Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1

Chương 158

Bình Tử

19/02/2020

Côn thịt của Quân Nhất Ngôn còn ở trong cơ thể nàng hoạt động kịch liệt, sau khi đạt cao trào, thân thể vốn mẫn cảm, mới đâm vài cái đã khiến cho nàng lần thứ hai động tình.

“A... Không được...” Mộ Bối Nhi mệt thảm, cả người như ngâm mình ở trong mồ hôi, vô cùng đáng thương nhưng nam nhân không hề bị tác động, ngược lại để nàng thay đổi một tư thế khác, tiếp tục đâm vào rút ra.

Nàng nghiêng thân thể, một chân bị nam nhân nâng lên từ phía sau hung hăng đâm vào, giữa hai chân đã lầy lội không chịu nổi, huyệt thịt bị đâm tràn ra ngoai, thời gian dài ma sát khiến dâm thủy đánh thành bọt biển nhỏ vụn dính đầy trên đùi trên bụng hai người. Nam nhân ngậm vành tai của nàng, không ngừng ở bên tai nàng nói những từ ngữ dâm đãng, phóng túng đầy xấu hổ.

“Như thế nào sẽ không cần chứ? Nàng nhìn xem nàng ăn thật sự rất vui sướng, mỗi lần đều ăn đến no, còn không thỏa mãn muốn ăn càng nhiều đó!” Mỗi lần côn thịt thâm nhập vào bên trong nhục bích lập tức bị hút chặt, khi côn thịt rời khỏi tiểu huyệt, cửa huyệt sẽ không ngừng mấp máy giữ lại không tha, nam nhân thật sự yêu chết thân thể thành thật này.

“Không cần... Đừng nói... Thật... Thật xấu hổ... A...” Mộ Bối Nhi cảm thấy thẹn thùng rên rỉ, đối với việc nam nhân luôn thích nói những lời này vừa yêu vừa hận.

“Bảo bối nàng ăn ta thật chặt a, a ~~~ thật sự quá sung sướng!” Quân Nhất Ngôn bị Mộ Bối Nhi kẹp như vậy cảm giác bắn tinh càng ngày càng rõ ràng, hắn không hề nhẫn nại, dùng sức đâm vào rút ra thêm vài cái, bắn toàn bộ tinh dịch vào nàng chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, Mộ Bối Nhi cũng lần thứ hai đạt tới cao trào.

Côn thịt lớn của Quân Nhất Ngôn nửa cứng nửa mềm bịt kín tiểu huyệt của nàng, nhiều chất lỏng ở trong bụng như vậy khiến nàng có chút không khoẻ, nàng muốn đẩy nam nhân ra,nhưng lúc này Quân Nhất Ngôn lại phát hiện đồ vật thú vị gì đó.

Hắn phát hiện trên giường của Mộ Bối Nhi có một ngăn ngầm, hắn cảm thấy hứng thú đối với bí mật nhỏ của người mình yêu, vì vậy trực tiếp mở ra xem, lại thấy một thứ khiến hắn có chút kinh ngạc.

“A, ngươi làm sao có thể...” Mộ Bối Nhi chậm một bước, nam nhân đã thấy, hơn nữa còn cầm trong tay.

“Nàng dùng cái này để làm gì, hửm?” Quân Nhất Ngôn thưởng thức ngọc thế (côn thịt giả bằng ngọc) trong tay, kích cỡ ngọc thế này đương nhiên không bằng hắn nhưng mà tưởng tượng đến chuyện mỹ nhân trong lòng ngực lấy nó tự an ủi, hắn lập tức cảm thấy nhiệt huyết sôi trào!

“Ngươi để lại đi, ai cho phép ngươi làm lộn xộn đồ vật của ta?” Mộ Bối Nhi cảm thấy cực kỳ xấu hổ, có chút thẹn quá hóa giận hô to.

“Không được, rốt cuộc nàng có nói hay không?” Lúc này, biểu tình của nam nhân chỉ có thể dùng từ tà ác để hình dung.

Bên ngoài, bọn hạ nhân mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, rối rít làm bộ tai điếc, nhưng mà bọn họ cũng thật sự muốn tai điếc, thật sự phòng âm thanh trong truyền đến quá lớn quá rõ ràng.

Cả người Mộ Bối Nhi trần trụi nằm ở trên giường, đôi tay và đôi chân đều bị cột lại, thần trí của nàng càng ngày càng mơ hồ. Quân Nhất Ngôn ép hỏi như thế nào nàng cũng không chịu nói ngọc thế kia dùng để làm cái gì, vì vậy hắn trực tiếp trói nàng lại, hạ chút thôi tình hương cho nàng, nàng vẫn cắn răng không chịu khuất phục như cũ nhưng một đợt lại một đợt ngứa ngáy làm nàng vô lực chống cự, nàng chỉ có thể lác lư cái mông, ma sát với đệm chăn phía dưới nhưng như vậy cũng không có cách nào giải quyết.



“Còn không chịu nói sao?” Quân Nhất Ngôn đặt ngọc thế ở cửa huyệt, thân thể nóng bỏng bị ngọc thế lạnh băng kích đến mức nhảy dựng, nhưng ngay sau đó lại khát vọng, khát vọng ngọc thế lạnh băng có thể giảm bớt sự kêu gào trong thân thể.

“Ngươi, tên xấu xa này...” Mộ Bối Nhi nghiến răng nghiến lợi mắng nhỏ, rõ ràng... Rõ ràng hắn đã biết, vì sao nhất định bắt nàng phải nói ra... Thật quá xấu xa...

“Được rồi, nàng không nói thì thôi, vậy nàng làm cho ta nhìn có được hay không?” Quân Nhất Ngôn giả bộ bất đắc dĩ phải nhượng bộ nhưng trên thực tế mục đích của hắn chính là như thế, chính là muốn nữ nhân tự an ủi cho hắn xem.

“Ưm... Được...” Mộ Bối Nhi muốn cự tuyệt nhưng nam nhân thả đôi tay nàng ra, đặt ngọc thế vào vào trong tay nàng, lùi sang bên cạnh, vô cùng hứng thú đứng nhìn.

Bị dục vọng tra tấn đã lâu, lý trí của Mộ Bối Nhi căn bản không có cách nào ngăn cản nhu cầu của thân thể, nàng thở hổn hển, cầm ngọc thế ma sát tiểu huyệt dưới hạ thân, cửa huyệt liên tục tràn ra dâm thủy không ngừng khiến ngọc thế ướt nhẹp, thân thể sớm đã chuẩn bị tốt gần như không hề phản kháng để cho ngọc thế trượt vào chỉ để lại tay cầm được Mộ Bối Nhi nắm lấy, nàng đã mất đi lý trí, căn bản không hề để ý chuyện nam nhân đứng ở một bên làm khán giả, nắm ngọc thế bắt đầu ra ra vào vào, cái miệng nhỏ không ngừng phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.

“A...Thật thoải mái... Ưm... Thật sướng a~~...”

Quân Nhất Ngôn nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Mộ Bối Nhi, hầu kết không ngừng di chuyển lên xuống. Nữ nhân cầm ngọc thế tự an ủi ở trước mặt hắn, một tay vuốt ve bộ ngực sữa của mình, tự thưởng thức nụ hồng anh, so với trong tưởng tượng mê người hơn rất nhiều. Hạ thân của hắn sớm đã cứng rắn như sắt, nữ nhân này chính là xuân dược của hắn, mỗi lần gặp được nàng, dục vọng của hắn lập tức nhảy lên cao, dục hỏa làm thế nào cũng không ngăn được.

“Thoải mái sao?” Giọng nói khàn khàn truyền đến, Mộ Bối Nhi thần chí không rõ gật đầu. Quân Nhất để sát quy đầu to lớn của hắn vào miệng của nàng, nàng theo bản năng liếm môi, ưm, có chút mằn mặn. Dụ hoặc như vậy làm sao nam nhân có thể ngăn cản, thừa dịp nữ nhân không chú ý, quy đầu đâm vào trong miệng nữ nhân, Quân Nhất Ngôn hơi giật vòng eo: “Bảo bối ngoan, giúp ta liếm một chút!”

Đầu vùi vào trong chùm lông rậm rạp của nam nhân có chút ngưa ngứa, cả chóp mũi đều bảo phủ hương vị nồng đậm trên người nam nhân, trúng thôi tình hương nàng hoàn toàn không thể ngăn cản loại hương vị này ăn mòn lý trí của nàng, vì vậy ngoan ngoãn cầm côn thịt lên liếm láp.

Miệng của nữ nhân so với tưởng tượng còn muốn thoải mái hơn nhiều, cái lưỡi trơn trượt di chuyển trên thân gậy, khoang miệng ấm áp dịu dàng ngậm lấy hắn, bàn tay thưởng thức hai quả trứng, một cái tay khác còn đang khống chế ngọc thế đâm vào tiểu huyệt. Hắn nhất thời kích động chế trụ phía sau đầu của nữ nhân, côn thịt ở trong miệng nàng đâm vào rút ra, có rất nhiều lần quy đầu đâm đến cổ họng của nàng khiến Mộ Bối Nhi nôn khan không ngừng. Nam nhân rút côn thịt ra, nâng cằm nữ nhân lên, nhìn nàng đôi mắt của nàng chứa chan nước mắt, trong lòng có chút đau lòng nhưng trong miệng lại vô cùng lãnh khốc nói: “Có muốn côn thịt đâm nàng không?”

Mộ Bối Nhi đương nhiên muốn, ngọc thế không thể so với côn thịt vô cùng nóng bỏng của nam nhân, khi nàng khẩu giao cho nam nhân, càng muốn côn thịt của nam nhân hung hăng đâm nàng, nàng gật đầu, biểu tình vô cùng khát vọng.

“Vậy nàng phải kêu ta là gì, hửm?” Nhìn thấy nữ nhân bị hắn đùa bỡn thành cái dạng này, nói không kiêu ngạo là giả, lần này hắn chính là muốn trừng phạt nàng thật nặng, làm sau này nàng ngoan ngoãn nghe lời.

“Phu quân... Phu quân... Ta muốn ngươi đâm ta, nhanh dùng côn thịt lớn đâm ta!” Mộ Bối Nhi tự mình mở hai chân ra, lộ ra tiểu huyệt và mị thịt màu đỏ bên trong tiểu huyệt: “Ta muốn ngươi... Nhanh...”

Tiên nữ đọa phàm, lây dính tình dục, cũng đẹp đến mức làm người ta không có cách nào tự kiềm chế được!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook