Xuyên Nhanh: Hướng Dẫn Yêu Thầm

Chương 14: Nam Phụ Khổ Tình Sửa Kịch Bản (13)

Phong Lưu Thư Ngốc

12/10/2024

Thẩm Minh Thục nhìn thấy cảnh này thì trong lòng cảm thấy vô cùng bất an, lo lắng hỏi: “Vậy mọi người muốn mang Tần Thanh đi sao? Thế còn Tử Thật?”

Trong lòng bà ta còn đang thầm cầu nguyện đừng đổi qua, trăm ngàn lần đừng đổi qua!

Tần gia trước đó đã tính toán cẩn thận chu toàn. Cả hai đứa nhỏ, Tần Tử Thật và Tần Thanh, đều là con cái trong nhà, không cần phải đổi qua đổi lại. Từ nay, hai người sẽ là anh em ruột thịt.

Tần Hoài Xuyên nói ra quyết định của mình, trấn an: "Về sau hai nhà chúng ta coi như là người một nhà rồi. Tần Thanh cũng là con trai của bà, cũng là con trai của tôi. Hai nhà chúng ta đều là họ Tần, đây có lẽ là duyên phận."

Thẩm Minh Thục chảy nước mắt , kích động đến mức gật đầu liên tục: "Tốt, tốt, tốt, tôi thật sự không muốn mất Tần Thanh. Nếu mọi người cho phép đứa nhỏ ở lại bên cạnh tôi, tôi vô cùng cảm kích."

Thật may mắn, đây chính là kết quả mà bà ta mong muốn! Quá tốt rồi!

996 cười khẩy, liếm móng vuốt vui sướng khi nhìn ký chủ gặp họa : “Ngươi tưởng thoát khỏi họ dễ thế sao? Cả đời ngươi sẽ không thể thoát khỏi người mẹ tiện nghi này! Trước kia ngươi là trâu ngựa của họ, giờ ngươi sẽ là máy ATM của họ!”

Meo, meo, meo , Tần Thanh lúc này chắc chắn đã tức chết? 996 quay đầu thưởng thức biểu cảm của Tần Thanh, nhưng chỉ thấy đối phương mím môi, nhìn về phía Chu Lâm Lâm.

Chu Lâm Lâm nắm chặt tay, đột nhiên mở miệng: “Kỳ lạ thật, dì Thẩm à, Tần Thanh năm đó đỗ Hải Đại, là một trong năm trường đại học hàng đầu cả nước. Tại sao dì lại bắt anh ấy thôi học, ngược lại để Tần Bảo Nhi, thành tích kém cỏi, tiếp tục học? Dì Thẩm, điều này thật không hợp lý chút nào! Có bà mẹ nào lại ép con mình tự hủy hoại tương lai như vậy? Lúc đó dì nghĩ gì thế?”

Thẩm Minh Thục bị câu hỏi này làm cho ngơ ngác.

Tần Bảo Nhi trốn ở góc không dám mở miệng, trong lòng đầy phẫn uất và bất mãn. Thành tích kém thì không thể đi học sao? Logic gì thế?

Tần Tử Thật ôm lấy Tần Thanh, lùi về phía sau một bước, nhìn về phía Thẩm Minh Thục, trong mắt thoáng hiện lên sự nghi ngờ.

Cơ Lan ngạc nhiên, sau đó liền lộ ra vẻ không thể tin. Cô đã có một phán đoán không thể tin nổi.

Tần Hoài Xuyên, Tần Quảng Nguyên và Cơ Minh Đường đều vô cùng sửng sốt, sau đó biểu tình thoáng chốc thay đổi. Không khí đoàn tụ gia đình vui vẻ ban đầu, chỉ trong giây lát liền chìm xuống lạnh lẽo.

Thẩm Minh Thục toàn thân cứng đờ, hô hấp phập phồng.

Không đợi bà tìm ra câu trả lời , thực ra bà cũng không thể nghĩ ra được lý do hợp lý nào , Chu Lâm Lâm lần nữa lại ném ra một quả bom khác: “Dì Thẩm, có phải dì đã sớm biết Tần Thanh không phải con ruột của dì không?”

Đúng vậy, đây mới là vấn đề then chốt. Chỉ khi biết trước rằng Tần Thanh không phải con ruột của mình, Thẩm Minh Thục mới có thể đưa ra quyết định vô lý như vậy.



“Không, không phải! Tôi không biết! Tôi hoàn toàn không biết!” Thẩm Minh Thục hoảng hốt hét lên. Lần này, không có chủ nhân của thân thể này đứng ra giúp bà ta giải vây, cũng không có ai đứng ra thừa nhận việc thôi học là do chính cậu ấy quyết định, bà ta hoàn toàn không thể chối cãi tội ác của mình.

Tần Bảo Nhi vội vàng phụ họa: “Ai lại biết được chuyện như thế này chứ! Cô đừng có vu khống người khác!”

996 bứt râu tức giận: “Meow, kịch bản không phải viết như thế này ! Chu Lâm Lâm, đừng tự tiện thêm diễn!”

Khi 996 nhào lên giày Chu Lâm Lâm, Tần Thanh xuyên qua đám đông lặng lẽ nhìn Thẩm Minh Thục , đột nhiên đôi mắt anh đỏ lên, giọng nói hơi khàn: “Những gì Chu Lâm Lâm nói là thật sao? Mẹ đã sớm biết? Đó là lý do tại sao mẹ giữ nhiều ảnh của Tần Tử Thật trong điện thoại như vậy?”

Câu hỏi này chỉ là suy đoán của Tần Thanh. Cậu không hề lén xem điện thoại của Thẩm Minh Thục, nhưng cậu chắc chắn rằng một người mẹ nhớ thương con trai hiển nhiên sẽ làm như vậy.

Giây trước Thẩm Minh Thục còn đang kiếm đường giảo biện, giây tiếp theo liền lộ rõ nguyên hình.

“Mày đã lén xem điện thoại của tao!” Bà ta đầu tiên là lạnh giọng chất vấn, sau đó mới nhận ra mình đã tự lòi đuôi chuột.

996 khiếp sợ nói: “Tần Thanh, ngươi cũng tự thêm diễn ?”

Thẩm Minh Thục bổ nhào lên sofa, vội vã lấy điện thoại của mình để xóa toàn bộ album, nhưng Cơ Lan đã kịp đoạt lấy điện thoại, mở khóa màn hình bằng khuôn mặt của Thẩm Minh Thục, cuối cùng tìm ra album.

Album có một mục là "Con trai", trong đó toàn là ảnh của Tần Tử Thật, có những tấm lấy từ trên mạng và có những tấm chụp lén.

Không cần hỏi nữa, đáp án rõ như ban ngày.

"Cô đã sớm biết Tần Tử Thật là con trai ruột của cô? Đó là lý do cô không cho con trai tôi học đại học? Cô cố tình phá hủy tương lai của nó?" Cơ Lan tức giận đến run rẩy.

Tần Tử Thật vừa rồi vẫn còn điềm đạm phong độ, giờ phút này cũng mất đi sự bình tĩnh. Nếu Thẩm Minh Thục là một người phụ nữ độc ác như vậy, cuộc sống đợi anh sau này ở Tần gia sẽ chẳng dễ dàng gì.

Tần Hoài Xuyên, Tần Quảng Nguyên và Cơ Minh Đường đều nhìn bà với sắc mặt âm trầm đáng sợ. Ý định ban đầu nhận Thẩm Minh Thục và Tần Bảo Nhi làm người thân đã hoàn toàn biến mất, giờ phút này chỉ còn lại ngập tràn phẫn nộ.

"Tần thúc thúc đã nuôi con của dì tốt như vậy! Tại sao dì lại hủy hoại con của ông ấy? Dù thế nào đi nữa, Tần Thanh cũng là do dì nuôi lớn, sao dì có thể nhẫn tâm cướp đi quyền được học hành của anh ấy? Sao dì có thể nhẫn tâm đẩy anh ấy ra ngoài đi làm khi còn quá nhỏ? Sao dì có thể nhẫn tâm hủy hoại cuộc đời của anh ấy?" Chu Lâm Lâm tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.

Từng câu hỏi này, Thẩm Minh Thục không thể trả lời một lời nào. Bà ta có nhẫn tâm không?



Bà ta đương nhiên nhẫn tâm. Đứa trẻ đó không phải con ruột của bà, sống hay chết cũng không liên quan đến bà ta.

Hận ý trong lòng người nhà họ Tần càng thêm sâu sắc.

Tần Thanh, đôi mắt đỏ hoe, khàn giọng hỏi: "Mẹ đã biết từ khi nào? Từ năm con học trung học cơ sở phải không?"

Những lời này chạm đến nỗi hận thù được che giấu kín kẽ trong sâu thẳm Thẩm Minh Thục . Ban đầu bà ta còn cảm thấy áy náy, nhưng trong khoảnh khắc đó, mọi cảm xúc đều bùng phát.

"Tần Thanh, mày có biết bố mày chết như thế nào không? Năm mày vào lớp 6, ông ấy tìm thấy báo cáo kiểm tra sức khỏe của mày và phát hiện nhóm máu của mày. Gia đình chúng ta không ai có nhóm máu gấu trúc! Ông ấy lo lắng đến mức sảy ra tai nạn giao thông trên đường về! Ông ấy chết là do mày hại! Chính mày đã phá hủy gia đình của tao!Tại sao người chết đi không phải là mày!"

Thẩm Minh Thục nhào lên muốn cắn xé Tần Thanh, khuôn mặt bà ta vì thù hận mà méo mó.

"Đi chết đi! Mày hãy đi chết đi!" Bà ta hét lên chói tai, nước mắt lăn xuống từ đôi mắt đỏ hoe.

Cơ Lan cũng lao tới, đánh nhau với Thẩm Minh Thục, "Đừng hòng chạm vào con trai tôi! Chồng bà chết không liên quan gì đến nó! Sao bà có thể hủy hoại nó? Bà dựa vào cái gì?"

Cơ Lan vung tay tát mạnh khiến Thẩm Minh Thục lệch đầu sang một bên.

Tần Tử Thật bước ra, chắn trước Tần Thanh, bảo vệ cậu.

"Đây không phải lỗi của Tần Thanh, tất cả chỉ là số mệnh." Anh gằn từng chữ một, giọng đầy đau khổ.

Hai ông cụ nhà họ Tần, ban đầu còn không hài lòng với anh, giờ phút này lại lộ ra vẻ mặt vui mừng hài lòng.

Chu Lâm Lâm còn ngại chuyện tình chưa đủ lớn, cao giọng hỏi: "Tần Tử Thật có biết bà là mẹ ruột của anh ta không? Hai mẹ con các người có phải luôn giấu diếm chuyện này để mưu đoạt gia sản của Tần gia không?"

Vừa nói xong, Thẩm Minh Thục sững sờ. Cơ Lan tranh thủ cơ hội tát thêm mấy cái vào mặt bà ta.

Thẩm Minh Thục không phản kháng, chỉ lớn tiếng nói: "Tử Thật không biết gì cả! Tôi thề tôi không đi tìm nó! Chỉ cần nó sống tốt là đủ rồi, tôi sẽ không làm phiền nó, cũng không hại nó, tôi là mẹ nó mà!"

Tần Tử Thật đứng đó run rẩy, vì giận dữ hay vì đau khổ?

Tròng mắt đen láy của Tần Thanh thoáng qua một tia hài hước, nhưng gương mặt vẫn tràn ngập đau khổ, đôi mắt đào hoa hơi ửng đỏ tràn đầy nước mắt

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hướng Dẫn Yêu Thầm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook