Chương 31: Cô Dâu Tỷ Phú Của Tổng Tài Hào Môn (30)
Mông Mộc Thất
19/12/2022
Nghe Cố Đật Thần nói xong, Thẩm Thu Nguyệt lúc này bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Tôi nói cô sao đối với trợ lý khách sáo như vậy, thì là như vậy”. Không hổ danh là người trong giới giải trí, trình đô thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt lại cao như vậy, chẳng trách hôm qua chị Linh gọi điện thoại cho cô hỏi cô có muốn đi cùng Dương Oánh đến phim trường, cô lúc đó mới nghĩ đó không phải là việc trợ lý nên làm sao? Không ngờ nguyên nhân ở đây.
Cố Đật Thần nói: “Vì vậy việc quay phim thì cô không cần đi, Dương Oánh tự nhiên sẽ có trợ lý đi, hai ngày trước cô vừa xuất viện, mấy ngày này cần truyền nước, thời gian này cô cố gắng suy nghĩ làm sao để làm cái quét bản sao xong”.
Thẩm Thu Nguyệt cầm lấy một chiếc gối ôm trên sopha ôm vào trong lòng, vẻ mắt cay đắng nói: “Cơ thể tôi đã khỏe rồi, sếp Cố, anh đừng để bác sỹ đến truyền dịch cho tôi nữa, truyền dịch lung tung đối với sức khỏe không tốt”. Vốn dĩ truyền dịch đối với cơ thể cô bây giờ không có ý nghĩa gì, lại nghĩ đến việc hôm qua truyền dịch mất mặt, cô càng cảm thẩy cả người khó chịu.
“Được”. Cố Đật Thần sảng khoái đồng ý, cầm tài liệu trong tay lên.
Vài phút trôi qua, tài liệu vẫn đang nằm trong tay của Cố Đật Thần, Thẩm Thu Nguyệt lo lắng đợi anh nói, nhưng đợi mấy phút Cố Đật Thần vẫn đang vùi đầu trong công việc, dường như đã quên lời vừa rồi.
Thẩm Thu Nguyệt do dự một chút, cuối cùng nhịn không được giơ tay ra hiệu, “Cái này, sếp Cố”.
“Chuyện gì?” Cố Đật Thần không ngẩng đầu, tiếp tục xem tài liệu.
Thẩm Thu Nguyệt nói: “Tôi muốn nói liên quan đến việc quét bản sao, trong tiểu thuyết nói chúng ta trong thời gian này là bỏ qua, cũng chính là nói đợi đến lễ thượng thọ 80 tuổi mới tiến vào cốt truyện manh mối chính”.
“Vì vậy?”
Thẩm Thu Nguyệt dùi vào trong gối ôm, “Tôi muốn đi quay phim với Dương Oánh, dù sao trong thời gian này không có việc chính để làm, vì vậy tôi có thể đi quay phim với Dương Oánh không, tôi bảo đảm sớm trở về”. Cô là thật sự hứng thú với quay phim, trước đây không có cơ hội đi cùng ekip, bây giờ khó khăn lắm mới có cơ hội trở thành hiện thực, cô phải cố gắng nắm bắt.
Cố Đật Thần nhìn tài liệu trong tay, ngẩng đầu nhìn cô, “Thật sự muốn đi như vậy sao?”
“Ừm ừm”. Thẩm Thu Nguyệt gật đầu như chim cút.
Nhìn thấy vẻ mặt chờ đợi trong mắt cô, Cố Đật Thần cũng không muốn can thiệp nhiều, “Nhiều nhất 5 ngày, nếu như 5 ngày cô không trở về, tôi sẽ cử người đi bắt cô về”.
“Tôi bảo đảm đúng giờ trở về”. Thẩm Thu Nguyệt vui mừng trả lời.
Ngày mai cần đi công tác bên ngoài, vì vậy Thẩm Thu Nguyệt hôm nay không cùng Cố Đật Thần đến công ty, chỉ là ở nhà thu dọn hành lý, thành phố T cách đây cũng không xa, cô cũng chỉ ở đó mấy ngày, vì vậy cũng không đưa nhiều đồ.
Sau một tiếng cô đã thu dọn hành lý xong, nhìn thời gian còn sớm, cô chuẩn bị đi siêu thị mua ít đồ, xem ông chủ hào phóng để cô đi như vậy, cô chuẩn bị làm một bàn lớn thực ăn để biểu đạt thành ý của bản thân.
Chỉ là đợi đến tối Cố Đật Thần trở về nhà nhìn thấy một tràn đầy thức ăn, nghi ngờ nhìn Thầm Thu Nguyệt đang đeo tạp dề, Cố Đật Thần không xác định hỏi, “Đây là cô làm sao?”
Thẩm Thu Nguyệt kéo tạp dề cười híp mắt nói: “Đúng rồi, sếp Cố anh đừng chê là được, đều là món ăn thường ngày, anh bình thường ăn những món cao cấp thì tôi không biết làm”.
Cố Đật Thần cởi áo khoác đặt trên sopha, “Tôi bình thường cũng ăn những món thường ngày”.
“Haha” Thẩm Thu Nguyệt xấu hổ nói, “Tôi cho rằng mấy người có tiền mỗi ngày ăn xương bò bào ngư tôm hùm”.
Cố Đật Thần nói: “Vì vậy việc quay phim thì cô không cần đi, Dương Oánh tự nhiên sẽ có trợ lý đi, hai ngày trước cô vừa xuất viện, mấy ngày này cần truyền nước, thời gian này cô cố gắng suy nghĩ làm sao để làm cái quét bản sao xong”.
Thẩm Thu Nguyệt cầm lấy một chiếc gối ôm trên sopha ôm vào trong lòng, vẻ mắt cay đắng nói: “Cơ thể tôi đã khỏe rồi, sếp Cố, anh đừng để bác sỹ đến truyền dịch cho tôi nữa, truyền dịch lung tung đối với sức khỏe không tốt”. Vốn dĩ truyền dịch đối với cơ thể cô bây giờ không có ý nghĩa gì, lại nghĩ đến việc hôm qua truyền dịch mất mặt, cô càng cảm thẩy cả người khó chịu.
“Được”. Cố Đật Thần sảng khoái đồng ý, cầm tài liệu trong tay lên.
Vài phút trôi qua, tài liệu vẫn đang nằm trong tay của Cố Đật Thần, Thẩm Thu Nguyệt lo lắng đợi anh nói, nhưng đợi mấy phút Cố Đật Thần vẫn đang vùi đầu trong công việc, dường như đã quên lời vừa rồi.
Thẩm Thu Nguyệt do dự một chút, cuối cùng nhịn không được giơ tay ra hiệu, “Cái này, sếp Cố”.
“Chuyện gì?” Cố Đật Thần không ngẩng đầu, tiếp tục xem tài liệu.
Thẩm Thu Nguyệt nói: “Tôi muốn nói liên quan đến việc quét bản sao, trong tiểu thuyết nói chúng ta trong thời gian này là bỏ qua, cũng chính là nói đợi đến lễ thượng thọ 80 tuổi mới tiến vào cốt truyện manh mối chính”.
“Vì vậy?”
Thẩm Thu Nguyệt dùi vào trong gối ôm, “Tôi muốn đi quay phim với Dương Oánh, dù sao trong thời gian này không có việc chính để làm, vì vậy tôi có thể đi quay phim với Dương Oánh không, tôi bảo đảm sớm trở về”. Cô là thật sự hứng thú với quay phim, trước đây không có cơ hội đi cùng ekip, bây giờ khó khăn lắm mới có cơ hội trở thành hiện thực, cô phải cố gắng nắm bắt.
Cố Đật Thần nhìn tài liệu trong tay, ngẩng đầu nhìn cô, “Thật sự muốn đi như vậy sao?”
“Ừm ừm”. Thẩm Thu Nguyệt gật đầu như chim cút.
Nhìn thấy vẻ mặt chờ đợi trong mắt cô, Cố Đật Thần cũng không muốn can thiệp nhiều, “Nhiều nhất 5 ngày, nếu như 5 ngày cô không trở về, tôi sẽ cử người đi bắt cô về”.
“Tôi bảo đảm đúng giờ trở về”. Thẩm Thu Nguyệt vui mừng trả lời.
Ngày mai cần đi công tác bên ngoài, vì vậy Thẩm Thu Nguyệt hôm nay không cùng Cố Đật Thần đến công ty, chỉ là ở nhà thu dọn hành lý, thành phố T cách đây cũng không xa, cô cũng chỉ ở đó mấy ngày, vì vậy cũng không đưa nhiều đồ.
Sau một tiếng cô đã thu dọn hành lý xong, nhìn thời gian còn sớm, cô chuẩn bị đi siêu thị mua ít đồ, xem ông chủ hào phóng để cô đi như vậy, cô chuẩn bị làm một bàn lớn thực ăn để biểu đạt thành ý của bản thân.
Chỉ là đợi đến tối Cố Đật Thần trở về nhà nhìn thấy một tràn đầy thức ăn, nghi ngờ nhìn Thầm Thu Nguyệt đang đeo tạp dề, Cố Đật Thần không xác định hỏi, “Đây là cô làm sao?”
Thẩm Thu Nguyệt kéo tạp dề cười híp mắt nói: “Đúng rồi, sếp Cố anh đừng chê là được, đều là món ăn thường ngày, anh bình thường ăn những món cao cấp thì tôi không biết làm”.
Cố Đật Thần cởi áo khoác đặt trên sopha, “Tôi bình thường cũng ăn những món thường ngày”.
“Haha” Thẩm Thu Nguyệt xấu hổ nói, “Tôi cho rằng mấy người có tiền mỗi ngày ăn xương bò bào ngư tôm hùm”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.