Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi!

Chương 19: Vợ Kế Của Lão Đại (6)

Mẹ Kế

27/07/2024

Xích Miên lưỡng lự, thoạt nhìn cô rất rối rắm. Nhưng Bách Tân cũng không cho Xích Miên thời gian trả lời, ông gọi điện thoại cho người đến mang xe Xích Miên đi sửa rồi nhanh chóng đưa Xích Miên bước lên chiếc BMW.

Xích Miên không nhịn được cảm khái, chuyện tình này cũng giống lọ lem với hoàng tử thật đấy. Nếu không nói đến tình yêu của nguyên chủ đối với Bách Tân, chỉ dựa vào vẻ bề ngoài và sự giàu có của ông ấy mà thôi. E rằng đại đa số các cô gái đều sẽ muốn gả cho Bách Tân vì muốn mưu cầu một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Rõ ràng là nguyên chủ rất giỏi, từ cô nhi viện phấn đấu học hành. Cuối cùng sự chăm chỉ đã được đền đáp, trở thành một giáo viên được chủ nhiệm ở lớp chuyên, hàng năm đều được Bộ Giáo dục và Đào tạo tỉnh vinh danh là giáo viên có tâm huyết và có cống hiến hết mình với nghề, lại còn cố gắng thi thố lấy chứng chỉ để phát triển hơn nữa.

Vốn làm người thì ai cũng muốn hướng tới cái tốt hơn, đẹp hơn. Nên dù có tài giỏi đến đâu đi chăng nữa, đa số phụ nữ đều muốn tìm một người đàn ông tài giỏi hơn mình để dựa dẫm và cho cô ấy được cảm giác an toàn.

Đừng nói đến phụ nữ, ngay cả đàn ông cũng thế, ngay cả tỷ phú cũng không ngoại lệ. Xích Miên không thích phán xét quan điểm của người khác, miễn nó không sai trái là được.

Trên đoạn đường về nhà, hai người trò chuyện đôi ba câu. Ấn tượng của Xích Miên ở trong lòng Bách Tân trở nên tốt hơn rất nhiều, không biết đã bao lâu rồi ông không gặp được một người con gái dịu dàng và thùy mị đến như vậy.

Xã hội càng ngày càng phát triển, phụ nữ cũng càng ngày càng trở nên độc lập và cá tính hơn ngày xưa rất nhiều. Nhưng tuýp người mà Bách Tân yêu thích lại là tuýp người dịu dàng, nền nã và thùy mị.

Do đó, ngay từ ánh nhìn đầu tiên, khi Bách Tân nhìn thấy nụ cười lẫn lời nói của Xích Miên thì ông đã bị hớp hồn ngay lập tức.

Xích Miên cũng nhận ra điều đó. Sau một khoảng thời gian tiếp xúc với Bách Tân, Xích Miên cảm thấy ông là một người đàn ông có nếp sống nghiêm chỉnh, thích sự hoài cổ.

Vì vậy, Xích Miên cũng hiểu được lý do tại sao, giữa hàng hà sa số các kiểu phụ nữ vây quanh mình, Bách Tân lại chọn nguyên chủ và thật lòng yêu thương nguyên chủ.

Bởi nguyên chủ là một cô gái dịu dàng, nền nã. Tiếp xúc với nguyên chủ sẽ làm cho đối phương có cảm giác mộc mạc, nhẹ nhàng. Nguyên chủ là một cô gái truyền thống lại có tính tự lập. Tuy nguyên chủ rất mạnh mẽ, biết tự phấn đấu vươn lên trong cuộc sống nhưng vẫn sống theo kiểu truyền thống với một lối rất nhẹ nhàng.

Đến nơi, Bách Tân lịch lãm đi xuống trước để mở cửa xe giúp Xích Miên. Cô mỉm cười nói lời cảm ơn và tạm biệt, hai má Xích Miên đỏ hây hây xoay người đi thẳng vào nhà. Bách Tân có chút sững sờ nhìn bóng dáng Xích Miên khuất sau cánh cửa, thần sắc của ông lộ rõ vẻ trầm tư, không biết Bách Tân đang suy nghĩ điều gì.

Vào nhà, Xích Miên ngâm mình trong bồn tắm, môi nhấp nhẹ một ngụm rượu vang đỏ. Xem ra làm người vẫn ung dung, tự tại hơn làm tiên rất nhiều. Suốt ngày đánh đánh giết giết, lại phải đề phòng những kẻ xung quanh. Quả thật là gần một nghìn năm nay, Xích Miên cũng khó tránh khỏi cảm thấy mệt mỏi.

Hôm sau, Xích Miên ngủ đến trưa mới lom khom ngồi dậy vì hôm nay là ngày nghỉ.

Xích Miên cũng không thay đồ, cứ thế mặc bộ đồ ngủ in hình hoạt họa, khoác thêm chiếc áo khoác mỏng bên ngoài rồi đi đến siêu thị nhỏ gần nhà.



Thực ra thì Xích Miên lười chết đi được, cô rất muốn nằm ì trên giường và gọi đồ ăn giao đến tận cửa để nhét vào cái bụng nhỏ của mình cho nó gọn. Thế nhưng theo kịch bản có sẵn của nguyên chủ và Bách Tân thì hôm nay, Bách Tân sẽ đến sớm hơn thời gian hai người đã giao hẹn.

Do đó, khi nguyên chủ đi siêu thị về thì đã nhìn thấy chiếc BMW sang trọng của Bách Tân đang đậu trước cửa nhà. Vì nhiệm vụ nên Xích Miên đành bỏ lại sự lười biếng của bản thân.

Hôm nay chủ nhật nên siêu thị không kém phần đông đúc, sau một hồi chen lấn khá lâu thì Xích Miên mới có thể thanh toán xong mọi thứ và thoát ra khỏi biển người trong siêu thị.

Trên tay Xích Miên đang cầm một que kem hình con thỏ, cô vừa đi trở về nhà vừa ăn kem, muốn bao nhiêu thảnh thơi thì có bấy nhiêu thảnh thơi.

Khi Bách Tân nhìn thấy Xích Miên thì thấy cô đang thảnh thơi vô cùng. Một tay cô cầm đồ, tay kia cầm que kem hình con thỏ mà gặm không ngừng.

Trong lòng Bạc Tân bỗng thấy hơi rung động, điều đó khiến ông giật mình. Đã bao lâu rồi nhỉ? Chắc là từ lúc vợ cũ dứt áo ra đi, bỏ lại ông và đứa con thơ; dường như trong lòng ông không có khái niệm về chuyện tình cảm nữa, ông luôn cảm thấy nó khá xa vời.

Ở địa vị của ông, muốn kiểu phụ nữ nào mà không có. Nhưng ông hiểu rất rõ, cái họ nhắm tới chỉ là những thứ ông đang có; mà bất cứ điều gì họ nói, họ thể hiện ra có đến sáu mươi phần trăm chỉ là vẻ bề ngoài, không phải bản chất bên trong.

Trái tim ông gần như bị chai sạn, cho đến khi gặp Xích Miên. Từ ánh nhìn đầu tiên, cô đã tạo cho ông một cảm giác khác lạ. Có lẽ là duyên phận ư?

Đối với Bách Tân, ông không quá để ý tới chuyện tình cảm nữa, càng không nghĩ tới việc kết hôn. Cùng lắm là gặp dịp thì chơi, chỉ thế mà thôi.

Ông có tài sản, có con thừa kế, như vậy đã đủ. Nhưng hiện tại, nhìn cô gái đang thảnh thơi bước đi dưới ánh nắng ban mai, dáng cô yểu điệu, bước đi nhẹ nhàng thong dong, có lẽ ông phải thay đổi một chút rồi.

Bấy giờ, Xích Miên giật mình nhìn chiếc BMW đang đậu trước cửa, hai mắt trợn to, muốn bao nhiêu kinh ngạc thì có bấy nhiêu kinh ngạc.

Bách Tân cười cười, bước xuống xe: “Chào buổi sáng cô giáo.

Vì tôi xong việc sớm nên định tới sớm chờ cô giáo, sợ làm trễ giờ cô giáo khám bệnh. Không ngờ lại thấy cô giáo mới đi ra ngoài về.”

Xích Miên hơi lúng túng, cô cười ngượng: “Thiệt ra hôm nay không đi làm nên tôi dậy hơi muộn, tôi mới đi mua đồ về thôi. Thật là ngại quá, làm phiền anh nhiều rồi.”

Bách Tân xua tay, lắc đầu: “Nào có, nào có, cô giáo lại khách sáo rồi. Đó là chuyện bình thường ấy mà, ngủ nướng vào nghỉ là chuyện ai cũng muốn làm hết. Tôi cũng vậy, không có phiền phức chi cả.”

Xích Miên bật cười trước lời nói dí dỏm của ông: “Nếu anh đã tới sớm như vậy thì chi bằng vào nhà tôi ngồi một chút nhé. Còn mà chưa ăn gì thì có thể ăn cùng với tôi luôn, bình thường tôi sống một mình à, giờ có thêm một người cũng hay.”



Bách Tân tươi cười đồng ý. Xích Miên quay sang mời tài xế, nhưng ông ta lại lắc đầu nguầy nguậy từ chối, lẳng lặng nhìn Bách Tân đi theo cô vào nhà.

Đợi cánh cửa đóng lại, tài xế bĩu môi, ông chủ của ông ta thích ngủ nướng lúc nào ấy nhể?

Từ lúc còn trai tráng trẻ khỏe, ông ta đã bắt đầu làm việc cho Bách Tân rồi. Nhưng chưa bao giờ ông ta thấy ông chủ dậy trễ hơn sáu giờ cả. Dù trời nắng mưa bão bùng, dù ông chủ khỏe mạnh hay đang bị bệnh, lúc nào ông chủ cũng cậu sớm hơn sáu giờ.

Đúng là muốn lấy lòng người đẹp thì cái gì cũng nói được, ngay cả ông ta còn suýt tin rồi đấy. Đây là biểu hiện của sự lươn lẹo!

Bách Tân kín đáo quan sát ngôi nhà nhỏ của Xích Miên, dù không lớn nhưng trông rất gọn gàng và ấm áp, hệt như con người của cô vậy.

Bách Tân đã sớm giành lấy túi đồ trên tay Xích Miên, ông nhanh nhẹn đi tới góc bếp: “Để tôi phụ cô giáo.”

Xích Miên không từ chối, cô cười mỉm rồi gật đầu với ông: “Anh nhớ cẩn thận dao kéo.”

Trái với bề ngoài và địa vị của Bách Tân, ông không hề lóng ngóng trong chuyện bếp núc. Trông ông rất chuyên chú và quen thuộc. Không hổ là người đàn ông hoàng kim. Bên ngoài nhiều tiền bên trong thạo việc.

Xích Miên không hề keo kiệt bật ngón tay cái với nguyên chủ, muốn khen nguyên chủ sáng suốt.

Bách Tân không ngại, ông cân hết những việc lặt vặt, Xích Miên chỉ phụ trách đứng bếp mà thôi. Từ sơ chế cho đến rửa ráy đều do Bách Tân đảm nhiệm.

Nấu nướng xong xuôi, Bách Tân rất tự nhiên bưng đồ ăn ra bàn nhỏ, không hề có chút lóng ngóng nào cả.

Xích Miên nấu canh khoai từ với tép, sườn ram chua ngọt, cá bống kho tiêu. Nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, chắc hẳn hai người sẽ ăn no mà không cần nhường tới nhường lui.

Bách Tân không vội ăn, ông gắp một miếng sườn vào chén cho Xích Miên trước, sau đó mới bắt đầu ăn.

Vừa nếm thử, Bách Tân kinh ngạc nhìn cô: “Ôi trời, cô giáo có tính mở quán ăn không? Khả năng nấu nướng của cô giáo tuyệt thật đấy, không thua gì đầu bếp Michelin tôi tốn tiền mời về đâu.”

Xích Miên chép miệng nhìn ông, là sao đây đại ca? Ông đang khen hay đang flex với cô vậy? Mà cũng đúng thôi, mời đầu bếp Michelin về nhà nấu nướng cho mình, cô mà có thì cô cũng khoe.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook