trong lúc vô tình hắn đã học được một bí thuật, đó chính là thay đổi mùi hương của cơ thể.
Kim Đản Đản cảm thấy có chút đau lòng. Nàng vẫn nhớ ở thế giới trước, hắn đã chết trong vòng tay nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.