Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 248: Tác Giả Cao Lãnh Cấm Dục & Lưu Manh Côn Đồ

Y Thiên Hạm

07/05/2023

"Không sao." Bùi Tịch lau sạch nước trên mặt, cười nói: "Tôi đi trước, tạm biệt."

Nhìn bóng lưng Bùi Tịch rời đi, Trịnh Lam Kiều mặt đầy tò mò: "Đại ca thật sự không sao ư? Bị Diệp Mộ Sanh vẩy nước đầy mặt, còn cười vui vẻ như vậy."

"Không sao, tôi đoán đại ca muốn nhận Diệp Mộ Sanh làm anh em. Giờ thì, các cậu nhìn xem, đại ca lại đuổi kịp Diệp Mộ Sanh rồi." Từ Dịch chỉ phía trước, nói.

"Các cậu cảm thấy đại ca có thể thành công sao?" Bramble hỏi.

"Cái này khó nói, Diệp Mộ Sanh là học sinh giỏi sao có thể lăn lộn cùng đại ca mình, hơn nữa không phải các cậu mới thấy sao? Đại ca vừa bị Diệp Mộ Sanh vẩy nước đầy mặt." Từ Dịch lắc đầu một cái.

"Hay là chúng ta len lén theo sau xem một chút?" Bramble đột nhiên nói: "Nhìn đại ca phải nhịn thú vị mà."

" Được đấy! Chạy chạy chạy, vừa hay đang rảnh." Trịnh Lam Kiều gật đầu.

Cứ như vậy, sau lưng Diệp Mộ Sanh và Bùi Tịch có thêm ba người lén lút.

"Này, sao không để ý tôi!" Tìm một loạt đề tài, Diệp Mộ Sanh vẫn đơ mặt, không nói tiếng nào, Bùi Tịch bất đắc dĩ nói.

"..." Diệp Mộ Sanh trong lòng nhịn cười, trên mặt tiếp tục giữ yên lặng.

Bùi Tịch đưa tay ra, muốn khoác vai Diệp Mộ Sanh lần nữa, nhưng Diệp Mộ Sanh nhanh chóng tránh, xoay người đi vào hành lang.

Bùi Tịch nhướng mày, đuổi lên trước giữ vai Diệp Mộ Sanh, một tay chống tường, đè Diệp Mộ Sanh vào vách tường trắng phía sau.

Nhìn thấy trên khuôn mặt đơ của Diệp Mộ Sanh chân mày hơi nhíu lại, Bùi Tịch tâm tình tốt lên nhiều, không khỏi nhếch môi: "Rốt cuộc cũng có biểu cảm."

Diệp Mộ Sanh: "..."



Thật ra thì lý do Diệp Mộ Sanh cau mày, không phải vì hành động của Bùi Tịch, mà là cậu phát hiện người yêu lại cao hơn mình.

Mới vừa rồi lúc ở vòi rửa bát, Bùi Tịch khom người cố ý tựa vào người cậu, trên đường Diệp Mộ Sanh lại không nhìn thẳng Bùi Tịch, vì vậy bây giờ thấy đối diện với tầm mắt mình là sống mũi cao của Bùi Tịch, Diệp Mộ Sanh lúc này mới nghiêm túc phát hiện chuyện này.

Hai người một cao một thấp, một người vui vẻ một người mặt đơ cuối cùng có chút biểu cảm, cũng không chú ý đến tư thế của hai người quá mập mờ, đặc biệt là từ xa đứng nhìn.

Mà đám người Từ Dịch ở phía sau rình coi hai người ai cũng ngạc nhiên tới mức miệng có thể nhét trứng gà.

"Từ Dịch, có phải tôi hoa mắt hay không! Đại ca không phải muốn nhận Diệp Mộ Sanh làm huynh đệ sao? Sao lại... Sao lại..." Bramble nhìn Từ Dịch bên cạnh, chớp mắt một cái, mặt đầy vẻ khó tin.

"Cậu không hoa mắt, đại ca và Diệp Mộ Sanh giống như đang hôn nhau!" Từ Dịch kinh ngạc không thua gì Bramble: Trời mẹ ơi, đại ca đồng tính sao?

"Đại ca hình như phát hiện chúng ta..." Thấy Bùi Tịch đột nhiên quay đầu, nhìn về phía bọn họ, Trịnh Lam Kiều lúng túng nói.

"Má nó, chạy mau!" Dứt lời, Bramble xoay người chạy, Từ Dịch và Trịnh Lam Kiều cũng lách người.

"..." Bùi Tịch không nói gì, ba người chạy cái gì mà chạy.

"..." Diệp Mộ Sanh hé miệng không lên tiếng, ba người kia hình như là bạn Bùi Tịch...

Bùi Tịch quay đầu, mắt hơi rũ, nói với Diệp Mộ Sanh: "Bọn họ là đàn em của tôi, vốn định giới thiệu cho cậu, không ngờ bọn họ lại chạy, vậy cũng chỉ có thể hẹn hôm khác."

"Hừ." Diệp Mộ Sanh muốn đẩy Bùi Tịch ra, nhưng tay chưa chạm vào Bùi Tịch đã bị giữ.

"Diệp Mộ Sanh, cậu nói xem có phải bọn họ hiểu lầm rồi không." Bùi Tịch chậm rãi xích lại gần Diệp Mộ Sanh, giọng trầm ấm mang theo ngữ điệu mập mờ, trêu đùa nói: "Dẫu sao nhìn từ chỗ bọn họ, giống như tôi đè cậu lên tường hôn vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook