Chương 239: Nam Nhiều Nữ Ít
Vụ Thỉ Dực
26/01/2024
Trì Am tức khắc không biết phải nói gì.
Cuối cùng cũng xử lý vết thương trên chân cho cô xong, lúc này anh mới đứng lên, chỉnh sửa lại quần áo trên người, hôn lên trên gò má cô một nụ hôn vô cùng lịch thiệp, sau đấy mới đi ra ngoài.
Trì Am sờ lên má, nghĩ đến biểu cảm kiềm chế mỗi khi anh hôn môi cô là lại không nhịn được mà phì cười.
Trì Am lại lần nữa ở trong phòng dưỡng thương một thời gian, tránh mặt đám người ở khu bốn.
Cô biết ý định của Tư Ngang, anh không muốn để cô tiếp xúc với đám người khu bốn, người khu năm cũng ủng hộ điều này, thực ra bọn họ cũng lo lắng Trì Am sẽ bị bọn người khu bốn mê hoặc dẫn đi. Bởi dù sao Trì Mộng chị của Trì Am vốn dĩ là phụ nữ của khu bốn, nếu như cô nghĩ quẩn trong lòng trở về với chị thì phải làm sao?
Cho nên tuyệt đối phải tách bọn họ ra, tốt nhất là không nên gặp mặt.
Hành động của khu năm đương nhiên khiến cho người khu bốn vô cùng bất mãn, nhất là quan chấp hành của khu bốn.
Người của khu bốn đã ở lại đây mấy ngày, nhưng ngoại trừ ngày đầu tiên nhìn thấy được Trì Am ra thì mấy ngày sau đó đều không được gặp người, chỉ toàn phải đối mặt với đám đàn ông của khu năm.
Nếu bọn họ muốn nhìn đàn ông thì đã tự nhìn ở trong thành của mình rồi, còn cần phải chạy đến đấy hả?
Người khu bốn đưa ra kháng nghị, kháng nghị bọn họ có ý đồ xấu: “Để cho cô Thì ra đây đi, chúng tôi muốn nói chuyện thẳng mặt với cô Trì.”
Chuck không dao động, thẳng thừng nói: “Không phải chúng tôi không cho cô Trì ra đây, mà là vết thương của cô ấy vẫn chưa lành, còn đang ở trong phòng dưỡng thương, không nên quấy rầy cô ấy.”
Quan chấp hành khu bốn nghi ngờ: “Sao lại chưa lành chứ? Rõ ràng hôm đó vẫn còn ổn mà, chẳng lẽ...” Ánh mắt nghi ngờ dồn về phía bọn họ, nói với vẻ mặt sốt sắng: “Mấy người làm cô ấy bị thương à?”
“Tuyệt đối không có chuyện này!” Chuck thong thả nói: “Cô Trì vẫn còn là một cô gái chưa trưởng thành, sao chúng tôi có thể nhẫn tâm tổn thương cô ấy được? Chúng tôi cũng không phải là Đoan Mộc Linh bên khu các người, phát điện không có lương tâm mà ra tay với phụ nữ.”
Nghe được lời này, ánh mắt mọi người ở đây đều đổ dồn về phía Chuck, dường như đang hỏi anh ta nói ra lời này tự mình không cảm thấy thẹn trong lòng à?
Toàn bộ nơi nhân loại thống trị, ngoại trừ thành phố trung ương ra thì nơi cư trú của con người được bảo vệ xung quanh thành phố trung ương có tổng cộng mười ba khu, mỗi khu lại có đến mấy chục thành phố, số lượng con người sinh sống không phải là ít.
Mà khu năm lại là khu vực ít nữ giới nhất trong mười ba khu này, trong mắt bọn họ quả thực là thiếu thốn đến đáng thương.
Vì sao nữ giới ở khu năm lại ít nhất? Còn không phải là do quan chỉ huy khu năm - Tư Ngang, là một tên biến thái không thấu không hiểu phong tình, đã từng thiếu chút nữa thì ra tay giết chết một phụ nữ có ý đồ quyến rũ mình, làm cho tiếng xấu lan xa, không một cô gái nào có ý định đến khu năm an cư lạc nghiệp nữa.
Từ khi vừa mới chào đời anh đã có được gen chiến sĩ mạnh mẽ, thậm chí không cần phụ nữ giải khóa anh cũng có được vũ lực to lớn, cũng nhờ thực lực mạnh mẽ mà anh được ban cho địa vị tối cao, đồng thời cũng được ban cho những quyền lợi mà những quân nhân bình thường không bao giờ có được.
Nhưng cuối cùng anh lại dừng bước ở khu năm, không thể tiến thêm được bước nữa, thậm chí có thể trong những năm tháng còn sống, anh cũng không thể vào được thành phố trung ương. Điều này có liên quan đến năng lực của anh, đồng thời cũng liên quan tới cả tác phong làm việc của anh nữa, anh dẫn dắt khu năm, đồng thời cũng trở thành “tiêu chí khác” trong thành phố con người, nghe nói ngay cả tộc Hội Vũ tộc và người Romasen cũng không muốn qua lại với anh.
Người đàn ông này là một kẻ địch mạnh, làm kẻ địch với anh trước giờ đều không có kết cục tốt.
Nghe xong những lời của Chuck, quan chấp hành khu bồn cười khan hai tiếng, nói với vẻ mặt vô cảm: “Mặc kệ như nào, hôm nay tôi nhất định phải gặp được cô Trì.”
Chuck bất đắc dĩ: “Được rồi, tôi cho người đi hỏi ý kiến của cô Trì cái đã, nếu cô ấy đồng ý gặp các người.”
Đám người khu bốn thở phào trong lòng, trước hết cứ gặp được người cái đã.
Ngoài dự đoán là hôm nay Trì Am đồng ý đến gặp bọn họ.
Nhìn thấy được Trì Am đang được binh lính hộ tống đến đây, ánh mắt đám đàn ông ở đây đều rực lửa, sự cháy bỏng này khiến Trì Am hoảng sợ lùi lại hai bước, sau đó lại cảm giác được một lồng ngực vững chãi từ trên lưng.
Cô quay đầu nhìn lại thì thấy người đứng phía sau là Tư Ngang, lập tức trở nên vui mừng, vội vàng ôm lấy cánh tay anh, nép vào lồng ngực anh tựa như một chú chim nhỏ. -
Tư Ngang thuận thế ôm lấy eo cô.
Chứng kiến được cảnh tượng này, đám đàn ông đây ghen tị đến mức đau dạ dày.
Tư Ngang ôm cô ngồi lên sofa, ngồi xuống đối diện với đám người khu bốn.
Cuối cùng cũng xử lý vết thương trên chân cho cô xong, lúc này anh mới đứng lên, chỉnh sửa lại quần áo trên người, hôn lên trên gò má cô một nụ hôn vô cùng lịch thiệp, sau đấy mới đi ra ngoài.
Trì Am sờ lên má, nghĩ đến biểu cảm kiềm chế mỗi khi anh hôn môi cô là lại không nhịn được mà phì cười.
Trì Am lại lần nữa ở trong phòng dưỡng thương một thời gian, tránh mặt đám người ở khu bốn.
Cô biết ý định của Tư Ngang, anh không muốn để cô tiếp xúc với đám người khu bốn, người khu năm cũng ủng hộ điều này, thực ra bọn họ cũng lo lắng Trì Am sẽ bị bọn người khu bốn mê hoặc dẫn đi. Bởi dù sao Trì Mộng chị của Trì Am vốn dĩ là phụ nữ của khu bốn, nếu như cô nghĩ quẩn trong lòng trở về với chị thì phải làm sao?
Cho nên tuyệt đối phải tách bọn họ ra, tốt nhất là không nên gặp mặt.
Hành động của khu năm đương nhiên khiến cho người khu bốn vô cùng bất mãn, nhất là quan chấp hành của khu bốn.
Người của khu bốn đã ở lại đây mấy ngày, nhưng ngoại trừ ngày đầu tiên nhìn thấy được Trì Am ra thì mấy ngày sau đó đều không được gặp người, chỉ toàn phải đối mặt với đám đàn ông của khu năm.
Nếu bọn họ muốn nhìn đàn ông thì đã tự nhìn ở trong thành của mình rồi, còn cần phải chạy đến đấy hả?
Người khu bốn đưa ra kháng nghị, kháng nghị bọn họ có ý đồ xấu: “Để cho cô Thì ra đây đi, chúng tôi muốn nói chuyện thẳng mặt với cô Trì.”
Chuck không dao động, thẳng thừng nói: “Không phải chúng tôi không cho cô Trì ra đây, mà là vết thương của cô ấy vẫn chưa lành, còn đang ở trong phòng dưỡng thương, không nên quấy rầy cô ấy.”
Quan chấp hành khu bốn nghi ngờ: “Sao lại chưa lành chứ? Rõ ràng hôm đó vẫn còn ổn mà, chẳng lẽ...” Ánh mắt nghi ngờ dồn về phía bọn họ, nói với vẻ mặt sốt sắng: “Mấy người làm cô ấy bị thương à?”
“Tuyệt đối không có chuyện này!” Chuck thong thả nói: “Cô Trì vẫn còn là một cô gái chưa trưởng thành, sao chúng tôi có thể nhẫn tâm tổn thương cô ấy được? Chúng tôi cũng không phải là Đoan Mộc Linh bên khu các người, phát điện không có lương tâm mà ra tay với phụ nữ.”
Nghe được lời này, ánh mắt mọi người ở đây đều đổ dồn về phía Chuck, dường như đang hỏi anh ta nói ra lời này tự mình không cảm thấy thẹn trong lòng à?
Toàn bộ nơi nhân loại thống trị, ngoại trừ thành phố trung ương ra thì nơi cư trú của con người được bảo vệ xung quanh thành phố trung ương có tổng cộng mười ba khu, mỗi khu lại có đến mấy chục thành phố, số lượng con người sinh sống không phải là ít.
Mà khu năm lại là khu vực ít nữ giới nhất trong mười ba khu này, trong mắt bọn họ quả thực là thiếu thốn đến đáng thương.
Vì sao nữ giới ở khu năm lại ít nhất? Còn không phải là do quan chỉ huy khu năm - Tư Ngang, là một tên biến thái không thấu không hiểu phong tình, đã từng thiếu chút nữa thì ra tay giết chết một phụ nữ có ý đồ quyến rũ mình, làm cho tiếng xấu lan xa, không một cô gái nào có ý định đến khu năm an cư lạc nghiệp nữa.
Từ khi vừa mới chào đời anh đã có được gen chiến sĩ mạnh mẽ, thậm chí không cần phụ nữ giải khóa anh cũng có được vũ lực to lớn, cũng nhờ thực lực mạnh mẽ mà anh được ban cho địa vị tối cao, đồng thời cũng được ban cho những quyền lợi mà những quân nhân bình thường không bao giờ có được.
Nhưng cuối cùng anh lại dừng bước ở khu năm, không thể tiến thêm được bước nữa, thậm chí có thể trong những năm tháng còn sống, anh cũng không thể vào được thành phố trung ương. Điều này có liên quan đến năng lực của anh, đồng thời cũng liên quan tới cả tác phong làm việc của anh nữa, anh dẫn dắt khu năm, đồng thời cũng trở thành “tiêu chí khác” trong thành phố con người, nghe nói ngay cả tộc Hội Vũ tộc và người Romasen cũng không muốn qua lại với anh.
Người đàn ông này là một kẻ địch mạnh, làm kẻ địch với anh trước giờ đều không có kết cục tốt.
Nghe xong những lời của Chuck, quan chấp hành khu bồn cười khan hai tiếng, nói với vẻ mặt vô cảm: “Mặc kệ như nào, hôm nay tôi nhất định phải gặp được cô Trì.”
Chuck bất đắc dĩ: “Được rồi, tôi cho người đi hỏi ý kiến của cô Trì cái đã, nếu cô ấy đồng ý gặp các người.”
Đám người khu bốn thở phào trong lòng, trước hết cứ gặp được người cái đã.
Ngoài dự đoán là hôm nay Trì Am đồng ý đến gặp bọn họ.
Nhìn thấy được Trì Am đang được binh lính hộ tống đến đây, ánh mắt đám đàn ông ở đây đều rực lửa, sự cháy bỏng này khiến Trì Am hoảng sợ lùi lại hai bước, sau đó lại cảm giác được một lồng ngực vững chãi từ trên lưng.
Cô quay đầu nhìn lại thì thấy người đứng phía sau là Tư Ngang, lập tức trở nên vui mừng, vội vàng ôm lấy cánh tay anh, nép vào lồng ngực anh tựa như một chú chim nhỏ. -
Tư Ngang thuận thế ôm lấy eo cô.
Chứng kiến được cảnh tượng này, đám đàn ông đây ghen tị đến mức đau dạ dày.
Tư Ngang ôm cô ngồi lên sofa, ngồi xuống đối diện với đám người khu bốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.