Xuyên Nhanh: Khi Tình Cũ Hóa Người Dưng
Chương 33: Cô Bạn Gái Hư Vinh Hám Lợi 11
Công Tử Vĩnh An
11/08/2024
Lâm Lang chưa ra tay vì cô đang chờ một bước ngoặt trong cốt truyện.
Lễ kỷ niệm trường Đại học S là sân khấu để nữ chính bắt đầu tỏa sáng.
Tối hôm đó, cô ta mặc một chiếc váy trắng nhỏ, bẽn lẽn đứng trên sân khấu hát một bài tình ca.
Nhờ giọng hát ngọt ngào và vẻ ngoài trong sáng, Dương Lộ nhanh chóng trở thành người nổi tiếng trong trường.
Có vài nam sinh vô tình đăng video quay lại cảnh này lên mạng, chỉ sau một đêm, cô ta đã nổi tiếng và được gọi là "mối tình đầu quốc dân".
Xét về vóc dáng, ngoại hình hay năng lực, Dương Lộ chắc chắn không phải là đối thủ của Lâm Lang, nhưng vẻ đẹp của Lâm Lang lại quá diễm lệ, đầy tính xâm lược, thể hiện rõ sự dã tâm.
Rất ít nam sinh có thể kiểm soát được mẫu con gái như thế, và cũng ít nữ sinh thích một người đẹp đến mức có thể phát triển thành tình yêu đồng tính.
Về mặt nhân duyên, Kế Lâm Lang đã thua một bước.
Dẫu vậy, cô cũng không có ý định lên sân khấu cướp đi hào quang của nữ chính.
Cô thừa nhận rằng, diễn xuất là một niềm vui tối thượng trong cuộc đời.
Nhưng biểu diễn để làm vui lòng công chúng thì cô thật sự không có hứng thú.
Có điều, ngồi yên chờ đợi cũng không phải là phong cách của Lâm Lang.
Vài ngày trước lễ kỷ niệm, một giáo viên đã tìm đến Lâm Lang, hỏi liệu cô có thể làm tình nguyện viên không, vì có khách nước ngoài sẽ đến tham quan lễ kỷ niệm.
Trong đoàn có vài đứa trẻ nghịch ngợm, khiến người lớn rất đau đầu nhưng lại không thể giao tiếp thuận lợi, làm cho cả hai bên đều không vui. Vì vậy, giáo viên này tự nhiên nghĩ đến một du học sinh xuất sắc như Kế Lâm Lang.
Hầu hết trẻ con đều có thiện cảm với các chị gái xinh đẹp.
Mà thiện cảm đó, ở chỗ Lâm Lang lại được thể hiện một cách tuyệt đối.
"Wow, chị ơi, chị là tiên nữ sao?"
"Chị tiên nữ ơi, em muốn được ôm!"
"Cút đi, cậu béo này, chị tiên nữ là của tôi!"
Cậu bé có đôi mắt xanh ôm chặt eo thon của Lâm Lang, như một chú chó sói nhỏ đang bảo vệ thức ăn của mình.
Lũ trẻ khác ấm ức nhìn cậu nhóc ngang ngược này, muốn lại gần Lâm Lang nhưng lại không dám.
Người lớn nhìn thấy cảnh đó thì cười rất vui vẻ.
"Một cô gái Trung Hoa thật xinh đẹp, tiếc là bé Dawson nhà chúng ta không có phúc phần rồi!" Người đàn ông trung niên chọc vào trán cậu bé: "Ai bảo con sinh muộn thế, phải không đứa nhỏ đáng thương của cha?"
Cậu bé không thèm để ý đến sự trêu chọc của cha mình, ngẩng mặt lên nói: "Chị tiên nữ ơi, chị đợi em lớn lên có được không? Em sẽ học hành chăm chỉ, kiếm thật nhiều tiền, mua cho chị nhiều váy xinh, cho chị ở nhà lớn! Còn dẫn chị đi du lịch vòng quanh thế giới nữa!"
Đúng là người nhỏ nhưng lời lẽ thì không nhỏ chút nào!
"Được thôi!" Lâm Lang khẽ kéo váy dài, ngồi xổm xuống, nghiêm túc xoa đầu tóc mềm mịn của cậu bé: "Nhưng em phải nói được làm được nhé, phải học hành chăm chỉ, sống thật đường hoàng, trở thành một quý ông xuất sắc, có trách nhiệm, đến lúc đó rồi hãy đến tìm chị, được không?"
"Thế chúng ta ngoéo tay nào!" Cậu nhóc có vẻ rất hưng phấn.
Lâm Lang mỉm cười đồng ý.
Không ngờ cậu bé trông như một thiên thần nhỏ ấy lại nhân lúc ngoéo tay với cô, bất ngờ hôn lên môi cô một cái, còn là một nụ hôn rất kêu nữa.
"Chị phải nhớ đó, đã đóng dấu rồi thì chị chính là người của em, không được thích những đứa trẻ khác! Càng không được hôn họ đâu đấy!" Gương mặt cậu bé đỏ bừng, nhưng lời nói thì rõ ràng không chút ngập ngừng.
"Được rồi, chị biết rồi, em đó, đúng là nhóc lưu manh chuyên đánh lén mấy chị gái xinh đẹp mà."
Lâm Lang đưa tay lau đi vết son trên môi cậu, cảm thán nói.
"Em không phải nhóc lưu manh gì đâu, em là Dawson Allen, là chồng tương lai của chị!" Cậu quỷ nhỏ hô lên, đồng thời liếc nhìn người thanh niên bên cạnh với vẻ khiêu khích.
Một đứa trẻ còn chưa cai sữa, thật sự đáng ghét.
Nói thích gì chứ, chẳng qua là vì nhất thời say đắm vẻ đẹp của đối phương mà thôi.
Lễ kỷ niệm trường Đại học S là sân khấu để nữ chính bắt đầu tỏa sáng.
Tối hôm đó, cô ta mặc một chiếc váy trắng nhỏ, bẽn lẽn đứng trên sân khấu hát một bài tình ca.
Nhờ giọng hát ngọt ngào và vẻ ngoài trong sáng, Dương Lộ nhanh chóng trở thành người nổi tiếng trong trường.
Có vài nam sinh vô tình đăng video quay lại cảnh này lên mạng, chỉ sau một đêm, cô ta đã nổi tiếng và được gọi là "mối tình đầu quốc dân".
Xét về vóc dáng, ngoại hình hay năng lực, Dương Lộ chắc chắn không phải là đối thủ của Lâm Lang, nhưng vẻ đẹp của Lâm Lang lại quá diễm lệ, đầy tính xâm lược, thể hiện rõ sự dã tâm.
Rất ít nam sinh có thể kiểm soát được mẫu con gái như thế, và cũng ít nữ sinh thích một người đẹp đến mức có thể phát triển thành tình yêu đồng tính.
Về mặt nhân duyên, Kế Lâm Lang đã thua một bước.
Dẫu vậy, cô cũng không có ý định lên sân khấu cướp đi hào quang của nữ chính.
Cô thừa nhận rằng, diễn xuất là một niềm vui tối thượng trong cuộc đời.
Nhưng biểu diễn để làm vui lòng công chúng thì cô thật sự không có hứng thú.
Có điều, ngồi yên chờ đợi cũng không phải là phong cách của Lâm Lang.
Vài ngày trước lễ kỷ niệm, một giáo viên đã tìm đến Lâm Lang, hỏi liệu cô có thể làm tình nguyện viên không, vì có khách nước ngoài sẽ đến tham quan lễ kỷ niệm.
Trong đoàn có vài đứa trẻ nghịch ngợm, khiến người lớn rất đau đầu nhưng lại không thể giao tiếp thuận lợi, làm cho cả hai bên đều không vui. Vì vậy, giáo viên này tự nhiên nghĩ đến một du học sinh xuất sắc như Kế Lâm Lang.
Hầu hết trẻ con đều có thiện cảm với các chị gái xinh đẹp.
Mà thiện cảm đó, ở chỗ Lâm Lang lại được thể hiện một cách tuyệt đối.
"Wow, chị ơi, chị là tiên nữ sao?"
"Chị tiên nữ ơi, em muốn được ôm!"
"Cút đi, cậu béo này, chị tiên nữ là của tôi!"
Cậu bé có đôi mắt xanh ôm chặt eo thon của Lâm Lang, như một chú chó sói nhỏ đang bảo vệ thức ăn của mình.
Lũ trẻ khác ấm ức nhìn cậu nhóc ngang ngược này, muốn lại gần Lâm Lang nhưng lại không dám.
Người lớn nhìn thấy cảnh đó thì cười rất vui vẻ.
"Một cô gái Trung Hoa thật xinh đẹp, tiếc là bé Dawson nhà chúng ta không có phúc phần rồi!" Người đàn ông trung niên chọc vào trán cậu bé: "Ai bảo con sinh muộn thế, phải không đứa nhỏ đáng thương của cha?"
Cậu bé không thèm để ý đến sự trêu chọc của cha mình, ngẩng mặt lên nói: "Chị tiên nữ ơi, chị đợi em lớn lên có được không? Em sẽ học hành chăm chỉ, kiếm thật nhiều tiền, mua cho chị nhiều váy xinh, cho chị ở nhà lớn! Còn dẫn chị đi du lịch vòng quanh thế giới nữa!"
Đúng là người nhỏ nhưng lời lẽ thì không nhỏ chút nào!
"Được thôi!" Lâm Lang khẽ kéo váy dài, ngồi xổm xuống, nghiêm túc xoa đầu tóc mềm mịn của cậu bé: "Nhưng em phải nói được làm được nhé, phải học hành chăm chỉ, sống thật đường hoàng, trở thành một quý ông xuất sắc, có trách nhiệm, đến lúc đó rồi hãy đến tìm chị, được không?"
"Thế chúng ta ngoéo tay nào!" Cậu nhóc có vẻ rất hưng phấn.
Lâm Lang mỉm cười đồng ý.
Không ngờ cậu bé trông như một thiên thần nhỏ ấy lại nhân lúc ngoéo tay với cô, bất ngờ hôn lên môi cô một cái, còn là một nụ hôn rất kêu nữa.
"Chị phải nhớ đó, đã đóng dấu rồi thì chị chính là người của em, không được thích những đứa trẻ khác! Càng không được hôn họ đâu đấy!" Gương mặt cậu bé đỏ bừng, nhưng lời nói thì rõ ràng không chút ngập ngừng.
"Được rồi, chị biết rồi, em đó, đúng là nhóc lưu manh chuyên đánh lén mấy chị gái xinh đẹp mà."
Lâm Lang đưa tay lau đi vết son trên môi cậu, cảm thán nói.
"Em không phải nhóc lưu manh gì đâu, em là Dawson Allen, là chồng tương lai của chị!" Cậu quỷ nhỏ hô lên, đồng thời liếc nhìn người thanh niên bên cạnh với vẻ khiêu khích.
Một đứa trẻ còn chưa cai sữa, thật sự đáng ghét.
Nói thích gì chứ, chẳng qua là vì nhất thời say đắm vẻ đẹp của đối phương mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.