Xuyên Nhanh: Cách Cứu Rỗi Nam Phụ Đúng Đắn
Chương 16: Quái vật" bạch tạng
Tam Nhật Thành Tinh
23/06/2024
Chung quanh mặt đất đều có mảnh sứ vỡ, bát cơm kia rơi vỡ ở trên giường nên chắc dưới giường cũng có.
Nếu y còn tiếp tục giãy giụa lung tung như vậy, không chừng sẽ bị thương nặng hơn.
Hơn nữa bởi vì vừa mới ăn nên người cũng ấm lại, sức của y lớn hơn nhiều. Sau khi giãy giụa vết thương trên cổ chân y cũng bắt đầu chảy máu.
Vết thương lạnh và máu trộn lẫn với nhau trông vô cùng chói mắt.
Cố Mật Như thấy y không chịu bò ra và kêu thê lương hơn, cô chỉ đành nhấc chân giẫm lên dây xích ra.
Sau đó Tư Hiến Xuân nhanh chóng bò vào dưới gầm giường, kéo sợi xích vang lên tiếng leng keng rồi run lẩy bẩy ở trong đó.
Y sợ Cố Mật Như nổi giận.
Cố Mật Như đứng bên cạnh giường xoa bóp mi tâm của mình.
Cô hơi không biết nói gì.
Khó khăn lắm mới dỗ người ta chịu ăn, người cũng ấm lại và tắm rửa sạch sẽ. Kết quả bởi vì một chữ mà y lại trở về dáng vẻ lúc đầu.
Cố Mật Như nói trong đầu với hệ thống: [Lần sau lúc tao làm nhiệm vụ, nếu mày lại nói nhảm nữa thì tao sẽ kêu chủ hệ thống đổi hệ thống cho tao.]
Hệ thống giả chết không dám nói câu nào.
Cố Mật Như giận chó đánh mèo. Nhưng thật ra cô cũng biết cô thay thế nhân vật gốc nên rất khó khiến Tư Hiến Xuân tin mình.
Bởi vì cô chỉ cần nhớ chút ký ức sau khi thay nhân vật sẽ phát hiện: "Cố Mật Như" điên cỡ nào.
Mỗi lần đối phương ngược đãi Tư Hiến Xuân đều dùng cách làm đau vết thương cũ. Những người hầu trong sân đều là trợ thủ của "Cố Mật Như" lúc cô ngược đãi người khác. Nếu như không phải Tư Hiến Xuân trong sáng, yêu mạng sống, giỏi nắm bắt tất cả cơ hội để sống sót thì y đã bị ngược đãi đến chết từ lâu.
Cố Mật Như nhớ lại một vài "Việc xấu của mình" rồi xoa mi tâm.
Chả trách đến tổ cứu rỗi đồng nghĩa với bị lưu đày.
Dùng cách thay thế nhân vật để làm nhiệm vụ vẫn chưa thể chọn lúc bắt đầu làm nhiệm vụ và nhân vật. Cô thật sự hết đường chối cãi.
Cô chỉ tới đây làm người xấu mà thôi.
Cố Mật Như không thử gọi Tư Hiến Xuân ra ngoài nữa.
Trong trí nhớ, mỗi lần cô gọi Tư Hiến Xuân ra ngoài, mỗi lần cô gọi Tư Hiến Xuân tới đây đều khiến Tư Hiến Xuân suýt chết.
Tư Hiến Xuân sẽ không đi ra.
Đương nhiên cô có thể kéo Tư Hiến Xuân ra khỏi gầm giường. Nhưng bây giờ Tư Hiến Xuân mới khá hơn một chút, thật sự không chịu nổi kích thích tinh thần.
Bởi vậy Cố Mật Như dứt khoát từ bỏ việc nói chuyện với y.
Tốt xấu gì trong phòng này có đốt than lửa, dưới gầm giường dơ cỡ nào cũng đỡ hơn đống cỏ nát và bông vải rách của y.
Tuy y không mặc quần áo nhưng trên người vẫn quấn một cái chăn.
Cố Mật Như quay người ra khỏi phòng.
Một lát sau cô lại trở về, cô cầm chổi quét sạch mảnh sứ vụn trên mặt đất, sau đó lại nâng cái bàn nhỏ ở đầu giường dậy thêm lần nữa.
Cố Mật Như không sai khiến những nha hoàn kia.
Cô biết những nha hoàn kia đều không nghỉ ngơi, dõi mắt trông mong từ trong phòng nhìn khắp xung quanh. Bọn nha hoàn đều đang nhiệt liệt thảo luận, bởi vì vừa rồi các cô nghe Tư gia thiếu gia thét chói tai.
Quả nhiên thiếu phu nhân làm nhiều chuyện như thế vẫn muốn ngược đãi đối phương.
Không bao lâu sau cô tự đi ra rồi cầm chổi đi vào.
Không biết tay cầm của cây chổi này có đủ to hay không. Y có thể chịu được mấy cú đánh đây?
Cố Mật Như quét sạch mặt đất, nghĩ nghĩ rồi lại từ trong phòng đi ra ngoài Rất nhanh bằng vào trí nhớ của mình cô đã tìm được căn phòng bình thường cô ở.
Cô ôm một cái chăn quay lại đây.
Cố Mật Như trải chăn lên giường chuẩn bị ở lại đây tối nay.
Chỉ cần Tư Hiến Xuân không chịu bò ra khỏi gầm giường thì Cố Mật Như sẽ luôn ngủ trên giường của y.
Cách tốt nhất để xây dựng lòng tin là thường xuyên ở bên nhau.
Cho dù không nói lời nào thì chỉ cần quen rồi, chỉ cần cô không ngược đãi Tư Hiến Xuân. Sớm muộn gì y cũng bò ra khỏi giường.
Cố Mật Như tắt ngọn đèn trong phòng, ánh sáng mờ đi.
Tư Hiến Xuân không kêu la cũng không nói gì nữa. Âm thanh kéo dây xích cũng biến mất.
Cố Mật Như dùng kẹp sắt bỏ than vào trong chậu than để than cháy lớn hơn một chút.
Lửa than đỏ rực rọi lên mặt khiến vẻ mặt cô dịu dàng hơn nhiều.
Cứ từ từ.
Từ trước đến nay Cố Mật Như luôn có đủ kiên nhẫn.
Cô rửa mặt chút, xem người dưới giường không tồn tại, cũng không có ý định nói chuyện với y, chỉ rót một cốc nước lớn trước khi đi ngủ.
Cô yên lặng đẩy cái ly xuống gầm giường.
Một bát cháo một ly nước. Rất thích hợp với tình trạng hiện tại của Tư Hiến Xuân.
Nếu y còn tiếp tục giãy giụa lung tung như vậy, không chừng sẽ bị thương nặng hơn.
Hơn nữa bởi vì vừa mới ăn nên người cũng ấm lại, sức của y lớn hơn nhiều. Sau khi giãy giụa vết thương trên cổ chân y cũng bắt đầu chảy máu.
Vết thương lạnh và máu trộn lẫn với nhau trông vô cùng chói mắt.
Cố Mật Như thấy y không chịu bò ra và kêu thê lương hơn, cô chỉ đành nhấc chân giẫm lên dây xích ra.
Sau đó Tư Hiến Xuân nhanh chóng bò vào dưới gầm giường, kéo sợi xích vang lên tiếng leng keng rồi run lẩy bẩy ở trong đó.
Y sợ Cố Mật Như nổi giận.
Cố Mật Như đứng bên cạnh giường xoa bóp mi tâm của mình.
Cô hơi không biết nói gì.
Khó khăn lắm mới dỗ người ta chịu ăn, người cũng ấm lại và tắm rửa sạch sẽ. Kết quả bởi vì một chữ mà y lại trở về dáng vẻ lúc đầu.
Cố Mật Như nói trong đầu với hệ thống: [Lần sau lúc tao làm nhiệm vụ, nếu mày lại nói nhảm nữa thì tao sẽ kêu chủ hệ thống đổi hệ thống cho tao.]
Hệ thống giả chết không dám nói câu nào.
Cố Mật Như giận chó đánh mèo. Nhưng thật ra cô cũng biết cô thay thế nhân vật gốc nên rất khó khiến Tư Hiến Xuân tin mình.
Bởi vì cô chỉ cần nhớ chút ký ức sau khi thay nhân vật sẽ phát hiện: "Cố Mật Như" điên cỡ nào.
Mỗi lần đối phương ngược đãi Tư Hiến Xuân đều dùng cách làm đau vết thương cũ. Những người hầu trong sân đều là trợ thủ của "Cố Mật Như" lúc cô ngược đãi người khác. Nếu như không phải Tư Hiến Xuân trong sáng, yêu mạng sống, giỏi nắm bắt tất cả cơ hội để sống sót thì y đã bị ngược đãi đến chết từ lâu.
Cố Mật Như nhớ lại một vài "Việc xấu của mình" rồi xoa mi tâm.
Chả trách đến tổ cứu rỗi đồng nghĩa với bị lưu đày.
Dùng cách thay thế nhân vật để làm nhiệm vụ vẫn chưa thể chọn lúc bắt đầu làm nhiệm vụ và nhân vật. Cô thật sự hết đường chối cãi.
Cô chỉ tới đây làm người xấu mà thôi.
Cố Mật Như không thử gọi Tư Hiến Xuân ra ngoài nữa.
Trong trí nhớ, mỗi lần cô gọi Tư Hiến Xuân ra ngoài, mỗi lần cô gọi Tư Hiến Xuân tới đây đều khiến Tư Hiến Xuân suýt chết.
Tư Hiến Xuân sẽ không đi ra.
Đương nhiên cô có thể kéo Tư Hiến Xuân ra khỏi gầm giường. Nhưng bây giờ Tư Hiến Xuân mới khá hơn một chút, thật sự không chịu nổi kích thích tinh thần.
Bởi vậy Cố Mật Như dứt khoát từ bỏ việc nói chuyện với y.
Tốt xấu gì trong phòng này có đốt than lửa, dưới gầm giường dơ cỡ nào cũng đỡ hơn đống cỏ nát và bông vải rách của y.
Tuy y không mặc quần áo nhưng trên người vẫn quấn một cái chăn.
Cố Mật Như quay người ra khỏi phòng.
Một lát sau cô lại trở về, cô cầm chổi quét sạch mảnh sứ vụn trên mặt đất, sau đó lại nâng cái bàn nhỏ ở đầu giường dậy thêm lần nữa.
Cố Mật Như không sai khiến những nha hoàn kia.
Cô biết những nha hoàn kia đều không nghỉ ngơi, dõi mắt trông mong từ trong phòng nhìn khắp xung quanh. Bọn nha hoàn đều đang nhiệt liệt thảo luận, bởi vì vừa rồi các cô nghe Tư gia thiếu gia thét chói tai.
Quả nhiên thiếu phu nhân làm nhiều chuyện như thế vẫn muốn ngược đãi đối phương.
Không bao lâu sau cô tự đi ra rồi cầm chổi đi vào.
Không biết tay cầm của cây chổi này có đủ to hay không. Y có thể chịu được mấy cú đánh đây?
Cố Mật Như quét sạch mặt đất, nghĩ nghĩ rồi lại từ trong phòng đi ra ngoài Rất nhanh bằng vào trí nhớ của mình cô đã tìm được căn phòng bình thường cô ở.
Cô ôm một cái chăn quay lại đây.
Cố Mật Như trải chăn lên giường chuẩn bị ở lại đây tối nay.
Chỉ cần Tư Hiến Xuân không chịu bò ra khỏi gầm giường thì Cố Mật Như sẽ luôn ngủ trên giường của y.
Cách tốt nhất để xây dựng lòng tin là thường xuyên ở bên nhau.
Cho dù không nói lời nào thì chỉ cần quen rồi, chỉ cần cô không ngược đãi Tư Hiến Xuân. Sớm muộn gì y cũng bò ra khỏi giường.
Cố Mật Như tắt ngọn đèn trong phòng, ánh sáng mờ đi.
Tư Hiến Xuân không kêu la cũng không nói gì nữa. Âm thanh kéo dây xích cũng biến mất.
Cố Mật Như dùng kẹp sắt bỏ than vào trong chậu than để than cháy lớn hơn một chút.
Lửa than đỏ rực rọi lên mặt khiến vẻ mặt cô dịu dàng hơn nhiều.
Cứ từ từ.
Từ trước đến nay Cố Mật Như luôn có đủ kiên nhẫn.
Cô rửa mặt chút, xem người dưới giường không tồn tại, cũng không có ý định nói chuyện với y, chỉ rót một cốc nước lớn trước khi đi ngủ.
Cô yên lặng đẩy cái ly xuống gầm giường.
Một bát cháo một ly nước. Rất thích hợp với tình trạng hiện tại của Tư Hiến Xuân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.