Chương 30: Cô Dâu Tỷ Phú Của Tổng Tài Hào Môn (29)
Mông Mộc Thất
14/12/2022
Lúc ăn cơm xong trở về đã 10h30 tối, sau khi hai người nói ngủ ngon thì hai người chuẩn bị về phòng, Cố Đật Thần đi mấy bước vội vàng gọi cô, “Kiểm điểm của cô đâu?”
Nghĩ đến kiểm điểm vẫn chưa viết, Thẩm Thu Nguyệt bắt đầu khốn khổ, “Sếp Cố, cái kiểm điểm kia có thể qua mấy ngày lại nộp được không, tôi hôm nay bận cả ngày, bây giờ muộn như vậy, viết xong cũng nửa đêm”.
Nhìn cô hôm nay mệt thật sự, Cố Đật Thân cũng hào phóng cho cô đi cửa sau, “Được rồi, cho thời gian kéo dài 3 ngày”.
Thẩm Thu Nguyệt chắp tay cảm ơn, “Tạ chủ long ân”.
Cố Đật Thần nhịn không được cười, “Được rồi, nhanh về phòng nghỉ ngơi, ngày mai đừng quen làm đồ ăn sáng”.
Thẩm Thu Nguyệt nhịn không đưa phát cho anh tấm thẻ người tốt, qua hai ngày tiếp xúc, thái độ của Thẩm Thu Nguyệt đối với anh từ lúc bắt đầu nơm nớp lo sợ trở thành an nhiên thanh thản, tổng tài mặt lạnh tim nóng, là người không tệ.
Có lẽ ngày trước quá mệt, ngày thì hai buổi sáng Thẩm Thu Nguyệt không nghe thấy chuông đồng hồ, đợi cô mở to mắt thì cũng đã 8h30 sáng rồi, tiêu rồi tiêu rồi, cô vẫn cần làm cơm cho sếp Cố.
Vội vàng mặc quần áo, vừa xuống lầu nhìn thấy Cố Đật Thần đang ngồi xem điện thoại ở sô pha phòng khách, bên cạnh là ly cafe, chứng tỏ đã thức dậy rất lâu rồi.
Nhìn thấy Thẩm Thu Nguyệt, khóe mắt Cố Đật Thần nhìn cô, “Dậy rồi sao?”
Thẩm Thu Nguyệt xấu hổ giật tóc, vội vàng xin lỗi, “Sếp Cố thật sự ngại quá, tôi ngủ quên”. Cảm giác xấu hổ hơn lúc đi làm vì ngủ quên đi muộn bị sếp bắt tại trận, ít nhất cũng đến công ty, thậm chí có thể bịa ra lý do để đánh lừa cho qua, bây giờ tình hình này xảy ra ở nhà, không thể tìm ra lý do bào chữa nào.
Cố Đật Thần bưng cafe uống một ngụm, “Được rồi, đi làm cơm, chúng ta buổi chiều đến công ty”.
“Được, tôi đi làm ngay lập tức”. Thẩm Thu Nguyệt vào bếp bắt đầu làm cơm sáng, không lâu sau cô từ nhà bếp lò đầu ra, “Sếp Cố, bụng trống uống cafe đối với dạ dày không tốt, anh ăn sáng xong rồi uống”.
Cố Đật Thần đặt ly cafe xuống, “Được, tôi biết rồi”.
Ông chủ đang đói, Thẩm Thu Nguyệt nhanh nhẹn chuẩn bị xong buổi sáng.
Ăn sáng xong, Cố Đật Thần đến phòng sách làm việc, Thẩm Thu Nguyệt đặt sắp sếp tài liệu bàn bên cạnh giúp anh, sắp xếp xong, cô bắt đầu báo cáo công việc, “Tối qua chị Linh gọi điện thoại cho tôi, ngày mai Dương Oánh đến thành phố T chụp quảng cáo, hỏi tôi có muốn đi cùng không, tôi đồng ý rồi”.
Sắc mặt Cố Đật Thần lập tức thay đổi, bút trong tay đặt xuống người dựa vào ghế, “Việc này sao cô không nói với tôi mà đã đồng ý rồi?”
“A?” Thẩm Thu Nguyệt sửng sốt, “Tôi bây giờ là trợ lý của Dương Oánh, cô ấy ra ngoài chụp quảng cáo, tôi là trợ lý của cô ấy tự nhiên đi cùng”. Cô không hiểu tình hình bây giờ, sếp lớn lại đột nhiên không vui? Cô đây là báo cáo công việc bình thường, vì sao sếp lớn không vui như vậy?
“Từ chối, không được đi”. Cố Đật Thần hạ lệnh.
Thẩm Thu Nguyệt nhắc nhở anh, “Như vậy không tốt, tôi là người mới bình thương vừa vào công ty, từ chối sắp xếp công việc của lãnh đạo không tốt?”
“Nhân viên mời bình thường?” Cố Đật Thần cười, “Nếu như tôi đoán không sai, chiều qua người tiếp xúc cô ở công ty đã biết cô là đại tiểu thư nhà họ Thẩm rồi”.
Thẩm Thu Nguyệt có chút chưa kịp phản ứng, “Anh nói với họ sao?”
“Không cần tôi nói, những người trong công ty có ánh mắt độc, tôi chân trước dẫn cô vào công ty, chân sau bọn họ đã điều tra rõ ràng thân phận của cô rồi”. Cố Đật Thần quả thực thuyết phục khả năng phản ứng của cô, người không có mặt nhìn như vậy, cũng không biết làm sao có thể tuyển dụng vào công ty anh.
Nghĩ đến kiểm điểm vẫn chưa viết, Thẩm Thu Nguyệt bắt đầu khốn khổ, “Sếp Cố, cái kiểm điểm kia có thể qua mấy ngày lại nộp được không, tôi hôm nay bận cả ngày, bây giờ muộn như vậy, viết xong cũng nửa đêm”.
Nhìn cô hôm nay mệt thật sự, Cố Đật Thân cũng hào phóng cho cô đi cửa sau, “Được rồi, cho thời gian kéo dài 3 ngày”.
Thẩm Thu Nguyệt chắp tay cảm ơn, “Tạ chủ long ân”.
Cố Đật Thần nhịn không được cười, “Được rồi, nhanh về phòng nghỉ ngơi, ngày mai đừng quen làm đồ ăn sáng”.
Thẩm Thu Nguyệt nhịn không đưa phát cho anh tấm thẻ người tốt, qua hai ngày tiếp xúc, thái độ của Thẩm Thu Nguyệt đối với anh từ lúc bắt đầu nơm nớp lo sợ trở thành an nhiên thanh thản, tổng tài mặt lạnh tim nóng, là người không tệ.
Có lẽ ngày trước quá mệt, ngày thì hai buổi sáng Thẩm Thu Nguyệt không nghe thấy chuông đồng hồ, đợi cô mở to mắt thì cũng đã 8h30 sáng rồi, tiêu rồi tiêu rồi, cô vẫn cần làm cơm cho sếp Cố.
Vội vàng mặc quần áo, vừa xuống lầu nhìn thấy Cố Đật Thần đang ngồi xem điện thoại ở sô pha phòng khách, bên cạnh là ly cafe, chứng tỏ đã thức dậy rất lâu rồi.
Nhìn thấy Thẩm Thu Nguyệt, khóe mắt Cố Đật Thần nhìn cô, “Dậy rồi sao?”
Thẩm Thu Nguyệt xấu hổ giật tóc, vội vàng xin lỗi, “Sếp Cố thật sự ngại quá, tôi ngủ quên”. Cảm giác xấu hổ hơn lúc đi làm vì ngủ quên đi muộn bị sếp bắt tại trận, ít nhất cũng đến công ty, thậm chí có thể bịa ra lý do để đánh lừa cho qua, bây giờ tình hình này xảy ra ở nhà, không thể tìm ra lý do bào chữa nào.
Cố Đật Thần bưng cafe uống một ngụm, “Được rồi, đi làm cơm, chúng ta buổi chiều đến công ty”.
“Được, tôi đi làm ngay lập tức”. Thẩm Thu Nguyệt vào bếp bắt đầu làm cơm sáng, không lâu sau cô từ nhà bếp lò đầu ra, “Sếp Cố, bụng trống uống cafe đối với dạ dày không tốt, anh ăn sáng xong rồi uống”.
Cố Đật Thần đặt ly cafe xuống, “Được, tôi biết rồi”.
Ông chủ đang đói, Thẩm Thu Nguyệt nhanh nhẹn chuẩn bị xong buổi sáng.
Ăn sáng xong, Cố Đật Thần đến phòng sách làm việc, Thẩm Thu Nguyệt đặt sắp sếp tài liệu bàn bên cạnh giúp anh, sắp xếp xong, cô bắt đầu báo cáo công việc, “Tối qua chị Linh gọi điện thoại cho tôi, ngày mai Dương Oánh đến thành phố T chụp quảng cáo, hỏi tôi có muốn đi cùng không, tôi đồng ý rồi”.
Sắc mặt Cố Đật Thần lập tức thay đổi, bút trong tay đặt xuống người dựa vào ghế, “Việc này sao cô không nói với tôi mà đã đồng ý rồi?”
“A?” Thẩm Thu Nguyệt sửng sốt, “Tôi bây giờ là trợ lý của Dương Oánh, cô ấy ra ngoài chụp quảng cáo, tôi là trợ lý của cô ấy tự nhiên đi cùng”. Cô không hiểu tình hình bây giờ, sếp lớn lại đột nhiên không vui? Cô đây là báo cáo công việc bình thường, vì sao sếp lớn không vui như vậy?
“Từ chối, không được đi”. Cố Đật Thần hạ lệnh.
Thẩm Thu Nguyệt nhắc nhở anh, “Như vậy không tốt, tôi là người mới bình thương vừa vào công ty, từ chối sắp xếp công việc của lãnh đạo không tốt?”
“Nhân viên mời bình thường?” Cố Đật Thần cười, “Nếu như tôi đoán không sai, chiều qua người tiếp xúc cô ở công ty đã biết cô là đại tiểu thư nhà họ Thẩm rồi”.
Thẩm Thu Nguyệt có chút chưa kịp phản ứng, “Anh nói với họ sao?”
“Không cần tôi nói, những người trong công ty có ánh mắt độc, tôi chân trước dẫn cô vào công ty, chân sau bọn họ đã điều tra rõ ràng thân phận của cô rồi”. Cố Đật Thần quả thực thuyết phục khả năng phản ứng của cô, người không có mặt nhìn như vậy, cũng không biết làm sao có thể tuyển dụng vào công ty anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.