Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 238: Nam Nhiều Nữ Ít

Vụ Thỉ Dực

26/01/2024

Trì Am hôn anh, ánh mắt dõi theo từng biểu cảm trên gương mặt anh, thấy sắc mặt anh hơi kinh ngạc, lại có vẻ gì đó ẩn nhẫn, tựa như đang kìm nén điều gì đó, nhưng anh vẫn để mặc cho cô nhào tới như vậy.

Anh vẫn duy trì tư thế quỳ một gối xuống đất, không hề động đậy, cơ thể như một cây giáo.

Trì Am thấy vậy lại có xúc động muốn phá vỡ sự bình tĩnh này của anh. Thế là trong giây phút kích động, cô nhào đến, ôm lấy đầu anh tiếp tục hôn.

Thân hình nhỏ bé kia của cô chẳng hề có chút trọng lượng nào, anh chỉ cần đẩy nhẹ một cái là có thể đẩy được cô ra.

Anh khẽ nâng tay, ngay lúc anh không thể tiếp tục kiềm chế được lý trí mình nữa thì bỗng khựng lại, tiếng bước chân từ từ tới gần vang lên bên ngoài khiến anh kịp thời tỉnh táo, đồng thời cũng ngăn lại ý định phóng túng của anh.

Anh rũ mi xuống, không nhìn cô, vẫn duy trì tư thế cũ, nhìn về phía cô với động tác như thần phục.

Trì Am hôn lên đôi môi xinh đẹp ấy một hồi lâu, bắt chước những gì anh đã từng làm với cô.

Hôn tới tận cuối cùng, thấy anh vẫn không có chút phản ứng nào, cũng giỏi nhẫn nhịn quá đây.

Thái độ của anh khiến cô cảm thấy thất bại, đang định từ bỏ thì đột nhiên lại có tiếng của mở vang lên.

Trì Am vừa khéo đứng đối diện, khi cánh cửa mở ra, lập tức đối mặt với hai người đàn ông đang tiến vào.

Sắc mặt hai người đàn ông thoáng chốc trở nên vi diệu, cứ đứng ngây ngốc nhìn cảnh tượng này như vậy.

Ở nơi thế giới dị dạng này, cảnh phụ nữ bá đạo cưỡng chế càng kích thích và đặc sắc hơn so với đàn ông đi cưỡng bức phụ nữ, có thể dễ dàng khơi mào dục vọng và cả cảm xúc che đậy bên dưới lớp mặt nạ lạnh lùng bên ngoài của đàn ông.



Sắc mặt Trì Am cứng ngắc, mấy người này vẫn luôn sống theo cái kiểu vào mà không gõ cửa thế à? Không an toàn chút nào hết, thói quen này bắt buộc phải sửa!

Trì Am cũng không có sở thích thân mật với người đàn ông của mình cho người khác nhìn, thấy có người tiến vào lập tức đứng thẳng người lên, vờ như không có gì chỉnh trang lại tóc, sau đó lui về giường, quơ quơ cái chân bị thương lên.

Nhưng da mặt cô lại không phối hợp mà ửng hồng thẹn thùng, dưới cái nhìn của mấy tên đàn ông lại càng thêm ngon miệng.

Tựa như một bàn tiệc Mãn Hán toàn tịch bày ra trước mặt kẻ đói, hương vị mê người đó ăn mòn lấy lý trí của bọn họ bất cứ lúc nào.

Tư Ngang đứng lên, xoay người nhìn về phía hai người đàn ông ở cửa.

Sắc mặt anh nghiêm túc lạnh băng, ánh mắt bình tĩnh nhìn thẳng bọn họ, đứng ở đó với tư thế mạnh mẽ.

Nguyên Tịch và Lục Hành không đi vào, lúc này trong phòng ngập tràn hơi thở của phụ nữ ở khắp mọi nơi, là hơi thở thơm phức của xử nữ sắp trưởng thành, càng kích thích hơn bất kỳ loại thuốc kích dục nào, khiến bọn họ không dám tùy tiện đi vào, tránh cho bản thân sẽ làm một vài hành động không kiểm soát được.

“Quan chỉ huy, người phụ trách khu bốn vừa mới gọi điện đến, mời anh mau qua đó.” Nguyên Tịch nói với vẻ mặt không cảm xúc.

Lục Hành đứng một bên mỉm cười, tay như có như không vuốt nhẹ súng ống giắt bên hông, híp mắt nhìn hai người trong phòng.

Tư Ngang hờ hững nói: “Bảo anh ta chút nữa gọi lại.”

Nói xong, anh không hề để tâm đến nữa, cầm lấy bình rượu thuốc đọc hướng dẫn sử dụng trên đó.

Thấy cảnh tượng này, ánh mắt Nguyên Tịch thoáng lướt qua cô gái đang ngồi trên giường giả vờ như không có gì, ánh mắt tối lại, xoay người rời đi.



Lục Hành liếc nhìn bọn họ, trong mắt có chút tiếc nuối không tên, sau đó cũng rời đi, hơn nữa còn lịch sự thuận tay đóng cửa lại.

Sau khi bọn họ rời đi, Tư Ngang lấy rượu thuốc xoa bóp cho cái chân vừa mới đá tường mà bị thương kia của cô.

Trì Am không tiếp tục trêu chọc anh nữa, ngoan ngoãn ngồi yên ở đó nhìn người đàn ông xổm trước mặt xoa bóp chân cho cô, ánh mắt cô lóe lên, không biết đang suy nghĩ gì.

Nơi vốn đang đau nhức ở bàn chân dần trở nên nóng rực, cô không nhịn được mà rụt chân lại, nhưng đã bị anh mạnh mẽ giữ chặt lấy.

“Làm tan được máu bầm rồi thì ngày mai sẽ không khó chịu nữa.” Anh nói.

Trì Am ồ một tiếng, nhìn góc nghiêng đẹp đẽ của anh, không nhịn được nói: “Tư Ngang, nếu như bọn họ muốn cưỡng ép em thực hiện nghĩa vụ pháp luật, sống cùng với bốn người đàn ông trở lên...”

Bàn tay nắm chân cô đột nhiên dùng sức, anh cắt ngang lời cô nói: “Sẽ không đâu.”

“Hả?” Cô khó hiểu.

Anh ngước mặt lên, chậm rãi nở một nụ cười với cô, có chút hờ hững, lại có chút tàn nhẫn, tuấn mỹ đến mức khiến người ta hít thở không thông. Anh nói với giọng điệu nhẹ nhàng: “Anh sẽ giết hết bọn đàn ông dám có ý đồ với em.”

“Đó là phạm pháp.” Trì Am nói.

Tay anh không biết đã sờ từ gót chân cô, dần dần hướng lên bắp chân cô từ lúc nào, gác nó lên trên vai mình, gương mặt tuấn mỹ tiến lại gần cô, nhìn cô từ dưới lên, trong đôi mắt màu màu tím đen ấy là sự cố chấp điên cuồng không cho phép phản bác.

“Không đâu, anh chỉ khiêu chiếu với bọn họ thôi, nếu như bọn họ xảy ra chuyện gì trong lúc so tài, thì không liên quan gì đến anh cả.” Anh nhẹ nhàng nói, giọng điệu vẫn tàn nhẫn như trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook