Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 237: Trúc mã hay tổng tài, chọn một trong hai (8)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Cảnh tượng quá đẹp, đẹp đến mức làm người ta không nỡ nhìn thẳng.
“Tách ——”
“Tách ——”
Âm thanh chụp ảnh của điện thoại và máy ảnh nhanh chóng vang lên, phối hợp với một dòng chữ mỹ lệ.
# Dưới ánh hoàng hôn, khi Hàn tổng gặp Bạch Mặc, hai người này sẽ lại cọ xát ra những tia lửa như thế nào đây? #
# Rất muốn hỏi một chút hai đại mỹ nam ai công ai thụ? #
Ánh mắt Kim Đản Đản lấp lánh nhìn hai người, trong lòng gào thét: Ở bên nhau! Ở bên nhau! Ở bên nhau!
Lúc này Hệ thống quân đang bị ngăn cản liên lạc ở trong không gian khoa học viễn tưởng nhìn tình hình của kí chủ trên màn hình, sốt ruột xoay quanh ở trong phòng.
Kí chủ ơi là kí chủ, chị còn không mau cảm nhận một chút xem ai là nam chủ. Chị thế mà lại còn để cho người đàn ông của chị chơi gay, chị đây là muốn bị xoá bỏ nhiệm vụ sao?
Nghe được giọng nói của quần chúng ăn dưa ở xung quanh hưng phấn đến lạ thường, hai đại mỹ nam cực phẩm cuối cùng cũng phản ứng lại. Sắc mặt hai người đen đến cực điểm, như thể mây đen ngập đầu.
Ánh mắt Bạch Mặc lạnh lùng quét qua đám quần chúng ăn dưa kia, gằn từng chữ: “Mấy người lại đăng lung tung cái quỷ gì?”
Quần chúng ăn dưa bị anh ta dọa sợ tới mức bỏ chạy như ong vỡ tổ. Dù sao cũng có quá nhiều người, anh ta lại là một đại minh tinh, cũng không thể đuổi theo giữ bọn họ lại.
Hàn Kiệt cũng không để chuyện vừa rồi ở trong lòng, lời đồn đại chỉ được ngăn lại bởi những người khôn ngoan.
Anh ta cười nhìn Kim Đản Đản nói: “Đi thôi, chúng ta trở về công ty!”
Nhìn cô bé ngốc đi theo Hàn Kiệt trở về, Bạch Mặc cũng tung tăng đi theo phía sau, ánh mắt anh sắc như dao nhìn chằm chằm bóng lưng Hàn Kiệt. Anh ta duỗi tay túm Kim Đản Đản đến trước mặt, dạy dỗ cô:
“Cô bé ngốc, cô không biết phải giữ khoảng cách với người khác sao? Đặc biệt là người nào đó bên ngoài cứ cười tươi như là ánh mặt trời, không biết trong lòng xấu xa đến cỡ nào đâu.”
Bước chân Hàn Kiệt hơi dừng lại, nhìn không ra cảm xúc của anh ta. Chỉ thấy anh ta xoay người sang chỗ khác, trên mặt vẫn cứ là nụ cười ấm áp kia: “Người nào đó không cần nghĩ ai cũng giống như mình!”
Bạch Mặc giơ nắm đấm lên, híp đôi mắt lại: “Hàn Kiệt, anh nói cái gì?”
Kim Đản Đản lườm anh ta một cái, thoát khỏi sự khống chế của anh ta, lẩm bẩm: “Quỷ ấu trĩ!”
Khuôn mặt Bạch Mặc tức giận đến đen lại, đuổi theo bước chân của cô: “Cô bé ngốc, cô nói cái gì?”
Kim Đản Đản quay đầu lại nhìn anh ta: “Anh chẳng những là quỷ ấu trĩ, lỗ tai cũng có vấn đề! Chúng tôi trở về công ty, anh đi theo làm gì?”
Bạch Mặc duỗi tay vuốt mái tóc bạc ra sau đầu, tà mị nhìn cô: “Bổn thiếu gia muốn mua nhà, không được sao?”
“Có thể, mời anh tự nhiên!” Kim Đản Đản mới không thèm quan tâm đến con quỷ ấu trĩ này.
Thích đi theo Hàn Kiệt chứ gì, lợi dụng cô quyến rũ Hàn Kiệt thì thôi đi, tại sao còn muốn lợi dụng cô làm Hàn Kiệt ghen chứ.
Thật không hiểu được con trai ngày nay bị làm sao? Tại sao không thể nói chuyện yêu đương cho tốt chứ.
Nội tâm Bạch Mặc thực sự hỏng mất, cô bé ngốc không nhìn ra anh thích em sao?
Tại sao em lại chán ghét anh như vậy?
Thật khó theo đuổi mà, chẳng lẽ em vẫn không hiểu ra sao?
Vậy thì để ngày nào đó chuẩn bị một bầu không khí lãng mạn, thổ lộ với cô đi!
Bạch Mặc âm thầm lên kế hoạch, đi theo bọn họ cùng nhau vào phòng kinh doanh. Anh muốn lúc nào cũng đi theo bên cạnh cô bé ngốc, không để cho cô bị người ta bắt đi!
Vừa bước vào công ty, mỗi cô nhân viên tư vấn đều dường như phát điên:
“A! Bạch Mặc, ký tên cho em đi, quỳ cầu một tấm chữ kí!”
“Bạch Mặc, là Bạch Mặc, mong được chụp ảnh chung với nam thần!”
“Nam thần tới đây mua nhà sao? Em tới tư vấn cho anh, chỉ cần anh cười với em một cái, em sẽ giảm giá cho anh ~”
“Nam thần! Nam thần! Nhìn em đi!”
……
Kim Đản Đản không thể nào ngờ được tên quỷ ấu trĩ Bạch Mặc này thế mà lại được yêu thích như thế, đoán chừng cho dù ba mẹ của những người fan đó có tới, bọn họ cũng sẽ không kích động như vậy.
“Tách ——”
“Tách ——”
Âm thanh chụp ảnh của điện thoại và máy ảnh nhanh chóng vang lên, phối hợp với một dòng chữ mỹ lệ.
# Dưới ánh hoàng hôn, khi Hàn tổng gặp Bạch Mặc, hai người này sẽ lại cọ xát ra những tia lửa như thế nào đây? #
# Rất muốn hỏi một chút hai đại mỹ nam ai công ai thụ? #
Ánh mắt Kim Đản Đản lấp lánh nhìn hai người, trong lòng gào thét: Ở bên nhau! Ở bên nhau! Ở bên nhau!
Lúc này Hệ thống quân đang bị ngăn cản liên lạc ở trong không gian khoa học viễn tưởng nhìn tình hình của kí chủ trên màn hình, sốt ruột xoay quanh ở trong phòng.
Kí chủ ơi là kí chủ, chị còn không mau cảm nhận một chút xem ai là nam chủ. Chị thế mà lại còn để cho người đàn ông của chị chơi gay, chị đây là muốn bị xoá bỏ nhiệm vụ sao?
Nghe được giọng nói của quần chúng ăn dưa ở xung quanh hưng phấn đến lạ thường, hai đại mỹ nam cực phẩm cuối cùng cũng phản ứng lại. Sắc mặt hai người đen đến cực điểm, như thể mây đen ngập đầu.
Ánh mắt Bạch Mặc lạnh lùng quét qua đám quần chúng ăn dưa kia, gằn từng chữ: “Mấy người lại đăng lung tung cái quỷ gì?”
Quần chúng ăn dưa bị anh ta dọa sợ tới mức bỏ chạy như ong vỡ tổ. Dù sao cũng có quá nhiều người, anh ta lại là một đại minh tinh, cũng không thể đuổi theo giữ bọn họ lại.
Hàn Kiệt cũng không để chuyện vừa rồi ở trong lòng, lời đồn đại chỉ được ngăn lại bởi những người khôn ngoan.
Anh ta cười nhìn Kim Đản Đản nói: “Đi thôi, chúng ta trở về công ty!”
Nhìn cô bé ngốc đi theo Hàn Kiệt trở về, Bạch Mặc cũng tung tăng đi theo phía sau, ánh mắt anh sắc như dao nhìn chằm chằm bóng lưng Hàn Kiệt. Anh ta duỗi tay túm Kim Đản Đản đến trước mặt, dạy dỗ cô:
“Cô bé ngốc, cô không biết phải giữ khoảng cách với người khác sao? Đặc biệt là người nào đó bên ngoài cứ cười tươi như là ánh mặt trời, không biết trong lòng xấu xa đến cỡ nào đâu.”
Bước chân Hàn Kiệt hơi dừng lại, nhìn không ra cảm xúc của anh ta. Chỉ thấy anh ta xoay người sang chỗ khác, trên mặt vẫn cứ là nụ cười ấm áp kia: “Người nào đó không cần nghĩ ai cũng giống như mình!”
Bạch Mặc giơ nắm đấm lên, híp đôi mắt lại: “Hàn Kiệt, anh nói cái gì?”
Kim Đản Đản lườm anh ta một cái, thoát khỏi sự khống chế của anh ta, lẩm bẩm: “Quỷ ấu trĩ!”
Khuôn mặt Bạch Mặc tức giận đến đen lại, đuổi theo bước chân của cô: “Cô bé ngốc, cô nói cái gì?”
Kim Đản Đản quay đầu lại nhìn anh ta: “Anh chẳng những là quỷ ấu trĩ, lỗ tai cũng có vấn đề! Chúng tôi trở về công ty, anh đi theo làm gì?”
Bạch Mặc duỗi tay vuốt mái tóc bạc ra sau đầu, tà mị nhìn cô: “Bổn thiếu gia muốn mua nhà, không được sao?”
“Có thể, mời anh tự nhiên!” Kim Đản Đản mới không thèm quan tâm đến con quỷ ấu trĩ này.
Thích đi theo Hàn Kiệt chứ gì, lợi dụng cô quyến rũ Hàn Kiệt thì thôi đi, tại sao còn muốn lợi dụng cô làm Hàn Kiệt ghen chứ.
Thật không hiểu được con trai ngày nay bị làm sao? Tại sao không thể nói chuyện yêu đương cho tốt chứ.
Nội tâm Bạch Mặc thực sự hỏng mất, cô bé ngốc không nhìn ra anh thích em sao?
Tại sao em lại chán ghét anh như vậy?
Thật khó theo đuổi mà, chẳng lẽ em vẫn không hiểu ra sao?
Vậy thì để ngày nào đó chuẩn bị một bầu không khí lãng mạn, thổ lộ với cô đi!
Bạch Mặc âm thầm lên kế hoạch, đi theo bọn họ cùng nhau vào phòng kinh doanh. Anh muốn lúc nào cũng đi theo bên cạnh cô bé ngốc, không để cho cô bị người ta bắt đi!
Vừa bước vào công ty, mỗi cô nhân viên tư vấn đều dường như phát điên:
“A! Bạch Mặc, ký tên cho em đi, quỳ cầu một tấm chữ kí!”
“Bạch Mặc, là Bạch Mặc, mong được chụp ảnh chung với nam thần!”
“Nam thần tới đây mua nhà sao? Em tới tư vấn cho anh, chỉ cần anh cười với em một cái, em sẽ giảm giá cho anh ~”
“Nam thần! Nam thần! Nhìn em đi!”
……
Kim Đản Đản không thể nào ngờ được tên quỷ ấu trĩ Bạch Mặc này thế mà lại được yêu thích như thế, đoán chừng cho dù ba mẹ của những người fan đó có tới, bọn họ cũng sẽ không kích động như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.