(Xuyên Nhanh) Những Năm Tháng Xuyên Vào Truyện Làm Ruộng
Chương 16: Thế Giới 1: Kiều Nữ Nhà Đồ Tể (16)
Máy Đánh Chữ Số N
17/08/2023
Nghĩ đến con gái xinh đẹp thông minh như mình, Từ Kiều Nương kiêu ngạo ưỡn ngực, cảm giác mình lại có thể ăn thêm chén cơm rồi.
“Ngươi muốn nấu ăn?”
Lô Miêu Thị bỏ bát xuống, nhìn thẳng tôn nữ mới khỏi bệnh. Lô Tú Ngọc không né tránh, biểu cảm xấu hổ lại kiên định, điều này khiến Lô Miêu Thị không thể không đánh giá cao về cô ấy.
Bà cụ biết mình hung dữ, trước đây ngoại trừ nhị tôn nữ thông minh, những người khác trong nhà đều né tránh bà ấy. Đại tôn nữ bệnh một trận ngược lại tiến bộ lên không ít, cuối cùng có chút dáng vẻ của đại tỷ rồi.
“Bây giờ đi theo ta học, đến lúc đó để ngươi làm thử.”
Lô Miêu Thị nhẹ nhàng nói.
Thành công rồi? Cứ thế đơn giản thành công rồi?
Giang Bạch Nga và Lưu Lan Hoa trố mắt nhìn nhau, họ gả đến nhà họ Lô nhiều năm rồi, thường xuyên làm việc quét dọn phòng bếp, đốt lửa, nhưng ít khi có cơ hội nấu nướng, trừ khi bà cụ quả thực không rảnh.
Hai năm nay bà cụ chia việc làm cơm sáng cho hai người, nhưng khóa tủ ở phòng bếp vẫn ở trong tay bà cụ. Nấu cơm dùng bao nhiêu gạo, bỏ bao nhiêu dầu đều do bà ấy khống chế.
“Cảm ơn nãi nãi, nhất định cháu sẽ học thật tốt.”
Lô Tú Ngọc vui vẻ đáp lời, thật ra trước khi mở miệng, cô ấy đã khá chắc chắn rồi.
Mẹ chồng nàng dâu là khắc tinh, ở cổ đại này rất rõ ràng. Mặc dù mẹ cô ấy và tam thẩm gả đến nhà họ Lô nhiều năm, sinh con dưỡng cái cho nhà họ Lô, nhưng với bà cụ mà nói họ vẫn là người ngoài, đồng thời còn là một đối thủ cạnh tranh có khả năng tranh đoạt quyền quản lý việc nhà với bà ấy. Sao bà cụ có thể để họ đụng chạm vào trung tâm của quyền lợi.
Cô ấy thì khác, cô ấy là cháu gái ruột của bà cụ, là con cháu nhà họ Lô, thật ra không cần cô ấy chủ động mở miệng, không tới một hai năm, chắc bà cụ cũng bảo cô ấy đến phòng bếp giúp đỡ. Bởi vì đây là kỹ năng cần thiết của con gái khi xuất giá, cho dù tương lai nhà chồng có bảo cô ấy đến phòng bếp làm việc hay không, ít nhất cô ấy cũng phải biết nấu cơm làm món ăn đơn giản, bằng không người ta sẽ nghi ngờ bản lĩnh dạy con cái của nhà họ Lô.
Lô Tú Ngọc chỉ đẩy nhanh thời gian học tập, đương nhiên bà cụ sẽ không từ chối.
Cơm sáng cứ thế kết thúc trong suy nghĩ khác nhau của một đám người.
******
“Ngươi tới giúp đỡ hay tới làm chuột?”
Cơm nước xong, đàn ông trong nhà đều đi làm việc, phụ nữ rửa bát giặt đồ trong sân. Lô Miêu Thị chia xong việc nhà, mới vào phòng bếp chuẩn bị đưa khoai lang mới đào từ ruộng vào sáng nay đến hầm đất, thì thấy vợ lão nhị vốn dĩ nên dọn dẹp phòng bếp đang vui vẻ gặm một củ khoai lang.
“Ngươi muốn nấu ăn?”
Lô Miêu Thị bỏ bát xuống, nhìn thẳng tôn nữ mới khỏi bệnh. Lô Tú Ngọc không né tránh, biểu cảm xấu hổ lại kiên định, điều này khiến Lô Miêu Thị không thể không đánh giá cao về cô ấy.
Bà cụ biết mình hung dữ, trước đây ngoại trừ nhị tôn nữ thông minh, những người khác trong nhà đều né tránh bà ấy. Đại tôn nữ bệnh một trận ngược lại tiến bộ lên không ít, cuối cùng có chút dáng vẻ của đại tỷ rồi.
“Bây giờ đi theo ta học, đến lúc đó để ngươi làm thử.”
Lô Miêu Thị nhẹ nhàng nói.
Thành công rồi? Cứ thế đơn giản thành công rồi?
Giang Bạch Nga và Lưu Lan Hoa trố mắt nhìn nhau, họ gả đến nhà họ Lô nhiều năm rồi, thường xuyên làm việc quét dọn phòng bếp, đốt lửa, nhưng ít khi có cơ hội nấu nướng, trừ khi bà cụ quả thực không rảnh.
Hai năm nay bà cụ chia việc làm cơm sáng cho hai người, nhưng khóa tủ ở phòng bếp vẫn ở trong tay bà cụ. Nấu cơm dùng bao nhiêu gạo, bỏ bao nhiêu dầu đều do bà ấy khống chế.
“Cảm ơn nãi nãi, nhất định cháu sẽ học thật tốt.”
Lô Tú Ngọc vui vẻ đáp lời, thật ra trước khi mở miệng, cô ấy đã khá chắc chắn rồi.
Mẹ chồng nàng dâu là khắc tinh, ở cổ đại này rất rõ ràng. Mặc dù mẹ cô ấy và tam thẩm gả đến nhà họ Lô nhiều năm, sinh con dưỡng cái cho nhà họ Lô, nhưng với bà cụ mà nói họ vẫn là người ngoài, đồng thời còn là một đối thủ cạnh tranh có khả năng tranh đoạt quyền quản lý việc nhà với bà ấy. Sao bà cụ có thể để họ đụng chạm vào trung tâm của quyền lợi.
Cô ấy thì khác, cô ấy là cháu gái ruột của bà cụ, là con cháu nhà họ Lô, thật ra không cần cô ấy chủ động mở miệng, không tới một hai năm, chắc bà cụ cũng bảo cô ấy đến phòng bếp giúp đỡ. Bởi vì đây là kỹ năng cần thiết của con gái khi xuất giá, cho dù tương lai nhà chồng có bảo cô ấy đến phòng bếp làm việc hay không, ít nhất cô ấy cũng phải biết nấu cơm làm món ăn đơn giản, bằng không người ta sẽ nghi ngờ bản lĩnh dạy con cái của nhà họ Lô.
Lô Tú Ngọc chỉ đẩy nhanh thời gian học tập, đương nhiên bà cụ sẽ không từ chối.
Cơm sáng cứ thế kết thúc trong suy nghĩ khác nhau của một đám người.
******
“Ngươi tới giúp đỡ hay tới làm chuột?”
Cơm nước xong, đàn ông trong nhà đều đi làm việc, phụ nữ rửa bát giặt đồ trong sân. Lô Miêu Thị chia xong việc nhà, mới vào phòng bếp chuẩn bị đưa khoai lang mới đào từ ruộng vào sáng nay đến hầm đất, thì thấy vợ lão nhị vốn dĩ nên dọn dẹp phòng bếp đang vui vẻ gặm một củ khoai lang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.