Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1

Chương 159

Bình Tử

19/02/2020

Cuối cùng Quân Nhất Ngôn trêu đùa Mộ Bối Nhi đủ rồi mới nâng toàn bộ mông của nàng lên, đỡ côn thịt đâm vào, trong nháy mắt hoàn toàn lấp đầy Mộ Bối Nhi và hắn đồng thời phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn, hai người nhẫn nại đã lâu, đối với đối phương đều nhiệt tình kịch liệt đòi hỏi, tiếng thân thể va chạm “Bạch bạch bạch” vang vọng khắp căn phòng.

Dâm thủy của Mộ Bối Nhi rất nhiều, nhiều đến mức chảy dọc theo kẽ mông xuống dưới đệm, cúc huyệt phía dưới bị nước chảy vào tỏa sáng lấp lánh, ngón tay nam nhân vẽ vòng xung quanh cửa động nho nhỏ, cảm giác muốn đâm vào lại không đâm thật sự là làm Mộ Bối Nhi hoảng hốt: “Phu, phu quân... Không cần... Phía sau không cần, không thể... A...”

“Ngoan, nàng nhìn xem cái miệng nhỏ này của nàng cũng rất đói khát đó!” Cúc huyệt phía sau cũng không ngừng đóng mở, ở trong mắt nam nhân thế này không phải đói khát thì là gì?

Quân Nhất Ngôn rút côn thịt ra, để ở cúc huyệt, phía trên côn thịt đều là dâm thủy dính vào khi giao hợp với nữ nhân, toàn bộ thân gậy bóng loáng, trơn trượt. Màu sắc thâm trầm để cạnh cúc huyệt trắng nõn sinh ra cảm giác đối lập rõ ràng, nhìn thấy trên mặt nữ nhân vô cùng hoảng loạn, trong lòng nam nhân lại ẩn ẩn khát vọng đùa giỡn cúc huyệt của nàng.

“A a a... Đau quá... Ưm, ăn không nổi...” Cúc huyệt vốn chật hẹp không thường dùng, nam nhân lại không khuếch trương cẩn thận cho nàng, trực tiếp đâm vào trong, chỉ mới ăn xong quy đầu đã trướng đau không chịu nổi, nếp gấp phía trên bị căng ra trơn nhẵn, Mộ Bối Nhi cảm nhận được cúc huyệt từng chút từng chút ăn xong toàn bộ phân thân của nam nhân, cúc huyệt không ngừng mấp máy cảm thụ cực nóng của nam nhân.

“Nàng xem này không phải nàng đã ăn xong rồi sao? Ưm, hút thật tốt nha, ba cái miệng của bảo bối đều hút rất tốt đó!” Quân Nhất Ngôn thích dùng những lời nói dâm đãng như thế này, càng thích biểu tình vừa xấu hổ vừa táo bạo của nữ nhân khi nghe thấy những lời này, giống như bị nghiện không có cách nào ngừng lại.

“A a... Đừng nói... Thật căng a... Ưm, cái tên xấu xa này... A...” Mộ Bối Nhi có thể cảm nhận rõ ràng hình dạng quy đầu của nam nhân không theo quy tắc ma sát quét qua nhục bích mẫn cảm của nàng, thân gậy vô cùng nóng bỏng càng giống như muốn hòa tan cúc huyệt của nàng: “Ưm a... Không cần như vậy, quá kích thích... A a a... Ta chịu không nổi...” Côn thịt của nam nhân kịch liệt đâm vào rút ra trong cúc huyệt nhưng đồng thời ba ngón tay đâm vào trong tiểu huyệt của nàng, cách một tầng thịt hơi mỏng, ngón tay và côn thịt của nam nhân cùng nhau công kích tới điểm yếu ớt nhất của nàng, nàng trực tiếp bị đùa giỡn đến cao trào, hai huyệt đều bắt đầu co rút.

“Ưm a... Hút thật giỏi a, quá sung sướng...” Trong nháy mắt nữ nhân cao trào nam nhân kẹp chặt, kẹp thật sự sung sướng, côn thịt trơn bóng trong khoảng thời gian ngắn lại không thể tự bảo vệ, trực tiếp bắn ở phía sau.

Mộ Bối Nhi bị đùa giỡn hoàn toàn vô lực, miệng nhỏ khẽ nhếch, ánh mắt mê ly, trên thân thể trắng nõn như ngọc tất cả đều là các loại dấu vết yêu thương mà nam nhân lưu lại, chính giữa hai chân tràn đầy dâm thủy và tinh dịch của nam nhân, hai chân vẫn đang mở ra, thấy hình ảnh như vậy, hạ thân của nam nhân lại nhất trụ kình thiên.

“A... Ưm... Không cần...” Bị nam nhân bế lên rồi lại lần thứ hai lấp đầy, tứ chi của hai người quấn ở bên nhau, nam nhân nói nhỏ bên tai nàng: “Bối Nhi, gả cho ta được không?”

“Không... A... Quá nhanh, chậm.... Chậm một chút...” Nam nhân oán hận đâm vào nữ nhân, một bộ nàng không đáp ứng, ta lập tức phải làm chết nàng.

“Muốn gả cho ta hay không?”



“Không... Không cần... A.... Thật căng, ăn không nổi... A a a...”

...

“Bây giờ thì sao? Có muốn gả cho ta hay không?”

“Ta gả, ta gả... Hu hu hu... Quân Nhất Ngôn... Chậm một chút...”

“Được.”

...

Ba ngày, suốt ba ngày Quân Nhất Ngôn đều ở trên giường làm tình với Mộ Bối Nhi, nàng không được ra ngoài, không được mặc y phục càng không được nói nàng không gả cho hắn.

Quân Nhất Ngôn thích nhất chính là kêu hạ nhân đặt đồ ăn ở cửa, để Mộ Bối Nhi lõa thể, cảm thấy vô cùng xấu hổ đi lấy, khi mỹ nhân đi lại, gương mặt ửng đỏ, bộ ngực rung động, lúc cong lưng hai cái miệng nhỏ đồng thời đều lộ rõ, hắn chỉ cần phiền não nên đâm vào miệng nhỏ kia thế nào là được, rồi lập tức đâm vào Mộ Bối Nhi khiến nàng run run rẩy rẩy dọn đồ ăn xong, nếu có làm đổ cái gì lại thành một cái cớ để trừng phạt nàng...

Khi ăn cơm cũng muốn đâm vào tiểu huyệt của Mộ Bối Nhi, một bên đâm vào tiểu huyệt, một bên miệng đối miệng đút cơm cho nhau, nhìn vô cùng ấm áp giống như một đôi tình lữ nhưng hạ thân hai người lại vô cùng kịch liệt...

Chờ đến ngày luận võ chiêu thân, sáng sớm hôm đó Quân Nhất Ngôn mới buông tha Mộ Bối Nhi, không cần người khác, tự tay rửa sạch thân thể cho nàng, mặc xong y phục, trang điểm cho nàng giống như trang điểm cho một đứa bé, sự dịu dàng khi vẽ chân mày so rượu ngon thuần hương càng thêm say lòng người, Mộ Bối Nhi cũng chìm đắm vào sự dịu dàng đó đến tận lúc nam nhân hôn vào trán nàng mới hồi phục lại tinh thần.

Rồi Quân Nhất Ngôn lại trò chuyện với Mộ Thanh, sau khi ra tới hai người lần thứ hai xưng huynh gọi đệ, ngoại trừ khóe miệng Quân Nhất Ngôn có vết xanh tím...

Từ trong ánh mắt Quân Nhất Ngôn liên tiếp nhìn về phía nàng, nàng biết nam nhân đối với nàng nhất định phải có được!

Nhưng mà kế tiếp... Mới thật sự là thời điểm khảo nghiệm, không biết Quân Nhất Ngôn sẽ lựa chọn như thế nào đây...?



Mấy ngày nay Ngu Thành sắp bị chen chúc muốn sụp đổ, đông đảo võ lâm hiệp khách kích động không thôi, đặc biệt là những người chưa đón dâu.

Trong mấy ngày nay tất cả bọn họ đều biết, đảo Tiêu Dao phú khả địch quốc (giàu có), hơn nữa đảo chủ không chỉ là mỹ nhân ngàn năm khó gặp, của hồi môn lại là toàn bộ đảo Tiêu Dao! Nói cách khác, cưới nữ nhân này tương đương với việc cưới một tòa kim sơn, càng đừng nói nữ nhân này còn có mỹ mạo quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành.

Có nhiều người biết rõ mình không cơ hội nhưng vẫn đi, vạn nhất mỹ nhân coi trọng bọn họ thì sao?

Cho nên sáng sớm hôm đó, lôi đài chen đầy người, khung cảnh đặc biệt hoành tráng.

“Đảo Tiêu Dao tới!”

Tinh thần mọi người chấn động, mỗi người bày ra vẻ mặt mà bản thân cho là tốt nhất, nhìn về phía lối vào.

Vẫn là kiệu nhỏ kia, vẫn là những người đó nhưng cảm giác so với lúc trước lại không giống nhau.

“A Lăng.” Quân Nhất Ngôn điểm nhẹ mũi chân, thân thể lắc vài cái đã đến trước mặt Thượng Quan Lăng.

“Nhất Ngôn, ngươi đã đến rồi, ngươi muốn tham gia?” Thượng Quan Lăng chỉ chỉ phía dưới, ý trong lời nói không cần nói cũng biết.

“Đúng, cho nên ngươi không được tham gia!” Quân Nhất Ngôn bá đạo nói. Thượng Quan Lăng biết rõ tính nết của hắn, tất nhiên biết Quân Nhất Ngôn nghiêm túc, nếu hắn tham dự không chừng bạn tốt sẽ lập tức trở mặt với hắn, trong lòng hắn cười khổ một tiếng, xem ra mỹ nhân này hắn không có phúc tiêu thụ.

“Bang bang bang” vài tiếng gõ la hấp dẫn lực chú ý của mọi người.

“Các vị, luận võ chiêu thân lập tức bắt đầu!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook