Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa
Chương 249: Tác Giả Cao Lãnh Cấm Dục & Lưu Manh Côn Đồ
Y Thiên Hạm
07/05/2023
Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, khi thấy đôi môi nhạt màu đang muốn nói, Bùi Tịch lập tức duỗi ngón giữa và ngón trỏ, nhẹ nhàng đè trên môi Diệp Mộ Sanh.
"..." Diệp Mộ Sanh ngước mắt, biểu hiện trên mặt lạnh nhạt như nước, giống như vốn không thèm để ý hành động của Bùi Tịch vậy.
"Nếu đều đã hiểu lầm, vậy thì dứt khoát..." Bùi Tịch trượt ngón tay xuống, từ từ nâng cằm Diệp Mộ Sanh lên.
"Dứt khoát cái gì?" Diệp Mộ Sanh cũng không có tránh né, nhưng trong tròng mắt ý lạnh đậm hơn, đầu gối chân phải cũng từ từ giơ lên.
"Dứt khoát chúng ta sẽ để cho chuyện hiểu lầm này trở thành... th..." Nhưng mà Bùi Tịch còn chưa nói hết, đã cảm thấy bên dưới bị tập kích, cảm giác đau đớn kịch liệt từ dưới người truyền tới toàn thân.
"Anh là gay à?" Diệp Mộ Sanh đẩy Bùi Tịch ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua người nào đó cau mày nhịn đau, hỏi.
"Không không, cậu đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn chọc cậu cười thôi, thật ra tôi muốn cùng cậu làm bạn. Nhưng, lần này cậu ra tay nặng quá đấy?" Bùi Tịch sợ Diệp Mộ Sanh hiểu lầm, cho rằng hắn đồng tính, từ đó chán ghét cách xa hắn, vì vậy cũng không màng đau đớn vội vàng giải thích.
"Đừng có chọc tôi." Diệp Mộ Sanh bỏ lại một câu xoay người đi.
Bùi Tịch tính đuổi theo đi, nhưng chỗ kia vẫn còn đau, vì vậy chỉ có thể nhìn bóng lưng Diệp Mộ Sanh, nhướng mày nói: "Nổi giận thật rồi?"
Lúc Bùi Tịch vào lớp, trước khi vào lớp 11-2 hắn cố ý chạy qua lớp 11-1.
Nhìn thấy lớp 11-1 ngoài Diệp Mộ Sanh còn có những bạn khác, Bùi Tịch bỏ suy nghĩ chạy vào xin lỗi, trở về lớp mình.
Mở điện thoại lên, Bùi Tịch rảnh rỗi nhàm chán, tính tạo sóng người hâm mộ, nhưng vừa mở nhóm [Đại Viện Phù Gia], Bùi Tịch phát hiện fan đang nói về hắn và người khác.
Nhược Thủy Tam Thiên: A a tôi rất vui luôn đó ^0^~
Graffiti: Nhược thụ có gì vui thế?
Miêu Bách: Tới đây tới đây, nói ra để chúng tôi vui với.
Nhược Thủy Tam Thiên: Hôm nay ở trong trò chuyện đại thần tôi hỏi Mộ Đại thích ca sĩ nào nhất, sau đó Mộ cao lãnh nói là anh Phù, kích động quá nam thần tôi thích lại thích nam thần khác của tôi!
Thích anh Phù nhất: Mộ cao lãnh cũng thích anh Phù!!!
Đào Nguyên Thâm Xứ: Mộ cao lãnh là ai?
Nhìn tới đây, Bùi Tịch trong lòng cũng lóe lên câu hỏi giống Đào Nguyên Thâm Xứ, Mộ cao lãnh là ai?
Nhưng các thành viên còn chưa kịp phổ cập, Bùi Tịch đã liếc thấy đám người Từ Dịch trở lại.
Nhìn thấy họ đi về phía mình, ba người sắc mặt có chút kì quái, Bùi Tịch tắt điện thoại, gác hai chân, chân mày thâm sâu, mắt phượng lóe lên nụ cười ngụ ý, nói: "Ồ, trở lại rồi!"
"Đại ca, chúng em sai rồi, đừng như vậy, anh cười làm em phát hoảng..." Bramble cười khan mấy tiếng, nói. Mẹ ơi, đại ca cười quá kinh khủng...
"Sai rồi? Tôi chưa nói các cậu sai, các cậu sai chỗ nào?" Nụ cười trên mặt Bùi Tịch sâu hơn. Thật ra thì ba người vừa bắt đầu đi theo hắn và Diệp Mộ Sanh, hắn đã phát hiện, chẳng qua không lên tiếng mà thôi.
Bramble đẩy Trịnh Lam Kiều bên cạnh một cái: "Trịnh Lam Kiều ngớ ra làm gì, cậu trả lời đại ca đi!"
"Khụ khụ, đại ca, chúng em sai ở chỗ không nên quấy rầy anh cùng Diệp..." Trịnh Lam Kiều đang muốn nói tên Diệp Mộ Sanh, nhưng phát hiện trong lớp còn những người khác, nghĩ đến chuyện đại ca và Diệp Mộ Sanh không thể bị lộ, Trịnh Lam Kiều đổi sửa lại: "Không nên quấy rầy anh cùng chị dâu làm chuyện chính!"
"Chị dâu?" Bùi Tịch nhếch môi, ba người vẫn hiểu lầm...
"..." Diệp Mộ Sanh ngước mắt, biểu hiện trên mặt lạnh nhạt như nước, giống như vốn không thèm để ý hành động của Bùi Tịch vậy.
"Nếu đều đã hiểu lầm, vậy thì dứt khoát..." Bùi Tịch trượt ngón tay xuống, từ từ nâng cằm Diệp Mộ Sanh lên.
"Dứt khoát cái gì?" Diệp Mộ Sanh cũng không có tránh né, nhưng trong tròng mắt ý lạnh đậm hơn, đầu gối chân phải cũng từ từ giơ lên.
"Dứt khoát chúng ta sẽ để cho chuyện hiểu lầm này trở thành... th..." Nhưng mà Bùi Tịch còn chưa nói hết, đã cảm thấy bên dưới bị tập kích, cảm giác đau đớn kịch liệt từ dưới người truyền tới toàn thân.
"Anh là gay à?" Diệp Mộ Sanh đẩy Bùi Tịch ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua người nào đó cau mày nhịn đau, hỏi.
"Không không, cậu đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn chọc cậu cười thôi, thật ra tôi muốn cùng cậu làm bạn. Nhưng, lần này cậu ra tay nặng quá đấy?" Bùi Tịch sợ Diệp Mộ Sanh hiểu lầm, cho rằng hắn đồng tính, từ đó chán ghét cách xa hắn, vì vậy cũng không màng đau đớn vội vàng giải thích.
"Đừng có chọc tôi." Diệp Mộ Sanh bỏ lại một câu xoay người đi.
Bùi Tịch tính đuổi theo đi, nhưng chỗ kia vẫn còn đau, vì vậy chỉ có thể nhìn bóng lưng Diệp Mộ Sanh, nhướng mày nói: "Nổi giận thật rồi?"
Lúc Bùi Tịch vào lớp, trước khi vào lớp 11-2 hắn cố ý chạy qua lớp 11-1.
Nhìn thấy lớp 11-1 ngoài Diệp Mộ Sanh còn có những bạn khác, Bùi Tịch bỏ suy nghĩ chạy vào xin lỗi, trở về lớp mình.
Mở điện thoại lên, Bùi Tịch rảnh rỗi nhàm chán, tính tạo sóng người hâm mộ, nhưng vừa mở nhóm [Đại Viện Phù Gia], Bùi Tịch phát hiện fan đang nói về hắn và người khác.
Nhược Thủy Tam Thiên: A a tôi rất vui luôn đó ^0^~
Graffiti: Nhược thụ có gì vui thế?
Miêu Bách: Tới đây tới đây, nói ra để chúng tôi vui với.
Nhược Thủy Tam Thiên: Hôm nay ở trong trò chuyện đại thần tôi hỏi Mộ Đại thích ca sĩ nào nhất, sau đó Mộ cao lãnh nói là anh Phù, kích động quá nam thần tôi thích lại thích nam thần khác của tôi!
Thích anh Phù nhất: Mộ cao lãnh cũng thích anh Phù!!!
Đào Nguyên Thâm Xứ: Mộ cao lãnh là ai?
Nhìn tới đây, Bùi Tịch trong lòng cũng lóe lên câu hỏi giống Đào Nguyên Thâm Xứ, Mộ cao lãnh là ai?
Nhưng các thành viên còn chưa kịp phổ cập, Bùi Tịch đã liếc thấy đám người Từ Dịch trở lại.
Nhìn thấy họ đi về phía mình, ba người sắc mặt có chút kì quái, Bùi Tịch tắt điện thoại, gác hai chân, chân mày thâm sâu, mắt phượng lóe lên nụ cười ngụ ý, nói: "Ồ, trở lại rồi!"
"Đại ca, chúng em sai rồi, đừng như vậy, anh cười làm em phát hoảng..." Bramble cười khan mấy tiếng, nói. Mẹ ơi, đại ca cười quá kinh khủng...
"Sai rồi? Tôi chưa nói các cậu sai, các cậu sai chỗ nào?" Nụ cười trên mặt Bùi Tịch sâu hơn. Thật ra thì ba người vừa bắt đầu đi theo hắn và Diệp Mộ Sanh, hắn đã phát hiện, chẳng qua không lên tiếng mà thôi.
Bramble đẩy Trịnh Lam Kiều bên cạnh một cái: "Trịnh Lam Kiều ngớ ra làm gì, cậu trả lời đại ca đi!"
"Khụ khụ, đại ca, chúng em sai ở chỗ không nên quấy rầy anh cùng Diệp..." Trịnh Lam Kiều đang muốn nói tên Diệp Mộ Sanh, nhưng phát hiện trong lớp còn những người khác, nghĩ đến chuyện đại ca và Diệp Mộ Sanh không thể bị lộ, Trịnh Lam Kiều đổi sửa lại: "Không nên quấy rầy anh cùng chị dâu làm chuyện chính!"
"Chị dâu?" Bùi Tịch nhếch môi, ba người vẫn hiểu lầm...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.