Xuyên Nhanh: Sau Khi Nữ Phụ Cá Mặn Được Đại Lão Nuôi Dưỡng
Chương 4: Thiếu Niên Hoang Dã Chưa Khai Hóa
Phát Điện Cơ
22/11/2024
Lan Nhứ: “Thì ra là thú hoang đánh nhau, chắc không liên quan gì đến mình đâu nhỉ.”
Hệ thống lại càng tuyệt vọng hơn: [“Không, lần này thì xong rồi. Gặp sói tức là hắn cũng ở đây.”]
Lan Nhứ: “Hắn?”
Một âm thanh chạy nhanh lọc cọc, lọc cọc từ hư không vang lên. Đột nhiên, mây trên núi cuồn cuộn nổi gió, những đám mây mỏng tụ lại che kín cả ánh trăng mờ nhạt.
Mọi thứ càng trở nên tối tăm hơn.
Lan Nhứ tò mò, mở hẳn mắt ra, ngồi bật dậy dựa vào thành xe gỗ.
Đúng lúc đó, mây tản dần, ánh trăng lờ mờ hiện lên. Trên bãi cỏ phía xa, nàng nhìn thấy một… bóng người?
Ánh trăng lờ mờ chiếu xuống, dần dần lộ ra hình dáng của một người đàn ông.
Có lẽ đó là một người đàn ông. Hắn đội đầu sói trên đầu, khuôn mặt gần như bị che phủ bởi mái tóc rối bù và bộ râu rậm rạp. Phần thân dưới quấn một tấm da sói, thân hình hình tam giác ngược, cơ bắp cuồn cuộn, cao lớn uy mãnh.
Bản năng khiến con gấu đen đứng thẳng lên, cố gắng phô trương sức mạnh của nó để đe dọa cả con sói trắng và người đàn ông, phát ra một tiếng gầm vang.
Nó sợ hãi.
Người đàn ông kia không to lớn bằng gấu đen, nhưng cực kỳ nhanh nhẹn và linh hoạt. Hắn lao thẳng về phía gấu đen bằng tay không với tốc độ kinh người.
Con gấu đen bị sói trắng quấn lấy, không thể chạy thoát. Nó vung một cú tát, nhưng người đàn ông né được và tung một cú đá mạnh vào hạ bàn, khiến gấu đen ngã ngửa ra sau.
“Rầm!” Tiếng động vang dội trong không gian hoang vu.
Nghe âm thanh ấy, Lan Nhứ không khỏi rùng mình, răng cắn chặt vì khó chịu.
Con sói trắng lập tức lao vào, ngoạm chặt chân gấu đen, kéo nó ngã xuống.
Người đàn ông kẹp chặt cơ thể gấu đen giữa hai chân, hai tay nắm chặt và liên tục nện từng cú đấm mạnh xuống đầu nó.
“Bốp!” “Bốp!” “Bốp!”
Ban đầu gấu đen còn vùng vẫy dữ dội, nhưng dần dần, nó trở nên im lặng.
Mây tan hết, vầng trăng tròn sáng tỏ treo cao trên bầu trời. Người đàn ông đứng dậy, giẫm lên đầu gấu đen, mái tóc đen dày của hắn bết lại, đôi bàn tay to lớn ướt đẫm máu nhỏ từng giọt tí tách.
Rồi hắn từ từ quay đầu, nhìn về phía xe gỗ trên vách núi.
Hệ thống hiểu rằng mọi thứ đã đi vào ngõ cụt, nói: [“Thôi, cô muốn hỏi gì thì hỏi đi.”]
Lan Nhứ ngạc nhiên: “Sức mạnh chiến đấu của con người, chuyện này có khoa học không?”
[Hệ thống: “... Không khoa học chút nào.”]
[“Hắn là một tồn tại không khoa học,”] hệ thống thẳng thắn, [“hắn thực ra là đại phản diện được định sẵn của thế giới này, tên là Từ Đình.”]
Từ Đình vốn là con cháu của vương công quý tộc, nhưng khi mới một tuổi đã bị tráo đổi bằng kế “mèo hoang thay thế thái tử,” trở thành “mèo hoang.” Để triệt tiêu hậu họa, hắn bị siết cổ rồi ném vào rừng sâu.
Tất nhiên, Từ Đình không chết. Hắn được một con sói cái tha đi nuôi nấng, sống cuộc đời của một kẻ hoang dã. Theo cốt truyện gốc, năm sáu tuổi, người trung thành sẽ đến tìm và đưa hắn ra khỏi rừng.
Nhưng giờ đây, mọi thứ đã lệch lạc đến khó tin. Thay vì sống khốn khổ, hắn lại sống cực kỳ tốt, trở thành bá chủ trong núi. Không có ai đến tìm hắn, và hắn đã ở lại rừng suốt mười sáu năm.
Hệ thống lại càng tuyệt vọng hơn: [“Không, lần này thì xong rồi. Gặp sói tức là hắn cũng ở đây.”]
Lan Nhứ: “Hắn?”
Một âm thanh chạy nhanh lọc cọc, lọc cọc từ hư không vang lên. Đột nhiên, mây trên núi cuồn cuộn nổi gió, những đám mây mỏng tụ lại che kín cả ánh trăng mờ nhạt.
Mọi thứ càng trở nên tối tăm hơn.
Lan Nhứ tò mò, mở hẳn mắt ra, ngồi bật dậy dựa vào thành xe gỗ.
Đúng lúc đó, mây tản dần, ánh trăng lờ mờ hiện lên. Trên bãi cỏ phía xa, nàng nhìn thấy một… bóng người?
Ánh trăng lờ mờ chiếu xuống, dần dần lộ ra hình dáng của một người đàn ông.
Có lẽ đó là một người đàn ông. Hắn đội đầu sói trên đầu, khuôn mặt gần như bị che phủ bởi mái tóc rối bù và bộ râu rậm rạp. Phần thân dưới quấn một tấm da sói, thân hình hình tam giác ngược, cơ bắp cuồn cuộn, cao lớn uy mãnh.
Bản năng khiến con gấu đen đứng thẳng lên, cố gắng phô trương sức mạnh của nó để đe dọa cả con sói trắng và người đàn ông, phát ra một tiếng gầm vang.
Nó sợ hãi.
Người đàn ông kia không to lớn bằng gấu đen, nhưng cực kỳ nhanh nhẹn và linh hoạt. Hắn lao thẳng về phía gấu đen bằng tay không với tốc độ kinh người.
Con gấu đen bị sói trắng quấn lấy, không thể chạy thoát. Nó vung một cú tát, nhưng người đàn ông né được và tung một cú đá mạnh vào hạ bàn, khiến gấu đen ngã ngửa ra sau.
“Rầm!” Tiếng động vang dội trong không gian hoang vu.
Nghe âm thanh ấy, Lan Nhứ không khỏi rùng mình, răng cắn chặt vì khó chịu.
Con sói trắng lập tức lao vào, ngoạm chặt chân gấu đen, kéo nó ngã xuống.
Người đàn ông kẹp chặt cơ thể gấu đen giữa hai chân, hai tay nắm chặt và liên tục nện từng cú đấm mạnh xuống đầu nó.
“Bốp!” “Bốp!” “Bốp!”
Ban đầu gấu đen còn vùng vẫy dữ dội, nhưng dần dần, nó trở nên im lặng.
Mây tan hết, vầng trăng tròn sáng tỏ treo cao trên bầu trời. Người đàn ông đứng dậy, giẫm lên đầu gấu đen, mái tóc đen dày của hắn bết lại, đôi bàn tay to lớn ướt đẫm máu nhỏ từng giọt tí tách.
Rồi hắn từ từ quay đầu, nhìn về phía xe gỗ trên vách núi.
Hệ thống hiểu rằng mọi thứ đã đi vào ngõ cụt, nói: [“Thôi, cô muốn hỏi gì thì hỏi đi.”]
Lan Nhứ ngạc nhiên: “Sức mạnh chiến đấu của con người, chuyện này có khoa học không?”
[Hệ thống: “... Không khoa học chút nào.”]
[“Hắn là một tồn tại không khoa học,”] hệ thống thẳng thắn, [“hắn thực ra là đại phản diện được định sẵn của thế giới này, tên là Từ Đình.”]
Từ Đình vốn là con cháu của vương công quý tộc, nhưng khi mới một tuổi đã bị tráo đổi bằng kế “mèo hoang thay thế thái tử,” trở thành “mèo hoang.” Để triệt tiêu hậu họa, hắn bị siết cổ rồi ném vào rừng sâu.
Tất nhiên, Từ Đình không chết. Hắn được một con sói cái tha đi nuôi nấng, sống cuộc đời của một kẻ hoang dã. Theo cốt truyện gốc, năm sáu tuổi, người trung thành sẽ đến tìm và đưa hắn ra khỏi rừng.
Nhưng giờ đây, mọi thứ đã lệch lạc đến khó tin. Thay vì sống khốn khổ, hắn lại sống cực kỳ tốt, trở thành bá chủ trong núi. Không có ai đến tìm hắn, và hắn đã ở lại rừng suốt mười sáu năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.