Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 195: Mèo Cụp Tai Yêu Thiếu Niên Thụ & Giáo Viên Ba Nhân Cách Công (27)

Y Thiên Hạm

20/04/2023

Diệp Mộ Sanh tự mặc quần áo, nhìn dép lê hình Cậu Bé Bọt Biển dưới giường, suy tư một lát, rồi xỏ dép đi vào toilet.

Nhìn An Cẩn Thâm đang giặt quần lót, Diệp Mộ Sanh muốn nói lại thôi, rũ mắt xuống, mím môi nhẹ giọng gọi: "Ba ba......"

Xưng hô này thật hơi khó có thể mở miệng......

"Làm sao vậy?" An Cẩn Thâm ngừng động tác trong tay, lia mắt nhìn Diệp Mộ Sanh đang chắp tay sau lưng, khuôn mặt bỗng ửng đỏ, hỏi.

Diệp Mộ Sanh cắn môi, tai mèo chuyển động trái phải, xua tan hình ảnh trong đầu mình, nhấc mí mắt lên, bình tĩnh nói: "Ba ba, nhân cách thứ 3 của người có tính cách khác biệt lớn nhất, sao người lại có nhân cách trẻ con vậy? Bởi vì Cậu Bé Bọt Biển sao?"

Ánh mắt An Cẩn Thâm nhu hòa mà nhìn Diệp Mộ Sanh một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, cúi đầu giặt quần lót, không có trả lời Diệp Mộ Sanh.

"Ba ba......"

Nhìn quần lót màu vàng trong tay, An Cẩn Thâm buông tiếng thở dài, nói: "Khi còn nhỏ, thỉnh thoảng ta và mẹ sẽ cùng nhau xem Cậu Bé Bọt Biển, mỗi lần như vậy ta rất vui vẻ."

Diệp Mộ Sanh cất bước, vì chỉ cao đến eo An Cẩn Thâm, nên cậu chỉ có thể ôm chân An Cẩn Thâm: "Ba ba để con ở đây, mua quần áo cho con, ở cạnh con, con cũng rất vui vẻ."

An Cẩn Thâm cụp mắt, nhìn bàn tay nhỏ ôm mình, tiếp tục nói: "Ngày mẹ ta qua đời, bà cũng cùng ta xem Cậu Bé Bọt Biển. Cậu Bé Bọt Biển mỗi ngày đều cười hì hì, giống như không có phiền não gì, vô ưu vô lự, ta rất hy vọng trở thành như vậy."



An Cẩn Thâm bận tâm Diệp Mộ Sanh vẫn là trẻ con, không có kể hết, tỉnh lược thời thơ ấu của hắn, cùng với nguyên nhân mẹ mình qua đời, nhưng hắn không biết rằng mấy điều ấy Diệp Mộ Sanh đều biết hết.

"Cho nên Tiếu Tiếu liền xuất hiện ạ?" Diệp Mộ Sanh nghiêng đầu, ngẩng đầu đối diện với tầm mắt của An Cẩn Thâm nói.

An Cẩn Thâm vắt quần lót bỏ vào chậu, lấy khăn tắm lau tay, xoay người ngồi xổm xuống trước mặt Diệp Mộ Sanh, nhìn thẳng vào cậu, ôn nhu nói: "Ừm, Mộ Mộ, ta hy vọng con cũng giống như Cậu Bé Bọt Biển, vô ưu vô lự, sống lạc quan."

"Ba ba đừng vứt bỏ con, con có thể vô ưu vô lự, sống lạc quan yêu đời." Diệp Mộ Sanh cười, trong lòng lại nổi lên một tia chua xót.

Vô ưu vô lự, sống lạc quan yêu đời?

Cậu cũng muốn như vậy, nhưng chuyện này vốn dĩ là không thể nào.

Nụ cười đáng yêu của Diệp Mộ Sanh làm trong lòng An Cẩn Thâm mềm nhũn, vươn tay nhéo khuôn mặt trắng nõn kia: "Ừm, ta sẽ không vứt bỏ con, ra ngoài chơi trước đi."

"Vâng." Đau thương trong lòng chậm rãi tan đi, bị An Cẩn Thâm nhẹ nhàng mà kéo mặt, nụ cười trên mặt Diệp Mộ Sanh càng lớn. Nhưng ít nhất vẫn có hắn ở bên, cậu tạm thời có thể vui vẻ.

Diệp Mộ Sanh đi rồi, An Cẩn Thâm bưng một chậu nước, nụ cười sau cặp kính dần dần tan đi, nhắm mắt lại nhẹ nhàng thở dài.

Ngày đó, khi thấy ba mẹ nằm giữa vũng máu ở dưới lầu, hắn nhất thời không thể tiếp thu hiện thực.

Hắn hồi ức lại quá khứ bóng tối của mình, mỗi ngày ba mẹ đều cãi nhau ầm ĩ, ba ruột bạo hành......



Lúc ấy, hắn tình nguyện để ba đánh mình, ba mẹ cãi nhau, chứ không muốn nhìn thấy thi thể của bọn họ.

Dần dà, trong đầu đột nhiên vang lên tiếng cười hưng phấn và bóng hình của Cậu Bé Bọt Biển.

Cậu Bé Bọt Biển mỗi ngày đều cười hì hì, vô tâm vô phổi, vô ưu vô lự, đúng là dáng vẻ hắn khao khát.

Nên cứ như vậy đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên mà hắn hằng khao khát đã xuất hiện.

Chỉ là Tiếu Tiếu mặc dù thích cười, nhưng cũng rất thích khóc......

Bỗng nhiên một giọng nói non nớt dễ thương kéo An Cẩn Thâm trở về hiện thực.

Diệp Mộ Sanh vẫn chưa đi, hẵng đứng ngoài cửa, nhìn An Cẩn Thâm, cười nói: "Ba ba, giặt xong quần lót rồi chúng ta cùng xem Cậu Bé Bọt Biển đi."

Lúc trước là mẹ An Cẩn Thâm cùng hắn xem, bây giờ đổi thành cậu cùng An Cẩn Thâm xem. Nếu không quên được Cậu Bé Bọt Biển, vẫn thích Cậu Bé Bọt Biển vậy cậu sẽ xem cùng An Cẩn Thâm.

Nếu đã đổi thành cậu, như vậy cậu liền hy vọng về sau mỗi khi thấy Cậu Bé Bọt Biển, An Cẩn Thâm sẽ nhớ tới cậu, chứ không phải đoạn hồi ức không vui vẻ kia......

"Được." An Cẩn Thâm quay đầu lại, nhìn về phía Diệp Mộ Sanh, nụ cười như gió xuân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook