Chương 20: Cô Dâu Tỷ Phú Của Tổng Tài Hào Môn (19)
Mông Mộc Thất
29/11/2022
Thẩm Thu Nguyệt ấm ức nói lắp bắp: “Không có cách nào, tôi rất nghèo, dựa vào bậc lương để sinh sống, tôi trở về xem có thể mua vé số để trúng giải thưởng lớn hay không, nếu như không trúng giải thưởng lớn thì có thể trả góp khoản bồi thường cho anh”.
Cố Đật Thần khoang tay trước ngực, chau mày hỏi: “Cô cảm thấy trừ bao nhiêu tiền lương có thể bù đắp tổn thất cho tôi? Hoặc là nói cô trúng giải thưởng lớn có thể bồi thường cho tôi?”
“Số tiền....” Thẩm Thu Nguyệt nghĩ, thăm dò một con số, “5.......500 nghìn?” 500 nghìn đối với cô mà nói cần không ăn không uống kiếm tiền trong 5 năm.
“500 nghìn?” Cố Đật Thần cười lạnh, “Cô một ngày có thể kiếm tiền không chỉ con số này”.
“Sếp Cố, anh cũng quá đắt rồi”. Thẩm Thu Nguyệt đầu gục xuống bàn, thảm thương nói: “Xem ra tôi cần miễn phí làm việc cho anh cả đời”. Tổng tài đắt như vậy, cô sao có thể bồi thường được, cô xin thề, đợi về thế giới hiện thực sẽ không viết tiểu thuyết, cuốn tiểu thuyết hỏng, cô sẽ trở thành công nhân lâu dài của gia đình địa chủ cho đến hết đời!
Cố Đật Thần giơ tay gõ vào bàn, nói rằng: “Được rồi, việc trừng phạt cô đợi về hiện thực rồi nói, nhìn thấy cơ thể cô không có việc gì, lát nữa cùng tôi đến cong ty”.
Nghe được có thể đến công ty, Thẩm Thu Nguyệt đứng dậy, sương mù vừa rồi biến mất, vui mừng nói: “Được rồi, tôi lên lầu thay quần áo, lập tức xuất phát”.
Cố Đật Thần không hiểu nhìn cô, “Đến công ty vui như thế sao?” Nhìn cô cũng không phải một nhân viên vị tha yêu công việc.
“Đương nhiên rồi”. Thẩm Thu Nguyệt vui mừng nói, “Sếp Cố, anh không biết, tiểu thuyết của tôi có nam phụ, làm một ngôi sao đẹp trai kinh thiên động địa, là nghệ sỹ ký hợp đồng với Hoàn Vũ, tôi muốn đi gặp anh ta”.
“Cô nói là Sở Hạo Thiên sao?” Cố Đật Thần lúc này nghĩ đến người này, nghệ sỹ quân của Hoàn Vũ rất nhiều, nhưng ngôi sao chỉ đêm trên đầu ngón tay, thêm nữa đẹp trai kinh thiên động địa, điều kiện phù hợp chỉ có người này.
Thẩm Thu Nguyệt kích động gật đầu: “Đúng, chính là anh ta, tôi nói với anh, anh ta có thể giúp chúng ta quét bản sao”.
“Anh ta có thể giúp đỡ việc gì?” Người như Sở Hạo Thiên, theo trí ức bây giờ của anh, là người chính trực, sự nghiệp vững mạnh, dư luận ở trong giới giải trí rất tốt, cũng được tính là một người không tệ, chỉ là anh nghĩ không ra có thể giúp gì cho họ.
Thẩm Thu Nguyệt có chút tự kỷ nói: “Anh ta là nam phụ, tự nhiên sẽ thích nữ chính như tôi, vì vậy luôn âm thầm giúp đỡ chúng ta, nói không chừng anh ta có thể giúp chúng ta tìm ra hung thủ”.
Cố Đật Thần bị lời tự kỷ của cô làm cho sửng sốt, quan sát cô trên dưới một lần, hoang mang hỏi: “Anh ta không mù, sao có thể nhìn trúng cô?”
Wow, Sếp Cố lời này đánh vào lòng tự trọng của cô! Thẩm Thu Nguyệt phẫn nộ, tức giận nói: “Tôi là nữ chính, có hào quang của nhân vật chính được không”, Hạnh phúc, cô sao vậy? Mặc dù lễ phép không phải đại mỹ nhân háo sắc, nhưng ít nhất cũng là người đẹp, hơn nữa, cô dịu dàng tử tế, hoạt bát đáng yêu, sao lại trong mắt Cố Đật Thần trở nên không có giá trị, thật sự là thấy người thấp! Mặc dù trong lòng oán thầm, cô vẫn không có gan mắng ông chủ.
Cố Đật Thần nhìn khuôn mặt phẫn nộ của cô, không vừa ý hỏi: “Cô có phải trong lòng đang mắng tôi?”
“Sao có thể được!” Thẩm Thu Nguyệt một mực phủ định, lẽ nào ông chủ đọc được suy nghĩ không thành, cô không nhớ nam chính trong sách có khả năng đặc biệt này, lẽ nào hệ thống thêm chức năng này cho anh? Cũng không phải không có khả năng, suy cho cùng hệ thống một chút cũng không đáng tin cậy.
Cố Đật Thần khoang tay trước ngực, chau mày hỏi: “Cô cảm thấy trừ bao nhiêu tiền lương có thể bù đắp tổn thất cho tôi? Hoặc là nói cô trúng giải thưởng lớn có thể bồi thường cho tôi?”
“Số tiền....” Thẩm Thu Nguyệt nghĩ, thăm dò một con số, “5.......500 nghìn?” 500 nghìn đối với cô mà nói cần không ăn không uống kiếm tiền trong 5 năm.
“500 nghìn?” Cố Đật Thần cười lạnh, “Cô một ngày có thể kiếm tiền không chỉ con số này”.
“Sếp Cố, anh cũng quá đắt rồi”. Thẩm Thu Nguyệt đầu gục xuống bàn, thảm thương nói: “Xem ra tôi cần miễn phí làm việc cho anh cả đời”. Tổng tài đắt như vậy, cô sao có thể bồi thường được, cô xin thề, đợi về thế giới hiện thực sẽ không viết tiểu thuyết, cuốn tiểu thuyết hỏng, cô sẽ trở thành công nhân lâu dài của gia đình địa chủ cho đến hết đời!
Cố Đật Thần giơ tay gõ vào bàn, nói rằng: “Được rồi, việc trừng phạt cô đợi về hiện thực rồi nói, nhìn thấy cơ thể cô không có việc gì, lát nữa cùng tôi đến cong ty”.
Nghe được có thể đến công ty, Thẩm Thu Nguyệt đứng dậy, sương mù vừa rồi biến mất, vui mừng nói: “Được rồi, tôi lên lầu thay quần áo, lập tức xuất phát”.
Cố Đật Thần không hiểu nhìn cô, “Đến công ty vui như thế sao?” Nhìn cô cũng không phải một nhân viên vị tha yêu công việc.
“Đương nhiên rồi”. Thẩm Thu Nguyệt vui mừng nói, “Sếp Cố, anh không biết, tiểu thuyết của tôi có nam phụ, làm một ngôi sao đẹp trai kinh thiên động địa, là nghệ sỹ ký hợp đồng với Hoàn Vũ, tôi muốn đi gặp anh ta”.
“Cô nói là Sở Hạo Thiên sao?” Cố Đật Thần lúc này nghĩ đến người này, nghệ sỹ quân của Hoàn Vũ rất nhiều, nhưng ngôi sao chỉ đêm trên đầu ngón tay, thêm nữa đẹp trai kinh thiên động địa, điều kiện phù hợp chỉ có người này.
Thẩm Thu Nguyệt kích động gật đầu: “Đúng, chính là anh ta, tôi nói với anh, anh ta có thể giúp chúng ta quét bản sao”.
“Anh ta có thể giúp đỡ việc gì?” Người như Sở Hạo Thiên, theo trí ức bây giờ của anh, là người chính trực, sự nghiệp vững mạnh, dư luận ở trong giới giải trí rất tốt, cũng được tính là một người không tệ, chỉ là anh nghĩ không ra có thể giúp gì cho họ.
Thẩm Thu Nguyệt có chút tự kỷ nói: “Anh ta là nam phụ, tự nhiên sẽ thích nữ chính như tôi, vì vậy luôn âm thầm giúp đỡ chúng ta, nói không chừng anh ta có thể giúp chúng ta tìm ra hung thủ”.
Cố Đật Thần bị lời tự kỷ của cô làm cho sửng sốt, quan sát cô trên dưới một lần, hoang mang hỏi: “Anh ta không mù, sao có thể nhìn trúng cô?”
Wow, Sếp Cố lời này đánh vào lòng tự trọng của cô! Thẩm Thu Nguyệt phẫn nộ, tức giận nói: “Tôi là nữ chính, có hào quang của nhân vật chính được không”, Hạnh phúc, cô sao vậy? Mặc dù lễ phép không phải đại mỹ nhân háo sắc, nhưng ít nhất cũng là người đẹp, hơn nữa, cô dịu dàng tử tế, hoạt bát đáng yêu, sao lại trong mắt Cố Đật Thần trở nên không có giá trị, thật sự là thấy người thấp! Mặc dù trong lòng oán thầm, cô vẫn không có gan mắng ông chủ.
Cố Đật Thần nhìn khuôn mặt phẫn nộ của cô, không vừa ý hỏi: “Cô có phải trong lòng đang mắng tôi?”
“Sao có thể được!” Thẩm Thu Nguyệt một mực phủ định, lẽ nào ông chủ đọc được suy nghĩ không thành, cô không nhớ nam chính trong sách có khả năng đặc biệt này, lẽ nào hệ thống thêm chức năng này cho anh? Cũng không phải không có khả năng, suy cho cùng hệ thống một chút cũng không đáng tin cậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.