Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 172: Ước hẹn tam thế (24)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Trong lòng mọi người tràn đầy tức giận nói: “Phong thiếu, chúng tôi thích con gái, xin tự trọng!”
“Đúng vậy Phong thiếu. Lãnh Tâm Nguyệt cũng khá tốt, hai người các cậu trai tài gái sắc, quả là một đôi trời sinh!”
“Phong thiếu, tuy rằng cậu đẹp trai lại nhiều tiền, nhưng dù sao cậu cũng là con trai!”
Bỗng một chàng trai nhỏ bé gầy yếu ngượng ngùng e lệ tiến lên một bước: “Phong thiếu, tôi…Tôi có thể thử xem không?”
Sắc mặt Phong Tẫn tối sầm lại, chuyện gì xảy ra vậy?
Anh quát to những người đang xem náo nhiệt: “Cút!”
Những chàng trai đó chạy đi như bầy ong vỡ tổ.
Chàng trai nhỏ bé gầy yếu kia bước từng bước lưu luyến rời đi.
Những nữ sinh đứng cách đó không xa vẫn đang nhìn xem, trong lòng bọn họ hết sức phức tạp. Bọn họ vốn yêu say đắm Phong thiếu, thế nhưng hình như xu hướng tính dục của anh có chút vấn đề, nên nhất thời vô cùng lo lắng ở lại quan sát.
Phong Tẫn quay đầu lại, trong mắt tràn đầy lửa giận nhìn cô gái nhỏ đang túm lấy góc áo của anh, giọng nói có chút nghiến răng nghiến lợi: “Chơi đủ chưa?”
Kim Đản Đản nhìn thấy anh tức giận liền buông lỏng tay ra, lui về sau một bước, ngượng ngùng cười: “╮( ̄▽ ̄ “)╭ hì hì ~Hẹn gặp lại Phong thiếu!”
Cô còn chưa kịp xoay người, eo thon nhỏ đã bị Phong Tẫn kéo lại ôm vào trong trong lồng ngực. Tiếp đó liền cảm giác một bóng người ập xuống, hai mảnh mềm mềm dán lên môi cô.
Các nữ sinh xung quanh thét chói tai khiến cho Kim Đản Đản đang choáng váng đầu óc hồi phục lại tinh thần.
Cô bị cưỡng hôn!!!
Lại còn là bị cưỡng hôn trước mặt nhiều người như vậy!
Không phải là Phong Tẫn muốn dùng cách này để trả thù cô chứ? Quả nhiên thật độc!
Xong rồi xong rồi, bây giờ cô trở thành kẻ địch của toàn bộ nữ sinh trong trường rồi!
Kim Đản Đản cắn môi của anh. Phong Tẫn bị đau liền buông cô ra, cô tránh thoát khỏi vòng tay của Phong Tẫn.
Phong Tẫn duỗi tay lau tơ máu ở khóe miệng, nhìn thấy sự hoảng loạn trong mắt của cô, tâm tình của anh rất tốt. Anh áp sát khuôn mặt tuấn tú lại gần, khóe miệng nở một nụ cười ác ma: “Sao nào, tư vị như thế nào?”
Kim Đản Đản vừa thẹn vừa tức, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, chỉ vào anh hồi lâu mới nói ra câu: “Anh… Anh thật sự quá đáng ghét. Phong Tẫn, tôi sẽ không để yên cho anh!”
Phong Tẫn nhìn cô tức giận, thế mà lại cảm thấy rất đáng yêu. Anh bá đạo duỗi tay túm cô vào ngực, tuyên bố với mọi người: “Từ giờ trở đi, Lãnh Tâm Nguyệt chính là cô gái của Phong thiếu tôi. Nếu ai động vào cô ấy, nhà họ Phong tuyệt đối sẽ không bỏ qua!”
Những nữ sinh đó bị dọa sợ tới mức run lên, vừa hâm mộ vừa ghen ghét, cụp đuôi ngoan ngoãn rời đi.
Kể từ hôm nay, trên đầu Kim Đản Đản mang một cái mác ‘Người của Phong thiếu’.
Những bạn học đứng xa mà nhìn cô. Các giáo viên nhìn cô đều có chút kiêng kị và khinh thường.
Đương nhiên cũng có người tới gây rối, chẳng qua toàn bộ đều bị tập đoàn Phong Thị làm cho phá sản.
Nhậm Hiểu Uyển ghen ghét đến phát điên, lại không thể nào dám đem toàn bộ nhà họ Nhậm ra đặt cược.
Lam Tâm Nhuỵ đều lo lắng đề phòng mỗi ngày, cô ta sợ Lãnh Tâm Nguyệt sẽ tới gây sự với cô ta.
Sau một khoảng thời gian, cuối cùng cô ta cũng buông xuống. Chỉ cần cô ta không trêu chọc Lãnh Tâm Nguyệt, đoán chừng cũng sẽ không xảy ra chuyện gì. Chỉ cần cô ta gả vào nhà họ Vân, vậy có thể sống một cuộc sống của người có tiền.
Thế nhưng một ngày nọ.
Trên《 Ước hẹn tam thế 》 có một bài đăng nặc danh, bên trên là lịch sử trò chuyện và ghi chép giao dịch Lam Tâm Nhuỵ trộm bán đi trang bị của【Điện Diêm Minh】.
Cô ta giải thích tất cả những chuyện này đều là hiểu lầm với người của điện Diêm Minh.
Nhưng chứng cứ lại vô cùng xác thực, không một ai tin cô ta. Cô ta bị toàn bộ những người ở điện Diêm Minh chán ghét, Vân Phi Dật cũng bởi vì cô ta dối trá mà chia tay.
Nhậm Hiểu Uyển cũng chính là 【 Diêm & Phong Nhi 】tra ra được những bức ảnh kia đến từ Lam Tâm Nhuỵ lại càng thêm ghét bỏ cô ta.
“Đúng vậy Phong thiếu. Lãnh Tâm Nguyệt cũng khá tốt, hai người các cậu trai tài gái sắc, quả là một đôi trời sinh!”
“Phong thiếu, tuy rằng cậu đẹp trai lại nhiều tiền, nhưng dù sao cậu cũng là con trai!”
Bỗng một chàng trai nhỏ bé gầy yếu ngượng ngùng e lệ tiến lên một bước: “Phong thiếu, tôi…Tôi có thể thử xem không?”
Sắc mặt Phong Tẫn tối sầm lại, chuyện gì xảy ra vậy?
Anh quát to những người đang xem náo nhiệt: “Cút!”
Những chàng trai đó chạy đi như bầy ong vỡ tổ.
Chàng trai nhỏ bé gầy yếu kia bước từng bước lưu luyến rời đi.
Những nữ sinh đứng cách đó không xa vẫn đang nhìn xem, trong lòng bọn họ hết sức phức tạp. Bọn họ vốn yêu say đắm Phong thiếu, thế nhưng hình như xu hướng tính dục của anh có chút vấn đề, nên nhất thời vô cùng lo lắng ở lại quan sát.
Phong Tẫn quay đầu lại, trong mắt tràn đầy lửa giận nhìn cô gái nhỏ đang túm lấy góc áo của anh, giọng nói có chút nghiến răng nghiến lợi: “Chơi đủ chưa?”
Kim Đản Đản nhìn thấy anh tức giận liền buông lỏng tay ra, lui về sau một bước, ngượng ngùng cười: “╮( ̄▽ ̄ “)╭ hì hì ~Hẹn gặp lại Phong thiếu!”
Cô còn chưa kịp xoay người, eo thon nhỏ đã bị Phong Tẫn kéo lại ôm vào trong trong lồng ngực. Tiếp đó liền cảm giác một bóng người ập xuống, hai mảnh mềm mềm dán lên môi cô.
Các nữ sinh xung quanh thét chói tai khiến cho Kim Đản Đản đang choáng váng đầu óc hồi phục lại tinh thần.
Cô bị cưỡng hôn!!!
Lại còn là bị cưỡng hôn trước mặt nhiều người như vậy!
Không phải là Phong Tẫn muốn dùng cách này để trả thù cô chứ? Quả nhiên thật độc!
Xong rồi xong rồi, bây giờ cô trở thành kẻ địch của toàn bộ nữ sinh trong trường rồi!
Kim Đản Đản cắn môi của anh. Phong Tẫn bị đau liền buông cô ra, cô tránh thoát khỏi vòng tay của Phong Tẫn.
Phong Tẫn duỗi tay lau tơ máu ở khóe miệng, nhìn thấy sự hoảng loạn trong mắt của cô, tâm tình của anh rất tốt. Anh áp sát khuôn mặt tuấn tú lại gần, khóe miệng nở một nụ cười ác ma: “Sao nào, tư vị như thế nào?”
Kim Đản Đản vừa thẹn vừa tức, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, chỉ vào anh hồi lâu mới nói ra câu: “Anh… Anh thật sự quá đáng ghét. Phong Tẫn, tôi sẽ không để yên cho anh!”
Phong Tẫn nhìn cô tức giận, thế mà lại cảm thấy rất đáng yêu. Anh bá đạo duỗi tay túm cô vào ngực, tuyên bố với mọi người: “Từ giờ trở đi, Lãnh Tâm Nguyệt chính là cô gái của Phong thiếu tôi. Nếu ai động vào cô ấy, nhà họ Phong tuyệt đối sẽ không bỏ qua!”
Những nữ sinh đó bị dọa sợ tới mức run lên, vừa hâm mộ vừa ghen ghét, cụp đuôi ngoan ngoãn rời đi.
Kể từ hôm nay, trên đầu Kim Đản Đản mang một cái mác ‘Người của Phong thiếu’.
Những bạn học đứng xa mà nhìn cô. Các giáo viên nhìn cô đều có chút kiêng kị và khinh thường.
Đương nhiên cũng có người tới gây rối, chẳng qua toàn bộ đều bị tập đoàn Phong Thị làm cho phá sản.
Nhậm Hiểu Uyển ghen ghét đến phát điên, lại không thể nào dám đem toàn bộ nhà họ Nhậm ra đặt cược.
Lam Tâm Nhuỵ đều lo lắng đề phòng mỗi ngày, cô ta sợ Lãnh Tâm Nguyệt sẽ tới gây sự với cô ta.
Sau một khoảng thời gian, cuối cùng cô ta cũng buông xuống. Chỉ cần cô ta không trêu chọc Lãnh Tâm Nguyệt, đoán chừng cũng sẽ không xảy ra chuyện gì. Chỉ cần cô ta gả vào nhà họ Vân, vậy có thể sống một cuộc sống của người có tiền.
Thế nhưng một ngày nọ.
Trên《 Ước hẹn tam thế 》 có một bài đăng nặc danh, bên trên là lịch sử trò chuyện và ghi chép giao dịch Lam Tâm Nhuỵ trộm bán đi trang bị của【Điện Diêm Minh】.
Cô ta giải thích tất cả những chuyện này đều là hiểu lầm với người của điện Diêm Minh.
Nhưng chứng cứ lại vô cùng xác thực, không một ai tin cô ta. Cô ta bị toàn bộ những người ở điện Diêm Minh chán ghét, Vân Phi Dật cũng bởi vì cô ta dối trá mà chia tay.
Nhậm Hiểu Uyển cũng chính là 【 Diêm & Phong Nhi 】tra ra được những bức ảnh kia đến từ Lam Tâm Nhuỵ lại càng thêm ghét bỏ cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.