Chương 296: Người Cá Biển Xanh
Vụ Thỉ Dực
26/01/2024
Tốc độ của tàu hải tặc rất nhanh, trong chốc lát họ đã tới gần tàu buôn, bắt đầu chuẩn bị lên tàu.
Boss Grey vụng thanh kiếm trên tay lên nói lớn tiếng: "Hỡi các anh em, bọn cướp biển đến rồi! Vì con tàu của chúng ta, vì tiền vàng và cuộc sống tươi đẹp của chúng ta, chúng ta nhất định không thể để cho hải tặc thành công! Chiến đấu đến cùng!”
Tất cả các thủy thủ đoàn đều giơ vũ khí lên nhiệt tình hô vang: "Vì tàu của chúng ta!”
"Chiến đấu đến cùng!”
Trì Am trong cảnh tượng này, cảm thấy đúng là được mở mang tầm mắt. Boss Grey đặc biệt giỏi trong việc lãnh đạo cả một đám thủy thủ đoàn. Bản thân anh ta đã có sức hút của một người lãnh đạo, chỉ nói tùy tiện vài câu mà đã có thể huy động đám đông, đám thủy thủ đoàn lúc này đều như được đánh máu gà, không sợ trận chiến sắp tới, không có ai lâm trận bỏ chạy.
Sau khi Boss Grey khơi dậy được tinh thần chiến đấu của thủy thủ đoàn, trước khi tàu của bảng cướp biển Skeleton tới nơi, anh ta quay đầu nhìn Trì Am đang đứng trước khoáng, nói với cô: "Nhóc con, nếu lần này chúng ta đều sống sót thì tôi có thể yêu cầu tăng phí đi tàu không?”
"Bao nhiêu?”
“Tăng thêm hai mươi đồng vàng nữa.” Boss Grey cười nói.
Trì Am cảm thấy thật sự buồn cười, thấy anh ta rất giỏi trong việc đoản lòng người, liên hào phóng nói: "Được, nếu các anh đều có thể an toàn sống sót.”
Boss Grey nhếch miệng cười, sau đó nói với thủy thủ đoàn trên boong đang sẵn sàng chiến đấu: "Mọi người có nghe thấy không? Joy sẵn sàng trả thêm hai mươi đồng tiền vàng phí đi tàu, mọi người nhất định phải cố gắng đấy!”
“Rõ!” Đám thủy thủ đoàn lại càng hăng hái hơn.
Chẳng bao lâu sau, tàu của băng Skeleton đã đến gần, bắt đầu dùng những chiếc loa phóng thanh đơn giản để hét gọi đầu hàng.
Boss Grey báo tên của mình rồi hét lên với tàu hải tặc đối diện: "Những người bạn Skeleton ở bên kia, chúng tôi chỉ muốn đến thăm đảo Whale thôi, có thể cho chúng tôi đi qua được không?”
Người phụ trách kêu gọi đầu hàng bên kia cũng đưa ra câu trả lời, có thể cho đi qua, nhưng phải trả phí.
Đây là khu hải vực chung. Các tàu buôn thường đi qua mà không bị thu phí gì. Giờ con tàu cướp biển Skeleton này rõ ràng đang lấy thân phận hải tặc để thu phí đi đường. Loại tình huống này trên đại dương bao la cũng không hiếm gặp gì, rất nhiều hải tặc sẽ đặc biệt tránh né hải quân tuần tra, hoành hành trong khu hải vực chung, thu phí của một số tàu buôn đi qua, sau đó bỏ chạy luôn khi hải quân đi qua, vì thời gian gấp gáp nên sẽ có ít xung đột với tàu buôn.
Những tàu buôn đó không muốn tranh chấp với bọn hải tặc hung ác nên thường bỏ tiền ra để mua hòa bình, thường những lúc như vậy sẽ cho tiền, hải tặc cũng không đòi hỏi quá nhiều, chỉ lấy trong phạm vi vừa phải mà thôi.
Boss Grey bây giờ rõ ràng cũng muốn làm như vậy, cứ tỏ vẻ lịch sự trước.
Boss Grey hỏi mức phí là bao nhiêu, bên kia báo giá, nghe xong các thành viên trên tàu Boss Grey đều như muốn bùng nổ.
Cái giá bên kia yêu cầu quả cao, còn chặt chém hơn cả Boss Grey, cao hơn cả giá vé mà Trì Am có thể trả, quả là không đáng.
Kết quả là cuộc đàm phán đổ bể, chiến tranh nổ ra.
Cả hai bên bắt đầu nã pháo vào nhau, hai con tàu lắc lư trên mặt nước.
Trì Am vịn vào lan can, bị tàu lắc lư làm cho cô suýt chút nữa thì nôn mửa, cảm giác mình lại sắp say sóng rồi.
Cơ thể này có thể chất khá đặc biệt, rõ ràng là thường đi tàu, đã ở trên tàu mấy năm theo lý thì phải quen với cuộc sống trên biển rồi, nhưng mỗi lần gặp sóng gió tàu xóc lên thì cô vẫn nôn mửa gần chết.
Trì Am cố nhịn lại sự khó chịu của cơ thể, theo dõi cuộc chiến giữa hai bên. Cô phát hiện ra rằng trình độ bắn pháo trên thế giới này không cao lăm, hoả pháo trên tàu chiến được sử dụng nhiều nhất, khả năng sát thương của nó cũng có hạn. Còn về loại vũ khí nóng như súng, trong trí nhớ Angel nó hoàn toàn không xuất hiện, chỉ có kiếm là xuất hiện nhiều nhất.
Hai con tàu càng lúc càng gần nhau, cuối cùng tàu cướp biển mang ra một tấm ván ván dài giữa hai con tàu, bọn cướp biển quơ vũ khí trong tay, giẫm lên bàn đạp nhảy về phía tàu Boss Grey.
Pháo bắn không lâu, khi bọn cướp biển bước lên con tàu đổi diện thì hai bên liền vô cùng ăn ý ngừng bắn phá.
Tàu là phương tiện giao thông quan trọng nhất ở thế giới này, nếu không cần thiết thì dù là cướp biển hay thương nhân cũng đều ngầm hiểu sẽ không bị phá hủy con tàu.
Con tàu không lắc lư nữa, cảm giác khó chịu cũng dừng lại, Trì Am nhanh chóng đứng dậy, nhưng bởi vì say sóng nên sắc mặt cô tái nhợt, trông hơi khó coi.
Nhìn thấy cô như vậy, các thủy thủ đoàn xung quanh liền coi cô như một "cậu chủ nhà quý tộc vô dụng", khi hải tặc lên tàu liền vội vàng nói với cô: "Này cậu chủ vô dụng kia, mau trốn vào khoang tàu đi nhanh lên. Nếu cậu bị hải tặc giết chết thì cũng không trách được chúng tôi đâu!”
Sắc mặt Trì Am không tốt lắm, cô hít sâu một hơi, rút kiếm bên hông ra, vọt tới trên sàn tàu.
Sau khi bọn cướp biển xông tới, cô quan sát thử cuộc chiến bên dưới thì thấy thủy thủ đoàn của Boss Grey đều là những tay kiếm giỏi, giá trị vũ lực rất tốt nên đã hiểu tại sao Boss Grey lại dám lấy tiền của cô để đưa cô đến đảo Whale. Ngoài phí đi tàu cao thì sức mạnh của thủy thủ đoàn Boss Grey cũng đủ khiến họ có ý định liều mạng khi đụng độ với hải tặc.
Trì Am quan sát một hồi, phát hiện tàu hải tặc phía đối diện càng ngày càng đến gần, một số hải tặc dùng cột buồm trên tàu, túm lấy dây nhảy xuống.
Thấy vậy cô liền nắm lấy một sợi dây buồm đang rủ xuống, nhảy lên giữa không trung, đá mấy tên cướp biển kia xuống biển.
Liên tục có mấy tên cướp biển rơi xuống biển từ những nơi cao, có một số tên thì ngã trên boong tàu. Trì Am ném sợi dây gai thô to trong tay xuống, quất họ xuống biển.
Những tên cướp biển lao xuống nước như sủi cảo rơi tõm vào nồi nước.
Boss Grey và những người khác đều ngây người choáng váng.
Vừa rồi trông rõ giống một “cậu chủ quý tộc” yếu ớt, bị xóc nảy làm cho nôn mửa, không ngờ bây giờ đã bắt đầu thể hiện uy lực rồi.
Có sức chiến đấu thể này trông giống như là hai người khác nhau vậy.
Boss Grey liền huýt sáo với cô, cảm thấy họ kiểm lời rồi.
Sau khi Trì Am đuổi được bọn cướp biển ở trên cao xong thì liền nhảy xuống, lặp lại chiêu cũ, đi đến đâu cô cũng chém từng tên cướp biển kia khiến chúng sống dở chết dở, sau đó bắt lại ném xuống biển.
Cô không giết hải tặc, nhưng phương pháp này khiến hải tặc càng ớn lạnh hơn.
Phải biết là trong biển có rất nhiều nguy hiểm, không biết khi nào thì sẽ gặp phải thú biển ăn thịt, có đôi khi bọn họ cướp tàu sẽ ném người trên tàu vào trong biển, nhìn thú biển trong biển xuất hiện, kéo người xuống biển ăn tươi nuốt sống, nước biển nhuộm đỏ màu máu, lúc đó họ còn cười nói rất vui vẻ.
Nhưng khi đến lượt mình thì họ liền lạnh lẽo cả trái tim.
Có một cỗ máy giết người bất ngờ là Trì Am, sổ lượng hải tặc đã giảm dần, Boss Grey mừng rỡ hai mắt tỏa ánh sáng, quơ kiếm trong tay nói: “Các anh em, có thêm tí nữa là con tàu hải tặc đó sẽ là của chúng ta!”
"Rõ!”
Trì Am: "...”
Trì Am không nói nên lời trước hành vi cướp tàu cướp biển của Boss Grey, cảm thấy mình nên nhìn nhận lại con người Boss Grey này.
Sau đó, thuyền trưởng trên con tàu hải tặc đối diện mới nhận ra mình đã gặp phải một kẻ khó nhắn, nhìn thấy càng ngày càng có nhiều hải tặc bị đối phương xử lý, sắc mặt liền trở nên âm trầm, đột nhiên lấy ra một con ốc biến cực to đế bên miệng.
"Tu...”
Một âm thanh nặng nề vang lên trên biển.
“Không xong rồi, chúng muốn triệu hồi tiên cá!” Boss Grey kinh hãi thốt lên.
Trì Am nhặt một thanh kiếm hải tặc đánh rơi trên mặt đất lên, dùng linh lực phi kiếm bay về phía hải tặc đối diện.
Boss Grey nhìn thấy hành vi của cô, định bảo cô đừng làm những việc vô ích nữa. Dù lúc này hai con tàu đang ở gần nhau nhưng vẫn không đủ để ngăn người ở phía bên kia. Nhưng không ngờ thanh kiếm lại bay thẳng về phía đối diện như cầu vồng, thế như chẻ tre, mang theo năng lượng bùng nổ, đâm thủng bàn tay của thuyền trưởng tàu cướp biển ở phía đối diện, hất con ốc biển lớn trong tay anh ta xuống biển.
Thuyền trưởng tàu hải tặc nắm chặt bàn tay đang không ngừng chảy máu của mình, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Trì Am, sau đó liền cười nham hiểm.
Boss Grey vụng thanh kiếm trên tay lên nói lớn tiếng: "Hỡi các anh em, bọn cướp biển đến rồi! Vì con tàu của chúng ta, vì tiền vàng và cuộc sống tươi đẹp của chúng ta, chúng ta nhất định không thể để cho hải tặc thành công! Chiến đấu đến cùng!”
Tất cả các thủy thủ đoàn đều giơ vũ khí lên nhiệt tình hô vang: "Vì tàu của chúng ta!”
"Chiến đấu đến cùng!”
Trì Am trong cảnh tượng này, cảm thấy đúng là được mở mang tầm mắt. Boss Grey đặc biệt giỏi trong việc lãnh đạo cả một đám thủy thủ đoàn. Bản thân anh ta đã có sức hút của một người lãnh đạo, chỉ nói tùy tiện vài câu mà đã có thể huy động đám đông, đám thủy thủ đoàn lúc này đều như được đánh máu gà, không sợ trận chiến sắp tới, không có ai lâm trận bỏ chạy.
Sau khi Boss Grey khơi dậy được tinh thần chiến đấu của thủy thủ đoàn, trước khi tàu của bảng cướp biển Skeleton tới nơi, anh ta quay đầu nhìn Trì Am đang đứng trước khoáng, nói với cô: "Nhóc con, nếu lần này chúng ta đều sống sót thì tôi có thể yêu cầu tăng phí đi tàu không?”
"Bao nhiêu?”
“Tăng thêm hai mươi đồng vàng nữa.” Boss Grey cười nói.
Trì Am cảm thấy thật sự buồn cười, thấy anh ta rất giỏi trong việc đoản lòng người, liên hào phóng nói: "Được, nếu các anh đều có thể an toàn sống sót.”
Boss Grey nhếch miệng cười, sau đó nói với thủy thủ đoàn trên boong đang sẵn sàng chiến đấu: "Mọi người có nghe thấy không? Joy sẵn sàng trả thêm hai mươi đồng tiền vàng phí đi tàu, mọi người nhất định phải cố gắng đấy!”
“Rõ!” Đám thủy thủ đoàn lại càng hăng hái hơn.
Chẳng bao lâu sau, tàu của băng Skeleton đã đến gần, bắt đầu dùng những chiếc loa phóng thanh đơn giản để hét gọi đầu hàng.
Boss Grey báo tên của mình rồi hét lên với tàu hải tặc đối diện: "Những người bạn Skeleton ở bên kia, chúng tôi chỉ muốn đến thăm đảo Whale thôi, có thể cho chúng tôi đi qua được không?”
Người phụ trách kêu gọi đầu hàng bên kia cũng đưa ra câu trả lời, có thể cho đi qua, nhưng phải trả phí.
Đây là khu hải vực chung. Các tàu buôn thường đi qua mà không bị thu phí gì. Giờ con tàu cướp biển Skeleton này rõ ràng đang lấy thân phận hải tặc để thu phí đi đường. Loại tình huống này trên đại dương bao la cũng không hiếm gặp gì, rất nhiều hải tặc sẽ đặc biệt tránh né hải quân tuần tra, hoành hành trong khu hải vực chung, thu phí của một số tàu buôn đi qua, sau đó bỏ chạy luôn khi hải quân đi qua, vì thời gian gấp gáp nên sẽ có ít xung đột với tàu buôn.
Những tàu buôn đó không muốn tranh chấp với bọn hải tặc hung ác nên thường bỏ tiền ra để mua hòa bình, thường những lúc như vậy sẽ cho tiền, hải tặc cũng không đòi hỏi quá nhiều, chỉ lấy trong phạm vi vừa phải mà thôi.
Boss Grey bây giờ rõ ràng cũng muốn làm như vậy, cứ tỏ vẻ lịch sự trước.
Boss Grey hỏi mức phí là bao nhiêu, bên kia báo giá, nghe xong các thành viên trên tàu Boss Grey đều như muốn bùng nổ.
Cái giá bên kia yêu cầu quả cao, còn chặt chém hơn cả Boss Grey, cao hơn cả giá vé mà Trì Am có thể trả, quả là không đáng.
Kết quả là cuộc đàm phán đổ bể, chiến tranh nổ ra.
Cả hai bên bắt đầu nã pháo vào nhau, hai con tàu lắc lư trên mặt nước.
Trì Am vịn vào lan can, bị tàu lắc lư làm cho cô suýt chút nữa thì nôn mửa, cảm giác mình lại sắp say sóng rồi.
Cơ thể này có thể chất khá đặc biệt, rõ ràng là thường đi tàu, đã ở trên tàu mấy năm theo lý thì phải quen với cuộc sống trên biển rồi, nhưng mỗi lần gặp sóng gió tàu xóc lên thì cô vẫn nôn mửa gần chết.
Trì Am cố nhịn lại sự khó chịu của cơ thể, theo dõi cuộc chiến giữa hai bên. Cô phát hiện ra rằng trình độ bắn pháo trên thế giới này không cao lăm, hoả pháo trên tàu chiến được sử dụng nhiều nhất, khả năng sát thương của nó cũng có hạn. Còn về loại vũ khí nóng như súng, trong trí nhớ Angel nó hoàn toàn không xuất hiện, chỉ có kiếm là xuất hiện nhiều nhất.
Hai con tàu càng lúc càng gần nhau, cuối cùng tàu cướp biển mang ra một tấm ván ván dài giữa hai con tàu, bọn cướp biển quơ vũ khí trong tay, giẫm lên bàn đạp nhảy về phía tàu Boss Grey.
Pháo bắn không lâu, khi bọn cướp biển bước lên con tàu đổi diện thì hai bên liền vô cùng ăn ý ngừng bắn phá.
Tàu là phương tiện giao thông quan trọng nhất ở thế giới này, nếu không cần thiết thì dù là cướp biển hay thương nhân cũng đều ngầm hiểu sẽ không bị phá hủy con tàu.
Con tàu không lắc lư nữa, cảm giác khó chịu cũng dừng lại, Trì Am nhanh chóng đứng dậy, nhưng bởi vì say sóng nên sắc mặt cô tái nhợt, trông hơi khó coi.
Nhìn thấy cô như vậy, các thủy thủ đoàn xung quanh liền coi cô như một "cậu chủ nhà quý tộc vô dụng", khi hải tặc lên tàu liền vội vàng nói với cô: "Này cậu chủ vô dụng kia, mau trốn vào khoang tàu đi nhanh lên. Nếu cậu bị hải tặc giết chết thì cũng không trách được chúng tôi đâu!”
Sắc mặt Trì Am không tốt lắm, cô hít sâu một hơi, rút kiếm bên hông ra, vọt tới trên sàn tàu.
Sau khi bọn cướp biển xông tới, cô quan sát thử cuộc chiến bên dưới thì thấy thủy thủ đoàn của Boss Grey đều là những tay kiếm giỏi, giá trị vũ lực rất tốt nên đã hiểu tại sao Boss Grey lại dám lấy tiền của cô để đưa cô đến đảo Whale. Ngoài phí đi tàu cao thì sức mạnh của thủy thủ đoàn Boss Grey cũng đủ khiến họ có ý định liều mạng khi đụng độ với hải tặc.
Trì Am quan sát một hồi, phát hiện tàu hải tặc phía đối diện càng ngày càng đến gần, một số hải tặc dùng cột buồm trên tàu, túm lấy dây nhảy xuống.
Thấy vậy cô liền nắm lấy một sợi dây buồm đang rủ xuống, nhảy lên giữa không trung, đá mấy tên cướp biển kia xuống biển.
Liên tục có mấy tên cướp biển rơi xuống biển từ những nơi cao, có một số tên thì ngã trên boong tàu. Trì Am ném sợi dây gai thô to trong tay xuống, quất họ xuống biển.
Những tên cướp biển lao xuống nước như sủi cảo rơi tõm vào nồi nước.
Boss Grey và những người khác đều ngây người choáng váng.
Vừa rồi trông rõ giống một “cậu chủ quý tộc” yếu ớt, bị xóc nảy làm cho nôn mửa, không ngờ bây giờ đã bắt đầu thể hiện uy lực rồi.
Có sức chiến đấu thể này trông giống như là hai người khác nhau vậy.
Boss Grey liền huýt sáo với cô, cảm thấy họ kiểm lời rồi.
Sau khi Trì Am đuổi được bọn cướp biển ở trên cao xong thì liền nhảy xuống, lặp lại chiêu cũ, đi đến đâu cô cũng chém từng tên cướp biển kia khiến chúng sống dở chết dở, sau đó bắt lại ném xuống biển.
Cô không giết hải tặc, nhưng phương pháp này khiến hải tặc càng ớn lạnh hơn.
Phải biết là trong biển có rất nhiều nguy hiểm, không biết khi nào thì sẽ gặp phải thú biển ăn thịt, có đôi khi bọn họ cướp tàu sẽ ném người trên tàu vào trong biển, nhìn thú biển trong biển xuất hiện, kéo người xuống biển ăn tươi nuốt sống, nước biển nhuộm đỏ màu máu, lúc đó họ còn cười nói rất vui vẻ.
Nhưng khi đến lượt mình thì họ liền lạnh lẽo cả trái tim.
Có một cỗ máy giết người bất ngờ là Trì Am, sổ lượng hải tặc đã giảm dần, Boss Grey mừng rỡ hai mắt tỏa ánh sáng, quơ kiếm trong tay nói: “Các anh em, có thêm tí nữa là con tàu hải tặc đó sẽ là của chúng ta!”
"Rõ!”
Trì Am: "...”
Trì Am không nói nên lời trước hành vi cướp tàu cướp biển của Boss Grey, cảm thấy mình nên nhìn nhận lại con người Boss Grey này.
Sau đó, thuyền trưởng trên con tàu hải tặc đối diện mới nhận ra mình đã gặp phải một kẻ khó nhắn, nhìn thấy càng ngày càng có nhiều hải tặc bị đối phương xử lý, sắc mặt liền trở nên âm trầm, đột nhiên lấy ra một con ốc biến cực to đế bên miệng.
"Tu...”
Một âm thanh nặng nề vang lên trên biển.
“Không xong rồi, chúng muốn triệu hồi tiên cá!” Boss Grey kinh hãi thốt lên.
Trì Am nhặt một thanh kiếm hải tặc đánh rơi trên mặt đất lên, dùng linh lực phi kiếm bay về phía hải tặc đối diện.
Boss Grey nhìn thấy hành vi của cô, định bảo cô đừng làm những việc vô ích nữa. Dù lúc này hai con tàu đang ở gần nhau nhưng vẫn không đủ để ngăn người ở phía bên kia. Nhưng không ngờ thanh kiếm lại bay thẳng về phía đối diện như cầu vồng, thế như chẻ tre, mang theo năng lượng bùng nổ, đâm thủng bàn tay của thuyền trưởng tàu cướp biển ở phía đối diện, hất con ốc biển lớn trong tay anh ta xuống biển.
Thuyền trưởng tàu hải tặc nắm chặt bàn tay đang không ngừng chảy máu của mình, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Trì Am, sau đó liền cười nham hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.