Chương 695: Đại Lục Vũ Thiên
Vụ Thỉ Dực
26/01/2024
Trì Am tỉnh lại giữa một trận lay động.
Cô vừa mở to mắt đã bị một mảnh màu đỏ đập vào tầm mắt, màu đỏ tươi sáng kia gần như làm mắt cô phát đau, khóe mắt ứa ra nước mắt sinh lý.
Cô vô thức nhắm mắt, dùng tay chắn lại, chờ ánh mắt thích ứng mới bỏ tay xuống, đánh giá xung quanh.
Hình như cô đang ngồi trong một chiếc xe ngựa cổ kính, không biết xe này dùng cái gì chế thành, vách tường lộ rõ màu hổ phách xinh đẹp, bốn phía treo lụa đỏ, cửa xe và cửa sổ cũng treo lủng lẳng quả cầu hương màu đỏ, đuôi cầu còn kết tua cờ đỏ, nhẹ nhàng lay động theo nhịp xe.
Trang trí trong xe cũng dùng màu đỏ làm chủ, vách tường điêu khắc hoa văn tinh xảo xinh đẹp, tô sơn đỏ. Thậm chí trong lòng nàng cũng đang ôm một quả tú cầu màu đỏ.
Trì Am nhanh chóng chú ý tới trang phục trên người mình.
Cô giơ tay lên, có thể nhìn đến hoa văn tinh xảo trên tay áo rộng thùng thình tựa như thêu thủ công. Nếu cô đoán không sai, trang phục trọn bộ màu đỏ, thêu tường vân hỉ thú như này chắc là một loại áo gả của tân nương tử rồi phải không?
Lại nhìn xung quanh một hồi, Trì Am cảm thấy mình đang trên đường xuất giá.
Vừa tới thế giới mới đã có khả năng kết hôn, đáy lòng Trì Am có hơi phức tạp.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây, cô sẽ nhanh chóng gặp phải tuyệt cảnh. Cũng không biết hôn sự lần này có thể thành hay không, không biết cô phải gả cho ai.
Nghĩ đến đây, Trì Am cẩn thận tiến đến trước cửa xe, lặng lẽ nhấc rèm đỏ thêu cát thú nhiều màu lên.
Khi thấy rõ sáu con thú kỳ quái đang kéo xe bên ngoài, Trì Am lập tức hiểu ra thế giới này không phải thế giới bình thường. Sáu con ‘ngựa’ kéo xe kia bề ngoài kỳ quái vô cùng. Thoạt nhìn bên ngoài tương đối giống kỳ lân, vảy màu đỏ, khi bốn vó chạy vội tựa như đạp lên mây mù, những mây mù đỏ kia uốn lượn sang hai bên khiến chúng nó càng thêm xinh đẹp.
Tốc độ xe cực nhanh, phong cảnh xung quanh nhanh chóng lui ngược về sau.
Nhưng rõ ràng tốc độ nhanh như vậy, tuy xe cũng hơi lay động một chút lại không hề xóc nảy quá nhiều, bức màn vẫn lẳng lặng rũ thẳng, không bị quán tính thổi bay ngược lên.
Trên chiếc xe này có trận pháp bảo hộ.
Ánh mắt Trì Am chuyển từ sáu con kỳ lân kéo xe tới cạnh xe, hai bên đều có nam tử cưỡi kỳ lân đen, nhưng những con kỳ lân này không có mây mù vờn quanh chân khi chạy.
Kỵ sĩ ngồi trên người kỳ lân mặc trang phục vừa người, trên ngực đeo giáp ánh bạc, trên trán đeo mạt ngạch màu đen, giữa mạt ngạch khảm đá quý màu lam.
Đối phương có vẻ linh mẫn vô cùng, chợt quay đầu nhìn qua, ánh mắt như điện.
Trì Am bị ánh mắt lãnh lệ kia dọa hoảng, vội vàng buông mành xuống, đồng thời cân nhắc những gì vừa chứng kiến.
Cho dù là kỳ lân kéo xe hay kỵ sĩ hộ về xung quanh đều chứng minh thế giới này không phải thế giới giá trị vũ lực thấp, thậm chí mức nguy hiểm còn cao hơn thế giới trước.
Đáy lòng Trì Am hơi nặng nề.
Cô nghĩ đến thế giới trước, tuy rằng Thế giới vô vực đối với người bình thường nguy hiểm vô cùng, nhưng theo tu vi của cô ngày càng tăng trưởng, uy hiếp mà Thế giới vô vực có thể tác động tới cô nhỏ đến mức gần như có thể xem nhẹ không cần để ý.
Thế nên ở thế giới trước, cô rốt cuộc có thể ở bên Tư Ngang bình an sống đến già, không có tồn tại nào có thể uy hiếp đến sinh mệnh của cô.
Mãi cho tới khi sinh mệnh của cô chấm dứt, cô và Tư Ngang đồng thời nhắm mắt, cùng nhau rời khỏi thế giới kia.
May mắn là lần này không khiến anh phải thấy cái chết của cô lần nữa.
Đó là thế giới duy nhất trong số nhiều thế giới như vậy mà Trì Am có thể cùng anh chết đi. Khi Tư Ngang chết, cô có thể cảm giác được anh cảm thấy mỹ mãn, không phát cuồng nữa.
Đáng tiếc là mãi đến khi bọn họ rời đi thế giới trước, ánh mắt Tư Ngang vẫn mang theo màu máu đỏ như cũ, vẫn không thể khôi phục.
Vào năm thứ mười sau khi Trì Am trở lại Thế giới vô vực lần nữa cũng đã hiểu, trong thế giới đó, bệnh của Tư Ngang hoàn toàn không thể chữa khỏi.
Tuy hoa Astana trong Thế giới vô vực có thể giảm bớt tinh thần rối loạn cho Tư Ngang, nhưng hoa Astana không cách nào hoàn toàn trị tận gốc bệnh của anh. Dù tiếp tục trị liệu, hai người ở chung cả đời, đến cùng tinh thần anh vẫn không thể khôi phục tỉnh táo bình thường, màu máu sâu trong ánh mắt vẫn bao trùm như cũ.
Khi Trì Am tu luyện đến mức có thể đối mặt khủng long lông vũ cũng không cần bỏ trốn, cô đã dẫn Tư Ngang rời khỏi khu tụ cư nhân loại, định đi tìm thứ có thể trị liệu tinh thần cho Tư Ngang. Đáng tiếc, bọn họ ở Thế giới vô vực vòng vo thật lâu, đi qua rất nhiều địa phương, nhưng bất kể tìm sao cũng không tìm được bất cứ thứ gì có hiệu quả như hoa Astana.
Hoa Astana có tác dụng ức chế tinh thần người của thế giới chiều không gian thứ ba, có thể ức chế bệnh tinh thần cho bọn họ. Khi hoa Astana được gieo cấy thành công tại thế giới chiều không gian thứ ba, thế giới chiều không gian thứ ba cũng chấm dứt chiến loạn kéo dài mấy trăm năm, khôi phục hòa bình.
Chỉ có Tư Ngang là vẫn không thể bình phục, chỉ cần màu máu trong mắt anh một ngày không trừ, anh vẫn sẽ lần nữa phát cuồng, không khống chế được.
Mãi tới khi bọn họ sắp chết, lúc ấy tinh thần Tư Ngang thật ra đã khôi phục gần đầy đủ rồi, cũng hiểu hết thảy những gì Trì Am làm vì mình.
Khi ấy, Tư Ngang thỏa mãn rõ ràng.
Anh kéo tay cô, dùng giọng điệu vui sướng nói: “Am Am, cảm ơn em ở lại thế giới này cùng anh! Thật tốt, cuối cùng cũng có một lần em có thể cùng anh bên nhau đến già.”
Nghe được lời này của anh, Trì Am gần như cho rằng anh có ký ức từ các thế giới khác.
Chờ tới khi cô hỏi lại, anh lại lắc đầu nói: “Không biết vì sao, anh cảm thấy cuối cùng sẽ luôn mất đi em, thậm chí có nhiều lúc không thể tìm được em, dần dần anh thành ra phát điên…”
Nghe lời này, Trì Am suýt không nhịn được mà khóc thành tiếng.
Hốc mắt cô đỏ lên, vùi mặt vào ngực anh, chua chát nói: “Em không cố ý…”
Cô vừa mở to mắt đã bị một mảnh màu đỏ đập vào tầm mắt, màu đỏ tươi sáng kia gần như làm mắt cô phát đau, khóe mắt ứa ra nước mắt sinh lý.
Cô vô thức nhắm mắt, dùng tay chắn lại, chờ ánh mắt thích ứng mới bỏ tay xuống, đánh giá xung quanh.
Hình như cô đang ngồi trong một chiếc xe ngựa cổ kính, không biết xe này dùng cái gì chế thành, vách tường lộ rõ màu hổ phách xinh đẹp, bốn phía treo lụa đỏ, cửa xe và cửa sổ cũng treo lủng lẳng quả cầu hương màu đỏ, đuôi cầu còn kết tua cờ đỏ, nhẹ nhàng lay động theo nhịp xe.
Trang trí trong xe cũng dùng màu đỏ làm chủ, vách tường điêu khắc hoa văn tinh xảo xinh đẹp, tô sơn đỏ. Thậm chí trong lòng nàng cũng đang ôm một quả tú cầu màu đỏ.
Trì Am nhanh chóng chú ý tới trang phục trên người mình.
Cô giơ tay lên, có thể nhìn đến hoa văn tinh xảo trên tay áo rộng thùng thình tựa như thêu thủ công. Nếu cô đoán không sai, trang phục trọn bộ màu đỏ, thêu tường vân hỉ thú như này chắc là một loại áo gả của tân nương tử rồi phải không?
Lại nhìn xung quanh một hồi, Trì Am cảm thấy mình đang trên đường xuất giá.
Vừa tới thế giới mới đã có khả năng kết hôn, đáy lòng Trì Am có hơi phức tạp.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây, cô sẽ nhanh chóng gặp phải tuyệt cảnh. Cũng không biết hôn sự lần này có thể thành hay không, không biết cô phải gả cho ai.
Nghĩ đến đây, Trì Am cẩn thận tiến đến trước cửa xe, lặng lẽ nhấc rèm đỏ thêu cát thú nhiều màu lên.
Khi thấy rõ sáu con thú kỳ quái đang kéo xe bên ngoài, Trì Am lập tức hiểu ra thế giới này không phải thế giới bình thường. Sáu con ‘ngựa’ kéo xe kia bề ngoài kỳ quái vô cùng. Thoạt nhìn bên ngoài tương đối giống kỳ lân, vảy màu đỏ, khi bốn vó chạy vội tựa như đạp lên mây mù, những mây mù đỏ kia uốn lượn sang hai bên khiến chúng nó càng thêm xinh đẹp.
Tốc độ xe cực nhanh, phong cảnh xung quanh nhanh chóng lui ngược về sau.
Nhưng rõ ràng tốc độ nhanh như vậy, tuy xe cũng hơi lay động một chút lại không hề xóc nảy quá nhiều, bức màn vẫn lẳng lặng rũ thẳng, không bị quán tính thổi bay ngược lên.
Trên chiếc xe này có trận pháp bảo hộ.
Ánh mắt Trì Am chuyển từ sáu con kỳ lân kéo xe tới cạnh xe, hai bên đều có nam tử cưỡi kỳ lân đen, nhưng những con kỳ lân này không có mây mù vờn quanh chân khi chạy.
Kỵ sĩ ngồi trên người kỳ lân mặc trang phục vừa người, trên ngực đeo giáp ánh bạc, trên trán đeo mạt ngạch màu đen, giữa mạt ngạch khảm đá quý màu lam.
Đối phương có vẻ linh mẫn vô cùng, chợt quay đầu nhìn qua, ánh mắt như điện.
Trì Am bị ánh mắt lãnh lệ kia dọa hoảng, vội vàng buông mành xuống, đồng thời cân nhắc những gì vừa chứng kiến.
Cho dù là kỳ lân kéo xe hay kỵ sĩ hộ về xung quanh đều chứng minh thế giới này không phải thế giới giá trị vũ lực thấp, thậm chí mức nguy hiểm còn cao hơn thế giới trước.
Đáy lòng Trì Am hơi nặng nề.
Cô nghĩ đến thế giới trước, tuy rằng Thế giới vô vực đối với người bình thường nguy hiểm vô cùng, nhưng theo tu vi của cô ngày càng tăng trưởng, uy hiếp mà Thế giới vô vực có thể tác động tới cô nhỏ đến mức gần như có thể xem nhẹ không cần để ý.
Thế nên ở thế giới trước, cô rốt cuộc có thể ở bên Tư Ngang bình an sống đến già, không có tồn tại nào có thể uy hiếp đến sinh mệnh của cô.
Mãi cho tới khi sinh mệnh của cô chấm dứt, cô và Tư Ngang đồng thời nhắm mắt, cùng nhau rời khỏi thế giới kia.
May mắn là lần này không khiến anh phải thấy cái chết của cô lần nữa.
Đó là thế giới duy nhất trong số nhiều thế giới như vậy mà Trì Am có thể cùng anh chết đi. Khi Tư Ngang chết, cô có thể cảm giác được anh cảm thấy mỹ mãn, không phát cuồng nữa.
Đáng tiếc là mãi đến khi bọn họ rời đi thế giới trước, ánh mắt Tư Ngang vẫn mang theo màu máu đỏ như cũ, vẫn không thể khôi phục.
Vào năm thứ mười sau khi Trì Am trở lại Thế giới vô vực lần nữa cũng đã hiểu, trong thế giới đó, bệnh của Tư Ngang hoàn toàn không thể chữa khỏi.
Tuy hoa Astana trong Thế giới vô vực có thể giảm bớt tinh thần rối loạn cho Tư Ngang, nhưng hoa Astana không cách nào hoàn toàn trị tận gốc bệnh của anh. Dù tiếp tục trị liệu, hai người ở chung cả đời, đến cùng tinh thần anh vẫn không thể khôi phục tỉnh táo bình thường, màu máu sâu trong ánh mắt vẫn bao trùm như cũ.
Khi Trì Am tu luyện đến mức có thể đối mặt khủng long lông vũ cũng không cần bỏ trốn, cô đã dẫn Tư Ngang rời khỏi khu tụ cư nhân loại, định đi tìm thứ có thể trị liệu tinh thần cho Tư Ngang. Đáng tiếc, bọn họ ở Thế giới vô vực vòng vo thật lâu, đi qua rất nhiều địa phương, nhưng bất kể tìm sao cũng không tìm được bất cứ thứ gì có hiệu quả như hoa Astana.
Hoa Astana có tác dụng ức chế tinh thần người của thế giới chiều không gian thứ ba, có thể ức chế bệnh tinh thần cho bọn họ. Khi hoa Astana được gieo cấy thành công tại thế giới chiều không gian thứ ba, thế giới chiều không gian thứ ba cũng chấm dứt chiến loạn kéo dài mấy trăm năm, khôi phục hòa bình.
Chỉ có Tư Ngang là vẫn không thể bình phục, chỉ cần màu máu trong mắt anh một ngày không trừ, anh vẫn sẽ lần nữa phát cuồng, không khống chế được.
Mãi tới khi bọn họ sắp chết, lúc ấy tinh thần Tư Ngang thật ra đã khôi phục gần đầy đủ rồi, cũng hiểu hết thảy những gì Trì Am làm vì mình.
Khi ấy, Tư Ngang thỏa mãn rõ ràng.
Anh kéo tay cô, dùng giọng điệu vui sướng nói: “Am Am, cảm ơn em ở lại thế giới này cùng anh! Thật tốt, cuối cùng cũng có một lần em có thể cùng anh bên nhau đến già.”
Nghe được lời này của anh, Trì Am gần như cho rằng anh có ký ức từ các thế giới khác.
Chờ tới khi cô hỏi lại, anh lại lắc đầu nói: “Không biết vì sao, anh cảm thấy cuối cùng sẽ luôn mất đi em, thậm chí có nhiều lúc không thể tìm được em, dần dần anh thành ra phát điên…”
Nghe lời này, Trì Am suýt không nhịn được mà khóc thành tiếng.
Hốc mắt cô đỏ lên, vùi mặt vào ngực anh, chua chát nói: “Em không cố ý…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.