Chương 149: Nhập Ma Vì Nàng
Vụ Thỉ Dực
26/01/2024
Sau khi hiểu ra điều này thì cuối cùng Trì Am cũng hiểu tại sao phụ mẫu mình lại không tình nguyện như vậy, còn những đứa trẻ khác ở trong khoang lại thấp thỏm lo âu đến thế.
Nhưng ngay sau đó Trì Am lại thấy nghi ngờ với lời nói của Bùi Cảnh Tuấn, nếu bọn họ thật sự là những con quỷ xui xẻo bị đưa vào kinh để để lấy mạng đổi mạng cho Thập Thất hoàng tử thì phụ mẫu nàng sẽ không nói để nàng vào kinh để ở bên cạnh người khác chứ?
E là trong này còn có nội tình gì khác.
Mặc dù trong lòng đang nghi ngờ nhưng Trì Am biết mình cũng không thể đào ra được tin tức gì khác từ chỗ Bùi Cảnh Tuấn nữa, lại nhìn những đứa trẻ khác trên thuyền, nàng đoán có lẽ chúng cũng không biết gì nhiều nên cũng không đi hỏi thăm.
Sau một tháng đi thuyền, cuối cùng họ cũng đến kinh thành.
Hiện giờ đã là tháng mười hai âm lịch, vừa mới có tuyết rơi, khắp kinh thành bao phủ trong một màu trắng xóa, đám trẻ con trên thuyền bị đuổi vào trong xe ngựa như một đám động vật nhỏ, được đón vào nghỉ ngơi tại một dịch trạm.
Trong dịch trạm đã chuẩn bị sẵn nước nóng và y phục sạch, một nhóm nha hoàn hầu hạ được huấn luyện nghiêm chỉnh hầu hạ bọn trẻ tắm rửa, rửa sạch sẽ từ đầu đến chân, sau khi rửa sạch sẽ cho chúng thì mặc y phục mới tinh vào cho chúng, rồi bưng thức ăn nóng hổi tới cho chúng ăn no.
Cả đám trẻ cứ như đang ăn bữa cơm cuối cùng trong cuộc đời, vừa ăn vừa lo sợ không thôi.
Sau khi ăn xong chúng được đưa vào căn phòng đã chuẩn bị sẵn để nghỉ ngơi, trong phòng đã trải chăn đệm chăn ấm áp, lại còn đốt hương thơm dễ ngủ, khiến người ta dễ dàng chìm vào giấc ngủ.
Trì Am lại không ngủ được.
Trên đường đi nàng không thu thập được nhiều tin tức cho lắm, càng không nói đến việc thông tin của Bùi Cảnh Tuấn và những người khác cũng không biết thật giả thế nào. Những người hầu trên tàu đều rất nghiêm túc, cực kỳ giữ miệng, nàng không có cách nào hỏi thăm được. Về phần Ủy đại nhân đi cùng họ thì chắc hẳn là hắn ta cũng biết gì đó, nhưng đáng tiếc là người này quá mức khôn khéo, toàn thân lại đầy sát khí, quỷ thần còn khó lại gần huống chi là người thường.
Chỉ cần Ủy đại nhân đứng ở một bên thì bọn trẻ trên thuyền đều không nhịn được mà co rúm lại, không dám nhìn hắn ta.
Dù Trì Am muốn hỏi thăm nhưng cũng sợ Ủy đại nhân nhìn ra điều gì nên vẫn tiếp tục giả làm bé ngoan. Chính vì điều này mà cho đến nay nàng vẫn chưa thu thập được tin tức hữu ích nào cho tương lai của mình.
Mặc dù trong đầu đang suy nghĩ miên man nhưng cơ thể đứa trẻ vẫn không thể chống đỡ nổi, đến thời điểm, Trì Am cũng vẫn ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, còn chưa sáng thì đám trẻ con đã bị gọi dậy.
Đám nha hoàn hầu hạ chúng rửa mặt, mặc y phục đẹp đẽ của ngày hôm qua lên người. Sau khi chúng ăn điểm tâm xong thì lại đón bọn chúng ở dịch trạm bằng xe ngựa chuyên dụng.
Trì Am đang ngồi trong xe ngựa với một vài đứa trẻ khác. Nàng vẫn còn nhỏ, vóc dáng thấp bé, được Mao Nhân ôm trong lòng, cho nên có muốn vén màn nhìn ra ngoài cũng không được, đành phải ngoan ngoãn ngồi tại chỗ giống như những đứa trẻ đang lo lắng bất an kia.
Xe ngựa chạy khoảng một canh giờ, giữa chừng có dừng lại mấy lần, giống như đi qua trạm kiểm soát, cuối cùng cũng dừng lại.
Đám trẻ con bị lùa xuống khỏi xe ngựa, những đứa nhỏ tuổi nhất được một vài nam nhân mặt trắng không râu ôm xuống.
Hôm qua Trì Am đã phát hiện ra những nha hoàn được huấn luyện nghiêm chỉnh kia đều là cung nữ, những nam nhân mặt trắng không râu này có lẽ là thái giám.
Đây là hoàng cung.
Trì Am nhìn lướt qua xung quanh, cảm thấy tin tức của Bùi Cảnh Tuấn có phần đúng, mục đích chuyến đi của họ đúng là hoàng cung.
Đám người được đưa đến một cung điện. Bởi vì đang là mùa đông nên trong cung điện đang đốt địa long, không quá lạnh, trong không khí quanh quẩn mùi hương kỳ lạ, thị vệ và cung nhân trong cung điện đứng xung quanh, vẻ mặt trang nghiêm, vô hình chung khiến không khí rất áp lực, khiến đám trẻ con cầm như hển, có rúm lại đứng vào một bên, không dám nhìn xung quanh.
Mặc dù không ai dạy chúng các loại quy tắc nhưng bầu không khí nghiêm túc đầy áp lực của cung điện này khiến mọi người theo bản năng không dám lỗ mãng, ngay cả Mao Nhân bình thường hơi ngốc và to gan mà cũng trầm lặng hẳn lại.
Trong sự im lặng hoàn toàn này đột nhiên có tiếng bước chân vang lên.
Bước chân càng ngày càng gần, mãi đến khi cách đó không xa mới dừng lại.
Sau đó, có một tiếng ho như cố nén chợt vang lên, theo sau là tiếng bước chân nhanh chóng của đám cung nhân, một mùi thuốc kỳ lạ thoảng qua trong không khí, mùi hương không đắng mà khiến người ta rất sảng khoái, thực sự quá kỳ lạ.
Có mấy đứa trẻ to gan không nhịn được tò mò mà ngước lên nhìn thẻ.
Trì Am cũng làm theo đám đông, tò mò nhìn lên, khi nhìn thấy cậu bé được một đám cung nữ vây quanh, nàng không khỏi cảm thấy vui mừng trong lòng.
Nhưng ngay sau đó Trì Am lại thấy nghi ngờ với lời nói của Bùi Cảnh Tuấn, nếu bọn họ thật sự là những con quỷ xui xẻo bị đưa vào kinh để để lấy mạng đổi mạng cho Thập Thất hoàng tử thì phụ mẫu nàng sẽ không nói để nàng vào kinh để ở bên cạnh người khác chứ?
E là trong này còn có nội tình gì khác.
Mặc dù trong lòng đang nghi ngờ nhưng Trì Am biết mình cũng không thể đào ra được tin tức gì khác từ chỗ Bùi Cảnh Tuấn nữa, lại nhìn những đứa trẻ khác trên thuyền, nàng đoán có lẽ chúng cũng không biết gì nhiều nên cũng không đi hỏi thăm.
Sau một tháng đi thuyền, cuối cùng họ cũng đến kinh thành.
Hiện giờ đã là tháng mười hai âm lịch, vừa mới có tuyết rơi, khắp kinh thành bao phủ trong một màu trắng xóa, đám trẻ con trên thuyền bị đuổi vào trong xe ngựa như một đám động vật nhỏ, được đón vào nghỉ ngơi tại một dịch trạm.
Trong dịch trạm đã chuẩn bị sẵn nước nóng và y phục sạch, một nhóm nha hoàn hầu hạ được huấn luyện nghiêm chỉnh hầu hạ bọn trẻ tắm rửa, rửa sạch sẽ từ đầu đến chân, sau khi rửa sạch sẽ cho chúng thì mặc y phục mới tinh vào cho chúng, rồi bưng thức ăn nóng hổi tới cho chúng ăn no.
Cả đám trẻ cứ như đang ăn bữa cơm cuối cùng trong cuộc đời, vừa ăn vừa lo sợ không thôi.
Sau khi ăn xong chúng được đưa vào căn phòng đã chuẩn bị sẵn để nghỉ ngơi, trong phòng đã trải chăn đệm chăn ấm áp, lại còn đốt hương thơm dễ ngủ, khiến người ta dễ dàng chìm vào giấc ngủ.
Trì Am lại không ngủ được.
Trên đường đi nàng không thu thập được nhiều tin tức cho lắm, càng không nói đến việc thông tin của Bùi Cảnh Tuấn và những người khác cũng không biết thật giả thế nào. Những người hầu trên tàu đều rất nghiêm túc, cực kỳ giữ miệng, nàng không có cách nào hỏi thăm được. Về phần Ủy đại nhân đi cùng họ thì chắc hẳn là hắn ta cũng biết gì đó, nhưng đáng tiếc là người này quá mức khôn khéo, toàn thân lại đầy sát khí, quỷ thần còn khó lại gần huống chi là người thường.
Chỉ cần Ủy đại nhân đứng ở một bên thì bọn trẻ trên thuyền đều không nhịn được mà co rúm lại, không dám nhìn hắn ta.
Dù Trì Am muốn hỏi thăm nhưng cũng sợ Ủy đại nhân nhìn ra điều gì nên vẫn tiếp tục giả làm bé ngoan. Chính vì điều này mà cho đến nay nàng vẫn chưa thu thập được tin tức hữu ích nào cho tương lai của mình.
Mặc dù trong đầu đang suy nghĩ miên man nhưng cơ thể đứa trẻ vẫn không thể chống đỡ nổi, đến thời điểm, Trì Am cũng vẫn ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, còn chưa sáng thì đám trẻ con đã bị gọi dậy.
Đám nha hoàn hầu hạ chúng rửa mặt, mặc y phục đẹp đẽ của ngày hôm qua lên người. Sau khi chúng ăn điểm tâm xong thì lại đón bọn chúng ở dịch trạm bằng xe ngựa chuyên dụng.
Trì Am đang ngồi trong xe ngựa với một vài đứa trẻ khác. Nàng vẫn còn nhỏ, vóc dáng thấp bé, được Mao Nhân ôm trong lòng, cho nên có muốn vén màn nhìn ra ngoài cũng không được, đành phải ngoan ngoãn ngồi tại chỗ giống như những đứa trẻ đang lo lắng bất an kia.
Xe ngựa chạy khoảng một canh giờ, giữa chừng có dừng lại mấy lần, giống như đi qua trạm kiểm soát, cuối cùng cũng dừng lại.
Đám trẻ con bị lùa xuống khỏi xe ngựa, những đứa nhỏ tuổi nhất được một vài nam nhân mặt trắng không râu ôm xuống.
Hôm qua Trì Am đã phát hiện ra những nha hoàn được huấn luyện nghiêm chỉnh kia đều là cung nữ, những nam nhân mặt trắng không râu này có lẽ là thái giám.
Đây là hoàng cung.
Trì Am nhìn lướt qua xung quanh, cảm thấy tin tức của Bùi Cảnh Tuấn có phần đúng, mục đích chuyến đi của họ đúng là hoàng cung.
Đám người được đưa đến một cung điện. Bởi vì đang là mùa đông nên trong cung điện đang đốt địa long, không quá lạnh, trong không khí quanh quẩn mùi hương kỳ lạ, thị vệ và cung nhân trong cung điện đứng xung quanh, vẻ mặt trang nghiêm, vô hình chung khiến không khí rất áp lực, khiến đám trẻ con cầm như hển, có rúm lại đứng vào một bên, không dám nhìn xung quanh.
Mặc dù không ai dạy chúng các loại quy tắc nhưng bầu không khí nghiêm túc đầy áp lực của cung điện này khiến mọi người theo bản năng không dám lỗ mãng, ngay cả Mao Nhân bình thường hơi ngốc và to gan mà cũng trầm lặng hẳn lại.
Trong sự im lặng hoàn toàn này đột nhiên có tiếng bước chân vang lên.
Bước chân càng ngày càng gần, mãi đến khi cách đó không xa mới dừng lại.
Sau đó, có một tiếng ho như cố nén chợt vang lên, theo sau là tiếng bước chân nhanh chóng của đám cung nhân, một mùi thuốc kỳ lạ thoảng qua trong không khí, mùi hương không đắng mà khiến người ta rất sảng khoái, thực sự quá kỳ lạ.
Có mấy đứa trẻ to gan không nhịn được tò mò mà ngước lên nhìn thẻ.
Trì Am cũng làm theo đám đông, tò mò nhìn lên, khi nhìn thấy cậu bé được một đám cung nữ vây quanh, nàng không khỏi cảm thấy vui mừng trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.